chap 2 : Quá khứ ( past 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu không dám lại gần, nên không nghe thấy đám người kia nói năng gì, mà chỉ để lại một tên canh giữ, những người còn lại lên xe rời đi.

Toàn thấy người đàn ông đứng canh còn lại cứ ham nói chuyện với ai đó qua điện thoại. Cậu vừa quan sát vừa trèo qua cửa sổ, bị ngã xuống đất rất đau, tay cũng bị trầy theo. Nhưng cậu không dám lên tiếng vì sợ bị phát hiện.

Quế Ngọc Hải tuy còn nhỏ nhưng rất can đảm, dù bị bắt cóc trói tay chân rất đau nhưng không hề sợ.

Đối với Ngọc Hải chuyện bị bắt cóc tống tiền là chuyện như cơm bữa, vì gia đình cậu ta quá giàu, cứ bị bắt lại được thả ra vì cậu biết ba mẹ anh sẽ đưa tiền chuộc, không mấy chốc anh sẽ được thả thôi.

Ngọc Hải kinh ngạc thấy một cậu bé trèo vào gần chỗ cậu ta. Ngọc Hảu liếc người đàn ông đang say sưa nói chuyện điện thoại, nhìn lại cậu bé đang bò qua.

Toàn đưa tay lên miệng ý muốn nói Ngọc Hải im lặng. Cậu vừa để ý vừa bò qua chỗ của Ngọc Hải , lấy miếng vải trên miệng cậu ta xuống, cởi trói tay cho Ngọc Hải rồi nói nhỏ:

Cậu : Anh không sao chứ? Lúc nãy em đi ngang qua đây thấy anh bị bọn họ bắt, nên em vào cứu anh.

Anh : Nếu để bọn họ biết sẽ rất nguy hiểm, em không sợ sao?

Toàn mỉm cười rồi lắc đầu.

Cậu : Ba em nói thấy người bị hại phải giúp người ta, nên em không sợ .

Hai đứa trẻ vừa nói nhỏ vừa nhanh nhẹn trốn ra ngoài. Vừa ra đến cửa Ngọc Hải đạp phải vỏ lon, phát ra tiếng động khiến tên bắt cóc quay lại nhìn.

Thằng nhóc kia đứng lại đó cho tao !

__________________________________

Tui sẽ đẩy nhanh chuyện nàyy trướcc rồi 2 chuyện kia ra sauu nha mọi người 😘

Vote .. vote .. vote cho tuii đii 🥳

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro