Chương 189: Trải nghiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Atheist??? 】

【Giáo viên dẫn dắt đội thực sự là Atheist?! 】

【 Mẹ kiếp! Tôi chỉ nói, đích đến lần này của Diệp Sanh vẫn luôn là Làng cổ Dạ Khóc nên không hề có sai sót gì cả! 】

【 Chết tiệt, sinh viên năm nhất xếp hạng nhất và xếp hạng 10 toàn trường. Xếp hạng trong top 10 khi kết thúc thử thách đầu tiên mà không hề tiếp xúc với những kẻ dị giáo??? Tôi quỳ xuống cho anh ấy, thực sự quỳ xuống. 】

【 Nếu các người tiếp xúc với những kẻ dị giáo ở Làng cổ Dạ Khóc, các người sẽ được xếp hạng đầu tiên trong danh sách...】

【 Thái tử phi thật trâu bò! 】

【 Tới đây, giết tôi để cổ vũ Thái tử phi! 】

Trên đấu trường, một nhóm người nghi ngờ biểu hiện của Diệp Sanh lúc này hoàn toàn không nói nên lời.

Diệp Sanh liếc nhìn bảng xếp hạng rồi lạnh lùng hướng ánh mắt về phía quan chấp hành đang đứng trên bục trung tâm.

Quan chấp hành đã đoán trước được sự im lặng của khán giả, dù sao khi lần đầu tiên biết được kết quả này, anh ta đã chết lặng rất lâu. Dòng chữ này nếu có ai đọc được sẽ chấn động cả trường.

Quan chấp hành hắng giọng, mỉm cười và nói.

"Mọi người, chúc mừng lần thí luyện đầu tiên của các bạn đã kết thúc thành công. Tôi tin rằng thông qua lần thử thách này, các bạn đã hiểu rõ hơn về thế giới dị năng giả. Giờ đây, bảng xếp hạng điểm của Học viện Quân sự số 1 chính thức được mở ra cho các bạn."

"Tinh thần học tập của Học viện Quân sự số 1 là tự do và cởi mở, chỉ cần không vi phạm nội quy của trường thì các bạn muốn làm gì thì làm, thời gian và sức lực đều do chính các bạn sắp xếp, dù là nghiên cứu, học tập, hoặc đi huấn luyện. Mọi việc các bạn làm cuối cùng sẽ chỉ ra điểm, và Học viện Quân sự số 1 chỉ tính điểm. Vì vậy, học sinh lớp AB không nên tự mãn, và học sinh lớp EF không nên cảm thấy thua kém. Tuyệt đối công bằng và khách quan. Chỉ cần các bạn làm việc chăm chỉ, các bạn sẽ có được thành công và khen thưởng."

Việc xếp hạng điểm là linh hồn cốt lõi của Học viện Quân sự số 1. Mọi thứ đều dựa trên bảng xếp hạng này. Cấp bậc quan chấp hành và tư cách đi Đảo Bướm đều không có ngoại lệ.

Giáo viên đã chọn tiến hành tóm tắt cuộc thử nghiệm học sinh mới này trong một đấu trường nghiêm túc để dùng một buổi lễ trang trọng để dẫn dắt các học sinh mới vào Học viện Quân sự số 1 thực sự.

Nhà trường sẽ không công bố điểm đom đóm đưa ra, chỉ có bảng xếp hạng ghi lại sự trưởng thành của các bạn. Học viện Quân sự số 1 ngay từ đầu đã thể hiện sự cạnh tranh rõ ràng và mọi người đều là vua cày đề*. Từ việc La Quan, sinh viên năm nhất xếp thứ hai, chỉ xếp trên 300 trong danh sách tổng hợp, có thể thấy các đàn anh đã làm việc chăm chỉ như thế nào.

*Từ này raw là 卷王, mang ý nghĩa những người luôn nỗ lực cố gắng, chăm chỉ làm việc, ép mình vào khuôn khổ để đạt được mục tiêu.

Diệp Sanh chỉ liếc nhìn thoáng qua rồi quay đi, Học viện Quân sự chỉ là một thôn tân thủ đào tạo các quan chấp hành, còn lớp A, nơi tập trung những tên thiên chi kiêu tử cũng chỉ là một nhóm thiếu niên non nớt. Nếu muốn tiếp xúc với những người mạnh mẽ thực sự trong thế giới dị năng giả, cậu phải đến Thành phố Giải trí Thế giới.

Thành phố Giải trí Thế giới không chỉ có quyền tự do, ba công hội lớn mà còn có một số quan chấp hành đang đi nghỉ phép. Thành phố tội lỗi, thành phố hỗn loạn này là một thiên đường khác dành cho những người giàu có và quyền lực.

Diệp Sanh không để ý nhiều đến những gì giáo viên nói sau đó.

Giống như cậu, Lộc Tĩnh cũng không nghe một lời.

Xếp hạng 10 toàn trường... Người trên diễn đàn sẽ không biết xấu hổ chạy theo trào lưu khen ngợi Diệp Sanh, nhưng đom đóm thì không. Ngay cả Học viện Quân sự số 1 cũng không có quyền sửa đổi xếp hạng do đom đóm đưa ra.

Phải đạt điểm bao nhiêu mới có thể lọt vào top 10?

Sắc mặt Lộc Tĩnh tái nhợt, môi run run.

Lời kết cuối cùng của giáo viên là chúc các bạn có một chương mới trong Học viện Quân sự số 1.

Diệp Sanh cụp mắt xuống. Ngày hôm qua cậu đã lên kế hoạch, cậu sẽ đăng ký vào Học viện Quân sự số 1 để có tư cách đi Đảo Bướm, nhưng cậu sẽ không bao giờ ở lại Học viện Quân sự số 1 lâu.

Tan học, Diệp Sanh bị hiệu trưởng gọi lên.

Con đom đóm của cậu cuối cùng đã được biến đổi.

Thiên Dụ khuyên: "Con đom đóm của cậu bây giờ là một công cụ chấm điểm dựa trên các giá trị thần quái. Nếu không có chức năng giám sát, biểu hiện sẽ không được tính điểm. Cậu có chắc chắn muốn điều này không?"

Sẽ không có điểm cho phần biểu hiện, đồng nghĩa với việc Diệp Sanh sẽ không nhận được điểm cho bất kỳ phần biểu hiện trí tuệ nào như tìm ra manh mối và phân tích câu trả lời ở những nơi nguy hiểm trong tương lai.

Con đom đóm này giờ đây sẽ chỉ cho điểm dựa trên giá trị thần quái dị đoan, trí tuệ hoàn toàn bị bỏ qua, chỉ xét đến sức mạnh. Đây dường như là một hố sâu đối với Diệp Sanh, người không có dị năng và chỉ dựa vào trí thông minh của mình để nghiền nát mọi người trong Làng cổ Dạ Khóc.

Thiên Dụ có vẻ khá lo lắng khi hỏi.

Diệp Sanh dùng ngón tay đùa nghịch con đom đóm, lúc này nhìn có vẻ vừa mắt hơn rất nhiều, bình tĩnh nói: "Đúng vậy, tôi xác định."

Nếu những người trong Diễn đàn Học viện Quân sự số 1 biết quyết định của cậu, tất cả đều sẽ bị sốc.

Bây giờ họ đang khen ngợi Diệp Sanh trâu bò, họ đều khen ngợi trí thông minh của cậu, dù sao thì bất cứ ai có trí thông minh và sức mạnh cao nhất đều có thể trở thành thần thánh. Diệp Sanh đã trải qua vài chu kỳ luân hồi và bước ra, lại không có dị năng, bọn họ vô thức coi Diệp Sanh là một người đa mưu túc trí gần như là một con quỷ, nhưng lại là một kẻ bày mưu tính kế có thân thể yếu đuối.

Lần này, Diệp Sanh có thể đạt được điểm cao như vậy ở Làng cổ Dạ Khóc, một mặt mức độ nguy hiểm quá đáng sợ, mặt khác khả năng phân tích của cậu rất xuất sắc.

Như vậy, hiện tại Diệp Sanh muốn cắt đứt kinh mạch của chính mình, để cho đom đóm chỉ tính điểm cho việc dùng vũ lực??

Thiên Dụ thấy thái độ của cậu kiên quyết, không còn cố gắng thuyết phục nữa mà nói: "Vậy kế hoạch tương lai của cậu là gì?"

Sau trải nghiệm đầu tiên, đại đa số học sinh mới sẽ chọn theo học tại trường trong một khoảng thời gian. Bởi vì khi đối mặt với dị giáo và phát hiện ra sự tầm thường của bản thân, họ sẽ muốn tìm hiểu một cách có hệ thống về thế giới dị năng giả. Nhưng đằng sau Diệp Sanh là nhà họ Ninh, nếu cậu muốn tìm hiểu về những dị năng giả thì không cần phải qua lớp, sẽ có người giải thích rõ ràng cho cậu.

Diệp Sanh bình tĩnh nói: "Hiệu trưởng, trong tất cả các cách, luyện tập trong tình huống nguy hiểm là cách nhanh nhất để ghi điểm?"

Thiên Dụ gật đầu: "Đúng vậy."

Diệp Sanh nói: "Vậy sau này tôi sẽ đi rèn luyện."

Thiên Dụ sửng sốt, không hiểu cậu, bất đắc dĩ cười nói: "Cậu muốn thông qua nguy hiểm huấn luyện lấy điểm, lại còn chủ động cắt đứt chức năng giám sát của đom đóm, vì cái gì làm như vậy?"

Diệp Sanh rất thành thật: "Tôi không thích bị theo dõi."

Thái độ của Thiên Dụ đối với thiếu phu nhân này rất bao dung, dù sao so với Ninh Vi Trần, Diệp Sanh dường như cư xử tốt hơn nhiều.

Ông mỉm cười thân thiện.

"Được rồi, vậy tôi chúc cậu may mắn trong trải nghiệm của mình."

Diệp Sanh gật đầu.

"Cảm ơn."

Diệp Sanh ra khỏi văn phòng, nhìn bầu trời xanh và đám mây trắng bồng bềnh trên đảo, nhưng cậu không hề cảm thấy thoải mái chút nào.

Khi lớp học kết thúc, chỉ có Diệp Sanh nhanh chóng rời đi. Nhiều người ngồi đó tán gẫu cả buổi chiều chỉ nhìn vào danh sách xếp hạng này. Lộc Tĩnh cũng không rời đi, hắn vặn vẹo ngón tay, nghe mọi người khen ngợi Diệp Sanh từ phía sau, vẻ mặt ghen tị vặn vẹo. La Quan thở dài, anh ta là người lớn tuổi nhất trong bốn người, anh ta biết Lộc Tĩnh lớn lên thuận lợi, là một hệ chữa khỏi, luôn được mọi người chiều chuộng, nâng niu trong lòng bàn tay, đột nhiên bị Diệp Sanh đoạt đi sự chú ý sẽ không cam lòng.

Hơn nữa, hải yêu được cấy ghép của Ninh Vi Trần luôn có nguy cơ mất kiểm soát, một bạn lữ hệ chữa khỏi đối với hắn ta mà nói là duyên trời tác hợp, hơn nữa, Lộc Tĩnh đến từ một trong tứ đại gia tộc nên nghe có vẻ là một cặp đôi hoàn hảo. Không chỉ Lộc Tĩnh, mà cả Lộc gia đều luôn có tham vọng này.

Kết quả là Thái tử phi ngang trời xuất thế, điều này chắc chắn đã đánh tỉnh nhà họ Lộc.

La Quan an ủi nói: "Lần này hắn đi tới Làng cổ Dạ Khóc. Cấp bậc nguy hiểm được thêm vào, điểm cao là điều khó tránh khỏi."

Hai mắt Lộc Tĩnh hơi đỏ lên: "Tại sao? Hắn chỉ là một kẻ tiện dân, ngay cả dị năng cũng không có."

La Quan chỉ có thể cắn răng tiếp tục an ủi hắn: "Tĩnh Tĩnh đừng buồn, em là dị năng giả cấp A, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội vượt qua hắn."

Lộc Tĩnh nghiến răng nghiến lợi: "Tôi không muốn tương lai, tôi muốn hiện tại!" Hắn quay đầu nắm lấy tay Lawrence: "Mau giúp tôi nghĩ ra một địa phương có thể sánh ngang với Làng cổ Dạ Khóc."

Lawrence sửng sốt, sắc mặt tái nhợt: "Cậu tỉnh táo lại đi, chúng ta không thể đi đến một nơi nguy hiểm có thể sánh ngang với Làng cổ Dạ Khóc. Có tìm được hay không còn tùy vào việc đó, và gia đình cậu sẽ không đồng ý để cậu đi chịu chết."

Lộc Tĩnh: "Nhưng Diệp Sanh có thể làm được! Tại sao tôi lại không thể!"

Lawrence không nói nên lời trong giây lát. Thầy của Diệp Sanh là Atheist, như vậy chưa đủ sao?

La Quan không đành lòng nhìn hắn bây giờ chui rúc vào ngõ cụt, thấp giọng nói: "Kỳ thật có một địa phương có thể so sánh với Làng cổ Dạ Khóc, hơn nữa rất đặc biệt, không có bất kỳ nguy hiểm chết người nào. "

Lộc Tĩnh vui mừng khôn xiết: "Ở đâu?"

La Quan nói từng chữ: "Thành phố Giải trí Thế giới."

La Quan cau mày, sau đó nói: "Tôi nghe lén điện thoại của ba tôi cách đây không lâu, biết được Thành phố Giải trí Thế giới gần đây rất bất an. Hình như ở quảng trường trung tâm... đang có một sự kiện."

Lộc Tĩnh và Lawrence đều choáng váng.

"Có sự kiện nào ở quảng trường trung tâm không?"

——Thành phố Giải trí Thế giới không có chủ nhân, vậy ai có thể hào phóng như vậy tổ chức hoạt động ở Quảng trường Phát sóng trực tiếp?

Sắc mặt của La Quan khó coi: "Đúng vậy, hình như là sự kiện dành cho tất cả dị năng giả, một... màn giết người. Người tổ chức bí ẩn nói rằng giải thưởng sẽ khiến mọi người chấn động. Nhưng hiện tại chỉ có một chút manh mối. Chuyện này hiện tại còn chưa truyền ra ngoài... Nếu muốn một lần vượt qua Diệp Sanh, trong mười nơi nguy hiểm nhất, Thành phố Giải trí Thế giới kỳ thực chính là nơi tốt nhất để bắt đầu."

Ánh mắt Lộc Tĩnh lóe lên, bắt đầu suy nghĩ chuyện này. Thành phố Giải trí Thế giới nổi tiếng nhất không chỉ vì ngành công nghiệp xám mà còn vì quảng trường phát sóng trực tiếp với hàng chục nghìn máy chiếu. Hắn thực sự thích phát sóng trực tiếp, hắn thích xem nhóm người khen ngợi ngoại hình và tính cách của hắn, hơn nữa, hắn xuất thân từ Lộc gia, phát sóng trực tiếp cho những người này trong Thành phố Giải trí Thế giới hoàn toàn là một đòn đả kích.

Hắn có thể tưởng tượng những người đó sẽ khen ngợi hắn như thế nào sau khi thân phận của hắn được tiết lộ.

Hơn nữa, Thành phố Giải trí Thế giới là một trong mười nơi nguy hiểm nhất.

Lộc Tĩnh cắn môi dưới của hắn, lập tức ngước mắt lên, đáng thương nói: "Em đi cùng anh được không?"

Lộc Tĩnh đang nghĩ đến việc đến Thành phố Giải trí Thế giới.

Diệp Sanh nhận được cuộc gọi từ Lạc Hưng Ngôn.

Lạc Hưng Ngôn nói một cách ngả ngớn: "Ồ, chúc mừng Thái tử phi. Cậu đã đạt được vị trí thứ mười trong bảng xếp hạng trường học trong lần luyện tập đầu tiên. Đây là một kỷ lục. Chúc mừng cậu."

"..."

Diệp Sanh cúp điện thoại mà không hề suy nghĩ gì.

Lạc Hưng Ngôn: "Chết tiệt!"

Lạc Hưng Ngôn tức giận đến mức chửi rủa và lập tức gọi lại.

"Đừng cúp máy, đừng cúp máy! Tôi còn chưa nói xong! Tôi còn có việc phải nói!"

Diệp Sanh nói: "Anh đang rất rảnh phải không?"

Lạc Hưng Ngôn: "Rảnh cái rắm."

"Tổng cục thực sự ngang ngược. Nhà Tiên Tri nói rằng tình hình hiện tại rất đặc biệt, chúng tôi không thể nghỉ ngơi một giây phút nào. Vì vậy, tôi lại được giao một nhiệm vụ. Lần này nhiệm vụ được giao là Bảo tàng Tín Ngưỡng. Mẹ kiếp, sau khi tôi đến Làng cổ Dạ Khóc thì ngay lập tức liên tục chiến đấu ở Bảo tàng Tín Ngưỡng! Haha!"

"Nhà Tiên Tri nói rằng Thiên Xu quan sát thấy người điều hành thứ sáu hiện đang hướng tới Châu Âu và nơi nguy hiểm nhất ở Châu Âu là Bảo tàng Tín Ngưỡng. Người điều hành thứ sáu đã đi qua Làng cổ Dạ Khóc và Nhà Tiên Tri nghi ngờ rằng người điều hành thứ sáu đang lên kế hoạch cho một âm mưu lớn, đang tìm kiếm đồng lõa, Bảo tàng Tín Ngưỡng là sự lựa chọn tốt nhất cho người điều hành thứ sáu."

"Tôi thực sự đã phục tên ngốc thứ sáu này. Tôi đã theo ông ta từ Trung Đông đến Trung Quốc và bây giờ là Châu Âu. Nếu không biết, cậu sẽ tưởng tôi là fan cuồng của ông ta."

"Tôi gọi cậu là bởi vì Học viện Quân sự số 1 trực tiếp tuyên bố Atheist là giáo viên dẫn đội của cậu, hahahaha. Kết quả, hắn thậm chí còn không có đi vào Tử địa. Cmn quá thất trách đi. Lần này cậu có muốn cùng chúng tôi đi đến Bảo tàng Tín Ngưỡng không, để hắn thật sự là giáo viên dẫn đội của cậu nhé?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro