Chương 173: Miền đất hứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bón cơm tận miệng!

✦✦✦

1, 2, 3.

"Tôi là tồn tại đầu tiên đặt câu hỏi với cấp Thánh sao?" Thời Tấc Cẩn nhanh chóng nắm bắt trọng điểm trong lời nói của trùng đực tóc đen, biểu cảm có chút ngạc nhiên.

Trong bách khoa toàn thư về trùng tộc mà Thời Tấc Cẩn đã đọc, các trùng đực cấp Thánh rất hiếm.

Theo văn thư chính thức, lịch sử trùng tộc kéo dài một nghìn năm. Dù Thời Tấc Cẩn nghi ngờ con số này có phần sai lệch, nhưng chỉ dựa vào dữ liệu bách khoa, trong suốt một nghìn năm lịch sử của trùng tộc, số lượng các quý ngài cấp Thánh chỉ có 9 vị.

Không đủ để mỗi trăm năm xuất hiện một vị.

Vị trùng đực được gọi là "Thánh" gần nhất cũng đã từ 70 năm trước.

Nhưng nghe giọng điệu của trùng đực tóc đen này, dường như khá nhiều trùng đực có thể đến đây trong tháng phát triển?

Đối diện với tình huống hiện tại giống như một đoạn phim chiếu lại, Thời Tấc Cẩn hơi do dự, cẩn trọng và lễ phép hỏi thử: "Xin mạo muội hỏi, dựa trên các từ khóa tháng phát triển, đặc biệt, Thánh Điện thì ngài có ý nói rằng tôi đang trải qua quá trình biến đổi sinh học, tiến hóa về mặt gen và tinh thần trở thành quý ngài cấp Thánh theo ý nghĩa của thế tục?"

Trùng đực tóc đen lặng lẽ nhìn Thời Tấc Cẩn, đôi mắt đen đượm buồn, nói: "Đúng vậy."

Thời Tấc Cẩn thầm thở dài trong lòng, đúng là như vậy thật.

"Tại sao con lại nghĩ đây là ác mộng?" Trùng đực tóc đen khẽ hỏi.

"Trở thành quý ngài cấp Thánh, ý chí của ngài sẽ được tất cả trùng bảo vệ coi như lệnh thiêng liêng, nơi ngài nhìn đến, chính là nơi mũi dao của trùng bảo vệ hướng tới. Cả vũ trụ sẽ mở ra hoàn toàn trước mắt ngài, ngài sẽ tận hưởng mọi sự phồn hoa và hàng triệu ngôi sao trong vũ trụ." Giọng nói của trùng đực tóc đen trầm thấp nhưng không nặng, âm thanh chậm rãi nhẹ nhàng như sương mù.

Giọng nói ấy khiến người ta không thể kiềm lòng mà muốn áp tai sát lại, nghe thêm vài câu nữa, chỉ cần nghe thêm chút nữa, dường như mọi thứ đều xứng đáng để đánh đổi. Thời Tấc Cẩn vô thức rướn người về phía trước để lắng nghe.

45, 46, 47, 45, 46... Thời Tấc Cẩn ngẩn ra ba giây thì nhíu mày nhẹ nhàng lấy lại tinh thần, không dấu vết ngả đầu ra sau một chút.

Trùng đực tóc đen nghiêng đầu: "Ồ" một tiếng, lộ ra vài phần vui mừng thực sự: "Con rất nhạy bén, đứa trẻ ngoan."

Thời Tấc Cẩn lùi một bước, càng thêm xa cách: "Tôi đã phát triển một lần, trạng thái gen là trưởng thành và tôi chưa bao giờ sống ở Mắt Mèo, chưa từng ở trong Thánh Điện Mắt Mèo một ngày nào."

"Đây chắc chắn là một trong những vết nhơ lớn nhất trong lịch sử của những trùng bảo vệ từ khi thành lập Mắt Mèo, không còn một ai khác." Trùng đực tóc đen lạnh nhạt nói.

Sau đó đối phương lại trở nên hiền hoà, bước mấy bước tới gần Thời Tấc Cẩn, thân thiện nói: "Con chưa nói với ta, tại sao con lại nghĩ trở thành Thánh là ác mộng?"

Thời Tấc Cẩn nhíu mày muốn lùi lại, trùng đực tóc đen lập tức nói: "Xin lỗi, ta không cố ý mê hoặc con."

Trùng đực tóc đen nhã nhặn giơ tay chỉ vào cổ họng mình, nhẹ nhàng nói: "Sau khi trở thành Thánh, giọng nói sẽ có một số đặc tính đặc biệt nho nhỏ như khả năng cảm nhận."

Thời Tấc Cẩn: ...

Tình huống càng ngày càng giống phim huyền ảo.

"Thật sao, cảm ơn ngài đã cho biết." Thời Tấc Cẩn dừng lại một giây, nhận ra rằng thái độ của trùng đực tóc đen đối với mình có thể nói là hiền từ đến mức dung túng, anh quyết định hỏi một câu khác.

Một câu mà nguyên tác không giải thích: Tại sao Valentine là gen cấp A, nhưng sau khi trưởng thành lại không phong thẳng thành Thánh. Trái lại trong nguyên tác, Gabriel còn nói rằng Mắt Mèo phải đánh giá lại cấp bậc cho Valentine thành Thánh.

"Xin lỗi vì tính tò mò của tôi, nghe theo lời ngài nói, dường như có nhiều trùng đực cũng đến đây." Thời Tấc Cẩn nhìn vào mắt trùng đực tóc đen, chân thành và nghi ngờ: "Tôi chỉ là một trùng đực cấp C, theo phân loại gen và bách khoa xã hội..." Thời Tấc Cẩn nhìn xung quanh.

Thế giới yên tĩnh này giống như một cảnh quay trong mơ, không gian rộng lớn vô tận, chỉ có cảnh biển xanh vô tận và bầu trời trắng tinh khôi. Mảnh đất duy nhất là hòn đảo nhỏ hình tròn nơi anh và trùng đực tóc đen đứng, trên đảo có một cây đại thụ xanh biếc, tất cả đều tươi mới, đẹp đẽ và cô độc.

Thời Tấc Cẩn nói: "Hình như tôi không nên đến đây. Khi trải qua tuần trưởng thành, tôi chưa bao giờ mơ thấy cảnh tượng tương tự, tại sao lại đến đây trong lần phát triển bất ngờ thứ hai? Đánh giá cấp Thánh không liên quan đến cấp độ gen sao?"

Trùng đực tóc đen hiền hoà mỉm cười, đưa tay ra, hướng về phía chân trời làm một cử chỉ mời, nói: "Ta rất thích tính tò mò của con, luôn luôn tồn tại sự tò mò và ham học hỏi về thế giới, sẽ làm con luôn trẻ trung, con đường trước mặt không có giới hạn, con sẽ không bao giờ bị buồn phiền và lo lắng làm khổ."

"Hãy đi cùng ta, đứa trẻ, ta sẽ nói cho con biết câu trả lời." Trùng đực tóc đen cười, bước lên mặt biển.

Nước biển nhẹ nhàng gợn sóng, dưới chân trùng đực tóc đen biến thành một bề mặt gương biển bóng loáng.

Thời Tấc Cẩn nhìn biển, trong lòng nghĩ: Cũng không thể tồi tệ hơn được nữa.

Anh bước lên.

"Câu hỏi đầu tiên của con, dường như nhiều trùng đực đã đến đây." Trùng đực tóc đen đi trên mặt biển, cao hơn Thời Tấc Cẩn nửa thân, đối phương giơ tay vẫy nhẹ trong không trung, dưới chân gương biển biến thành những hình ảnh như phim chiếu lại.

Thời Tấc Cẩn cúi đầu nhìn, hình ảnh trong gương biển không phải biển xanh bầu trời và hòn đảo cô đơn.

Có khung hình phim là cung điện lộng lẫy, có khung hình là vườn hoa yên bình và ấm áp, có khung hình là nhà thờ lớn trang nghiêm và thiêng liêng.

Rất nhiều khung hình trôi nổi trong gương biển, mỗi khung hình đều có một trùng đực trẻ, họ đứng trong hình ảnh, trò chuyện với trùng đực tóc đen bên cạnh Thời Tấc Cẩn.

Đây là những giấc mơ của các trùng đực khác.

Trùng đực tóc đen nghiêng đầu, hiền lành nhìn Thời Tấc Cẩn quan sát từng cảnh tượng, chờ đến khi thấy đủ, mới nói: "Câu hỏi thứ hai, con nghĩ mình cấp C, theo lý thuyết thì con không thể mơ thấy Thánh Điện trong giấc mơ."

"Thì đây là một sai lầm."

Thời Tấc Cẩn quay đầu nhìn trùng đực tóc đen.

Trùng đực tóc đen hiền lành bình tĩnh nói: "Tất cả trùng đực khi bước vào kỳ phát triển, dù là ngày, tuần hay tháng, họ đều có thể đến Thánh Điện trong giấc mơ."

Thời Tấc Cẩn nhíu mày, vậy tại sao mình không mơ thấy khi trải qua tuần phát triển? Có phải do hệ thống cung cấp điểm năng lượng đã can thiệp? Nhưng tình huống phát triển lần thứ hai này cũng bị hệ thống can thiệp, tại sao lần này lại mơ thấy?

Thời Tấc Cẩn không hỏi thẳng ra, anh nhìn trùng đực tóc đen, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe câu trả lời.

Trùng đực tóc đen lại rất nhạy bén nhận ra sự bối rối của Thời Tấc Cẩn, đối phương im lặng một lát rồi thở dài: "Thế tục luôn có trùng cho rằng có thể đi đường tắt. Trước khi con trưởng thành, ta đã gặp hơn mười đứa trẻ giống như con. Chúng vốn nên có một hệ thống thần kinh hoàn chỉnh, nhưng vì lý do thế tục mà không được chăm sóc tốt. Tuyến thể và thần kinh của chúng bị thoái hóa, sự phát triển lại đến dữ dội, từ cấp F nhảy liền hai bậc, đau đớn tột độ khiến chúng không thể có nổi mảnh vụn của giấc mơ, mãi mãi lạc lối trong bóng tối, không bao giờ tỉnh lại."

Thời Tấc Cẩn nhận ra trùng đực tóc đen đang nói về những trùng đực trong vụ án năm 1980.

"Lần đầu tiên con trải qua sự phát triển, ta đã thấy con trong bóng tối." Trùng đực tóc đen nhíu mày: "Ta không thể mời con đến Thánh Điện, trong những ngày đó đôi khi ta thấy con, đôi khi con lại biến mất như bị thứ gì đó che giấu."

Tim Thời Tấc Cẩn nhảy một cái, chẳng lẽ sự tồn tại của hệ thống đã gây nhiễu?

"Ta tưởng con sẽ như những đứa trẻ khác, mãi mãi rơi vào bóng tối, nhưng con đã vượt qua như một kỳ tích." Trùng đực tóc đen nói với vẻ hài lòng: "Câu hỏi thứ ba của con, đánh giá cấp Thánh có liên quan đến gen không. Vừa có lại vừa không."

"Mỗi trùng đực trong quá trình phát triển sẽ vào Thánh Điện trong giấc mơ được xây dựng bởi hệ thống huyết thống. Ngay cả những trùng đực cấp F theo đánh giá thế tục cũng có cơ hội này." Trùng đực tóc đen thở dài: "F, E, D... Thế tục phân chia những đứa trẻ có khiếm khuyết thành các cấp bậc."

"Trùng đực bị xếp vào nhóm FED, cũng giống như những quân thư và á thư có xương và cánh vẩy phát triển không hoàn chỉnh, còn những trùng đực có sự phát triển bất thường, sự phát triển không thành công của chuỗi gen biểu hiện ở hệ thần kinh của móc đuôi và não. Thần kinh phát triển bất thường, dẫn đến những đứa trẻ này không thể hiểu kiến thức sâu sắc, không thể duy trì khả năng nhạy bén bẩm sinh."

"Phần lớn những đứa trẻ bị xếp dưới cấp B theo ý nghĩa của thế tục, khi vào giai đoạn phát triển, sẽ mơ thấy Thánh Điện, nhưng chúng không thể chịu đựn được giấc mơ hoàn chỉnh." Trùng đực tóc đen ngước nhìn xung quanh, cảm thán với Thời Tấc Cẩn: "Ta đã ở đây nhiều năm, lần đầu tiên thấy Thánh Điện biến hóa ra cảnh tượng như vậy, bầu trời xanh và biển cả vô tận, tươi mới xa xăm, đẹp đẽ nhưng cũng tĩnh mịch."

"..." Thời Tấc Cẩn hạ mi, không nói gì.

Trùng đực tóc đen mỉm cười, đổi chủ đề, tiếp tục nói: "Vậy, con chắc muốn biết trùng đực được thế tục đánh giá trên cấp B có thể mơ thấy Thánh Điện hoàn chỉnh không, nếu có thể mơ thấy tại sao sau khi phát triển xong vẫn là cấp B."

Thời Tấc Cẩn ừm một tiếng.

Trùng đực tóc đen dẫn Thời Tấc Cẩn đi dạo, mỗi bước chân lại hiện ra một cảnh mới.

Thời Tấc Cẩn cúi đầu nhìn, trùng đực trong cảnh mới, trang phục đã gần giống phong cách hiện đại năm 2000 mà Thời Tấc Cẩn đang sống.

"Hửm?" Đột nhiên, Thời Tấc Cẩn nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trong một cảnh sóng nước.

Một trùng đực tóc nâu mắt xanh với vẻ mặt bình thản đang ngồi yên lặng trong khu vườn. Ngoại hình của anh có sáu phần giống với Gwen Heart, phần dưới khuôn mặt và đôi môi gần như y hệt. Chỉ có điều trùng đực này trông gầy gò hơn.

Trùng đực tóc đen chú ý thấy ánh mắt của Thời Tấc Cẩn dừng lại lâu hơn, đối phương liếc nhìn một cái bèn nhẹ nhàng nói: "Đó là Fraser Grimm, thiện lương nhưng sức thừa nhận yếu."

Thời Tấc Cẩn hỏi: " Chẳng hạn như?"

"Điều này liên quan đến câu hỏi thứ tư, làm thế nào để trở thành Thánh." Trùng đực tóc đen nói.

Thời Tấc Cẩn lập tức tập trung.

Trùng đực tóc đen thấy vậy lại cười như nhìn thấy con nhà mình nói lời trái lòng, vừa vui mừng vừa hiền hậu nói: "Vậy là con vẫn quan tâm đến cấp Thánh, đúng không?"

Thời Tấc Cẩn: "... Đúng."

Anh muốn biết lý do tại sao Valentine không có danh hiệu này sau khi trưởng thành.

"Trùng đực từ cấp C đến cấp A theo định nghĩa thế tục, họ có thể mơ thấy giấc mơ Thánh Điện hoàn chỉnh, và có cơ hội chọn trở thành quý ngài cấp Thánh."

Thời Tấc Cẩn ngây người trong giây lát, lập tức nói: "Nhưng trong lịch sử mà tôi đã đọc, chỉ có 9 vị Thánh được công khai ghi lại?"

Trùng đực tóc đen mỉm cười, đôi mắt đen càng tập trung nhìn Thời Tấc Cẩn.

Đối phương nói: "Mỗi trùng đực có thể chọn trở thành Thánh đều đã đồng ý, họ cảm thấy vui mừng và phấn khởi vì điều đó, nhưng thử thách của Thánh không phải chỉ cần gật đầu là có thể vượt qua."

Trùng đực tóc đen vung cánh tay, sóng biển theo đó tràn lên, gương biển một lần nữa hiện ra vô số hình ảnh.

Thời Tấc Cẩn nhìn sang, không thể tin mở to mắt.

Trong gương biển, ba quý ngài cấp C từng tham gia ứng cử viên cho cuộc thi Fate Wynne đang đối mặt với thử thách cấp Thánh.

Trong số họ, có một vị được trùng bảo vệ bướm đêm dẫn theo đầy chật vật, có một vị ánh mắt vô hồn sống trong một chiếc lồng chim xa hoa, cổ đeo một sợi dây vàng, có một vị đôi mắt đã mất tiêu cự bị bốn đặc quyền điên rồ đè chặt trên giường, cơ thể khẽ co giật... Thời Tấc Cẩn rời mắt, cảm giác buồn nôn trào lên họng.

Thời Tấc Cẩn nhận ra quý ngài cuối cùng gục ngã bị trùng tộc dị hoá xé xác ăn thịt, chính là quý ngài số 1 Michelle giải quán quân của cuộc thi Fate Wynne.

Trong gương biển, diện mạo của Michelle số 1 không khác biệt nhiều, nhưng tinh thần hoàn toàn bị hủy, gương mặt mất ý thức còn mang vẻ đau đớn và chống cự tuyệt vọng. Không còn một chút tinh thần phấn chấn khi đứng cùng thí sinh số 60.

"Bọn nhỏ đều thất bại." Trùng đực bình tĩnh nói: "Quý ngài cấp Thánh không phải theo định nghĩa của thế tục như gen tốt, gia thế hiển hách hay thế lực hùng mạnh. Mà 'Thánh' là dẫn đường cho các vì sao, mang trong mình ý chí kiên cường, bất khuất trước bạo lực, cường quyền, âm mưu và tra tấn. Thánh còn là hiện thân của trí tuệ uyên thâm, bao dung, bác ái, kiên định và luôn hướng về lẽ phải."

"Mỗi trùng đực vào Thánh Điện trong giấc mơ đồng ý thành Thánh thì sẽ bước vào nơi thử thách, trải qua ba kiếp sống giả tưởng sau khi thành Thánh, nhưng từ 70 năm trước, không có trùng nào thành công, họ thất bại một lần, không muốn thử lại lần thứ hai."

"Họ không thể thích nghi với vị thế mới sau khi trở thành Thánh, cũng không thể dẫn dắt, chỉ bảo hay giáo hoa những binh lính mê mang hoặc hiếu chiến hung hãn, ngay cả sự khoan dung và kiên trì đơn giản nhất cũng không làm được. Đa số trùng đực đều bị nơi thử thách cám dỗ, bị thế tục bào mòn, bị ham muốn chi phối, bị lừa gạt hoặc lạm dụng tài năng đặc biệt của cấp Thánh gây ra tranh chấp, thế giới dưới ảnh hưởng của họ trở nên hỗn loạn, quê hương vốn bình yên liên tục chìm trong chiến tranh tranh giành."

Trùng đực tóc đen có chút đau buồn, nói: "Vào thời kỳ hệ thống quân xa xưa, nếu một gia tộc có một quý ngài cấp Thánh xuất hiện, gia tộc đó sẽ thịnh vượng, các binh lính của gia tộc sẽ biết thấu hiểu, nhận ra cuộc sống ngoài chiến tranh và cái chết, còn có nhiều điều giá trị hơn đáng để khám phá, quan sát và đón nhận. Họ sẽ có thể nhìn thấy con đường phía trước rõ ràng hơn, từ đó kiềm chế ham muốn giết chóc, tránh được nguy cơ diệt vong và tìm thấy nhiều hy vọng hơn."

Thời Tấc Cẩn hiểu ra, bất giác nói: "Nhờ khoan dung cuộc sống có thêm nhiều hướng đi, lòng tốt và lý trí có thể ươm mầm niềm tin, trí tuệ và quả cảm trước nguy hiểm giúp ta phân biệt được những lựa chọn tốt đẹp và phù hợp hơn. Lựa chọn như một cuộc trao đổi, trao đổi bao gồm thương mại và lợi ích, một khi thương mại và lợi ích ổn định... hòa bình sẽ ra đời."

"Thánh vốn dĩ là sự tồn tại mang lại hy vọng." Giọng điệu lạnh lùng của trùng đực tóc đen đột nhiên trở nên hiền hòa, đối phương hiền lành nói lời dí dỏm: "Nơi thử thách của trùng đực giống như hàng triệu thế giới mà thiếu tướng Joshua đã trải qua mà con đã viết. Ta nói như vậy, con sẽ hiểu hơn."

Thời Tấc Cẩn: "..."

Trước hết, tôi là người vô thần.

Thứ hai, trùng tộc các người thật sự có thể hiện thực hoá thiết lập sống lại?

"... Ngài có thể thấy thực tế của tôi qua đôi mắt tôi?" Thời Tấc Cẩn khó khăn nói, một ông già ngàn tuổi chủ trì một cuộc họp VR nghiêm túc đột nhiên trở thành người nghiện internet, đúng là sốc thật đấy.

"Tất nhiên là không, ta chỉ có thể nhìn qua đôi mắt của những đứa trẻ đã từng đến Thánh Điện và chỉ có thể nhìn thấy một chút." Trùng đực tóc đen nhìn Thời Tấc Cẩn, ánh mắt đong đầy dịu dàng: "Ta chỉ là một bóng ma, không thể can thiệp vào thực tế, điều duy nhất ta làm cho các con là xoá bỏ ký ức đau khổ sau khi các con thất bại trong thử thách."

Thời Tấc Cẩn bị nhìn đến toàn thân không thoải mái. Đồng thời, anh cũng nhận ra rằng tác giả gốc viết VV khi trưởng thành không lập tức nhận danh hiệu Thánh, có lẽ muốn hoãn lại điểm sảng: Quy tắc phải nhượng bộ trước VV, sự tồn tại của VV có thể thiết lập lại quy tắc.

Cái kiểu sảng này rất hay gặp trong tiểu thuyết, nhưng khi nguyên tác biến thành một thế giới, tất cả các thiết lập đều tự động được diễn hóa và bổ sung.

Bây giờ xem ra, Valentine không nhận danh hiệu Thánh ngay khi trưởng thành, chắc chắn là chưa qua được thử thách Thánh Điện trong mơ.

...

Thời Tấc Cẩn lại muốn ấn trán.

Bối cảnh khoa học viễn tưởng trùng tộc tương lai sao còn có thiết lập phim ma thuật, haizzz.

"Xin lỗi." Trùng đực tóc đen nhận thấy sự không thoải mái của Thời Tấc Cẩn, điều chỉnh ánh nhìn chăm chú, nói: "Bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên ta gặp một đứa trẻ như con."

"Trước khi trải qua thử thách đã có linh hồn tỏa sáng như vậy." Trùng đực tóc đen lại chăm chú nhìn vào mắt Thời Tấc Cẩn, nói: "Sáng ngời, hoàn chỉnh, như một viên kim cương."

"Con à, trước khi ta đội miện hoa cho con, con đã đến được miền đất hứa." Trùng đực tóc đen chân thành nói: "Đừng từ chối ta đội miện hoa cho con, được không? Con quá yếu đuối, con nên có cơ thể tốt hơn, mọi thứ tốt hơn, con cũng nên có mọi thứ tốt nhất để đối mặt với cơn bão sau khi tỉnh dậy."

Cơn bão sau khi tỉnh dậy... Thời Tấc Cẩn nghĩ đến sự cố trong Carnival, anh mím môi. Đúng vậy, tình huống tồi tệ nhất là anh bị Gabriel bắt trở về Mắt Mèo thành công, thân phận Fate bị bôi nhọ phá huỷ, tất cả nỗ lực đều tan thành mây khói.

Còn Anouchka, Thời Tấc Cẩn thở dài trong lòng, 1500, 1501, thật không thể tưởng tượng được Anouchka sẽ trở nên thế nào nếu lại nhận được tin xấu.

"Phạm vi trách nhiệm cần thực hiện sau khi đội miện Thánh lớn đến đâu?" Thời Tấc Cẩn bình tĩnh hỏi: "Có văn bản cụ thể không, tôi cần hiểu rõ mọi quy tắc trước khi quyết định."

Trùng đực tóc đen ngẩn ra, đột nhiên cười, cười đến mức hơi thất lễ.

Thời Tấc Cẩn: ?

Hồi trẻ bị lừa đảo hợp đồng, cảnh giác một chút thì làm sao.

"Không, không, haha." Trùng đực tóc đen hít sâu mấy lần, nhìn Thời Tấc Cẩn một cách dịu dàng, nói nhẹ nhàng và vui mừng: "Trời ạ, trời ạ... Ta mong khi ta còn sống có một đứa trẻ đáng yêu như con."

Thời Tấc Cẩn từng bị ép nhận con làm sang chấn tâm lý, theo phản xạ lễ phép đáp: "Cảm ơn, làm cô nhi rất tốt."

Trùng đực tóc đen bật cười, vỗ nhẹ ngực mình, nói: "Con à, con đã và đang làm rồi."

Thời Tấc Cẩn sững lại.

"Con đã tự đến miền đất hứa, không phải là con đã đến đây." Trùng đực tóc đen nói nhẹ nhàng: "Con đã có tất cả những phẩm chất mà Thánh cần có."

"Mũ miện mà ta đội cho con chỉ xoa dịu nỗi đau đớn phát triển của con, đặng làm sáng tỏ tất cả tài năng mà Thánh cần có."

Trùng đực tóc đen tiến lên một bước, nâng hai tay lên gần khuôn mặt của Thời Tấc Cẩn, hỏi: "Ta có thể chạm vào mặt con không?"

Thời Tấc Cẩn mím môi, gật đầu, nói: "Cảm ơn."

Trùng đực tóc đen nhìn thẳng vào Thời Tấc Cẩn, nâng tay lên ôm lấy hai bên mặt của Thời Tấc Cẩn, áp trán mình lên trán của Thời Tấc Cẩn, nhắm mắt lại, nói: "Sắp xong rồi."

Trong chớp mắt, Thời Tấc Cẩn cảm thấy trán mình mát lạnh, như có một làn gió nhẹ từ trời cao đến, xông vào đỉnh đầu và lan tỏa khắp cơ thể.

Anh cảm thấy nhẹ nhàng, vui vẻ, tất cả những căng thẳng và áp lực tâm lý kéo dài nhiều tháng đều biến mất, như trở về tử cung của mẹ, được bao bọc trong nước ối ấm áp.

Tách tách tách... Tiếng nước thực sự vang lên bên tai Thời Tấc Cẩn.

Anh run đôi mi, mắt hơi hé mở, ngay sau đó Thời Tấc Cẩn mở to mắt!

Anh đang ở trong biển!

Trùng đực tóc đen ôm anh chìm xuống biển, giống như trong tất cả các cảnh phim ma thuật về cướp biển, trùng đực tóc đen giống như một nhân ngư ăn thịt người, giữ chặt vai anh, kéo anh xuống đáy biển sâu.

Đáy biển nửa xanh nửa đen, sau lưng trùng đực tóc đen có một cái bóng đen như dầu, trong cái bóng đen có vô số con mắt màu sắc khác nhau, u ám, nguyền rủa, sợ hãi, oán hận, vô số cảm xúc bùng phát trong vô số con mắt, tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào anh.

Thời Tấc Cẩn giãy dụa dữ dội, trùng đực tóc đen lại ôm chặt, an ủi bên tai Thời Tấc Cẩn: "Suỵt... Đừng nhìn những con mắt đó, đó là ký ức của bọn trẻ đã thất bại, suỵt... rất nhanh thôi, rất nhanh, con sẽ tỉnh lại, đừng sợ."

1797, 1798, 1799, 1800. Thời Tấc Cẩn nhắm mắt, trong lòng đếm đến đúng 30 phút, anh đột nhiên có thể thở được.

...

Ha! Thời Tấc Cẩn đột ngột mở to mắt, tỉnh dậy từ trong giấc mộng sâu thẳm.

Tim anh đập loạn, nhưng chưa kịp bình tĩnh lại, tiếng ồn ào quen thuộc đã vang lên bên tai.

"Thầy Thời!!!!!!" Hệ thống hân hoan tột độ, vang lên tiếng reo hò: "Cuối cùng, cuối cùng, cuối cùng, cuối cùng... anh đã yyyy...!!"

Thời Tấc Cẩn ngồi dậy, cảm nhận được trọng lượng bất thường trên vai, nhưng anh không cúi đầu nhìn, cũng không lập tức phản ứng lại tiếng chúc mừng vui sướng đến lộn xộn của hệ thống, mà kinh ngạc nhìn quanh cảnh tối tăm xung quanh.

Anh đang ở trong một căn phòng tối đến mức không phân biệt được là phòng nhỏ hay lớn.

Căn phòng tối không có cửa sổ hay cửa ra vào, xung quanh cột giường là những song sắt màu vàng.

Thời Tấc Cẩn: "..."

?

Weibo: 我竟然是个蘑菇

Weibo: 窝窝窝窝头abc


Weibo: 甜冰茶专卖店

Weibo: 路过复活赛看一眼

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro