(VMin): Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng trời gió rộng trong vắt dần chuyển biến. Khối mây đen tụ lại nặng nề chờ đợi để trút hết gánh nặng mang trên mình lâu ngày.

"Trời lại sắp mưa rồi, không biết Taehyung có mang theo dù không nhỉ?"

Jimin tự hỏi rồi hướng mắt ra cửa. Cây dù màu hồng vẫn dựng ở đó từ lúc mua về tới hiện tại vẫn chưa được sử dụng qua lần nào. Cậu bắt đầu vỡ lẽ vô thức đứng lên tiến lại gần nó và cầm lên.

Ngoài trời, mưa đã rơi xuống. Từng giọt nước rớt trên nền đất bắn tung tóe như lòng cậu lúc này đang vỡ tan thành từng mảnh. Giữa đám mây đen xen ngang những tia chớp như xé toạc dòng người đang tất tả tìm chỗ trú.

Chính ngay lúc này, Jimin trong tiềm thức lại nhận ra một sự thật. Anh đã không còn ở đây nữa, ngay bên cạnh cậu. Con người vô tình ấy đã bỏ cậu mà đi tìm cho mình một niềm vui khác, mới mẻ và hạnh phúc.

Sắc mặt cậu trầm lắng. Tiếng mưa như tiếng lòng. Nước mưa hòa cùng nước mắt.

Mở cánh cửa ra và lao đi trong màn mưa dày. Cầm dù trên tay nhưng lại không che. Cậu chạy, chạy trốn? Chạy trốn cái thứ cảm xúc lúc này. Cậu không tin đó là sự thật. Và rồi biến nước mưa thành màu của loài hoa hồng. Một màu đỏ tươi.

"Taehyung, có phải anh không muốn nhìn thấy em đau khổ như vậy đúng không? Là anh đang đến đón em đi sao? Taehyung à, em đi với anh, chúng ta bên nhau mãi nhé!"

Cơn mưa không ngớt mà càng lúc càng to hơn như khóc thương cho một tình yêu không trọn vẹn ấy cuối cùng cũng đã được ở bên nhau. Dòng thời gian vẫn sẽ trôi nhưng tình yêu của hai người mãi đứng lại trong khoảng khắc này.

End chương 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro