Yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 十八楼园丁

Link fic: https://yiweibuyuantouluxingmingderexinxiannu.lofter.com/post/1f63bce0_12cdcde0

-

Người yêu của Ngao Tử Dật gọi là Hạ Tuấn Lâm, bé trai lớn lên đáng yêu, trắng nõn giống như sữa bò vào mỗi bữa sáng.

Thời điểm rời giường, đồng hồ báo thức chỉ hướng 7 giờ phát ra âm thanh ầm ĩ, lúc này Ngao Tử Dật sẽ nhẹ nhàng nâng đôi chân gác ngang trên người mình để đứng dậy, đương nhiên vì tham luyến cảm giác mềm nhẵn mà tốn thêm không ít thời gian.

Hạ Tuấn Lâm phần lớn thời gian đều là vô tri vô giác, mở mắt giây đầu tiên nhìn thấy Ngao Tử Dật xán lạn hơn cả ánh mặt trời. Hắn sẽ nghĩ: A, hôm nay trời thật đẹp.

Sau đó sẽ từ trong chăn vươn tay ôm cổ Ngao Tử Dật, nũng nịu kéo Ngao Tử Dật hạ thấp người, dùng đầu cọ qua cọ lại.

Ngao Tử Dật cầm tay hắn, cười trêu hắn:" Giống như một đứa bé."

Hạ Tuấn Lâm từ trong lỗ mũi nhẹ nhàng hừ một tiếng, đáng yêu. Dù sao hắn làm cái gì cũng đều rất đáng yêu.

Ngao Tử Dật đối phó với chứng nằm ỳ của Hạ Tuấn Lâm phương pháp trăm phát trăm trúng. Hắn cúi đầu hôn lên xương quai xanh của Hạ Tuấn Lâm, trên làn da xinh đẹp mút ra một cái dấu đỏ, sau đó bé thỏ con sẽ mẫn cảm đến toàn thân run rẩy, sợ đến mức chỉ muốn đẩy hắn ra nhanh chóng chạy trốn.

Đùa giỡn một hồi Hạ Tuấn Lâm trong mắt tràn đầy thủy quang, phá lệ xinh đẹp.

Ngao Tử Dật vỗ vỗ cái mông của hắn: "Tỉnh, rời giường ăn điểm tâm."

Nói xong muốn đứng dậy, vạt áo bị một cánh tay nhẹ nhàng giữ chặt, mà Ngao Tử Dật không chút do dự thỏa hiệp. Có đôi khi hắn thật ghét phần mềm yếu này của chính mình, giống như chơi kéo co, rất nhiều người đều đang vì ngươi phất cờ hò reo hi vọng ngươi thắng, mà đối phương chỉ cần chút lực liền có thể để ngươi buông tay chịu thua.

Hạ Tuấn Lâm lắc đầu:" Em không muốn."

"Vậy em muốn cái gì?"

Hạ Tuấn Lâm nở nụ cười đầy tinh nghịch:" Muốn hôn hôn."

Hắn nhắm mắt lại, tự tin không tới ba giây sau Ngao Tử Dật chắc chắn nghiêng mình hôn hắn, sau đó bất đắc dĩ nói thật phiền phức. Nhưng hắn đã chờ một hồi, cánh môi mềm mại bị ánh nắng ngoài cửa sổ hắt vào có chút khô lại, thế là hắn vụng trộm mở mắt, trong tầm nhìn nhỏ hẹp Ngao Tử Dật khoanh tay từ trên cao nhìn hắn.

Đối mặt với Hạ Tuấn Lâm tức giận chất vấn, Ngao Tử Dật nhíu mày, làm bộ ghét bỏ:

"Còn không có đánh răng đâu."

Hạ Tuấn Lâm trừng lớn mắt không thể tin được đây là lời Ngao Tử Dật nói ra, hắn rất muốn hung hăng nắm cổ áo Ngao Tử Dật rống lên: "Tỉnh! Anh đã không còn là Tam Gia đỗi trời đỗi đất lúc trước! Anh bây giờ là Ngao Tử Dật của Hạ Tuấn Lâm!"

Nhưng lần này hắn dự định chiến tranh lạnh, đúng, hắn cũng không phải là Hạ Tuấn Lâm một chút liền 'nổ'. Hắn yên lặng đứng dậy đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, đối với tấm gương nhe răng trợn mắt.

Hắn suy tư rất nhiều phương pháp để Ngao Tử Dật cảm nhận được cơn giận của hắn mà không lộ ra dấu vết, nhưng ngay lúc mở cửa liền triệt để ngơ ngác.

Ngao Tử Dật đã đứng ngoài cửa chờ bé thỏ con đi ra, kéo tay Hạ Tuấn Lâm đè hắn ở giữa mình cùng vách tường, hơi cúi đầu là có thể ngửi được mùi kem đánh răng thơm ngát, hắn nở nụ cười, bắt giữ hai cánh môi mềm mại, đem kinh ngạc của Hạ Tuấn Lâm chặn lại. 

Sau nụ hôn, Hạ Tuấn Lâm mặt ửng hồng.

Ngao Tử Dật lùi lại một chút , trong cặp mắt hiện lên vẻ giễu cợt:

"Anh đi đánh răng."

Hạ Tuấn Lâm che miệng lại:" !!! Anh chưa đánh răng?"

Ngao Tử Dật nhún vai tỏ vẻ vô tội trước khi tiến vào phòng tắm:" Anh đã nói rồi."

Hạ Tuấn Lâm dựa vào tường ngơ ngác hồi tưởng một chút ——

"Còn không có đánh răng đâu."

-

Bạn nhỏ Ngao Tam Gia sinh nhật vui vẻ!! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro