1. Nguyễn Quang Hải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌼 “BÔNG HOA NHỎ” CỦA CHA MẸ

• 10 giờ tối ngày 12 tháng 4 năm 1997, sản phụ Dương Thị Cúc bất ngờ cất lên một tiếng… than thở “Lại là con trai à?” làm cả phòng hộ sinh của trạm y tế xã bật cười không ngớt.

“Thực ra hồi ấy gia đình mong là có nếp có tẻ. Hai năm trước đấy tôi đã sinh hạ cháu trai Nguyễn Quang Phong”, mẹ của Quang Hải ngượng ngùng kể lại. “Vì thế tôi và chồng cũng mong sinh thêm một bé gái. Thậm chí, tôi đã nghĩ được cái tên rất đẹp cho hài nhi ấy: Hoa”.

• “Thằng Hải ở trong bụng mẹ ăn khỏe thế nào thì sinh ra như thế. Vừa chào đời nó đã cho tay vào miệng mút chùn chụt. Mới bé mà Hải đã háu ăn, nên dễ nuôi lắm chú ạ. Nó ngủ cũng tốt, chẳng mấy khi dậy đêm, ít khóc và ngủ ngoan lắm. Đến lúc 1-2 tuổi cũng thế. Hải chịu ăn, cứ no là ngủ”.
“Đang ngủ thì bỗng dưng lăn từ giường rơi xuống đất, thế mà chỉ cần vài cái vỗ lưng là thằng bé lại nhắm mắt ngủ tít. Đúng là cái nết ăn, nết ngủ tốt quá.”

🌼 NHỎ NGƯỜI NHƯNG CHÚA NGHỊCH NGỢM

• Bố Quang Hải chia sẻ: “Cứ sểnh mắt tôi là cu Hải lấy trộm xe để đi, chẳng cần tập tành hay nhờ bố mẹ giữ gì cả. Mắt bọn trẻ con sáng lắm. Tôi nhớ, ánh mắt của nó sáng như thế nào khi ngồi trên yên xe mini. Hứng chí lên, nó còn bỏ cả hai tay ra vẻ anh hùng rơm. Mình nhìn thấy mà lo thon thót. Nhưng giờ có muốn lo cũng chẳng lo được nữa rồi, nhất là khi nhìn thấy nó nằm đau đớn trên sân, tận những đâu đâu. Con cái nó lớn thì tự thoát khỏi vòng tay bố mẹ thôi”.

• Khi Quang Hải mới đi lên Sở TDTT HN được 1 năm. Lúc về nhà ăn Tết với gia đình, Hải đi lễ chùa cùng mẹ. Cái thằng nhóc ấy ngứa chân vô cùng vì phải tạm xa trái bóng, thế nên thấy gì sút đấy.
Trên đường đi lên chùa, thấy có gói bim bim nằm lăn lóc bèn thò chân tung một cú sút. Đúng lúc ấy có một chiếc xe máy đi vụt qua, chỉ một tí nữa là xơi nghiến vào chân thằng nhóc. Cả mẹ, cả con đều giật mình. Ấy thế mà Quang Hải chẳng chừa, vẫn rất ngứa chân. Thì nghiệp đá bóng mà, thiếu bóng là cảm thấy khó chịu ngay.

• Anh trai Quang Hải cũng kể tội em: “Không biết bao nhiêu phích nước, ấm chén đã bị vỡ tan vì nó anh ạ”.

🌼 ÔNG CỤ NON CÓ “MẶT NON CHOẸT NHƯNG ĐẦU ÓC GIÀ CÂNG”

• Một Quang Hải nghịch ngợm, luôn chân luôn tay bỗng dưng dần thay đổi thành một chàng trai trưởng thành, chín chắn, trầm tính khi bước sang tuổi 15. Hải điềm đạm hơn, ít nói hơn, làm việc gì cũng tập trung và nghiêm túc lắm.

Ngay từ lúc đó, Hải đã có lối suy nghĩ rất kỹ chứ không hấp tấp, vội vàng trước khi quyết định điều gì. So với những cậu bạn cùng trang lứa, Hải chín chắn hơn, ít mắc sai lầm. Có nhiều người nhận xét với cô Cúc rằng, thằng con bà đúng là ông cụ non, mặt non choẹt nhưng đầu óc già câng.

• Bố Quang Hải chia sẻ: “Họ hay nói Hải là người khó gần, ít nói. Nhưng tôi biết rằng đấy là do Hải thi đấu căng thẳng, gặp nhiều áp lực và lúc nào cũng tập trung cao độ vào một việc mà quên mất những gì xung quanh. Không phải vì là bố mà tôi bênh Hải đâu. Hải là đứa sống rất tình cảm. Không phải là những cử chỉ kiểu nũng nịu mà là sự quan tâm đối với gia đình. Phải thi đấu xa nhà thường xuyên, cu cậu thường gọi điện về để hỏi thăm tình hình gia đình, thậm chí dặn dò từng người cụ thể.”

🌼 MỘT QUANG HẢI SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC

Một Quang Hải bùng nổ trong thi đấu nhưng trầm lặng ngoài cuộc sống. Một Quang Hải luôn rất ít nói về mình trong những cuộc điện thoại nhưng lại quan tâm mẹ hôm nay có khỏe không, bố đã bớt đau lưng chưa, anh trai hôm nay đi đâu... Đấy là một Quang Hải biết sống vì người khác.

Chưa từng một lần Quang Hải nói chuyện chấn thương, đau đớn của mình với bố mẹ. Có chăng, anh chỉ chia sẽ với người anh nhưng cũng không quên dặn là đừng để bố mẹ biết. “Con ổn, không sao cả” kèm những cái cười mỉm là điều quá quen thuộc với cô Cúc, chú Thuần khi hỏi chuyện của con trai.

Nhưng khi về phòng, có những đêm cầu thủ này bật dậy giữa đêm, không thể ngủ được vì vết đau, vết thương trong lúc thi đấu. Hải thậm chí không nói cả với anh trai ở cùng phòng, cậu cắn răng chịu đựng khi cả phòng đã chìm trong bóng tối. Nỗi đau là của riêng mình.

Quang Hải có thể chia sẻ sở thích nghe nhạc, xem phim với anh trai, hay cùng thần tượng một đội bóng như Arsenal. Nhưng những gì mà chỉ cần mình anh chịu đựng thì sẽ không được chia sẻ. Anh hiểu rõ rằng, mình đã thường xuyên vắng nhà, cớ sao lại đem về nhà những điều khiến bầu không khí gia đình lo lắng, mất vui.

Full bài viết:
http://bongdaplus.vn/magazine11/ong-u-uva-khat-vong-bay-xa-cua-cau-be-vang-quang-hai-2405761901.html

(Ảnh gốc: FBNV, Startalk...)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro