Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khách sạn Pangu Plaza‚ Bắc Kinh‚ Trung Quốc. Dạ tiệc lúc nửa đêm.
Trong phòng tiệc xa hoa của khách sạn bậc nhất Bắc Kinh‚ dưới ánh đèn neon lộng lẫy‚ những nhân vật nổi tiếng trong giới thượng lưu đang cùng nhau mời rượu‚ bên cạnh là những mỹ nữ lả lơi quyến rũ đưa tình. Dù không ai nhận ra‚ nhưng không khí đang tràn ngập những mùi hương đầy kích thích.
Là sắc dục‚ là quyền lực‚ khiến người khác bị mê hoặc.
Đây chính là giới thượng lưu!

Trong góc khuất của bữa tiệc‚ một cô gái đang đứng quan sát từng người trong phòng tiệc. Cô sở hữa gương mặt trái xoan đặt trưng của mỹ nhân‚ làn da trắng như tuyết‚ đôi mắt to tròn nhưng lại lạnh đến mức đáng sợ. Sống mũi cao thẳng‚ đôi môi anh đào căng mọng‚ mỗi khi cô mỉm cười đều lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp. Thân hình nóng bỏng với số đo ba vòng hoàn hảo ẩn hiện sau lớp váy dạ hội màu đen gợi cảm‚ hơn nữa chiếc váy được thiết kế hơi táo bạo‚ xẻ một đường từ phần đùi trở xuống‚ khoe đôi chân trắng mịn nhức mắt. Dung nhan tuyệt trần của cô gái khiến đa số đàn ông trong bữa tiệc đều xao nhãng chủ đề câu chuyện‚ tập trung toàn bộ sự chú ý vào thân hình hoàn mỹ kia.

Một người đàn ông tầm 20 tuổi‚ gương mặt trẻ trung‚ khoác trên người một bộ trang phục đắt tiền‚ cầm một ly rượu hiệu Macallan 1946 tiến về phía mỹ nhân‚ không quên nở nụ cười tiêu chuẩn.
"Mỹ nhân‚ tôi mời em một ly!"
Song Ngư liếc nhìn ly rượu trong tay anh ta‚ nhếch môi cười đầy ẩn ý‚ thư ký Kim đứng bên cạnh làm việc cho cô đã lâu‚ hiểu rõ nụ cười này thực chất là đang cười mỉa.
"Xin lỗi‚ tôi không thích uống rượu!"
Người đàn ông hơi phật ý‚ nhưng cũng không biểu lộ ra bên ngoài‚ chỉ nhìn cô cười.
"Hiếm hoi lắm mới xuất hiện một tiểu thư tuyệt thế giai nhân như vậy trong những bữa tiệc như thế này. Cô không nhận rượu của tôi‚ xem như không nể mặt tôi rồi."

Thư ký Kim đứng bên cạnh Song Ngư‚ nhìn thấy cô chủ im lặng ngấm ngầm ra lệnh‚ cô vội giải thích:
"Xin lỗi‚ tiểu thư chỉ mới 17 tuổi!"
"17 tuổi?"
Người đàn ông trước mặt quan sát Song Ngư từ trên xuống dưới‚ toàn thân cô đều toát ra vẻ từng trải‚ trưởng thành nên bật cười.
"Câu đùa rất buồn cười!"
"Tôi không đùa!"
Song Ngư lạnh nhạt đáp lời. Cô gái đứng bên cạnh người đàn ông từ lúc thấy bạn trai mình tán tỉnh mỹ nhân đã cảm thấy chướng mắt. Sau khi nghe Song Ngư mới 17 tuổi bèn đắc ý buông lời phỉ báng.
"Chỉ mới 17 tuổi mà ăn mặc thiếu vải đi lẳng lơ quyến rũ đàn ông‚ muốn sexy không hợp tuổi cơ đấy! Đúng là đồ hồ ly! Mau biến khỏi bữa tiệc đi‚ ở đây không có chỗ cho lũ vị thành niên!"
Song Ngư cười khẩy‚ tiến lên một bước‚ đứng đối diện với cô gái chua ngoa kia.
"Cô là ai mà có quyền phán xét tôi?"
Cô gái hơi giật mình‚ nhưng vẫn cao ngạo đáp:
"Tôi là Hồng tiểu thư‚ con gái duy nhất của giám đốc Hồng Tân Nam!"
Song Ngư mỉm cười.
"Không sai‚ cô chính là Hồng Lệ San‚ con gái duy nhất của giám đốc Hồng‚ công ty nhà cô sắp phá sản‚ nhiệm vụ của cô là bám dính Dương tiên sinh đây để ăn vạ‚ cầu mong anh ấy thương hại nên cứu vớt gia đình cô. Tôi nói có đúng không‚ Hồng tiểu thư?"
Cô gái kia sửng sốt nhìn Song Ngư‚ sau đó cắn răng liếc nhìn khuôn mặt sa sầm của người đàn ông bên cạnh‚ nhưng vẫn cao ngạo đáp trả.
"Cô dám theo dõi tôi?"
Song Ngư cười khẩy.
"Xin lỗi‚ quy tắc đầu tiên của tôi khi tổ chức tiệc là phải điều tra toàn bộ lý lịch và hành động của khách mời. Những người đàn ông ngoài kia tối hôm qua họ ngủ với ai‚ tình nhân của họ tên gì‚ tôi còn rõ hơn cả họ!"
"Cô.." Hồng tiểu thư cứng họng.
"À phải rồi!" Song Ngư nói tiếp. "Nếu cô không thích bị theo dõi‚ cứ việc đến tập đoàn họ Song để đòi phí tổn thất tinh thần."
"Tập đoàn...Song Nam?"
Người đàn ông đứng bên cạnh sửng sốt nhìn Song Ngư‚ bữa tiệc này là do nhà họ Song chiêu đãi‚ cô con gái duy nhất của Song Nam là đương kim tiểu thư Song Ngư sẽ thay mặt bố mình tiếp đãi‚ lẽ nào cô gái này...
"Dương tiên sinh‚ anh có điều gì muốn hỏi?" Thư ký Kim đột nhiên lên tiếng.
"À không có gì!" Người đàn ông kéo tay Hồng Lệ San‚ gật đầu chào Song Ngư rồi chuồn mất‚ mặc cho cô ả tức sôi máu.

Song Ngư lạnh lùng nhìn bóng dáng của hai người đã đi khuất‚ quay sang thư ký Kim.
"Cô có lời gì cần bình luận về việc lúc nãy không?"
Thư ký Kim ấp úng.
"Thật ra‚... Tôi thấy tội nghiệp cô gái lúc nãy."
"Cô cho rằng phản ứng lúc nãy của tôi quá đáng sợ hay sao?"
"Chỉ là..."
Thư ký Kim không muốn nói thật, nhưng Song Ngư lại rất không hài lòng với những người nói dối cô.
"Chỉ là tôi thấy cô chủ đối xử với cô ta hơi tàn nhẫn."
Song Ngư mỉm cười.
"Cuộc sống giữa xã hội mục nát này là như vậy đấy‚ 10 phút trước cô còn dạo chơi trên thiên đường‚ nhưng chỉ cần một khắc là rơi xuống địa ngục ngay."
Đúng lúc đó‚ điện thoại của thư ký Kim đột nhiên reo ầm ĩ‚ cô cầm điện thoại‚ biết rõ là ai gọi nên không bắt máy mà trực tiếp đưa cho cô chủ.
Song Ngư vừa ấn nút nghe‚ đầu dây bên kia lập tức phát ra âm thanh quen thuộc:
"Song Ngư‚ mau về đi‚ có chuyện rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro