Chương 6: Đến nơi khởi đầu - Hiệp hội mạo hiểm giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aquarius quay trở lại lần nữa khi thời tiết dần trở lạnh. Chỉ hơn hai tháng, cô gái thiếu sức sống hơn hẵn lúc ban đầu, trông hệt như một người sắp gần đất xa trời. Hơn nữa khi đến gần cô, còn có thể gửi thấy mùi máu nhàn nhạt. Tất nhiên Virgo không thể bỏ qua những điều đó. Còn không để Aquarius kịp hé tiếng nào, nàng thiếu nữ đã lập tức kéo cô gái vào mà kiểm tra một vòng.

- Đây không phải là máu của tớ.

Dù Aquarius có nói thế cũng đều bị Virgo bỏ ngoài tai.

Mãi khi đảm bảo rằng Aquarius ổn cũng như xử lý các vết thương nhỏ ổn thoả, Virgo mới nương tình thả Aquarius ra.

- Cậu chẳng bao giờ chịu chăm sóc bản thân cả.

Nàng nhíu mày trách móc, song đáp lại vẫn là lời nói bông đùa như mọi khi.

- Aha, xin lỗi cậu nhiều, Vir.

Khiến Virgo không thể kiềm được tiếng thở dài.

- Vậy Elysia thế nào? - Aquarius chợt hỏi.

- Cậu ấy rất tốt. Năng lực tiếp thu cũng rất nhanh. Tớ nghĩ là không có vấn đề gì.

- Hm ~ thế sao?

Aquarius khẽ ngân nga, cô nhìn sang cửa sổ, không hiểu đang suy tư điều gì. Một lát sau, cô mới dời đi ánh nhìn, cũng rời khỏi chỗ ngồi. Đoạn, cô đưa cho Virgo một chiếc lọ chứa một bông hoa tím xinh đẹp.

- Cảm ơn cậu vì mọi thứ, Vir. Đây xem như chút quà mọn cảm ơn cậu được chứ?

- Aquarius. - Virgo chỉ khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng đáp lại. - Không cần phải vậy, đây là điều tớ nên làm mà.

Nhưng cô gái trước mắt chỉ cười cười, rồi dúi món đồ vào tay Virgo mặc cho bị từ chối.

- Thôi nào, tớ giữ cũng không có tác dụng gì mà.

Sau đấy, cô gái nhỏ nhanh nhẹn đẩy cửa, không quên chào tạm biệt rồi nhanh chóng mang người rời đi.

Virgo thở dài, nàng chậm rãi đứng dậy, cất đi món quà từ Aquairus. Sự im lặng bao trùm cả không gian khiến thiếu nữ có chút cô đơn, lại càng thêm không khỏi lo lắng cho người con gái với mái tóc xanh màu. Nàng chắp tay vào, khẽ thì thầm.

- Mong cho từng bước đi của cả hai được Quang Thần soi rọi.

---

Toà nhà Hiệp hội mạo hiểm nổi bật hẵn so với những kiến trúc xung quanh. Nó to lớn, sừng sững, như một mình độc chiếm mọi ánh nhìn, những chữ "Hiệp hội mạo hiểm" được chạm khắc nổi trên nền gạch càng làm chúng nổi bật dưới ánh mặt trời. Lối kiến trúc dù mang màu sắc trung cổ, song không hiểu sao lại khiến Cancer liên tưởng đến một nhà văn hoá vậy.

- Đi thôi.

Tiếng gọi của Aquarius thành công kéo lại một Cancer vẫn còn đang say mê nhìn ngắm quay về thực tại. Cô gái trẻ giật mình, vội vả theo bước người trước mắt tiến vào trong toà nhà.

Toà nhà trực thuộc Hiệp hội mạo hiểm lúc nào cũng đông đúc bất kể thời gian. Kể từ sau cuộc chiến, nhiều di tích, kho báu, bí mật bị chôn vùi cùng bao vùng đất biến đổi trở nên kỳ bí khiến công việc thám hiểm trở nên cần thiết. Bởi vì đạo luật có thể toàn quyền sở hữu những di vật cùng văn vật tìm được, vậy nên không ít người đánh đổi tính mạng hoặc để tìm kiếm cơ hội đổi đời, hoặc có thể thành danh chỉ trong một đêm.

Aquarius kéo Cancer tiến tới quầy tiếp tân. Đón chào cả hai là một... bé gái với chiếc tai thỏ.

Một yếu tố không thể thiếu của dị giới chắc chắn là việc đa dạng chủng tộc. Nhưng dù rằng đã biết trước, Cancer cũng không khỏi tò mò nhìn bé gái ấy nhiều hơn một chút. Em mặt chiếc đầm thoạt hệt như một người hầu gái, mái tóc mang sắc trắng, đồng với màu lông tai. Mắt em đỏ như viên hồng ngọc, sóng sánh nước như chờ khóc.

Có thể là do ánh nhìn từ Cancer, hoặc cũng do bản tính cô bé là thế, nên khi hai người tiến tới, em giật thót, co rúm người, vừa sợ hãi vừa lắp bắp mở lời.

- X-xin chào! Ch-chào mừng đ-đến với Hiệp hội mạo hiểm! E-em là Reny, h-hân hạnh được giúp đỡ!

Nói rồi, cô bé cúi gập người xuống thật mạnh khiến cái trán va vào mặt bàn thành một tiếng "rầm" thật kêu. "Được" trải nghiệm một màn chào đón như vậy không khỏi làm Cancer hết cả hồn.

- Người mới?

Aquarius nhướng mày, khoanh tay lại với vẻ thiếu kiên nhẫn. Giọng nói của Aquarius bình thường không mang theo cảm xúc, cố tình lúc này còn có chút lạnh nhạt, tất nhiên là thành công doạ cô bé người thỏ thêm sợ hãi.

- V-vâng ạ! E-em vừa mới được vào làm.

Cô gái nhỏ co rúm đầy đáng thương, giả dụ trước mặt em là ai khác, hẵn sẽ cảm thấy thấy thương xót. Nhưng đáng tiếc, ở đây chỉ có một Cancer xa lạ trước thế giới mới cùng một Aquarius thiếu tình thương mà thôi.

- Tôi muốn đăng ký gia nhập Hội mạo hiểm cho cô gái này.

Aquarius đẩy Cancer tới trước mặt, đồng thời nhìn Reny bằng cái nhìn như băng sơn.

- V-vâng, ngay đây ạ!

Bé thỏ đáng thương vội vàng chạy tới tủ hồ sơ, rồi nhanh chóng quay trở lại với một tờ giấy cùng một vài dụng cụ lặt vặt. Cũng không gì quá phức tạp. Phần đầu của đơn đăng ký giống hầu hết mẫu đơn mà mọi người thường hay bắt gặp, tên, tuổi, giới tính, nghề nghiệp trước đó,...

- Để trống cũng không sao.

Giọng Aquarius vang lên phía sau khi Cancer chần chừ trước dòng nghề nghiệp.

- Cái này. - Aquarius gõ gõ tay trước dòng điền ma thuật. - Điền "vô" vào.

Cancer gật đầu, răm rắp nghe theo Aquarius mà nhanh chóng điền xong tờ đơn.

- Đ-đánh dấu nữa là xong ạ.

Cô bé thỏ Reny rụt rè đưa cho Cancer bộ tạo dấu. Cancer chỉ cần lăn ngón tay vào cho dính mực rồi ịn vào đơn là xong.

- Vậy là được rồi nhỉ?

- V-vâng ạ.

Reny thu lại tờ đơn, lướt qua một lần có vẻ là để xác nhận lại thông tin.

- A. - Reny khẽ kêu lên nho nhỏ khi em lướt tới một dòng nào đó có vẻ ngạc nhiên, làm đôi tai thỏ trắng muốt run rẩy. Nhưng khi đưa mắt lên, cái nhìn chết chóc từ Aquarius không khỏi làm em rụt người.

- Sao? - Aquarius nhíu mày khó chịu.

- K-không ạ.

Reny lập tức từ chối theo bản năng. Aquarius quăng lên quầy 3 đồng vàng, chỉ nhàn nhạt nói.

- Cô bạn của tôi có một chút đặc biệt.

Chỉ đơn giản như vậy, nhưng người trong cuộc ai cũng tự khắc hiểu.

- V-vâng ạ!

Reny thu lại những đồng tiền. Và không hiểu Cancer có gặp phải ảo giác hay không, cô thấy rằng khoé môi cô bé nhút nhát kia nhẹ vươn lên thành nụ cười có phần gian xảo.

- P-phí đăng ký là 1 đồng vàng ạ!

Aquarius tiếp tục quăng tiền lên quầy, những tiếng gõ loạn nhịp trên bàn cho thấy cô đang cạn dần kiên nhẫn. Reny nhanh nhẹn đi vào cánh cửa gỗ sau lưng em. Chỉ tầm chừng 5 phút, bóng dáng nhỏ nhắn đó lại lần nữa xuất hiện, kèm theo một chiếc huy hiệu dành cho mạo hiểm giả trên tay em.

- E-em xin gửi ạ!

Có vẻ như đã xong việc, Aquarius cầm lấy huy hiệu rồi một mạch kéo Cancer ra khỏi quầy.

- Chúng ta bỏ đi vậy không sao chứ?

Cancer khẽ hỏi. Nếu như hệ thống nơi đây cũng tựa như những câu truyện cô từng đọc, vậy thì không phải họ còn cần gặp bé ấy mỗi khi nhận nhiệm vụ hay sao? Và nếu vậy, việc lạnh nhạt với cô bé ấy, theo Cancer sẽ không có lợi cho họ về lâu dài.

- Thế cô muốn tiếp tục thêm để nó moi tiếp tiền à?

Aquarius lạnh nhạt đáp lại. Không cần quay đầu, cô cũng biết đối phương đang ngơ ngác thế nào, vì vậy mà tiếp tục đều giọng.

- Tiêu chí làm việc trong Hội mạo hiểm là tiền là trên hết. Nhân viên được tuyển vào vị trí đó ít nhiều đều có kỹ năng kéo khách thêm tiền cả. Kẻ kia thật sự là người mới nên chỉ tốn ít tiền như thế, giả sử đen đủi phải nhân viên kinh nghiệm, phí đăng ký có thể tăng đến gấp 3 lần cũng nên.

Giờ thì Cancer có thể chắc chắn rằng nụ cười nọ của cô bé Reny không phải là ảo giác. Sự thật này không khỏi khiến cô chùn vai, một chút thất vọng len lỏi trong lòng cô gái nhỏ. Cô không phải là nhân vật chính trong truyện tranh, thế giới đủ loại người, cũng không chắc rằng Cancer cô đủ may mắn để chỉ gặp được những người tốt bụng.

Aquarius lần này dẫn Cancer tới nơi đặt những tấm bản dán kín giấy. Không cần nói cũng biết, đây chính là "bảng nhiệm vụ" trong truyền thuyết. Tuy vậy, không như những mạo hiểm giả khác đứng trước những chiếc bản nhiệm vụ kín giấy, Cancer được Aquarius dắt đến một chiếc bản gần như ít giấy nhiệm vụ nhất và cũng là nơi thưa thớt nhất.

- Đây là nơi nhận nhiệm vụ giành cho người mới.

Cancer nhìn một lượt những nhiệm vụ trên đó. Quả nhiên, chúng bao gồm nhiệm vụ đơn giản như đánh slime, thu nhập bộ phận ma vật, hái thảo dược,... Nhiệm vụ xếp hạng cao nhất cũng chỉ có C+

- Sau khi đăng ký vào Hiệp hội mạo hiểm, cứ mỗi một tuần sẽ phải làm ít nhất là một nhiệm vụ cho đến khi lên được cấp bậc D. Sau đó thì cô có thể tự do nhận nhiệm vụ ủy thác. Để lên cấp thì – Aquarius di chuyển tay theo từng tờ nhiệm vụ. – Với mỗi một nhiệm vụ F, dễ nhất sẽ được cộng 1 điểm, D sẽ là 5 điểm. Các cấp C, B, A, S lần lượt sẽ có điểm là 100, 200, 500, 1000 và sẽ được chia thành nhiều mức nhỏ như C-, C và C+, điểm để lên cấp là 10000. Riêng khoảng cách từ A đến S thì là 1000000. Có một hệ thống riêng cho các nhiệm vụ có mức trên S là SS, SSS, SSS+, SSS++ và SSS+++, mấy cái này thì không có điểm, bởi vì chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì đều được cho là phi thường cả rồi. Ừ thì tạm thời là thế, nếu có nhiệm vụ cấp cao hơn thì chắc họ sẽ đẻ ra thêm nhiều thứ phiền phức hơn thôi.

- Vậy, hiểu hết rồi chứ? Có thắc mắc gì không?

Aquarius quay sang Cancer, mặc dù hỏi thế, biểu cảm trên mặt cô nàng lại như muốn nói rằng "đừng đặt thêm câu hỏi nào nữa" vậy. Chính vì vậy nên tuy vẫn còn thắc mắc, Cancer vẫn ngập ngừng không dám mở miệng.

- Ừm...

- Ba câu.

Đấy chắc là sự nhân từ cuối cùng từ Aquarius.

- Tớ thắc mắc là, có giới hạn không. Chẳng hạn như, mạo hiểm cấp C thì chỉ có thể nhận nhiệm vụ từ cấp A trở xuống chẳng hạn...

- Trừ các mạo hiểm giả chưa được phân bậc ra thì, không có. – Aquarius lắc đầu. – Chỉ là vì tính mạng của các mạo hiểm giả nên mới đặt ra mức chiếu lệ thế thôi. Thực tế thì ngay cả một mạo hiểm giả cấp D, nếu muốn cũng có thể đăng ký nhiệm vụ cấp cao nhất cũng được. Chà, nhưng đâu phải ai cũng đâu muốn mang cái mạng của mình ra chơi đùa, phải chứ?

- Nếu thế thì tại sao vẫn phải phân cấp các nhà mạo hiểm? – Câu trả lời ngoài dự đoán từ Aquarius càng khiến Cancer thêm phần khó hiểu.

- Cũng chỉ là mức chiếu lệ cho việc lập nhóm, hoặc cho mấy kẻ khoe mẽ có cái mà bốc phét. Việc hoạt động theo nhóm vừa có lợi cũng vừa có hại, và hệ thống cấp bậc như vậy sẽ giúp họ có thêm sự tham khảo cũng như giảm thiểu rủi ro. Tất nhiên, đó cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi.

- Lý thuyết?

- Ừ, ở đâu mà chẳng có biến số, phải không? Như mấy kẻ thích giấu nghề, hay mấy kẻ hoàn thành được nhiệm vụ bằng cách hy sinh người khác chẳng hạn.

Cancer khẽ rùng mình, chưa gì mà sự nguy hiểm từ nghề nghiệp này lại "được" tăng cấp độ trong suy nghĩ của cô. Aquarius liếc nhìn đồng hồ trên tường, có chút không vui vẻ khi nhận ra họ đã tốn gần như nửa ngày chỉ để làm mấy thứ giấy tờ này.

- À, tớ, tớ hỏi một câu hỏi nữa được không?

- Tôi chỉ nói ba, Elysia.

- Chỉ, một câu hỏi cuối thôi.

Aquarius thở dài, bất đắc dĩ thỏa hiệp, một lần nữa nhịp tay một cách không kiên nhẫn.

- Câu hỏi cuối.

- Ừm, mấy việc này, Hiệp hội mạo hiểm không giải thích cho những người mới sao?

- Có. – Aquarius nhàn nhạt đáp, và không đợi Cancer làm vẻ mặt khó hiểu, cô chỉ nói gỏn gọn một câu. – Phí hướng dẫn là 5 đồng bạc.

Lời ít ý nhiều, không cần nói tiếp cũng có thể hiểu. Quả nhiên là phong cách của nơi coi tiền là trên hết.

- Tốn thời gian đủ rồi, vào việc chính sự thôi.

Vừa nói, Aquarius vừa lấy tờ nhiệm vụ cấp C+ duy nhất trên bảng rồi nhanh chóng quay người rời đi. Cancer vội vã đuổi theo sau, cũng không dám ý kiến. Loáng thoáng, cô gái nhỏ nhìn thấy chữ được chữ mất trên tờ nhiệm vụ.

Nhiệm vụ: Tiêu diệt đàn sói nanh trắng

Địa điểm: Cánh đồng hoang tàn phía tây bắc

Đánh giá cấp độ: C+

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"X-xin chào! Em là Reny, x-xin hỏi có thể giúp gì không ạ?"

Tên: Reny 

Chức vụ: Nhân viên tiếp tân mới vào nghề

- Hình tượng bé gái nhút nhát, hậu đậu.

- Được chủ Hiệp hội đánh giá cao.

- Rất được lòng với các mạo hiểm giả

Nguồn: https://picrew.me/image_maker/409518/complete?cd=g9VWpyEQBu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro