Chap 32. Cốc sữa nóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên bãi cỏ xanh mướt, có hai đứa nhóc đang ngồi đó. Một nam với mái tóc xanh trời kỳ lạ và một nữ với mái tóc màu bạch kim, tay đang ôm một chú thỏ nhỏ. Cả hai nhìn chắc cũng chỉ tầm 7-8 tuổi gì đó, vẫn còn nét ngây thơ và hồn nhiên mà ai khi trưởng thành rồi cũng mong được có lại. Cả hai đứa nhóc đều có vẻ đang cười nói rất vui vẻ. Đột nhiên cô bé lộ ra vẻ mặt có chút buồn bã, rồi nới lỏng tay mình ra, thả con thỏ nhỏ xuống nền cỏ xanh mướt. 

- Đi đi._ Cô nhóc nói, sâu trong khóe mắt có chút không nỡ nhưng hành động vô cùng dứt khoác. 

Con thỏ kia quay đầu lại nhìn cô bé lần cuối rồi chạy mất hút về phía xa, lẫn vào một bụi cây dại nào gần đó. Cậu bé ngồi bên cạnh cũng quay sang nhìn cô bé, nét mặt có chút lo lắng. Cậu bé dịu dàng hỏi han:

- Cậu không sao chứ?_ Cô bé thấy mình được quan tâm, có chút xúc động liền bật khóc. 

Cậu bé thấy vậy lại càng luống cuống hơn. 

- Mình xin lỗi, mình không có ý hỏi như vậy đâu... Nếu cậu muốn, mình sẽ đi bắt nó lại cho cậu chịu không?_ Tuy chỉ là một đứa trẻ, nhưng cậu bé này có vẻ rất biết cách an ủi người khác, rất ấm áp và dịu dàng. 

- Không cần đâu, mẹ mình nói rằng chỉ nên để nó quay về cùng với gia đình của nó. Nếu cậu bắt nó về, gia đình nó chắc chắn sẽ buồn lắm._ Thấy cậu bé toan chạy đi bắt con thỏ về, cô bé vội vàng nắm chặt lấy cổ tay cậu rồi nó lí nhí. 

Cậu bé nghe xong cũng bèn dừng lại, khuôn mặt có chút ửng hồng. 

Sau đó, mọi thứ bỗng mờ nhòe đi và khung cảnh như trở nên rời rạc, bể ra thành nhiều mảnh vụn. Đằng sau đống tàn tích đó bỗng có một khung cảnh khác hiện ra. Vẫn là bãi cỏ xanh mướt mắt đó, vẫn là hai nhân vật chính đó, nhưng lần này, cả hai có vẻ cao lớn hơn một chút. Chắc cũng đã 1 năm hơn trôi qua. 

Cô bé rút từ trong túi áo của mình ra một mặt dây chuyền nhỏ, hình chiếc đồng hồ được chạm khắc tinh xảo rồi đưa cho cậu bé, không quên thuyết minh thêm:

- Tặng cậu nè, ba mình là thợ điêu khắc đồng hồ. Cậu thấy sao hả? Ở mặt sau còn có khắc tên mình tặng cậu nữa đó._ Cô bé nói rồi nở nụ cười tươi rói như bông hoa hướng dương đầu nắng hạ khiến cho cậu bé không khỏi ngẩn ngơ ngước nhìn trong vài giây trước khi nhận lấy món quà trên tay cô. 

Cậu bé cầm lấy sợi dây chuyền rồi lật ra mặt sau để xem, đúng là có một dòng chữ được khắc rất tỉ mỉ ở bên trên: "R. tặng cho C." 

- R. là viết tắt của Rabit là mình, C. là viết tắt của Chaperon, chính là cậu đó người luôn hộ tống mình và bé thỏ._ Cô bé kia nói thêm, đôi gò má bé xinh khẽ ửng hồng dưới ánh nắng ban chiều. 

Cậu bé nhìn cô bé rồi lại nhìn món quà trên tay, cậu bất giác nở nụ cười dịu dàng. Khi này lại đến lượt cô bé kia đứng hình, cô chưa từng thấy nụ cười nào dịu dàng như thế trước đây. Dịu dàng hệt như khi ba mẹ cười với cô vậy. Nụ cười này thật sự chứa ánh nắng bên trong, khiến cho tâm hồn cô bỗng trở nên ấm áp lạ thường. 

- Cảm ơn cậu. Mình thích lắm!_ Cậu bé nói rồi đeo sợi dây chuyền vào cổ mình. - Tớ nhất định sẽ luôn đeo nó! 

Cuối cùng mọi thứ như đống cát, bỗng bay đi theo chiều gió, khung cảnh trước mặc cũng bỗng trở thành một màu đen yên tĩnh. 

Bảo Bình chầm chậm mở mắt, thì ra cậu lại vừa nhớ về những ký ức cũ cùng với cô bạn thuở thơ ấu mà cậu thậm chí còn chưa kịp biết tên - Rabit. Sở dĩ cô ấy có tên như vậy là vì cô sở hữu mái tóc ánh bạch kim đặc trưng hệt như một con bạch thỏ cùng với việc rất yêu thích thỏ. Còn Cat là cái tên mà cô bé đó đặt cho cậu, vì cô ấy thường lén núp sau cột điện ngồi nhìn cậu cho những chú mèo hoang ở cuối hẻm ăn. 

Nhớ tới những kỷ niệm ngày xưa, Bảo Bình bỗng cảm thấy có chút vui vẻ, và cũng có chút hoài niệm. Chẳng biết bây giờ cô bạn thuở nhỏ kia đang ra sao, có còn vui vẻ và hay cười ngốc nữa không, dáng vẻ thiếu nữ của cậu ấy trông như thế nào... 

- Hahaha_ Tiếng cười khúc khích vang lên giữa màn đêm tĩnh lặng khiến Bảo Bình có chút giật mình và quay trở về với thực tại. 

- Suỵt... nhỏ tiếng thôi cái bà này..._ Không chỉ có tiếng cười, mà còn có tiếng nói nữa, có vẻ như những âm thanh này đều phát ra từ bên ngoài cửa. Chắc có người đang ngồi trò chuyện bên ngoài phòng khách. 

Bảo Bình nhìn lên đồng hồ thì thấy đồng hồ đã điểm gần 1 giờ sáng. Nhìn qua thì thấy Kim Ngưu vẫn đang say giấc nồng cùng với cái gốm ôm hình bé gấu Rilakkuma mà cậu ta yêu thích. Ôi trời, ai mà tin được đây là cậu trai 17 bẻ gảy sừng trâu, hotboy của trường cơ chứ :))). 

Bảo Bình nhẹ nhàng mở hé cửa ra nhìn. Đập vào mắt cậu là hình ảnh của Cự Giải và Sư Tử hiện đang cười nói rất vui vẻ, mặc dù có lấy tay bịt miệng lại và thì thầm cùng nhau nhưng không giấu được bầy không khí vui vẻ, sảng khoái của hai người họ. 

Hừm, có vẻ đây là một phát hiện thú vị à nha. _ Bảo Bình vừa suy nghĩ vừa cười thầm. Có ai tin là cặp đôi oan gia này cũng có những "cheap moment" đắc giá như vậy. Thật tiếc là Bảo Bình không đem theo điện thoại để chụp hình lại làm ảnh đe dọa về sau :))), không chừng thấy ngại, hai người đó sẽ cho Bảo Bình một ít tiền mua bánh thì sao. (Au: Hoi đi cậu trai :))), bạn bè ai làm thế?/ Bảo Bình: Tui chỉ nghĩ vậy thôi chứ bộ!) 

Định ra tán dóc cùng 2 đứa kia một lát, nhưng rồi Bảo Bình lại thôi, không chừng sự có mặt của cậu lại làm hỏng không gian của hai bạn trẻ kia thì sao. Thôi, vẫn là nên để họ tận hưởng không gian hai người vậy. Sau đợt này, Bảo Bình chắc chắn sẽ ship hai người họ nhiệt tình luôn! 

Bảo Bình chầm chậm, rón rén quẹo vào gian phòng giặt, nơi có cái ban công lộng gió, định một mình đứng đây hóng gió thì đã bắt gặp một bóng người quen thuộc khác đã đóng quân sẵn ở đây từ trước. 

- Bảo Bình?_ Xử Nữ có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy Bảo Bình đi ra ban công vào giờ này. Cô cứ tưởng chỉ có mình cô bị khùng mà ra ban công đứng hóng gió lúc gần 1 giờ đêm se se lạnh thôi chứ? - Ông chỉ mặc mỗi cái áo thun như vậy có ổn không đó?

Xử Nữ lộ ra vẻ mặt quan tâm, tay chìa một cốc sữa nóng mà cô mới lén pha trong bếp ban nãy ra cho Bảo Bình:

- Nè, uống đi cho ấm người.

Bảo Bình mỉm cười rồi nhẹ nhàng đón lấy cốc sữa. Đúng là Xử Nữ, cậu ấy lúc nào cũng luôn chu đáo như vậy. Thật sự nếu có được người bạn gái như Xử Nữ thì thật tốt quá. 

Khoan đã, cậu vừa nghĩ cái gì vậy chứ?! Sao lại nghĩ chuyện không đứng đắn như vậy! Mặt Bảo Bình bỗng chốc khẽ ửng hồng khi nhận ra mình vừa mới khao khát muốn có một cô bạn gái chu đáo, dịu dàng như Xử Nữ. 

Ui là trời, tỉnh lại đi Bảo Bình, Xử Nữ chắc chắn không thích một thằng nhóc như mày đâu!_ Bảo Bình tự trấn tĩnh lại bản thân để tránh bản thân lại mơ mộng những chuyện không có thật. 

- Mà này, sao giờ này bà lại ra đây vậy?_ Bảo Bình quay sang nhìn Xử Nữ. Tay anh áp chặt vào cốc sữa nóng vẫn còn nghi ngút khói. Cảm giác thật dễ chịu. 

- Thì cũng giống như ông vậy đó, chính là bị tiếng cười vui vẻ của bọn họ đánh thức._ Xử Nữ vừa nói vừa nhoẻn miệng cười khi nghĩ đến Cự Giải và Sư Tử đang cười đùa vui vẻ ở ngoài kia - Cũng không phải do họ, do lúc Cự Giải bước ra ngoài, lúc đó tui đã tỉnh giấc rồi nhưng giả vờ ngủ thôi. Tui cũng chả biết sao lại tự nhiên tỉnh dậy như vậy nữa. 

Bảo Bình cũng cười hiền, chắc chắn Xử Nữ cũng đã nghĩ giống như anh, cũng không muốn phá bầu không khí vui vẻ của hai người họ nên mới lẻn đại ra đây mà thôi. 

- Tính ra bà cũng điên thật nhỉ?_ Bảo Bình xoay lưng lại, chống hai khuỷu tay và dựa lưng vào cái lan can kim loại, tư thế vô cùng thoải mái. - Trời lạnh như vậy, mà lại mò ra ban công để hóng gió. 

Xử Nữ phì cười trước câu nói của Bảo Bình. Cậu ấy nói đúng, cô đúng là cũng điên thật. 

- Nói ai cơ chứ, ông cũng vậy thôi! Dù có điên, tui cũng không điên một  mình, ở đây có tận hai đứa điên đang nói chuyện với nhau cơ mà._ Xử Nữ vừa cười vừa nói. 

Lúc này, trong mắt Bảo Bình, nụ cười của Xử Nữ tựa như ánh sao đêm vậy, tỏa sáng lung linh giữa màn đêm tĩnh mịch. Mái tóc bạch kim kia, lại càng khiến Xử Nữ nổi bật hơn giữa khung cảnh tối đen xung quanh. Bảo Bình bỗng thấy tim mình trễ đi một nhịp. Cảm giác này, gọi là rung động, đúng không? 

Thấy gò má của Bảo Bình có chút đỏ, Xử Nữ không nói gì, chỉ mỉm cười rồi cầm lấy cốc sữa từ tay Bảo Bình, nhẹ nhàng áp cốc nước vào má anh. 

- Nè, ấm hơn rồi đúng không?_ Xử Nữ hồn nhiên nói, không để ý rằng hành động vừa rồi của mình lại càng làm đôi gò má của anh bạn bên cảnh đỏ hơn. 

Bảo Bình có chút ngây người trước hành động của Xử Nữ, nhưng rồi lại mỉm cười có chút tinh quái. Anh vòng tay qua sau lưng Xử Nữ rồi kéo vai phải của cô về phía mình khiến cho má trái của Xử Nữ cũng áp vào cốc sữa ấm. 

- Oái!_ Xử Nữ có chút giật mình trước cái kéo vai bất ngờ của Bảo Bình. Không ngờ trông anh hơi gầy nhưng sức cũng khỏe và vòng tay cũng rộng thật đó. 

Lúc này, hai khuôn mặt chỉ cách nhau một cốc sữa ấm. Khoảng cách này thật sự khiến cho bầu không khí có chút ám muội a. Xử Nữ cũng thấy tim mình có chút loạn nhịp. 

- Rất ấm đúng không?_ Bảo Bình vừa cười vừa nói. Khóe mắt biết cười liền cong lại thành một hình bán nguyệt. Trông có chút tinh nghịch nhưng cũng có nét dễ thương. 

Xử Nữ mặt khẽ ửng hồng không biết vì cốc sữa hay vì điều gì khác, lí nhí nói nhỏ:

- Phải, ấm lắm...

~ To be continue ~

04/6/2022

Min Nguyễn. 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro