Chương 18: Tự ăn quả đắng (4)- Hạ màn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhị di nương tát Vương Miêu xong mới giật mình, toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh, tuy bà là mẹ ruột của Vương Miêu nhưng thân phận lại không tôn quý bằng của con mình! Bà căn bản không có tư cách đánh nàng! Vậy mà bà lại đánh nàng ở ngay trước mặt của lão gia, phu nhân, Vương gia cùng Xử Nữ thì tội sẽ càng nặng! May mà Tam di nương phản ứng nhanh, lập tức quăng việc này lên người Đại phu nhân! Tâm trạng lo lắng vừa rồi mới yên tâm được một chút, bà chỉ hy vọng không ai nhìn ra điều này.


Khi bà đang cảm thấy may mắn thì nghe một giọng nói nhu hòa nhưng lạnh lùng vang lên: "Xem ra Nhị di nương là tức giận đến hồ đồ rồi, lại dám ra tay đánh Tam muội!"Bà ta nâng mắt nhìn, thì ra người vừa lên tiếng là Xử Nữ.Thân hình Nhị di nương run lên, vội vàng cúi đầu hướng Vương tướng quân khóc: "Là nô tì vô phép, lại xảy ra sự việc như thế này nên nô tì nhất thời hồ đồ, mong lão gia thứ lỗi!"

"Di nương..." Tuy Vương Miêu bị đánh, nhưng nàng hiểu rõ, trong phòng này, chỉ có Nhị di nương là thật tâm đối với nàng, cũng là người duy nhất lo lắng cho nàng, tuy trong lòng nàng có oán giận nhưng nàng thực sự không muốn Nhị di nương gặp chuyện gì.

"Không có quy củ!" Sắc mặt Vương tướng quân đen kịt, giận dữ quát một tiếng.Tam di nương vốn hiểu rõ việc dỗ dành nam nhân như thế nào nên tiến lên hai bước, nhỏ nhẹ nói: "Lão gia đừng nên tức giận, trưa nay còn có đại tiệc, việc quan trọng trước mắt là phải nhanh chóng giải quyết chuyện này, nếu kéo dài thêm sẽ bất lợi cho Miêu Nhi."

Lúc này, xem như Vương thị đã hoàn toàn tuyệt vọng, nên dù cho thân thể kém như vậy cũng không thèm quan tâm. Lời nói của Tam di nương rất đúng lúc, có thể khiến cho Vương tướng quân gỡ lại chút mặt mũi ở trước mặt của Xử Nữ và Thiên Yết, dù sao việc này cũng không phải là lỗi của một mình Miêu Nhi! Bất quá xảy ra loại chuyện như thế này thì trách cứ đều đổ lên đầu của nữ tử!

"Còn có thể giải quyết? Chỉ có một biện pháp để giải quyết đó là chờ Hoa quốc công tới cầu hôn!" Vương tướng quân nhìn lướt qua Thiên Yết, cố gắng kiềm chế lửa giận.

Tam di nương nheo mắt, chuyện này không thể trôi qua như vậy được, đây chính là một cơ hội tốt, bà ta nghiêng đầu, đưa mắt ra hiệu cho Đại thiếu gia – Vương Sở.

Trước khi đến đây, bọn họ đã sớm bàn tính cẩn thận nên vừa nhận được ánh mắt của Tam di nương, Vương Sở liền biết phải làm gì, hắn tiến lên phía trước, ra vẻ tri lễ phóng khoáng nói: "Phụ thân, đáng lẽ trong nội viện không nên xảy ra những chuyện như vậy, chuyện này xảy ra không những làm ô nhục danh tiếng của phủ Tướng quân, mà sẽ còn làm cho người ngoài nghĩ các tiểu thư trong phủ không có quy củ. Đến lúc đó, có danh môn vọng tộc nào dám đến phủ chúng ta nghị thân?"Vương tướng quân nghe vậy thì nhíu mày, liền đưa ánh mắt bất mãn về phía Vương thị. "Nhóm thứ nữ ngày thường đều theo ngươi học hỏi, tại sao lại xảy ra chuyện như thế này?"

Tam di nương nhếch môi cười lạnh, vội vàng nói: "Trời có gió có mây bất ngờ, chuyện này cũng là ngoài ý muốn, bây giờ phu nhân đang có bệnh trong người, làm gì có thời gian và sức lực để dạy dỗ quy củ cho các tiểu thư?"

"Để mẫu thân an tâm dưỡng bệnh, con đề nghị, tạm thời để cho Nhị di nương quản sự." Vương Sở nói.

Vương thị cau mày, cúi đầu thở dài một tiếng.
Vương tường quân cúi đầu trầm tư, cảm thấy bọn họ nói cũng đúng, xảy ra chuyện của Vương Miêu, Vương thị không thoát khỏi liên quan, hắn đang muốn gật đầu đồng ý thì trong phòng vang lên một tiếng động khiến mọi người trong phòng giật mình.Dĩ nhiên là Sư Tử làm sao nghe lọt tai mấy lời này đang lúc định lên tiếng thì Xử Nữ lại cắt ngang lời nói của nang.

"Nước trà sao nóng vậy? Làm hại bản quận chúa trượt tay." Xử Nữ hơi nhíu mày, cúi đầu, cầm khăn gấm lau tay, lẩm bẩm nói.Nàng vốn dĩ làm vậy là để ngăn Sư Tử nói bởi vì với tính cách Sư Tử thì chỉ làm tình hình tệ hơn mà thôi.

Thanh Lam lập tức tiến lên thu dọn các mảnh vỡ của ly trà. Nàng ngẩng đầu, thấy mọi người đều nhìn mình liền mỉm cười hỏi: "Là bản quận chúa quấy rầy mọi người nói chuyện?"Sắc mặt Vương tướng quân rất khó coi, đang muốn mở miệng thì thấy Thiên Yết đưa cho Xử Nữ một chiếc khăn màu xám, giọng nói cũng không lạnh băng như bình thường mà ngược lại còn có chút ôn nhu cùng ấm áp.
"Khăn của nàng bẩn rồi, dùng của bản Vương đi." (một câu ôn nhu... *tung bông* )

Một cử động nhỏ đó lại làm cho mọi người trong phòng kinh ngạc! Suy nghĩ của mỗi người thay đổi liên tục. Đặc biệt là Vương tướng quân, hắn kinh ngạc liếc nhìn Xử Nữ, lần này nàng đến, có vẻ như đã thay đổi rất nhiều, chẳng hạn như nàng vẫn có thể bình tĩnh trước cuộc nói chuyện của Tam di nương và Vương Sở! Lại nhìn thái độ của Thiên Yết, hoàn toàn không vô tình cùng lạnh lẽo như lời người ta đồn đãi.
Mọi người kinh ngạc nhưng Xử Nữ càng kinh ngạc hơn, từ khi nào thì Thiên Yết lại có tâm địa Bồ Tát như vậy? Chỉ một cử động nhỏ cũng có thể giúp nàng giải quyết một vấn đề khó, không cần nàng hao tổn tâm cơ.

Nhưng bây giờ có một số việc không cần phải gấp, Sư Tử như đã suy nghĩ kỹ càng mỉm cười nhìn Tam di nương nói: "Bây giờ quan trọng nhất không phải là giải quyết chuyện của Tam muội sao? Tam di nương hơi nóng vội rồi, muốn chia sẻ quyền lực với mẫu thân của ta cũng phải nhìn thời điểm? ."

Vương tướng quân đương nhiên hiểu được ý của Sư Tử, lại quay đầu nhìn Vương thị, thấy nước mắt của bà đã ngân ngấn thì có chút mềm lòng cùng áy náy, giọng nói cũng mềm mại không ít: "Nhị di nương mang Miêu Nhi trở về phòng đi! Chuẩn bị đồ cưới chờ Hoa quốc công tới cầu hôn! Về chuyện cho Tam di nương tạm thay thế đại phu nhân quản sự bỏ đi"

Cùng lúc đó, sắc mặt của Nhị di nương khẽ biến, nhìn thái độ của lão gia liền biết chuyện hôm nay không thể thành! Bà ta không cam lòng hô to một tiếng: "Lão gia!"
Vương Miêu cũng luyến tiếc kêu lên" "Phụ thân."Trong lòng Xử Nữ không ngừng được cười lạnh, lạnh nhạt nhìn trò khôi hài trước mắt, Thiên Yết cũng cau mày.

Thấy vậy, lửa giận trong lòng của Vương tướng quân vừa dập tắt lại bừng lên, bàn tay chai sạn vì dùng kiếm tán mạnh vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Dung Tuyết!

Một tiếng "bốp" vang lên, đánh thức những người còn đang chìm trong tính toán của bản thân."Làm càn! Không muốn cũng phải gả! Bây giờ danh tiết của ngươi đã không còn, không biết Hoa quốc công có chịu đến nghị thân không đây, ngươi nói ngươi không thích! Vô liêm sỉ! Tam di nương, mang theo tiện nhân này cút ra ngoài! Mấy ngày này đừng để nó vác mặt ra ngoài làm ta xấu hổ!" Vương tướng quân giận dữ trách mắng làm cho sắc mặt Vương Miêu trắng bệt, cái tát vừa rồi là ông dùng hết sức, nhiều năm làm võ tướng ở trên chiến trường, không cần nghĩ cũng biết cái tát vừa rồi là mạnh bao nhiêu! Vương Miêu đầu ong ong, phản ứng cũng chậm đi, chỉ có thể mặc cho Nhị di nương đỡ nàng rồi cả hai cùng lảo đảo bước ra khỏi phòng.

Sau khi giải quyết xong việc Vương Miêu, Tam di nương lập tức ôn nhu an ủi: "Lão gia, người không nên tức giận, Miêu Nhi cũng vì kích động nên mới dám cãi lại."

"Hừ! Thật không còn mặt mũi!" Vương tướng quân hừ lạnh nói.

Tam di nương âm thầm lo lắng, Xử Nữ trở về, dường như đã tìm được chỗ dựa, rất khó đối phó! Tuy từ đầu đến giờ nàng ta không có nói gì nhiều, nhưng mỗi câu nói ra lại cực kỳ đúng lúc, quan trọng là mấy câu đó lại có thể làm hỏng toàn bộ kế hoạch của nàng!

Sau khi ra về Thiên Yết cứ đi bên cạnh Xử Nữ đến một chỗ vắng vẻ Thiên Yết liền ra lệnh cho tất cả lui xuống vì là lệnh của hắn nên Thanh Lam cũng chần chừ rồi lui ra ngoài.

"Khá lắm, Vương phi tương lai của ta! Trước tiên là hãm hại Vương Miêu rồi sao đó là bênh vực Vương phu nhân. Thật nham hiểm nha" Thiên Yết nở một nụ cười lạnh. Thật tốt! Nữ nhân này đã phá hoại toàn bộ kế hoạch của hắn. Vốn dĩ hắn biết toàn bộ kế hoạch của Vương Miêu nhưng vẫn chờ đợi nàng ta thực hiện kế hoạch bởi vì đó là điều có lợi để khủng cố địa vị cho hắn. Nữ nhân này ngày càng nguy hiểm nếu như không nàng còn giá trị đối với hắn thì hắn đã một kiếm giết nàng.

Xử Nữ nở nụ cười như có như không "Vương gia quá khen, Ta làm sao giám so sánh với ngài. Xử Nữ còn có việc phải đi trước." Xử Nữ nói xong liền nhanh chóng hành lễ với hắn rồi bước về hướng Thanh Lam nhanh chóng rời đi.

Thiên Yết không ngăn Xử Nữ mà chỉ nhìn nàng rời đi xa dần. Dường như nữ nhân này có điều gì hắn chưa hiểu hết, ruốc cuộc là gì? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro