Chap 3. Lại gặp nhau nhỉ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại căn tin

Nhóm của Hàn Song Ngư vừa bước vào căn tin thì mọi người ngay tự động xê dịch, nếu không mà mắc vào mấy con này không chừng chết cũng đếch được đầu thai luôn ấy chớ...

"Yo!!!Đại ca, anh cũng ở đây à?"

Hàn Song Ngư giơ tay tỏ ý chào anh trai mình, Hàn Song Tử thấy em gái là lại nổi máu sis-con,vội vàng bỏ nhóm bạn mà chạy đến bên Hàn Song Ngư, tỏ vẻ lo lắng...

"Cái thứ cuồng em nhà mày!"

Mạc Sư Tử đột nhiên bị Hàn Song Tử 'lướt' qua làm mình mém té thì không khỏi điên tiết...Phan Bạch Dương thấy Mạc Sư Tử như vậy thì xém cười té ghế. Tất nhiên điều này đã làm Mạc Sư Tử cảm thấy "tổn thương", đi lại kí vào đầu Phan Bạch Dương một cái...

"Ái!!!Anh đang làm cái méo gì thế??? Đau chết em mất...."

Phan Bạch Dương kêu lên, không chịu thua mà "đập" lại Mạc Sư Tử...Thế là cuộc 'ẩu đả' bắt đầu...

Lâm Cự Giải thấy vậy cũng không nói gì, cứ bơ đi mà ăn thôi...

"Ngưu Ngưu, tao muốn uống sữa..."

'mày mua giùm tao đc không?' chưa được nói ra thì Trần Kim Ngưu đã biệt tăm,lát sau cậu ta trở lại, trên tay là 2 bịch sữa, còn là loại sữa mà Lâm Cự Giải thích nhất nữa. Cậu đưa cho Lâm Cự Giải xong, cư nhiên ngồi xuống trước đôi mắt to tròn ngạc nhiên của Lâm Cự Giải...

"Chả phải mày muốn uống sữa à?"

Trần Kim Ngưu nhìn cô, nheo mắt hỏi. Lâm Cự Giải vội lắc đầu.

"Nhưng sao..."mày biết - chưa nói hết part 2 thì Trân Kim Ngưu lại như biết đọc suy nghĩ mà trả lời kèm với 1 nụ cười.

"Tao đoán thôi..."

Lâm Cự Giải thấy thế thì cũng không nói gì nữa, im lặng mà uống sữa, nếu nhìn kĩ, bạn có thể nhìn thấy gò má phúng phính hồng hồng đo đỏ của bạn Cua trước nụ cười 'trời đánh' của bạn Trâu...

Quay lại bên Hàn Song Ngư, Hàn Song Tử và Vương Thiên Yết đi...

"Ai đây?Bạn anh?Em gặp qua chưa?"

Hàn Song Ngư quay người qua chỗ Vương Thiên Yết đang ngồi, hỏi. Đương nhiên cô không biết là vì...có bao giờ nó chịu ăn ở căn tin, toàn leo tường ra quán ăn không, mỗi tội là nó luôn vào lớp đúng giờ nên chả ai nói gì được cả...

Vương Thiên Yết thấy cô nói vậy thì mặt anh hơi đen...Mới sáng đè lên người họ nằm mà giờ bảo không nhớ? Gặp người khác thì anh sẽ không quan tâm nhưng đây là cô gái mà anh mong chờ từng phút giây mà, sao lại ngơ được. Thế là anh lên tiếng...

"Chúng ta gặp nhau sáng nay rồi..."

Ôi đệt, có nhầm lẫn gì không... Băng Sơn Vương tử ngàn năm không tan đang nói chuyện với con gái, mà còn là đang nhẫn nhịn giải thích...Bây giờ nguyên cái căn tin đã bị chấn động...

"A, là anh đẹp trai hồi sáng à...Chả trách lại quen quen. Chúng ta lại gặp nhau nhỉ?"

Hàn Song Ngư như nhớ ra mà vỗ tay một cái, nhưng mà...'quen quen' này sao lại giống với cảm giác lúc sáng vậy cà..?

Vương Thiên Yết không nói gì, nhưng trong bụng đang phơi phới hạnh phúc...cô ấy nói mình quen quen...cô ấy còn nhớ mình...Chợt nhớ ra tấm thẻ học sinh của cô, Vương Thiên Yết mới đưa ra...

"Trả em cái này...Hàn Song Ngư, tên đẹp đấy."

Thêm một tin tức chấn động khác, Băng Sơn Vương tử gọi tên con gái...ôi cha mả ơi, cái quái gì đang xảy vậy trời!!!???

Trong phút chốc, trong lòng Hàn Song Ngư bỗng le lói một thứ gì đó,...thật quen thuộc...

"Cảm ơn anh, Vương...Thiên Yết nhỉ?"

Cô biết tên anh-đây là điều đầu tiên Vương Thiên Yết nghĩ tới sau khi được Hàn Song Ngư gọi tên...Chời chời, vậy mà đã gục thì ngày tháng sau này sẽ như thế nào đây...Cái bảng tên chình ình thế kia mà.

Đúng lúc này, bàn bên cạnh của Hàn Song Ngư và Vương Thiên Yết. Bao gồm Hàn Song Tử đang bức xúc, Dương Thiên Bình đang vỗ đầu Song Tử, Lâm Cự Giải ngồi nhìn Trần Kim Ngưu ăn, cùng Phan Bạch Dương và Mạc Sư Tử đang ăn lấy ăn để các thứ trên bàn nhưng vẫn không ngừng xem 'phim tình cảm' trực tiếp miễn phí...

"Đấy, phim hay chưa?"

Triệu Nhân Mã vừa bốc bỏng ngô vừa nói như đúng rồi...

Dương Bảo Bình cũng y chang thằng chồng nó, uống coca, ăn bánh như trong rạp phim thiệt...

"Hay khiếp!!"

Tụi kia tán dương, trừ mỗi Hàn Song Tử là đang bực...Ôi, thằng khốn đó dám chạm vào tay em gái tao...

Lúc Hàn Song Tử định 'bay' vào kéo Hàn Song Ngư đi thì tiếng chuông vào lớp vang lên...Mấy đứa kia cũng từ từ đứng lên, vươn vai về lớp, cũng không quên chào tạm biệt...

"Ôi chà...lát tiết gì mậy?"-Phan Bạch Dương hỏi

"Văn, Toán,.."-Lâm Cự Giải trả lời

"Mịa, sao toàn môn tao căm không vậy?"-Phan Bạch Dương hỏi chưa kịp đáp lời Cự Giải thì Hàn Song Ngư đã chen vào...

"Mấy môn đó căm mày thì có!!!"

Suy nghĩ của Trần Kim Ngưu, Lâm Cự Giải và Phan Bạch Dương...

Sau một hồi, tụi nó đứng trước cửa lớp rồi thì bỗng Hàn Song Ngư chạy vù đi...

"Tao cúp tiết này, bai..."

Mấy đứa kia thấy vậy thì cũng thở dài, cái con nhỏ này, đã dữ rồi mà còn lì như quỷ cái...(Hãy ngẫm lại mình trước khi nói người khác:)))

...

Thư viện trường...

Vương Ma Kết đang lựa sách thì bất ngờ thấy Vũ Xử Nữ, người mà cậu thầm mến...Cô đang ngước người lên để lấy một quyển sách. Thấy thế, Vương Ma Kết cũng không ngần ngại mà bước lại lấy sách giúp cô. Dù nói Vương Ma Kết nhỏ hơn Vũ Xử Nữ một tuổi nhưng cậu đã ra dáng thanh niên, cao hơn cô cả cái đầu...

"A.."

Vũ Xử Nữ có chút giật mình nhưng khi nhìn thấy Vương Ma Kết thì thở phào nhẹ nhõm, nói tiếng cảm ơn, còn khuyến mãi một nụ cười ấm áp...

Vương Ma Kết đơ_ing

"Không sao ạ...Chị hay đến thư viện lắm à?"-Cậu hỏi

"Ừm, còn nhóc thì sao...?"

"Em tên Vương Ma Kết, không phải là nhóc ạ! Với cả, em cao hơn chị một cái đầu đấy!"-Trên mặt Vương Ma Kết cũng không khỏi ửng hồng

Nghe vậy, Vũ Xử Nữ cũng không khỏi bật cười. Cậu bé này...thật sự dễ thương quá (Xin đính chính là Ma Kết đéo dễ thương chút nào trừ khi trước mặt Xử Nữ:))) Đúng là chỉ có bên cậu cô mới cười vui vẻ thế này thôi...

Cả hai ngồi đối diện nhau chăm chú đọc sách, cậu vô thức ngước nhìn Vũ Xử Nữ...Cậu thích nhất là khi thấy cô đọc sách như vậy, trông cô thật bình thản và xinh đẹp...

Chính lúc này, cả hai đều không hề hay biết khoảng cách đã được kéo gần lại...

Tiếng chuông vào lớp vang lên...

"Chào chị, hẹn gặp lại sau..."-Vương Ma Kết cười rồi cuối chào.

"Umk, hẹn gặp lại..."

Rồi cả hai về lớp...

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro