Bài ca thứ hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cùng hát một bài ca ngẫu nhiên.

Những vần nhạc không bao giờ theo nhịp.

Tiết tấu hỗn loạn mang lại sự đau nhứt.

Nhưng đổi lại tâm hồn ta thư thái lạ kỳ.

Ô la la, cùng hát lên bài ca của riêng ta.

Chợt thấy lòng chặn lại đau nhói.

Chợt nghe thấy tiếng mưa xối xả ta lại buồn.

Chợt ngày nắng oi ta lại hờn.

Ô la la, hát lên bài ca của riêng ta.

Và rồi muộn phiền sẽ trôi xa.

Ô la la, cùng hòa vào điệu nhạc.

Và rồi ta chẳng còn biết lạc lõng là gì.

Ô la la, ô la la.

Khi những kẻ điên cất tiếng hát.

Là lúc dạ tiệc bắt đầu.

Ô la la, cùng ta hòa ca nào.

Và rồi sẽ chẳng ai cảm nhận được nỗi đau nơi trái tim lạ kỳ."

...

"Hình như bài này khác với hôm qua? Nghe lạ quá."

"Có bao giờ 02 hát trùng lời đâu. Toàn mấy bài cô ta tự nghĩ ra."

"Vậy chẳng phải là có tài năng sao?"

"Có tài nhưng thế này thì cũng vô dụng."

Xà Phu nhìn vào căn phòng bệnh đặc biệt. Anh còn cảm thấy nuối tiếc cho cô nàng bệnh nhân đáng yêu này, giọng ca ngân nga đầy thơ ngây. Nhưng lời bài hát lại chất chứa nhiều ý nghĩa hơn anh nghĩ, ít nhất thì nó đúng với cảm giác của anh hiện tại.

Bất chợt cô gái trong phòng bệnh nhìn về hướng Xà Phu, rồi cô ngưng hát, cười khúc khích, nhảy khỏi giường bệnh, chạy lại về phía anh. Khi cả hai chỉ còn cách một tấm kính, cô gái với nét mặt dịu dàng, trong sáng như đứa trẻ khẽ mấp máy môi.

Chạy đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro