Bạch Dương x Bảo Bình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa hè năm ấy, khi hoa phượng đỏ rực cả góc sân trường, cũng là lúc Bạch Dương và Bảo Bình nhận ra rằng tình bạn thanh mai trúc mã của họ đã trở thành một thứ gì đó đặc biệt hơn.

Bạch Dương, với nụ cười tươi rói và sự năng động của mình, đã luôn là người đầu tiên đến trường, để tận hưởng cảm giác bình yên của buổi sáng. Cô thích đi dạo quanh sân trường, nơi những tia nắng vàng chiếu xuyên qua tán lá xanh, và thường xuyên tìm thấy Bảo Bình ngồi dưới gốc cây phượng, chìm đắm trong những trang sách.

Bảo Bình, với vẻ trầm lắng và thông minh, thường chọn đọc sách vào những buổi sáng yên tĩnh. Cậu là kiểu người không thích náo nhiệt, và những giờ phút này là lúc cậu cảm thấy gần gũi nhất với thế giới của mình. Tuy nhiên, không ít lần, cậu bắt gặp ánh mắt sáng ngời của Bạch Dương khi cô đến gần.

Một buổi sáng, khi Bạch Dương dừng lại cạnh Bảo Bình, cô không thể kiềm chế được sự tò mò và nụ cười của mình. "Sách gì thế?" cô hỏi, ngồi xuống bên cạnh cậu.

Bảo Bình ngước lên, thấy Bạch Dương tươi cười, và một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng cậu. "Là một cuốn tiểu thuyết về những cuộc phiêu lưu," cậu đáp, hơi ngượng ngùng. "Cậu có muốn đọc cùng không?"

Bạch Dương nhíu mày, mắt lấp lánh. "Thực ra, mình không phải là người thích sách lắm, nhưng mình luôn vui khi có thể làm điều gì đó cùng cậu."

Họ bắt đầu đọc sách cùng nhau, đôi khi Bạch Dương sẽ đùa giỡn và làm cho Bảo Bình cười. Những giờ phút ấy trở thành thói quen mới của họ. Hè trôi qua, và tình bạn của họ ngày càng trở nên sâu sắc hơn.

Một chiều muộn, khi ánh hoàng hôn phủ lên sân trường, Bạch Dương và Bảo Bình ngồi bên nhau, cả hai đều im lặng. Cảm giác gắn bó và sự hiểu biết lẫn nhau đang làm dấy lên những cảm xúc mà cả hai không thể lý giải.

"Bảo Bình," Bạch Dương bỗng lên tiếng, giọng cô thấp hơn bình thường. "Cậu có nghĩ rằng chúng ta có thể là một cái gì đó hơn cả bạn bè không?"

Bảo Bình quay sang, nhìn vào mắt cô. "Mình nghĩ rằng chúng ta đã là nhiều hơn bạn bè rồi," cậu nói, nắm lấy tay cô. "Chỉ là chúng ta chưa nhận ra điều đó thôi."

Những lời nói đơn giản ấy dường như đã xác nhận điều mà cả hai đã cảm nhận trong suốt mùa hè. Họ không cần phải nói nhiều hơn, vì sự kết nối giữa họ đã đủ để nói lên tất cả.

Khi mùa hè kết thúc, họ đã sẵn sàng cho một hành trình mới, không chỉ là những người bạn mà còn là những người cùng nhau bước vào một chương mới của cuộc đời, nơi tình yêu đã được viết nên từ những ngày tháng bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro