☆31: Ông Trời ✧ Nghi Ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


↑ ♪: Moon River
📃Trình bày: 王OK

Chẳng một ai giữ được vẻ ngây thơ
Như thuở ban đầu.

————————————————————
Cũng nhanh sau đó, buổi hoạt động bầu chọn người chơi treo cổ để giảm cần tăng dân số bắt đầu. Ở giữa sân trường, vẫn là vị trí cũ giống lúc ban đầu. Chủ trò và người chơi đều chờ đợi mọi người đến đây đủ để thực hiện cuộc bầu chọn gay gắt.

- "Đêm qua có hai người chết."

Khởi đầu bằng việc thông báo trạng thái và yếu tố quan trọng của đêm qua. Dưng, chẳng mảy may nhắc tên của người bị loại ra khỏi trò chơi là ai. Từ đó, cuộc tranh luận xem ai là người đáng bị treo cổ được mở màn. Tất cả mọi người phải "cùng nhau" hợp sức tìm ra sói và xử tử nó ngay tức khắc.

- "Hai phút—bắt đầu !"

Cả hai nhóm đối mặt với nhau, không ai thèm hé ra nửa lời. Phải chăng bọn họ không hề có manh mối nào? Dẫu có hay không đi chăng nữa, cũng không hề quan trọng. Thứ quan trọng nhất của cuộc bầu chọn này là nhắm ngay đối tượng không vừa mắt, đưa ra những lời nói dối để buộc tội người kia.

Ai ai cũng có thể buộc tội người kia, chỉ là có đủ tình tiết hợp lý để thuyết phục hay không thôi.

- "Tôi muốn kết án Thiên Yết bên đội lớp 12 F."

Một cô gái đầy kiêu ngạo giơ tay lên ý kiến đầu tiên, các chòm sao trố mắt quay sang nhìn Thiên Yết. Tất nhiên là loại trừ Thiên Bình và Cự Giải, cả hai người đều thừa biết chuyện này.

Khi đó Bạch Li cũng dự định đưa ra ý kiến, lại bị Sa tỷ và Kình Ngư ngăn cản. Mục tiêu của tất cả mọi người ở đây đều muốn nhắm vào Thiên Yết. Dưới danh nghĩa là trả thù cho Thiên Hạc, không một ai có thể bắt bẻ được với cái lý do đó.

Chẳng phải buộc tội nhau vô căn cứ nữa, mà là một câu chuyện hoàn toàn có thật. Lục Vi, theo ngóc nhìn của mình, kể hết mọi việc đã diễn ra vào đêm hôm qua. Dựa vào các sự kiện có thật, không thêm mắm hay muối gì. Vô cùng đơn giản, vì anh Cạp đây thật sự là một con ma sói. Chỉ cần kể lại chi tiết, mọi tội lỗi và nghi ngờ đều sẽ đổ lên đầu anh.

Trò chơi này mang tính chất như vậy mà. Cho dù có là địch hay bạn đi chăng nữa, các chòm sao phải hợp tác cùng nhau loại bỏ càng nhiều sói càng tốt.

- "Tôi chứng kiến thấy Thiên Yết đã nhẫn tâm ra tay với Thiên Hạc."

Lục Vi mở lời, sẵn tiện đưa ra chứng cứ các vết thương đã được băng bó lại kỹ càng. Đằng nào cũng là "người chết", nhiệm vụ duy nhất của Thiên Hạc và Song Tử chỉ có thể là làm "xác chết". Cấm không được hé ra nửa lời, điều đó sẽ hiển nhiên dẫn đến vi phạm luật lệ. Dân làng không hề được cung cấp vũ khí, chỉ có thể là ma sói có thể làm được việc này. Hoặc là hắn tự hại chính mình để vu oan cho Thiên Yết.

Chưa kịp để Lục Vi nói tiếp, Nhân Mã nhảy vào họng và đề cử cô ngay lập tức. Cơ mà vẫn có nhiều khả năng và trường hợp khác nhau. Lục Vi có thể đang bịa chuyện và đổ oan cho Thiên Yết. Ma Kết lên tiếng can ngăn Nhân Mã lại, cô muốn lắng nghe tiếp câu chuyện của Thiên Hạc. Với Xử Nữ cũng như các bạn học cùng lớp thì có khả năng sẽ nhận ra điều bất thường của câu chuyện.

Bị Ma Kết biểu thị lên ý kiến về vấn đề này, cậu bĩu môi ngậm ngùi im lặng. Ban nãy Nhân Mã làm vậy là chỉ để giải vây cho Thiên Yết nhưng có vẻ mọi người thật sự chú tâm vào vấn đề tìm ma sói quá rồi. Thành ra mọi người đang tự hại chính mình, bọn họ chắc chắn đang lên kế hoạch tiêu diệt hết sạch cả đội để dành chiến thắng. Chứ có chuyện gì mà truy tìm ma sói một cách nghiêm túc chứ.

Cứ thế Nhân Mã để cho Lục Vi tiếp tục kể chi tiết về biến cố đã diễn ra.

- "Những vết thương chồng chất và màu sắc dính đầy trên thi thể của Thiên Hạc."
.
.
.
Câu chuyện kết thúc, Lục Vi đặt bàn tay lên trên ngực rồi cúi đầu lui xuống. Cô hài lòng xoay xoay cái chìa khóa trong một vòng tròn vô tận. Phải khiến cho cậu ta loại khỏi trò chơi này nhanh nhất có thể, nếu không thì hậu quả ở phía sau sẽ là một con đường đầy nguy hiểm và chông gai.

- "Hoàn toàn khả thi."

Nghe xong, tất cả chòm sao đều không tìm ra được sự bất thường nào ở trong câu chuyện đó. Song, người nào người đó nhìn Thiên Bình rồi quay sang nhìn Thiên Yết với ánh mắt đầy nghi hoặc. Nhất là lũ hội bàn nghị anh em cây khế, bao gồm tất cả các sao nam, đều vây quanh bảo vệ cậu bạn học Thiên Bình.

Hôm qua tất cả mọi người đều tận mắt chứng kiến Thiên Bình và Thiên Yết bắt cặp đi chung—

- "U-Ủa gì vậy ?! Này là tại hắn hành hạ cậu ta chứ bộ."

Bạn bè như cái bẹ bàn, Thiên Yết trề môi lên tiếng. Đâu có thằng bạn nào tồi tệ đến mức làm hại đến bạn thân chứ ! Vả lại thì hầu như tất cả mọi người trong lớp đều hiểu biết kha khá nhiều về đối phương. Đời nào mà một người đẹp trai lai láng anh lại có thể làm ra chuyện này được. Quá là hư cấu đi mất !

- "Tao ổn mà tụi mày cứ làm quá."

Được các bạn cùng lớp quan tâm đến mức độ này. Thiên Bình ôm mặt cảm động trước câu chuyện cảm lạnh. Đệt cụ nó, lâu lâu mới được lũ bạn "khốn nạn" quan tâm. Nguyên cả cánh tay bỗng nổi dựng da gà hết cả lên. Sau đó, cậu cười to sảng khoái, ứa hết cả nước mắt vì quá hài hước.

- "Mợ mày, bị cành cây đâm sâu vô tay, đau khớp chân, xém bay cái bả vai mà còn cười được à ?"

Ai ngờ rằng tụi bạn lần này thật sự lo lắng cho tính mạng của siêu nhân xanh. Với quả mái tóc màu xanh dương không thể nào đặc trưng hơn, Sư Tử chui vào đập mạnh cái ghế đá gần đó. Anh em siêu nhân với nhau thì thiếu một đứa thôi cũng không được !

- "Bộ mày muốn xuống suối vàng lắm rồi hả ?"

Nhân Mã cũng gật đầu đồng ý với kết luận của siêu nhân vàng. Tính mạng rất là quý giá, quý hơn cả kim cương và tiền bạc. Siêu nhân đỏ Nhân Mã đứng kế bên siêu nhân hồng Kim Ngưu. Cuộc đời như một vở bi kịch mà, cả hai người ân cần xoa xoa vết thương đang đau đến nhức nhối của Thiên Bình.

Lời nói như lúc có lúc không, nói thì hay lắm mà hành động thì lại đi ngược hoàn toàn. Này là muốn cậu lên thiên đàng sớm chứ yêu thương cái mợ gì—

Nói qua nói lại thì năm chàng trai chỉ biết bảo vệ mỗi Thiên Bình. Thiên Yết cũng ở trong đội siêu nhân anh em cây khế nhưng chẳng ai thèm nói đỡ cho anh. Sống có đức thì ắt được hưởng phúc. Phúc đâu không thấy, chỉ thấy mỗi Đức Phúc đi ngang qua thôi chứ đâu.

- "Ủa tụi mày, tao cũng là siêu nhân đen mà—"

Bạn bè như thế đấy, lại còn mạnh mồm bảo tình nghĩa anh em bền lâu. Lâu cái lũ tụi mày, anh Cạp đây thấy nó muốn rạn cơm mẹ nấu nó sắp nứt tới nơi rồi đây này.
.
.
.
- "Bảo Bình xứng đáng bị treo cổ."

Giữa dòng nước sôi bỏng lửa giữa hai đội, Xử Nữ mặt lạnh như tiền bình tĩnh đưa ra người mà anh nghi ngờ nhất. Mọi việc xảy ra đêm qua, chính mắt cậu nhìn thấy hết tất cả mọi chuyện. Cục kẹo ở trong miệng liền bị Lục Vi cắn gãy ra làm đôi, cả hai không hề có thiện cảm nào với đối phương. Hai cái tư duy và lối suy nghĩ quá đỗi khác biệt, nên không ai nhường nhịn ai.

Nhưng người ở trong cuộc thì không thể không nói, Sa tỷ nhảy vào nói lớn bất đắc dĩ giải vây cho Bảo Bình. Phải giết được Thiên Yết, cô ta thì ngày mai có thể sẽ tính sau.

- "Bé đang làm mọi chuyện diễn biến tệ hơn đấy."

Sau lời của Sa tỷ bên Bá Vĩ là lời nhắc nhở của Ma Kết.

- "Đừng vì chuyện riêng mà hại chính đội của mình."

Nhận biết mọi người cũng đều đang thiên về phe Bảo Bình hơn. Cơ mà đã nhận kèo rồi thì phải làm ăn cho trót, Xử Nữ bình tâm tự bịa lên câu chuyện thật. Chỉ là thay thế và thêm vào một chút gia vị cho nó cháy mặn nồng.

Với một nhân tài vừa có não có sắc lại còn có cả tiền. Xử Nữ không hề ngán bất kỳ ai, ngoại trừ Sư Tử, ngồi lên trên ghế cùng với chân kia vác lên chân nọ. Trông chàng trai bây giờ không khác gì đang trao đổi thông tin tuyệt mật với nhau.

- "Tôi đã tận mắt nhìn thấy một người đeo mặt nạ quỷ đã bảo vệ cho bạn học Song Ngư. Cùng lúc đó, tôi trông thấy hình bóng của bạn học Bảo Bình mỉm cười bỏ mặc chính bạn cùng lớp của mình đang gặp nguy hiểm."

Một câu chuyện bất thật nhưng dựa vào sự kiện có thật. Xử Nữ đi kèm với trí khôn được trau dồi bởi sách đã thành công dựng nên một tuyến chuyện ngắn hoàn toàn hợp lý. Ánh nắng nhạt nhòa len lỏi chíu ngang qua khu viên trường, các tán cây bự cũng nhanh chóng thực hiện phi vụ của nó. Sử dụng những chiếc lá tươi xanh thiên nhiên che chở cho loài người yếu đuối.

Xử Nữ nhắm mắt thở dài nói đoạn kết câu. Cổ họng khá khát khô bởi thời tiết ẩm ướt, anh tiện tay lấy chiếc lá rơi làm chiếc mái quạt chạy bằng cơm cực kỳ tín dụng. Bên Bá Vĩ có chút ngỡ ngàng, nước bọt nuốt trôi sâu vào cổ họng.

- "Tôi nghĩ rằng cậu ấy đang có kế hoạch phản bội nào đó."

Thay vì sử dụng điểm mạnh của trò chơi là truy tìm ma sói. Cách làm này là để kiểm tra sự tin tưởng của cả nhóm. Nếu như Xử Nữ thắng lần này thì đêm nay cô đây sẽ không nương tay. Có quân bài mạnh ở trong tay thì tại sao lại không dùng ?

Sau bài văn đầy thuyết phục của Xử Nữ, mọi người bỗng nhăn mặt suy nghĩ. Đường đường Bảo Bình là một lớp trưởng (vô) thực dụng, với tư cách là đại diện của lớp 12 F. Bọn họ không thể tin được việc Bảo Bình đưa ra quyết định phản bội bạn bè.

- "Có đúng là như vậy không bạn học Song Ngư ?"

Bạch Dương quay qua xác định với người trong cuộc để tìm hiểu xem liệu lời khai của Xử Nữ có đáng tin cậy không. Song Ngư bối rối gật đầu xác nhận rằng mọi việc vừa được Xử Nữ nêu ra, hoàn toàn đều là sự thật.

- "Đ-Đúng—là có chuyện đó—trong lúc bỏ chạy, tớ nhìn thấy cậu ấy trốn."

Nghe cậu bạn học Xử Nữ nhắc đến Bảo Bình đã trốn ở một góc nào đó. Cô chợt nhớ đến hình ảnh hôm qua, quả thật là Bảo Bình có mặt tại đó. Trong lòng cũng chả trách được cô nàng bởi vì ba người đó thật sự rất nguy hiểm. Chỉ đành để một mình cô bị thương thay giúp mọi người thì cũng không sao.

- "T-Tớ không biết tớ làm gì sai mà các cậu lại nói oan cho tớ như vậy—"

Mười ngón tay nhỏ bé đã siết chặt từ lúc nào, ai mà ngờ rằng có người lại dám nói xấu bôi nhọ danh dự của cô chứ ! Giọt nước mắt ứa ra khắp đôi đồng tử, trông long lanh nổi bật giữa ánh ban mai sáng sớm.

Cái tên Xử Nữ này, cô thật sự không ngờ cậu ta lại sử dụng cách thức hèn hạ như vậy để loại bỏ cô ra khỏi cuộc chơi. Bảo Bình ở mặt bề ngoài vẫn khóc lóc ôm chặt lấy Ma Kết.

- "Tớ không có ý đó—"

Thấy bạn cùng lớp buồn bã khóc đến sưng húp hết cả đôi mắt, Song Ngư lên tiếng biện hộ. Ngay từ đầu cô không hề có ý định sẽ khiến cô Lọ loại ra khỏi trò chơi, chỉ là cô muốn nói sự thật với những gì cô đã thấy. Bởi lẽ vì cô là nhân chứng và cũng hợp tác với mọi người để tìm ra ma sói.

- "Nhưng tôi thì có."

Khuôn mặt cứng nhắc, cơ mặt giật giật đầy bất lực nhìn thẳng ngay vào mắt của Xử Nữ. Người ta có câu đôi mắt là cửa số tâm hồn, chúng ta có thể giao tiếp thông qua nó. Không phải là quá tuyệt vời sao ? Nói vậy không phải là dìm cô nương ta đây quá sao ?

Ánh mắt miễn cưỡng u buồn đầm đìa nước mắt nhìn cậu nhưng lại mang nhiều hàm ý nghĩa khác. Các bạn học bỗng nổi da gà vì có người tỏa sát khí. Không biết tên nào mà nguy hiểm vãi cả nồi. Ai ai cũng đồng loạt nghĩ đến cô Lọ; song, Bảo Bình vẫn ôm cái khăn tay khóc lóc như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Đệt cụ, làm như bà đây là phản diện ở dưới hình hài là một cô nàng thông minh ngây thơ. Trà trộn vào lớp 12 F và hãm hại từng người bọn họ không bằng. Đề nghị tìm cái lý do nào mà hợp lý hơn tí coi !

Bảo Bình cảm thán.

Xử Nữ bỏ tay vô túi quần quay mặt như không quen biết đến cô. Đơn giản là vì anh đây thích làm cách của riêng mình hơn là đi áp dụng công thức có sẵn. Nó không hề mang tính sáng tạo nên là anh xin được chấm 0 điểm kèm theo lời phê bình đạo văn.

- "Đã hết hai phút ! Cả hai đội hãy đưa ra quyết định nào !"

Mặc dù đã bàn luận trước và thu nhập thêm được nhiều thông tin khác nhau đầy phong phú. Cơ mà các chòm sao không thể để người bên mình chết một cách vô lý được. Thay vào đó, hai người bị lên án lại là thành viên của lớp luôn mới cay cú.

Không để cho người khác kịp chỉnh đốn cắt ghép manh mối, bên Bá Vĩ đã đồng lượt bầu chọn cho Thiên Yết không thấy lối về. Từ con số 0 bay thẳng lên con số 10 trong vài khắc. Chỉ có một số phiếu duy nhất dành cho Bảo Bình từ Xử Nữ. Thiên Yết hoảng hốt sợ xanh mặt, thua kiểu này thì nhục nhã lắm !

Cậu quay mặt dùng ánh mắt cún con cầu cứu từ bạn bè. Trông Thiên Yết rất đáng thương, thế nên các sao quyết định sẽ chọn Bảo Bình. Bọn họ cần số phiếu ủng hộ từ Xử Nữ để giữ cân bằng cho cả hai bên. Số đông bên Bá Vĩ có tổng cộng là mười người, bên nhóm chòm sao, trừ Xử Nữ, thì chỉ còn có chín người. Tính sơ sơ ra là điểm chỉ chênh lệch nhau mỗi một phiếu người.

Tình thế thay đổi, Song Tử không hề lên tiếng cũng như bầu chọn. Chắc chắn cậu ta là người đã bị bọn sói đá văng ra trò chơi tối hôm qua. Thiên Yết bầu cho Bảo Bình một phiếu nhưng cô Lọ chẳng hề lo sợ, không thể tự bầu cho bản thân, Bảo Bình đành bầu cho người không liên can. Con số giữ ở hai con số cân bằng.

Kết quả thế mà lại hòa nên không ai phải bị treo cổ trong ngày hôm nay. Tất cả chòm sao chẳng nghĩ ngợi gì bèn mệt vã cả người thở hắt dài một hơi. Cần gì phải hồi hộp như thế không, chẳng khác gì đang đi chơi xổ sổ nhưng nó nguy hiểm và chết chóc hơn tất thẩy.

Ngược lại với các cô cậu lớp 12 F vô tư, bên Bá Vĩ, đặc biệt là Lục Vi, hoàn toàn trầm xuống. Khuôn mặt yêu kiều ngạo mạn của cô nàng tiền tỷ kia không khác gì cái đít nồi. Khiến cho những người khác sợ hãi từ trong ruột run ra ngoài. Bầu không khí ảm đạm đến bất ngờ, thành viên bên Bá Vĩ quyết định giải tán trong ngờ vực.

Trước khi rời đi, Lục Vi còn không quên bước ngang qua Ma Kết. Ánh mắt thì hướng về Thiên Yết và Xử Nữ, tặng một nụ cười kinh hãi kèm thêm lời đe dọa đầy ẩn ý như bản chất thực của ả.

- "Hẹn gặp tụi mày vào tối nay."

— — —

Tách—tách—

Bầu trời âm u kéo đến, ánh mặt trời đã bị đám mây đen hoàn toàn che phủ. Vào những buổi như này, người ta thường đùa vui rằng nỗi buồn lại kéo đến với đất nước Zodiac. Mặc dù chỉ là truyền thuyết vu vơ nhưng không thể phủ định rằng nó đúng sai. Thông thường thì thời tiết có hai trạng thái, vui và buồn, luôn tùy thuộc vào tâm trạng của mẹ thiên nhiên. Khi nàng ấy buồn, trời sẽ âm u. Khi nàng ấy khóc, mưa sẽ nặng hạt.

Một hạt mưa khẽ rơi xuống, kéo dài với hàng nghìn giọt mưa khác nhẹ nhàng như lông vũ đọng lên trên cành lá vàng úa. Các chòm sao đông đủ tập trung ngay dưới mái hiên trường đối diện cái cổng ra vào. Sau khi Lục Vi rời đi, để lại lời thách thức khiến cho các chòm sao rơi vào trầm tư. Cảm giác áp lực đè lên trên ai khi phải đối diện với Lục Vi vào tối nay không khỏi rợn người. Trời bắt đầu dần dà đổ mưa nặng, khiến mọi người vội vã chạy ra đây.

Sao mà hôm nay xui dữ vậy này !

- "Mưa nặng quá, chắc hẳn mẹ thiên nhiên đang rất buồn—nhỉ ?"

Kim Ngưu cất lời nói vu vơ, cảnh tượng thoáng đãng và tiếng mưa du dương bên tai làm hờ hững tâm trạng. Biểu cảm u sầu đưa bàn tay mềm mại ra cảm nhận từng giọt hơi sương lạnh thấu xương. Khác xa với giọt lệ nóng hổi trên gương mặt kia.

Giữa cái nóng và cái lạnh thì cái nào đáng thương hơn ?

Bảo Bình cười khẩy hì hì choàng tay qua vai Kim Ngưu, biết rằng trong đầu cậu bây giờ đang chứa rất nhiều suy nghĩ tiêu cực xen lẫn với tích cực. Quyết định sẽ chọc ghẹo cậu một chút để lấy lại tinh thần vui vẻ như trước.

- "Lớn già đầu rồi mà vẫn còn tin mấy câu chuyện cổ tích dành cho trẻ con đấy à ?!"

Thoát khỏi đống hỗn độn, Kim Ngưu bỗng giật nảy mình vì bị Bảo Bình dọa một phen. Cô nở một nụ cười tinh ranh, phần này cũng có nằm trong kế hoạch quậy phá của cô. Muốn trị cái bệnh này thì phải trải nghiệm bị hù nhiều lần để không còn sợ nữa.

Nhìn cái nụ cười ranh mãnh đầy tinh nghịch kia cũng đủ để cho Kim Ngưu biết. Là cái cô gái đáng sợ kia đang muốn giết người diệt khẩu nhà họ Kim rồi. Mồ hôi chảy nhảy qua núp ở đằng sau lưng Ma Kết như một thói quen thường ngày của ba người bạn thân.

- "Cổ tích ư ?"

Ma Kết sáng mắt lên như nghe được một thứ gì đó quý giá ngang ngửa rương kho báu. Học điều mới được cô Dê ví như là vàng là bạc. Bảo Bình xen kẽ với Kim Ngưu ngớ người trố mắt nhìn Ma Kết. Đừng bảo với bọn họ là cô không biết truyện cổ tích nha ?!

Bởi vì đó là một điều quá phi thường và vô lý.

Chẳng có đứa trẻ nào là chưa từng nghe qua truyện cổ tích, được thỏa trí sự tò mò và sự ngây thơ dại khờ. Nếu Ma Kết đã nói thế thì chỉ có thể là một trò đùa vui vẻ của cô mà thôi. Hai cô cậu nhìn nhau thở phào cố gắng mỉm cười với câu nói đùa của Ma Kết.

- "Cậu đùa vui thế ha ha—"

Tách—tách—

Tiếng mưa vẫn lặp đi lặp lại quy trình của nó, bóng hình của cả ba phản chiếu trên sàn nhà cồng kềnh. Ma Kết nghiêng đầu tỏ ra vẻ khó hiểu, cô thừa nhận rằng bản thân không hề có một chút khiếu hài hước và cô cũng sẽ không nói đùa.

Phản ứng của Ma Kết chỉ càng làm đám bạn hãi hùng run sợ. Cái này được gọi là ngây thơ quá hóa đáng sợ. Nó chỉ là không đúng với quá trình đào tạo của những người khác. Đối với họ, Ma Kết thực sự có gì đó rất khác biệt. Từ suy nghĩ cho đến hành động, tất cả đều là những thứ người trưởng thành sẽ cư xử.

Bảo Bình ôm chặt Kim Ngưu, bèn hỏi lại thêm một lần nữa để chắc ăn. Nếu đó là thật thì quả nhiên tuổi thơ của cô Dê quá là thảm hại rồi.

- "C-Cậu thật sự là chưa từng nghe qua cổ tích—?"

Bên ngoài thì ôm cuống quýt lấy Kim Ngưu, tương tự giống bạn bè tri kỷ, Bảo Bình đưa một ngón tay chỉa thẳng vào Ma Kết. Cơ mà bấy giờ Kim Ngưu chợt nhận ra trông Ma Kết trông buồn bã đến kỳ lạ.

Đôi mắt dễ lung lay, nhìn xa xăm vào màn sương nhẹ khuất ánh tầm nhìn ngay trước mắt. Các ngón tay mỏng manh trắng tinh như không còn một chút sức sống, dần bị nhăn nheo do sự tác động lâu dài dậm ngấm nước mưa quá lâu. Chẳng có hòn đá nào là toàn vẹn, sức bền vững của mọi thứ đều có giới hạn riêng của nó.

Đâu có cái gì có thể hoàn toàn giữ được vẻ đẹp ban đầu. Ma Kết, mặc dù là học sinh cấp ba, sỡ hữu một tâm hồn già cỗi. Trưởng thành trước tuổi là một điều đáng buồn. Bởi lẽ từ trước tới nay, người trưởng thành chẳng hề có cơ hội thể hiện bản thân mình trước mặt đám đông. Bọn họ đều diện lên một lớp bọc cứng rắn để phù hợp với tiêu chuẩn của xã hội.

Nhưng chẳng hề mảy may biết rằng việc làm hài lòng tất cả là điều bất khả thi. Tự mang trên mình một trọng trách nặng nề không đáng có.

- "Nó có định nghĩa là gì—nhỉ ?"

Chăm chú nhìn vào khoảng không vô tận, bàn tay lạnh cóng của cô đã được một bàn tay ấm áp khác nắm chặt. Mặc kệ cho nó lạnh thấu xương đến cỡ nào, Kim Ngưu hoàn toàn cam chịu. Ý định nhỏ nhoi mong muốn sưởi ấm cho con người này, để cho cô biết trên đời này hoàn toàn có người tốt và sẵn sàng bảo vệ cô.

- "Nó là một câu chuyện không có thật, được tạo nên để dạy mấy đứa trẻ về tính nhân văn."

Bảo Bình nhắm mắt buông xuôi, lắc đầu bèn buông lời. Sau đó, ánh mắt sắc lạnh khẽ xuất hiện nhìn đăm đăm vào hai người họ, khát khao một thứ gì đó.

- "Giống như câu chuyện ông già Noen và tám con tuần lộc ?"

Đây là câu chuyện duy nhất mà cô được người nhà kể, những đứa trẻ ngoan sẽ được ông già Noen tặng quà vào mỗi nhân dịp Giáng Sinh. Nghe đến đây, tất cả những khoảnh khắc hạnh phúc nhỏ khi đó khiến Ma Kết mỉm cười dịu dàng.

Nụ cười thoáng qua liền vụt tắt, bây giờ mọi thứ đã khác rồi, cô không hề muốn quay về cái ngôi nhà đó. Biểu cảm nghiêm túc đến lạ thường nhìn ra thế giới bên ngoài, ước mơ được rời khỏi nơi địa ngục đó đã thành sự thật. Đó là một món quà được tặng trước mùa Giáng Sinh.

- "Cậu có thể nói là như vậy."

Bảo Bình niềm nở trả lời. Hay quá, vậy là Ma Kết cũng biết chút ít về câu chuyện cổ tích trẻ em. Cuộc sống của Ma Kết cũng không đến nỗi tệ hại.

- "Không hiểu sao nhưng tớ lại tin vào những chuyện đó."

Khuôn mặt nũng nịu đặt lên trên bờ vai nhỏ bé của Ma Kết. Tất cả câu chuyện cổ tích nào cậu đây đã từng được nghe qua hết rồi. Cậu luôn có một niềm tin mãnh liệt vào những câu chuyện này đều đã xảy ra. Giống như lịch sử, mong muốn thế hệ sau phải tránh những sai lầm mà nhân vật đi trước đã mắc phải.

- "Bớt deep lại đi cha, này là tại vì tâm hồn của cậu vẫn còn trẻ đó."

Bảo Bình khoanh tay nhún vai cạn lời với anh Trâu. Công nhận là cậu bạn học Kim Ngưu rất tuyệt vời khi vẫn còn giữ vững cái niềm tin khờ khạo trẻ con đấy. Thế nhưng đừng để nó chiếm đoạt hoặc chi phối suy nghĩ, thế giới giữa đời thật và hư cấu là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Những gì ta học được từ trong cuốn truyện cổ nhân gian đó là các bài học có giá trị, có thể áp dụng ra ngoài. Chứ không phải là đam mê đắm đuối vào điều viễn tưởng được tác giả vẽ ra.

- "Thật vậy sao ?!"

Nghe đến đây, Kim Ngưu không bằng lòng. Lập tức chạy lại chỗ Bảo Bình chửi yêu. Đây là một điều tốt khi cậu còn giữ được sự trong sáng như đứa trẻ sơ sinh. Chẳng hề bận tâm hay ảnh hưởng đến bụi đời cuộc sống.

- "Tớ cũng tin là nó có thật."

Sau vài phút ngắm nhìn quan cảnh quen thuộc dưới thời tiết quen thuộc. Cả hai cười cười trong sự im lặng, nhìn có vẻ như rất tẻ nhạt nhưng đó là một cách thể hiện đồng lòng sâu sắc giữa hai người. Thêm vài giây sau, bộ não xử lý của anh Trâu mới thông được câu nói ban nãy của Ma Kết.

Khuôn mặt bất chợt bốc cháy, cơn nóng bắt đầu từ hai bên tai truyền qua cổ và dừng chân tại đầu các ngón tay chân. Giữ hơi ấm cho mùa ẩm ướt hôm nay, Kim Ngưu mím môi chớp mắt đầy ngại ngùng. Không biết là vì Ma Kết vô tâm hay là quá vô tư, cô chẳng hề nhận ra đối phương đang đỏ mặt hay bất kỳ hành vi lạ thường nào.

— — —

Phần lớn các chòm sao còn lại, ngoại trừ Kim Ngưu, Ma Kết và Bảo Bình, đều đang cặm cụi tình nguyện đi đến kho trường. Với ý định là tìm kiếm những cây dù cũ miễn phí, tạo điều kiện cho học sinh khó khăn mượn tạm để đi về nhà trong thời tiết mây mưa. Chín chòm sao tranh nhau đua chạy ra kho chứa đồ của trường. Phần thưởng là người chạm đến đích đầu tiên sẽ được 500k do Sư Tử giàu có hỗ trợ.

Chiếc đôi giày trắng tinh đa dạng bị ẩm ướt, người nào người nấy cười vui vẻ, lấy tay che đầu che mưa đùa giỡn với nhau. Còn có người, bao gồm Sư Tử, Nhân Mã và Bạch Dương, chơi trò khốn nạn như đá văng nước tạt vào người kia. Mặc dù cả ba đùa rất vui nhưng không tránh khỏi liên lụy đến người ngoài.

Ví dụ là Song Ngư, cô bị ăn đạn bởi Nhân Mã, toàn bộ quần áo sạch sẽ đều bị ướt nhẹp hết. Cô Cá đã nổi giận và tạt nguyên cả cái hồ nước nhỏ vào mặt anh. Cho dù trời có buồn đến đâu, cũng chẳng thể chuyển tâm chuyển ý ảnh hưởng tới trạng thái tích cực tràn đầy sức sống của các cô cậu tinh nghịch không kém gì những đứa trẻ còn non dại.

  Có vẻ đây là điều đã khiến cho mọi người đoàn kết như vậy. Một mối quan hệ tình bạn đáng được trân trọng, ví như kỷ niệm hào nhoáng từ thanh xuân gửi đến cho từng người.

- "Đệt, cậu nhớ mặt tớ đó bạn học Nhân Mã."

Song Ngư hầm hực rủ tóc tai, vắt quần áo ướt với hy vọng rằng nó sẽ nhanh nhanh khô ráo. Bạch Dương chạm vạch đích đầu tiên nên cười khanh khách ôm một tờ 500k nhét vào túi. Cự Giải và Xử Nữ từ lúc nào đã tìm ra được một thùng dù cũ kĩ đóng bụi xung quanh. Tiếp theo đó thì Thiên Yết và Song Tử lại lục lọi ra được cây dù mới hơn, trông có vẻ như nhà trường mới bổ sung thêm gần đây.

Cơ mà hình như người đưa ra chi tiêu cho nhà trường để mua vật dụng chỉ có một mình người đặc biệt mới có đặc quyền đó. Không ai khác đó chính là hội trưởng hội học sinh, Ô Nha, người mà hiện tại đang nắm giữ chức quyền cao cả này.

Nghĩ đến đó thôi, Xử Nữ đã bị ngứa ngáy ở trong lòng ngực. Sốt ruột lên xuống lẫn lộn, không ai biết rằng cậu đã chờ đợi thời cơ được làm hội trưởng hội học sinh này lâu lắm rồi. Được nắm mọi thứ ở trong tay, Xử Nữ tự tin rằng bản thân có thể đem lại nhiều lợi ích và vẻ vang cho ngôi trường Space Mystery. Để nó có thể tiếp tục sống và cạnh tranh với đa dạng ngôi trường khác nhau tại nhiều thành phố loạn lạc.

- "Cầm lấy."

Cự Giải và Thiên Yết thận trọng phát một cây dù cho từng người. Bởi lẽ mỗi thùng chỉ có năm cây tổng cộng, dư ra hai người xấu số. Bây giờ chín chòm sao, mỗi người đều đang sử dụng một cây dù cho riêng họ.



Cho tới khi tụ tập đông đủ lại thành mười hai người, ngoại trừ Xà Phu đang ở kí túc xá ngủ nướng, rắc rối bắt đầu từ đây.

- "Gì mà chỉ có tám cây dù thôi vậy ?"

Kim Ngưu vừa nhìn thấy tất cả cái ô thì không khỏi ngỡ ngàng. Nhiêu đây thì làm thế quái nào đủ cho tất cả ở đây, bốn đứa còn lại phải dầm mưa chạy theo à ? Ăn ở có hơi thất đức quá không vậy ?!

- "Vận chuyển từ đó tới đây xảy ra vài trục trặc nội bộ, thông cảm giùm !"

Sư Tư cười cười trả lời, sự cố ngoài ý muốn thôi. Một tên thì trượt chân xém té, nó tiện tay ném cây dù bay lên trên trời, nó tự bung ra và bay về thiên nhiên rồi. Cây dù còn lại thì thảm hơn vế trước, tên Nhân Mã nắm không chắc, bị gió thổi bay cái ô tông mạnh vào cái cây, thi thể không còn toàn vẹn nữa.

Mới đó thôi mà đã làm hư hai cây dù.

Bỗng có hai học sinh nữ bước đến sảnh trường, bọn họ là người đã được các giáo viên chủ nhiệm đích thân lựa chọn. Mục đích không hề cao cả, luôn phụ giúp họ làm những công việc lặt vặt. Hôm nào cũng phải phụ dọn vệ sinh lớp, hôm nay cũng không phải là ngoại lệ. Ai ngờ đâu trời sẽ đổ mưa sớm, các cô nữ sinh chẳng chuẩn bị trước gì hết.

- "Đó có phải là tiền bối Song Tử không ?"

Một cô gái ngại ngùng nói với cô bạn kế bên. May mắn giò cháo quẩy luôn, gặp ngay nam thần có tiếng nhất trường. Vạn người mê mẫn từ con gái cho đến con trai cũng không thể tránh khỏi bị thần tình yêu đấm thẳng vào mặt.

- "Đẹp trai quá đi mất."

Cô gái kia chắp tay thầm lặng tạ ơn ông trời đã cho cô được ở gần nam thần. Không có chỉ mỗi Song Tử, lại còn thêm mấy chàng trai sống lặng lẽ tránh khiến bản thân trở nên nổi bật. Đã từng có nhiều người đồn đại rằng tất cả chàng trai trong lớp 12 F toàn là mỹ nam sống ẩn dật quả thật là không sai.

- "Đứng ở đây cho tới khi mưa tạnh thì tớ cũng cam chịu."

Bọn họ không giấu nổi sự vui vẻ mà hét rôm rả lên. Hai em gái ơi, con mắt gì nhìn ra tất cả chàng trai xung quanh đẹp vậy ?! Thản nhiên bọn họ chẳng thèm để mắt tới các sao nữ đang cố gắng qua chào hỏi quan tâm thân thiện. Cũng như muốn gửi đến một thông điệp đến từ vũ trụ, đó là từng trông mặt mà bắt hình dong.

Mấy lũ kia là nam thần kinh hết đấy !

- "Hai em hậu bối đang gặp khó khăn phải không?"

Bạch Dương ân cần hỏi han, ngược lại với các chòm sao nữ, cô là một người có tâm hồn trẻ con vô tư. Nụ cười trên môi kèm với bầu không khí cô Cừu mang đến, hai bạn nữ mới bị thu hút và chịu nhìn về hướng của các sao nữ hơn.

Ngay đằng sau Bạch Dương là Sư Tử đang khoanh tay kiên nhẫn chờ đợi cô nàng xong công việc xã giao. Cậu tiện tay cầm hai cái ô trên tay, cúi gần áp sát với khuôn mặt của Bạch Dương để đưa cho hai cô gái mỗi người một chiếc. Sợi chỉ đỏ vẫn còn ở đó, bao quanh ngón tay áp út của hai người một cách nhẹ nhàng. Bạch Dương ngạc nhiên bèn há miệng mà ngã xuống nói lắp bắp, gò má thì bị nướng đến xì khói.

Mặc dù là cả hai đều dần dà quen thuộc với việc ở chung và hoạt động cùng nhau. Nhưng đó là Sư Tử chứ không phải là Bạch Dương cô đây ! Đến tận bây giờ cô hoàn toàn vẫn chưa thoải mái sinh hoạt cùng với cậu bạn học Sư Tử. Thích thì có thích nhưng ở gần cậu ta như thế là điều bất khả kháng đối với cô.

- "C-Cảm ơn !"

Hai cô gái đỏ mặt nhận lấy hai cây dù bèn cúi đầu cảm ơn. Cảm giác hiếu kỳ cứ khiến hai người lấp ló nhìn lén cái nhan sắc kia. Hình như đây là chàng trai hiện tượng trên mạng xã hội gần đây. Vẻ đẹp luôn ở bên ta mà không hề biết, các cô gái đã phát hiện ra thêm một trai đẹp khác. Không ai khác là bạn bè hồi trung học của hot-boy Song Tử, luôn bị sắc đẹp của cậu bạn làm lu mờ.

Mọi người đang ầm ầm rồ rộ lên vì Sư Tử được vài fan girl lập trang để ca tụng cậu. Toàn là những bức hình được chụp lén rồi chia rẻ hai người ra khỏi nhau. Công nhận là Sư Tử có nét đẹp nam tính rất cuốn hút. Ngây ngô thơ dại của chàng trai tuổi 18, nụ cười tươi như hoa. Tính cách ấm áp và luôn là người thoải mái nhận quà của mọi người. Nếu bên Song Tử là chàng trai lạnh lùng, bad boy trầm tính. Còn Sư Tử là một con hổ lớn được thuần hóa đàng hoàng, vừa giàu vừa chiều chuộng người khác.

Hai người đặt tay lên trên ngực, hai bên gò má thoáng chốc đỏ lên. Bàn tay thon dài bung cây dù xoè bự ra, cả hai lập tức bước đi. Trong lòng đều gầm rú lên muốn về nhà đăng câu chuyện confession lên trang tâm sự hồng của trường. Sư Tử bỗng cười phì vì hành động đáng yêu ngốc nghếch của hai em hậu bối kia. Song Tử từ đâu bước đến đứng kề vai Sư Tử, cảm thán chàng trai này sắp trở thành hot-boy giống cậu đây rồi.

Đúng là quảng đời trải qua vườn trường cùng nhau cũng được gọi là lâu. Cuối cùng cũng chờ đợi được ngày cậu bạn được debut. Chưa kịp mở lời chúc mừng, Sư Tử lập tức chạy lại bên Xử Nữ mua vui. Vừa mới nghĩ thầm xong, cậu ta đã bỏ rơi cậu bạn thân real để đi theo tên fake kia.

- "Đệt, bên mày còn đang thiếu mà mày còn rộng lượng cho hai cây đi nữa."

Đằng sau cảnh tượng lãng mạn trong phim Hàn xẻng kia, Thiên Bình, Nhân Mã và Kim Ngưu khoanh tay đi chất vấn cậu bạn học Sư Tử. Bản thân lo còn chưa xong mà đã lo cho người khác. Từ tám cây giờ tuột xuống còn sáu chẵn, muốn tạo thêm nghiệp hay gì.

Sư Tử lập tức đứng ra lên tiếng. Là một người đàn ông phải nhường cho phụ nữ. Đây là việc mà tiền bối cũng phải làm cho hậu bối, để xứng danh với biệt danh đàn anh đàn chị. Nghe thì cũng hợp nhưng không hề hợp lý một chút nào. Các sao nữ ở đằng sau liền tỏa ra ánh mắt toé lửa.

- Bộ tụi này không phải là phụ nữ à ?"

— — —

- Ê, các cậu đi ăn chè không ?"

Nhìn lên bầu trời lại nhớ đến chè, Song Ngư bỗng chảy nước miếng thèm thuồng. Tiện thể cái bụng nhỏ của cô Cá cũng réo lên từng cơn. Mọi người thấy vậy cũng đành chiều theo ý của cô. Đằng nào cũng được đặt đít xuống quán ăn miễn phí, ngu gì mà không ăn.

Người đề cử lần này lại là Song Ngư. Với một tên hay simp chết mê chết mệt Song Ngư, Sư Tử có khi nổi hứng cầm thẻ đen ra mua chuộc luôn cả chủ quán và cái gian hàng đó. Tên đó có thể làm gì cho cô Cá cũng không phải là chuyện lạ ở huyện nữa.

- "Ăn ở đâu ?"

Không nằm ngoài dự đoán, Sư Tử hối hả hỏi ngay lập tức. Thôi cũng kệ, sáng giờ chỉ có ăn mỗi bánh quy nướng của Ma Kết chưa đủ no. Được húp thêm ly chè nữa là tuyệt cú mèo cho một ngày.

- "Gần trường mình nè, đi ra chỗ ngõ tư có cái quán nhỏ bán nhiều loại chè đó !"

Kế hoạch vừa lập ra xong, Sư Tử vui vẻ tỏa ra hàng vạn bông hoa làm tông hình nền. Chắc chắn là sẽ tranh thủ chiếm chỗ đứng chung ô với Song Ngư rồi! Chưa kịp làm ra trò trống gì, Song Ngư đã lập tức khoác tay Cự Giải rồi phóng ra ngoài. Bỏ mặc cậu bạn học Thiên Yết và Sư Tử tội nghiệp đứng đây từ chiều cầm cây dù đứng kế bên.

Vừa không được đi với crush, cả hai không hẹn mà cùng nhau khóc thầm ở trong lòng. Sư Tử cũng đành phải đi chung với Bạch Dương vì sợi dây gắn kết, còn Thiên Yết thì bị đá đít cho ra rìa. Từng người một cứ thế nhanh nhanh đến điểm hẹn, Sư Tử thở hắt một hơi dài.

Ánh mắt nhắm chặt thất vọng bung cây dù ra, bất chợt bắt gặp hình bóng quen thuộc ở gần đây. Xử Nữ, đang ở một mình một cõi, từ tốn bước đi. Không được đi với crush thì thôi, đi với bạn thân cũng được! Cây dù ở trong tay lập tức ném sang cho Song Tử bên cạnh, bất chấp kéo Bạch Dương dầm mưa chen vào hàng ô chung với Xử Nữ.
.
.
.
- "Bạn học Bảo Bình này, cậu đừng có giận nữa được không ?"

- "Ai bảo cậu đêm qua bỏ quên tớ ở lại một mình."

Đằng sau màn cơm chó có một không hai giữa Song Ngư và Xử Nữ, có vị tình nhân đang cãi vã. Ở đâu có thị phi là có mặt của Thiên Bình, Bạch Dương, Nhân Mã. Không hề biết chuyện gì đang diễn ra, cả bọn tự động lấy ra một bộ đồ chơi nhỏ ra. Mỗi người đều có một tách trà nhỏ kèm với một cái dĩa nhỏ.

- "Chúng ta đang ở trong tình trạng thiếu thốn, cậu hãy vì mọi người mà che chung ô với tớ đi."

- "Ai thèm đi với cậu, tớ thà đi với Ma Kết hoặc Kim Ngưu còn hơn."

Bảo Bình tiện tay khoác tay với người ở bên cạnh, cô cứ tưởng rằng đây là Ma Kết nên thản nhiên đem đi khoe Nhân Mã. Nhưng ai ngờ được rằng trời xui quỷ khiến lại bắt trúng ngay vòng tay của Kim Ngưu. Thôi kệ, đằng nào cũng chỉ là thử hẹn hò, cả hai chẳng hề có cảm xúc đặc biệt nào dành cho đối phương. Thêm nữa, Bảo Bình cũng biết cậu đã có người ở trong lòng và cô đây cũng vậy.

Cô Lọ ngang nhiên khoác tay Kim Ngưu và quyết định sẽ không đi với anh. Nhân Mã như bị một mũi tên bắn vào trong tim, ai ngờ rằng bạn gái đầu đời của cậu lại thành ra như này. Cả hai người đang vui vẻ trò chuyện với Ma Kết thì bỗng nhiên cơ thể của Bảo Bình lơ lửng trên không trung. Quay mặt lại nhìn thì cô mới biết là Nhân Mã đang bế cô lên cao.

Chưa kịp trọng tải tình hình hiện tại, Bảo Bình ngơ ngác tự hỏi từ khi nào đã ôm chặt cậu bạn trai này và hai chân tự động quấn chặt vòng eo để không bị rớt. Cô dần dần sau một hai giây đã đỏ mặt, tức giận đấm vào đầu của Nhân Mã một phát rõ đau. Song, bắt đầu hoảng hốt ngại ngùng dùi mặt vào bờ vai của chàng trai mà cô ghét này, chửi rủa ngay kế bên tai của cậu. Nhân Mã bỗng mỉm cười tủm tỉm và bung cây dù chạy ra ngoài thứ hai.

- "Má, chưa kịp xem thị phi đã bị ném cơm chó vào mặt rồi ! Tao khinh !"

Kim Ngưu lẫn Thiên Bình đang đeo cặp mắt kính râm cùng với mấy tên bạn cẩu độc thân, đứng hóng hớt ăn bỏng ngô và uống tí tách trà. Sau cuộc cãi vã động trời và màn kết thúc ngọt ngào, bọn ta đây khinh! Lần lượt từng người đập chén trà đồ chơi xuống dưới đất.

— — —

#7352

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro