2: Bằng mặt nhưng không bằng lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các thành viên trong lớp ngoài mặt nhìn thì có vẻ hoà đồng thân thiện với nhau, nhưng đâu có thể đảm bảo là họ đều yêu quý nhau một trăm phần trăm được, đúng chứ?

Chỉ cần vài tháng sau, lớp đã có dấu hiệu lục đục nội bộ, các thành viên trong lớp bắt đầu không ưa lẫn nhau.

– Mẹ, nhìn con Thiên Yết thấy ghét không ấy chứ! Mặt cứ hất hất lên, người ta bắt chuyện còn bày đặt bơ đồ đó. _ Thiên Bình nói với con bạn mình.

– Đang nói xấu người ta thì mày nói nhỏ thôi! Mà mày biết không? Nhỏ đó hình như lúc đầu học ở trường khác chứ không phải học ở trường này. Hình như được xin chuyển vào hay sao ấy. _ Bạn thân của cô nói thầm.

– Má nó, nó không thi mà cũng vào được trường, con nhỏ chảnh choẹ, mắc cái tính tiểu thư, đáng ghét thật. _ Thiên Bình "xì" một tiếng.

Nhìn lại bức ảnh đầu năm, cô nàng cau có:

– Tại sao lúc ấy nhìn tao và con này thân thiết thế nhờ? Buồn nôn thật sự.

Cô cầm kéo ngồi cắt tỉa bức ảnh chụp chung mười hai người ra, chỉ giữ lại mình, và một cậu bạn nào đó.

Song Tử nghiến răng ken két, nói với mấy thằng bạn:

– Con Bạch Dương ý, đã đếch muốn nói chuyện với rồi thì thôi mà cứ xàm này xàm nọ, đã thế còn vụng vãi, hôm nọ còn đụng trúng tao rồi làm rơi đồ của tao nữa chứ! Ở gần nó một phút thôi là tao muốn nghỉ học lắm rồi! 

Bạch Dương nghe vậy, cô cười thầm, lặng lẽ bỏ một con sâu vào cặp cậu ta. Đáng ghét thật, lúc đầu tưởng cậu ta muốn nói chuyện với mình nên mình mới nói nhiều vậy, bây giờ xem ra là mình đã quá ngây thơ rồi.

Ngay sau đó, tiếng hét thất thanh của Song Tử vang lên. 

Sư Tử đang thản nhiên gõ bài phốt bạn. 

Bảo Bình đang ngồi phá huỷ cái máy tính cầm tay của cái đứa vừa tẩy hết đống bài tập mà cậu cất công làm, cái đứa đó không ai khác là Tô Nhân Mã. Nhìn cái tai thỏ đang ngúng nguẩy trên đầu mình trong bức ảnh chụp đầu năm, cậu ta hận không thể đạp bẹp nó. 

Tên Trịnh Ma Kết tưởng ngoan thế nào, hoá ra cũng chỉ là một tên ham chơi lười làm, mười buổi đi học thì chín buổi ngủ, một buổi nghỉ, hơn nữa còn lười đến mức không ai chịu được, làm việc nhóm lúc nào cũng là cái đứa phế nhất. Vậy mà thành tích cũng không phải dạng vừa đâu.

Trần Song Ngư ngồi xem các thành viên trong lớp chia bè kết phái, đấu đá lẫn nhau mà cũng thấy vui vui. Cậu ta vốn dĩ không thèm tham gia tranh cãi với đám người này, vì nhìn mặt ai cũng thấy họ khó ưa như nhau. 

Phạm Xử Nữ và Hạ Cự Giải nói chuyện vui vẻ với nhau, thi thoảng còn cười hô hố.

Nhưng ít ai biết được, bọn họ cũng chỉ là xã giao, bình thường nói chuyện qua loa vài câu, còn vẫn nói xấu nhau như bình thường. 

Bức ảnh mười hai người chụp chung năm đó đều bị họ cắt xén, người thì lược bỏ, người thì lấy mỗi cái người mình còn lại ném đi. 

Bạch Dương vẫn giữ nguyên bức ảnh, chỉ là tô điểm cho Nguyễn Song Tử và Trần Song Ngư chút phấn son mà thôi. 

Từng người ở trong lớp 10A5, mỗi người đều đeo lên mình một chiếc mặt nạ bằng da bằng thịt. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro