12 cung hoang đạo ( chúng ta thuộc về nhau )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

____________________________-------------------____________________

Mọi người ơi ! Có thể M.n chưa biết nhan vật chính là ai !? Nữ chính cự giải , nam chính bạch dương !!!!!!!!!!!!! Phản diện là : ma kết

Chap 4 : quá khứ của sự phản bội ( hiểu lầm )

---------------------------10 năm về trước-------------------

Ma kết : chúng ta chia tay đi !!!!!!!!

Cự giải : tại sao chứ !!! - cự giải đau đớn hỏi

Tình cảm hai năm em cũng thật không muốn bỏ, nhưng anh đã phản bội em, phản bội vào tình yêu của chúng ta... Cô gái đi cùng anh hôm qua là ai chứ, cô gái đi cùng anh vào .............. kia là ai chứ?_ Cự giải nghẹn ngào hỏi, cô đã kìm cho mình để nước mắt không rơi...

–Ma kết : "Đi cùng anh, chuyện đó tính sau? "_ Nói rồi ma kết nắm lấy bàn tay cự giải kéo đi..

– cự giải : "Bỏ ra cự giải tôi và anh không còn gì nữa, buông tôi ra! " _ Cô gào thét lên thật sự cô đang rất giận, giận lắm

– ma kết : "Đi cùng anh...''

Đến giờ thì máu nóng của cô trực trào, cô hất mạnh bàn tay ma kết đang nắm, vội vã băng qua đường. Nếu thật sự cô đứng đây thêm vài giây nữa chắc có nước tức mà chết quá...

"Bim....Bim..." Tiếng xe ma thuật trong hoàng gia rất gần, cách rất gần cô, hoảng sợ, bế tắc, cô đứng yên tại chỗ, như chờ sự định đoạt của tử thần...

–ma kết : "Cự giải , cẩn thận.."

Hình như có ai đó đang gọi tên cô,tiếng kêu rất to rất to, giọng nói lộ vẻ hoang mang hoảng sợ. Rồi có một lực nào đó đem cô đẩy sang một bên, mất phương hướng cô té nhào vào lề đường . Khi kịp tỉnh táo, cô nhìn thấy xa xa chiếc xe đang dừng lại, một vài giọt máu đỏ tươi vương vấn trên xe, máu chảy lênh láng trên mặt đường

– ma kết : "không cự giải không....." _ ma kết chạy lại ồm chầm cự giải , nước mắt của anh ta không kìm được đã rơi, rơi tự khi nào anh ta cũng không biết, chỉ đơn giản là nội tâm của anh ta thật sự rất đau ,đau lắm...

–cự giải : "Ma kết đừng khóc, hôm nay là sinh nhật anh đấy, phải cười lên chứ" _ Giọng ma kết thều thào

–ma kết : "Đừng , đừng bỏ anh, xin anh đấy..... Mọi người ơi xin gọi giúp cấp cứu..."

– cự giải : " vô ích thôi em mệt lắm, thật sự rất mệt rồi... nhưng em có một điều, ma kết à ! Anh hãy sống thật hạnh phúc nhé !

– ma kết : "Không xin em đấy, Windy..... xin em đấy...... đừng, đừng ngủ mà".. Một hai giọt nước mắt nóng tuông ra từ gương mặt thiên thần từ từ chảy xuống người anh hòa lẫn vào mưa....

– "cự giải : anh phải sống tốt, yêu...yêu...anh...khụ khụ..... yêu anh.." Chắc có lẽ em đã hiểu lầm anh ! Xin lỗi !

– ma kết : "Không, .................."

Tiếng hét như ai xé, xé cả tiếng mưa, xé cả cõi lòng của một người đang sống nhưng có lẽ tâm hồn đã chết lặng từ lâu . Cự giải, cự giải của anh đã chết, chết thật rồi, đau khổ tuyệt vọng, nước mắt hòa lẫn cùng cơn mưa.

***​Hết hồi tưởng !!!!!

-Thiên bình : tại sao nhỉ ! Những chi tiết cậu kể sao lại ....... Nhưng sao cong chúa của thành trì luna vẫn còn sống sờ sờ ở đó , tại sao chứ .... Nếu gặp cậu sao ko tới đây chứ ! Chẳng lẽ co ấy ko con nhớ cậu là ai !?

- ma kết : tớ ko biết ! Có lẽ co ấy đã có một tình yêu mới !!!!!!!!!!! Tới sẽ cho co ấy nhớ lai bằng mọi giá !!!!!!!

-------- ở trong hòng gia ------

Vua : ta ko muốn con gái ta bị lập lai quá khứ một lầm nào nữa !!!!!!!!!!! Ta tin bạch dương sẽ là đc !

-----------------------------------------End chap4---------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro