PN5: Ca ca thích người có thành tích tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Nhất Nhiên bước chân bỗng nhiên dừng lại, đứng ở trên bậc thang.

La Lệ Sa cùng Chu Tuệ Tuệ đồng thời nghiêng đầu đến xem cậu.

"..." Trần Nhất Nhiên trầm mặc một giây, miễn cưỡng lộ ra một cái cười, "Quấy rầy rồi."

La Lệ Sa: "..."

 Chu Tuệ Tuệ: "..."

 Mắt thấy nhìn thấy Trần Nhất Nhiên quay người chuẩn bị đi lên lầu, La Lệ Sa không để ý tới Chu Tuệ Tuệ, hướng về phía trên lầu hô lớn: "Trần Nhất Nhiên, chờ một chút!" 

 Trần Nhất Nhiên không dừng lại, La Lệ Sa đuổi kịp bước chân của cậu, ở bên cạnh nói: "Hôm nay tan học cùng nhau nha."

Trần Nhất Nhiên với biểu tình người lạ chớ lại gần nói: "Tớ tan học còn phải đi đó muội muội." 

Trần Nhất Nhiên u ê muội muội, La Lệ Sa biết cậu mỗi ngày tan học đều đi tiểu học đón người, cô hướng cậu cười cười, tỏ ra rộng lượng mà nói: "Vậy chúng ta cùng đón muội muội cậu đi, tớ không ngại."

"Tớ để ý." Trần Nhất Nhiên đáp, "Muội muội tớ không thích người lạ." 

 "Chúng ta sao có thể tính là người xa lạ." 

"..." Trần Nhất Nhiên cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ sinh da mặt dày như vậy, "Đã đến giờ vào học, gặp lại."

Trần Nhất Nhiên tăng thêm tốc độ, đuổi tại tiếng chuông vang lên cái kia giây vọt vào phòng học.

La Lệ Sa nhếch miệng, dẫn theo cặp sách cũng đi lên lầu. Chu Tuệ Tuệ cùng ở sau lưng cô, bước chân bước đến nhanh hơn.  Lúc đi ngang qua La Lệ Sa bên, La Lệ Sa lại mở miệng nói: "Nhớ kỹ tôi vừa rồi tôi nói với cậu, về sau cách Trần Nhất Nhiên xa một chút." 

Chu Tuệ Tuệ quay đầu, dắt khóe miệng cười cười: "Tớ cũng đã nói, tớ cùng Trần Nhất Nhiên chỉ là học cùng một chỗ tiểu học mà thôi, không có quan hệ gì khác. Hiện tại toàn trường nữ sinh thân thiết với cậu ấu, chỉ có muội muội cậu ấy."

Nói xong Chu Tuệ Tuệ hất lên cặp sách, cũng không quay đầu lại bước đi. 

 Cô không sợ La Lệ Sa, các bạn học ở trong trường nói La Lệ Sa so với Dạ Xoa còn đáng sợ hơn. Nhưng ở trong mắt Chu Tuệ Tuệ, La Lệ Sa là hổ giấy, hù dọa một chút bạn học nhát gan thì được, nếu thật sự đi đánh người, cậu ta sẽ không làm được.

Chu Tuệ Tuệ sau khi đi, La Lệ Sa đứng tại tại chỗ, lẩm bẩm lời Chu Tuệ Tuệ vừa nói.

Toàn trường nữ sinh thân thiết với Trần Nhất Nhiên là muội muội cậu ấy... Mình có phải hay không nên ra tay từ cô bé kia?

La Lệ Sa là người thuộc phái hành động, sau khi nghĩ xong liền bắt đầu hành động. Cô ta đứng ở hành lang, tuỳ tiện nắm lấy học sinh tiểu học hỏi: "Lớp Trần Hi ở đâu?"

La Lệ Sa tóc nhuộm màu tím, đồng phục học sinh rộng rãi mang bên trong bên ngoài mang áo da, trên mặt còn trang điểm đạm, nam sinh bị bắt lấy tiểu trông thấy cô ta, liền bị dọa đến "Oa ——" một tiếng khóc lên.

"..." La Lệ Sa không nhịn được nhíu lông mày một cái, mặt mũi tràn đầy không cao hứng, "Khóc cái gì? Tôi dọa người như vậy sao?"

Nam sinh khóc chạy vào dẫn giáo viên trong phòng học ra, giáo viên trông thấy La Lệ Sa nắm lấy học sinh lớp mình, liền đem học sinh của mình tòng ma vồ xuống cứu ra, bảo hộ ở sau lưng: " Em là cao trung đúng không? Chạy đến tiểu học làm cái gì?" 

Trên nguyên tắc, trường học không cho phép học sinh khác cấp gặp nhau, chớ nói chi là cao trung vọt đến cửa tiểu học.

Trông thấy giáo viên đi ra,  La Lệ Sa càng thêm không kiên nhẫn được nữa: "Em tìm Trần Hi, vừa hỏi em ấy một câu, liền bật khóc. Hiện tại nam sinh đều yếu như vậy gà sao?"

"..." Lão sư giật giật khóe miệng, ánh mắt từ đôi môi đỏ chótchuyển qua mái tóc màu tím của cô ta. Mặc dù là giáo viên tiểu học, nhưng cũng biết La Lệ Sa. Mới vừa vào học đã nhuộm một đầu màu tím, ngày thứ hai liền bị toàn trường thông báo phê bình, nhưng vị bạn học này hoàn toàn không để vào mắt, vẫn như cũ đem mái tóc màu tím rêu rao khắp nơi.

Cô ta cứng rắn như vậy, nghe nói là mẹ cô ta đã đầu tư cho trường học không ít tiền, về sau giáo viên lại nhiều lần tìm nói chuyện, cô ta mới rốt cục lấy mái tóc nhuộm trở về, bất quá vẫn là bảo lưu lại một ấn tượng xấu.

Về sau mọi người mới biết được, nhuộm tóc hay không mang đồng phục chỉ có thể coi là việc nhỏ, cô ta còn trốn học cùng đánh nhau. Đổi những học sinh khác, sớm đã bị đình chỉ một trăm, mà La Lệ Sa còn có thể tiếp tục lưu lại trong trường học, chỉ có thể nói mẹ cô ta đầu tư tiền đúng chỗ.

"Trần Hi trong phòng học sao?" La Lệ Sa thấy giáo viên không nói lời nào, chính mình đi đến cửa nhìn. Giáo viên đem cô ta kéo ra, ngăn tại cửa nói: "Trò tìm Trần Hi có chuyện gì? Cô có thể giúp em chuyển lời." 

La Lệ Sa giương mắt nhìn một chút, nói: "Em muốn nhờ em ấy giúp theo đuổi ca ca em ấy, cô giúp em chuyển lời đi." 

Giáo viên: "..."

Bà cho rằng loại học sinh như La Lẹ Sa nên bị đuổi học! Trường học sao có thể vì mấy đồng tiền mà khom lưng chứ! Nhưng mà đúng là thế thật :(((

"Trò ở cấp ba bộ làm những gì tôi mặc kệ, nhưng nơi này là tiểu học, đừng đến quấy rối học sinh của tôi, bọn họ còn nhỏ như thế, rất dễ dàng bị kinh sợ." 

 La Lệ Sa "a" một tiếng, tiếp theo nở nụ cười: "Trường học một tháng cho co bao nhiêu tiền a, cần thiết hay không?"

"Đây không phải vấn đề tiền, bọn họ là đệ tử của tôi, tôi phải phụ trách." 

 La Lệ Sa ha ha cười cười: "Thôi đi, em còn không đến mức tìm học sinh tiểu học gây phiền phức, em cũng không rảnh rỗi như vậy. Thôi,  cô đã không cho em gặp Trần Hi, em đi trước." 

Cô ta xoay người khoát tay áo, đi xuống lầu.

Giáo viên nhìn bóng lưng biến mất tại cuối thang lầu, mới thở phào nhẹ nhõm.

Buổi chiều, La Lệ Sa canh thời gian, đã đến giờ tan học của tiểu học, liền đem lớp kế tiếp cúp mất, chạy đi tìm Trần Hi. Lần này trong phòng học chỉ vụn vặt lẻ tẻ có mấy  học sinh, không có giáo viên nào cả.

 La Lệ Sa cười hắc hắc, đem một đống đồ ăn vặt đi vào, đặt toàn bộ ở bàn học Trần Hi. 

Trần Hi ngồi cùng bàn  Lệ Lâm Lâm, là con gái của ngôi sao ca nhạc - Lệ Thâm. 

Hai cái tiểu nữ sinh ngồi tại bàn trước, cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía La Lệ Sa.

Trần Hi mỗi ngày phải chờ ca ca  tan học, cho nên luôn về muộn, Lệ Lâm Lâm là mỗi ngày bị đúng giờ đươc đón đi. Hôm nay cô bé cố ý lưu đến bây giờ, chính là vì bồi Trần Hi. 

Buổi sáng nghe bạn học cùng lớp nói, có thiếu nữ bất lương ở cao trung đang hỏi thăm Trần Hi, Lệ Lâm Lâm sợ cô ấy một người ở lại không an toàn, liền ở lại cùng nhau chờ. 

Không nghĩ tới thiếu nữ bất lương ở cao trung này, thật đúng là lại tới. 

La Lệ Sa biết Trần Hi, cô ta đã từng nhìn thấy qua Trần Nhất Nhiên dùng xe đạp chở cô bé. Cô ta hướng Trần Hi lộ ra một cái mỉm cười, nói: "Tiểu muội muội, những đồ ăn vặt này là tỷ tỷ mời em ăn."

Trần Hi nhìn một chút đồ ăn vặt trên bàn, đối La Lệ Sa nói: "Em không muốn,ba mẹ cùng ca ca đều nói, không thể nhận đồ của người xa lạ."

La Lệ Sa nói: "Tỷ tỷ không phải người xa lạ, tỷ tỷ là bạn tốt của anh trai em nha!"

Trần Hi có chút nhíu lại lông mày, nghĩ nghĩ hỏi: "Vậy tại sao em chưa từng nghe ca ca nhắc qua chị?"

"... ..." La Lệ Sa nhận một vạn điểm thương tổn.

"A a a a, có thể là ca ca em  ngại ngùng khi nhắc đến nữ sinh đi." La Lệ Sa tiếp tục kiên cường mỉm cười, "Tỷ tỷ không phải người xấu, những đồ ăn đều là vừa mới tại quầy bán quà vặt mua."

"Em không muốn." Trần Hi vẫn là kiên định lắc đầu, "Chị đem đồ vật đem đi đi, cản trở chúng em làm bài tập."

La Lệ Sa: "..."

Vậy mà giữa đồ ăn vặt và bài tập, lại chọn bài tập? Từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dục gì a?

Lệ Lâm Lâm nhìn cô bé, cũng nhíu lông mày: "Hiện tại cao trung còn chưa tan học đi, chị vì sao không lên lớp?"

"Tiết này là khóa tự do hoạt động." La Lệ Sa thuận miệng nói, "Tiểu muội muội, chị thật không phải là người xấu, chị tên La Lệ Sa, các em gọi Lệ Sa tỷ tỷ là được rồi."

Vì cùng Trần Hi tạo mối quan hệ, La Lệ Sa đem kiên nhẫn góp nhặt mấy năm đều đã vận dụng,  bộ dạng này nếu như bị  đám kia tỷ muội nhìn thấy, khẳng định sẽ cười đến chết.

"La Lệ Sa?" Lệ Lâm Lâm con mắt lập tức trợn to, đánh giá cô ta: "Hi Hi, chị ấy là chị đại trong truyền thuyết đang theo đuổi ca ca cậu a."

"Nha, em biết chị?" La Lệ Sa nhíu nhíu mày, nhìn Lệ Lâm Lâm, cô đã nổi tiếng đến tiểu học sao. 

"Hừ,chị đừng có hi vọng, Nhất Nhiên ca ca là sẽ không thích chị ." Lệ Lâm Lâm hừ một tiếng nói.

 La Lệ Sa nhìn cô bé, giọng mang sự nghiền ngẫm: "Làm sao, chẳng lẽ em cũng thích Nhất Nhiên ca ca?"

Lệ Lâm Lâm mặt lập tức liền đỏ lên: "Mắc mớ gì tới chị!"

 Lệ Lâm Lâm từ khi bắt đầu học vườn trẻ, vẫn cùng với Trần Hi chơi, tình cảm của hai người đặc biệt tốt, cũng thường xuyên vào nhà nhau chơi. Cô bé tất nhiên là gặp qua Trần Nhất Nhiên, lần thứ nhất nhìn thấy Trần Nhất Nhiên, cô bé đã cảm thấy người đại ca này ca xem thật đẹp nha.

Chỉ so với ba ba kém một chút.

Bất quá Trần Nhất Nhiên cònlớn lên, Lệ Lâm Lâm chắc chắn chờ cậu lớn lên về sau, khẳng định sẽ càng ngày càng đẹp trai.

"Lâm Lâm không tức giận." Trần Hi lôi kéo Lệ Lâm Lâm tay nhỏ an ủi, lại quay đầu nói với La Lệ Sa, "Ca ca không thích người dạng này."

La Lệ Sa không chỉ có không có tức giận, còn ánh mắt sáng lên. Cô ta hôm nay tới, chính là vì nghe ngóng những này!

 "Vậy ca ca của em thích loại nào?" Cô ta giả bộ như không để ý chút nào hỏi.

Trần Hi nói: "Ca ca thích người có thành tích tốt, tốt nhất tên là ABB."

Trần Nhất Nhiên xưa nay không cùng Trần Hi trò chuyện vấn đề tình cảm nam nữ, chỉ là Trần Hi biết cậu có thanh mai, gọi Chu Tuệ Tuệ, liền dựa theo dáng vẻ Chu Tuệ Tuệ nói. 

La Lệ Sa nghe xong lời này, sắc mặt liền chìm xuống dưới. Nói không phải liền là Chu Tuệ Tuệ sao!

Lệ Lâm Lâm cúi đầu, trái tim nhỏ phốc phốc nhảy. A, mình giống như cũng đều phù hợp yêu cầu a.

"Em tại sao lại chạy đến lớp này đến rồi! Không phải đã nói không được quấy rối học sinh của tôi sao!" giáo viên nghe hoc sinh chạy tới nói đại tỷ tỷ buổi sáng cái kia lại tới thời điểm, hồn bị doạ sợ hãi.

 Nếu là Trần Hi đã xảy ra chuyện gì, bà làm như thế nào cùng Trần Nhất Nhiên... Không phải, cùng Trần Túy bàn giao a!

La Lệ Sa muốn hỏi đều hỏi, cũng không có tiếp tục lưu lại.

"Những này đồ ăn vặt cũng không có độc,  yên tâm ăn đi, chị đi." La Lệ Sa nói xong, dứt khoát quay người đi. 

Giáo viên đem đồ ăn vặt Trần Hi cùng Lệ Lâm Lâm trên bàn đều thu lại, vẫn chưa yên tâm hỏi: "Các em đã ăn đồ người lạ cho sao?" 

Hai nữ sinh cùng nhau lắc đầu, giáo viên lúc này mới thở dài một hơi.

 Đem đồ ăn vặt đều mang về phòng làm việc của mình, giáo viên nghĩ, vẫn là nên liên lạc với giáo sư bên cao trung,  nói sự tình của La Lệ Sa. 

Trần Nhất Nhiên từ chủ nhiệm lớp nơi đó nghe nói La Lệ Sa chạy đi tìm Trần Hi, sắc mặt lập tức liền thay đổi. Hắn lời nói cũng không có nghe nói xong, liền không nhịn được liền xông ra ngoài.

 La Lệ Sa phòng học tại hành lang bên kia, Trần Nhất Nhiên chạy tới, hướng bên trong nhìn một chút. La Lệ Sa không đang ở trong phòng. 

 Lúc này chính là thời gian tan học, rất nhiều nữ sinh trông thấy Trần Nhất Nhiên, đều khe khẽ bàn luận. 

"Mau nhìn mau nhìn, là Trần Nhất Nhiên lớp một!" 

"A a a, làm sao cậu ấy lại tới lớp chúng ta!"

"Là tìm đến cái nào nữ sinh sao! Có phải hay không a!"

Trần Nhất Nhiên hỏi nam sinh ngồi ghế thứ nhất : "Xin hỏi La Lệ Sa ở đâu?"

"..." Các nữ sinh trầm mặc một chút, nội tâm bạo rống lên.

 Cái gì, lại là tìm đến La Lệ Sa? ! Chẳng lẽ La Lệ Sa rốt cục đuổi tới Trần Nhất Nhiên sao!

Một loạt nam sinh nói: "Tớ cũng không biết, cậu ấy tiết vừa rồi không đến." 

Trần Nhất Nhiên mấp máy môi, nói: "Cám ơn."

Đang chuẩn bị đi ra ngoài, một ngồi nữ sinh sau liền gọi lại : "La Lệ Sa tớ vừa rồi sân bóng rổ trông thấy cậu ấy." 

"Cám ơn." Trần Nhất Nhiên nói xong, hướng sân bóng rổ chạy tới.

La Lệ Sa quả nhiên ở nơi đó, tựa ở trên lan can thổi bánh phao đường nhìn người khác chơi bóng rổ. Trần Nhất Nhiên đi qua, kêu một tiếng: "La Lệ Sa." 

 La Lệ Sa sững sờ, nghiêng đầu đi: "Trần Nhất Nhiên?" 

Cô ta ngạc nhiên nhìn cậu, đây là lần thứ nhất Trần Nhất Nhiên chủ động tìm cô ta. Trần Nhất Nhiên khí thế hung hăng đi tới, từ trên cao nhìn xuống nhìn cô ta cảnh cáo nói: "Cách muội muội tớ xa một chút, nếu là còn dám đi tìm em ấy, coi như ngươi là nữ sinh tớ cũng sẽ không bỏ qua ngươi. Tớ nói được thì làm được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro