Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lần gặp đó, Kihyun thực sự cũng thường xuyên đến thăm, nhưng đều là lúc có Hyunwoo ở nhà y mới tới.

Điều này khiến cậu yên tâm , nếu không cậu thật sự không biết có nên hay không nghe lời Hyunwoo không cho Kihyun vào nhà.

Thời gian ở chung, cậu thật sự không cảm thấy được Kihyun cùng Wonho có cái gì tương tự, Kihyun thoạt nhìn chính là cởi mở, là một thiếu niên hoàn toàn bình thường.

Dần dần, cậu cho rằng Hyunwoo chỉ là lo lắng quá mức.

Hôm nay là cuối tuần, cha mẹ Hyunwoo khó có được thời gian rảnh, muốn dẫn hắn về nhà ông bà, cho nên, hôm nay cậu ở nhà một mình.

Buổi tối cậu tùy tiện ăn  mì gói, ngồi xổm trên sô pha xem TV, tiếng gõ cửa vang lên.

Kihyun rõ ràng đứng ở bên ngoài, Hyunwoo không có ở nhà, cậu cảm thấy vẫn là nên mở cửa nói với y một tiếng. Vì vậy cậu ra mở cửa. Cửa mới vừa mở ra, y liền vào nhà.

"Cái kia, Hyunwoo không ở nhà, hôm sau mới  về."  Cậu nhẹ nhàn nói , ý bảo y về đi.

"Không liên quan, tớ hôm nay tới  ngủ nhờ!"

Y nháy  mắt, cởi giày , rồi đóng cửa lại.

". . . " Này. . . . . .

"Không để cậu khó xử đâu! Tớ ngủ phòng Hyunwoo, trước kia tớ cũng thường xuyên tới đây ngủ nhờ mà!"

"Không sao, cậu là bạn của Hyunwoo . . ." Nói xong, cậu chuẩn bị đi ngủ, cậu đã quen ở chung với người khác.

"Tớ đói bụng, có gì ăn không?"

Y tự nhiên hỏi, cậu  tự nhiên phản xạ đi nấu cho y.

" Cậu từ từ ăn, trong tủ lạnh còn, tôi đi ngủ trước đây, ăn xong để chén đặt ở đây, ngày mai tôi đem rửa!" Nói xong, cậu đi lên lầu.

"A, sớm như vậy, nói chuyện phiếm với tớ đi! Hyungwon!"

Đột nhiên nghĩ tới lời Hyunwoo đã nói qua, cậu cười cười tiếp tục lên lầu, tắm rửa sạch sẽ rồi nằm trên giường, thời gian quả thật còn sớm, vì thế cậu mở đèn bàn lên, lấy sách ra xem. Lật vài tờ, thấy  hơi buồn ngủ, xem ra buổi tối đọc sách rất mệt. Nhắm mắt lại mặc cho suy nghĩ bay lượn, chốc lát sau đã mơ màng . . . . . .

Đang mơ mơ màng màng,  cái chăn  hình như nặng lên , ép tới khiến cậu thấy khó thở. Có điểm giống Wonho trước kia cùng cậu ngủ chung, lại suy nghĩ lung tung, Wonho làm gì có ở đây. . . Thật vất vả để ngủ, không muốn mở mắt ra, nhưng thật sự rất nặng, cậu miễn cưỡng mở mắt ra...

". . . . . . Kihyun. . . . . ."

Hắn như thế nào lại chạy đến phòng cậu, trong lúc nhất thời cậu không biết nên làm gì. . . . . .

"Đây không phải là phòng của Hyunwoo sao?" Hắn cũng mang theo nghi hoặc.

A. . . . . . Hyunwoo nói đây là phòng khách. . . . . ."Tôi không biết. . . . . ."

Y đột nhiên nằm úp xấp xuống cười, tiếng cười ở trong phòng vang lên, khiến trên người cậu lông tơ đều dựng thẳng lên.

"Không sao, chúng ta cùng nhau ngủ vậy !" Y đột nhiên thốt ra một câu như vậy.

"Nhưng, phòng Hyunwoo ở ngay kế bên, cậu ngủ phòng cậu ấy đi!" Cậu miễn cưỡng  bản thân , cảm thấy không được tự nhiên .

"Không cần, chúng ta ngủ cùng nhau !" Nói xong, Kihyun vạch chăn chui vào. Cậu vội đứng dậy "Tôi qua bên đó ngủ!"

"Không cần khách khí vậy chứ. . . . . . Đến đây, chăn này rất ấm áp nha !"

Bị tay y  lôi kéo,  cậu lại quay về trên giường, đang chuẩn bị đứng lên, lại nghe hắn nói một câu, "Không cần  nhăn nhó như vậy  a, Hyungwon, nhìn bộ dáng ngươi, thật giống vợ của Hyunwoo, mọi người đều là bạn, ngủ cùng nhau thì có sao. . . . . ."

Cậu âm thầm cắn răng chịu đựng , đúng vậy, ở trong mắt người bình thường ngủ cùng nhau cơ bản không có gì...Cậu nếu cùng Kihyun gây mâu thuẫn, sẽ gây thêm phiền toái cho Hyunwoo .. .

Không đứng dậy nữa , cậu quyết định chịu đựng cả đêm,  Kihyun cũng không phải Wonho, không cần phải lo sợ! Y không biết cơ thể của cậu, hơn nữa, không phải mỗi người đều đối với cơ thể dị dạng của cậu nảy sinh dục vọng. . . . . . Cậu an ủi chính mình, thân thể vẫn là hơi run rẩy, đây là bản năng sinh lý...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro