Chương 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu không dám mở miệng, nhìn hắn bên cạnh đi tới đi lui, trong lòng bất ổn. . . . . . Hyunwoo luôn luôn ôn hòa, trừ lần trước không tốt khi đối mặt Wonho, đây là lần đầu tiên hắn tức giận từ khi bọn họ ở chung. . . . . . Cậu không thể thích ứng khi thấy hắn thay đổi một cách đột ngột như vậy.

Trong đầu một mảnh trống rỗng , không biết nên hình dung tình cảnh này như thế nào. . . . .

Mạnh mẽ không phải luôn luôn kiên cường, Cậu lại không cứng rắn như vẻ ngoài của mình. Cậu ngã trên sô pha không dám cử động mạnh, tiếng gầm vừa rồi của Hyunwoo vẫn còn quanh quẩn bên tai, cậu sợ lại làm chuyện gì không đúng!

"Thực xin lỗi. . . . . . Tớ không phải cố ý!" Hyunwoo đột nhiên cười, ngồi chồm hổm trước mặt cậu.

"Không sao . . . . . Tớ phải lên ngủ, sáng mai tớ đi!" Nói xong, cậu bước qua hắn, hướng lầu đi lên.

Tuy rằng Hyunwoo đã khôi phục bình tĩnh, nhưng cảm giác bị hắn dọa vẫn còn. . . . . .

Bước nhanh trở về phòng, đóng cửa lại, đi tới bên giường, ngẫm nghĩ một hồi cậu lại đứng dậy, lần đầu tiên ý niệm khóa cửa nổi lên trong đầu! Mà cậu cũng quả thật làm như vậy!

Đắp chăn trùm kín người lại, cậu vẫn áy náy mình không tin tưởng bạn bè!

Như là hưởng ứng tâm tình của cậu, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

"Hyungwon. . . . . . Cậu ngủ chưa? . . . . . . Hyungwon. . . . . ."

Cậu không biết như thế nào, trực giác nói cho cậu biết không nên để ý! Cậu kéo chăn, một lát sau, tiếng đập cửa ngừng.Trong lòng yên tâm, nhưng đột nhiên lại nghe âm thanh chuyển động.

Cậu ngồi dậy nhìn chằm chằm cánh cửa mở . Hyunwoo cầm trong tay một cái chìa khóa. . . . . . Đây là phòng hắn, hắn đương nhiên là có chìa khóa!

"Nguyên lai cậu không ngủ a. . . . . . Hyungwon. . . . . . Vừa rồi như thế nào không lên tiếng !" Thanh âm Hyunwoo có chút trách cứ.

"Tớ . . . . . Tớ vừa rồi đang suy nghĩ nên không nghe . . . . . Cậu làm sao vào được!"

"Tớ tìm cậu có việc! Cậu không ngại chứ!"

Nhìn thấy hắn đóng cửa đi đến bên giường ngồi xuống, cậu không dám nói gì. . . . . . Hôm nay, theo bình thường thì cậu sẽ không nghĩ gì, nhưng , hôm nay cậu không muốn cùng Hyunwoo nói chuyện, hành vi của hắn hôm nay không thích hợp. . . . . .

". . . . . ."

Thấy cậu trầm mặc, Hyunwoo nở nụ cười, "Hyungwon. . . . . . Cậu ngày mai đi rồi, tớ có việc nhất định phải nói với cậu. . . . . ."

"Không thể ngày mai nói sao? !" Cậu như bình thường nhẹ nhàng nói, tay ở phía sau đã siết chặt lại!

"Không thể!" Hyunwoo nghiêng người về phía trước, để cậu thấy rõ vẻ mặt của hắn, con mắt đen khiến cậu thấy vẻ nghiêm túc trong đó."Hyungwon. . . . . . Kỳ thật tớ vẫn thích cậu. . . . . . Cậu biết không? . . . . . ."

Cậu nuốt nuốt nước miếng, không nghĩ sự việc lại như thế. . . . . ." Cậu là bạn tốt nhất của tớ, tớ đương nhiên cũng thích cậu!"

"Không phải, Hyungwon! Không phải kiểu bạn bè! Tớ đối với cậu. . . . . . Tớ đối với cậu. . . . . ." Hyunwoo có chút kích động , hắn bắt lấy bả vai của cậu lay động. Tuy cậu bị hắn làm cho hoảng sợ nhưng vẫn cố gắng nói.

"Không phải, Hyunwoo! . . . . . . Không phải! Chúng ta là bạn bè. . . . . . bạn bè . . . . ."

"Không cần cự tuyệt tớ! ! !"

Ô. . . . . . Nói được một nửa thì Hyunwoo lập tức ngăn chặn, dùng tay bịt kín miệng cậu. Động tác này khiến cả người hắn đè lên người cậu, tuy rằng cách chăn nhưng vẫn làm cậu nghĩ đến cảm giác trói buộc của Wonho! Hyunwoo trước mắt rất giống Wonho, cậu đá chân hắn muốn đứng lên.

Nhưng khí lực của cậu thắng không được Wonho cũng thắng không được Hyunwoo. . . . . . Cuối cùng cũng chỉ đổi lấy tình trạng kiệt sức thở dốc mà thôi, mà tay của cậu cũng giãy ra để lau nước miếng đang chảy . . . . . .

Thấy cậu dùng lực, Hyunwoo thả tay ra, "Hyungwon. . . . . . Tớ sẽ đối tốt với cậu! Cậu xem, cậu ở đây, chúng ta cùng nhau vui vẻ!"

Cậu lắc đầu, Hyunwoo hắn cư nhiên lại mang loại tâm tư này! Cậu lại nghĩ hắn là bạn tốt của cậu. . . . . . Cậu quả nhiên không nên tin tưởng bất cứ kẻ nào, không tin tưởng sẽ không bị phản bội đến đau khổ như thế này.

" Cậu tiếp cận tớ đều là vì lý do này sao?" Thanh âm của cậu không kiềm chế được run run! "Vì vậy cậu mới đối tốt với tớ phải không?!"

Hyunwoo không trả lời, cũng không phủ nhận! Mắt của cậu cay cay ! Ban đêm thật lạnh, kỷ niệm trở nên hỗn độn. . . . . . hắn là bạn của cậu, người bạn duy nhất. . . . . . Nguyên lai, là cậu sai rồi.

"Hyungwon, tớ sẽ đối với cậu còn tốt hơn so với bạn bè! Cậu là đặc biệt. . . . . . Hyungwon"

Hyunwoo lặp lại tên cậu một cách máy móc!

Hyunwoo nói thích cậu. . . . . . Là thích. . . . . . Hắn đem cậu so với con gái mà thích sao? . . . . . .

Cậu đột nhiên cảm thấy rùng mình, tựa như khi đang ở cùng Wonho! Mùi đàn ông trên người Hyunwoo cứ quanh quanh quẩn quẩn. . . . . . Cậu không muốn Hyunwoo biết bí mật của cậu. . . . . . Cậu đã không còn có thể tin tưởng hắn nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro