Ngoại truyện 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wonho quả nhiên làm rất nhanh chóng, khi cậu vừa tắm rửa xong, hắn cũng đã gọi điện thoại thông báo cho Jihoo rồi.

Ngày mai Jihoo sẽ đưa Wonha về.

"Sao thế?" cậu nghi hoặc hỏi, từ lúc đưa cậu vào phòng đến giờ Wonho vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, khiến cậu không khỏi hoài nghi có phải mình vẫn còn dính xà bông hay không!

Wonho kéo cậu qua, vì khí lực lớn khiến cậu mất đà dựa vào trong người hắn, hắn nghiêng cơ thể, hai người thuận thế mà nằm xuống. Cậu thấy không ổn liền vội vàng đứng dậy, nhưng Wonho phía sau lại ngăn cản khiến cậu vô pháp nhúc nhích!

"Buông ra!" thân thể cậu dường như lại bị chuyện hai ngày trước làm đau !

Wonho không nghe còn đưa mặt lại gần hơn, khuôn mặt cậu cảm nhận được từng đợt hơi thở phả vào.

Cậu toàn thân cứng ngắc, lúc này mới phát hiện hai người rất gần nhau! Từ sau ngày tiếp xúc thân mật đó, hắn cũng không còn  kiêng nể gì nữa, thái độ nhún nhường của hắn cũng biến mất không còn dấu vết!

"Đừng, đừng mà......."

" Sao vậy?" Wonho dùng vẻ mặt vô tội hỏi: "Hay là có chỗ nào đau nhức? anh giúp em nhìn, thuận tiện bôi thuốc luôn!"

Mắt thấy Wonho chuẩn bị cởi dây lưng áo ngủ, cậu vội la lên: "Không có, không có đau gì hết!"

"Thực sự không đau?!" Wonho như là không tin tưởng.

"Thật sự, không đau!"

"Vậy thật tốt quá, anh vốn dĩ đang lo em đau chỗ nào, hôm nay lại làm không được!"

Vốn dĩ.....chứ không phải là dự định bây giờ của hắn sao.....

"......" cậu vừa định mở miệng nói, Wonho đã đè mạnh cậu trên giường.

Quần áo đều đã bị cởi xuống, tay Wonho cũng đã đặt ở nơi không nên đặt rồi, cậu với lấy hi vọng cuối cùng: "Anh ngày mai còn phải đi làm a! Nghỉ ngơi sớm thì tốt hơn....!"

"A!" Wonho đột nhiên dùng miệng ngăn lời cậu nói.

"Yên tâm! Tinh lực của anh tốt lắm, cho dù có thức qua đêm, ngày hôm sau vẫn không có gì!"

Một câu nói liền phán án tử hình cho cậu!

Tay Wonho chen vào hậu đình vẫn còn sưng đỏ, cậu hít một hơi lạnh, bị Wonho nghe được, hắn lật người cậu lại, sau đó không để ý cậu dãy giụa nhìn chằm chằm vào nơi đó!

"Còn có chút hồng, một hồi nữa anh sẽ bôi thuốc cho!

"......"

Vừa nói xong, tay Wonho thuận theo khe rãnh phía trước tìm kiếm.

"Không được!" cậu lắc đầu nắm tay hắn: " Tôi không muốn anh đụng đến nơi đó! Không được..." tay Wonho đã đi tới địa phương cậu không hề muốn nghĩ tới.

"Ghê tởm lắm! xin anh đó....."

"Tuyệt đối không hề ghê tởm! Đây là nơi đẹp nhất, nhìn xem, màu sắc rất tươi, giống như trẻ con mới sinh vậy! rất mê hoặc mà.......

"Không được nói nữa, không được nói!" cậu kêu to cắt ngang lời Wonho!

Wonho mở rộng hai chân cậu, đồng thời đem chân hắn chặn lại!:  "Nó không hề ghê tởm! Nó cũng là bộ phận của em, không được nói nó ghê tởm, chỉ cần anh nghĩ nó đẹp là được rồi, trong mắt anh cơ thể em là hoàn mỹ nhất!"

.....đúng thế, Wonho lúc đầu cũng là hứng thú với cơ thể cậu.

"nếu như tôi làm phẫu thuật, anh có đúng hay không sẽ nghĩ tôi cũng bình thường như những người khác....." nếu không còn thân thể này, sẽ mất luôn hứng thú của anh? Sẽ đối xử với tôi như những kẻ khác, rất nhanh mà chán ghét.......câu nói kế tiếp cậu không dám hỏi ra.

"......"

Động tác của Wonho bỗng trở nên nhu hòa rất nhiều: " Em hiểu lầm rồi, nếu như là anh ham nhục dục, anh căn bản sẽ không cho em đi phẫu thuật! Được rồi, tuy rằng đúng là anh thực thích ôm em, thế nhưng không phải vì cơ thể em đặc biệt! Dù ban đầu có gì đi nữa thì bây giờ cũng sẽ không! Em không cần để ý chuyện vụn vặt đó!"

Cậu nhìn hắn, vừa nãy cậu thật sự lo lắng hắn sẽ thừa nhận điều cậu nói! Thật may, hắn không có......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro