7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một lúc vừa ăn vừa nói chuyện, điện thoại Virgo run lên, cô nhìn vào chiếc điện thoại thì đứng dậy, tạm biệt Taurus về vì có việc. Taurus thấy Virgo đi mất hút thì cũng định về, nhưng đôi mắt mơ hồ nhìn chiếc đồng hồ đang điểm đúng tám giờ tối, đến giờ về của nhân viên rồi. Cô dẹp luôn cái suy nghĩ đi về, cô bước ra chiếc xe đen sáng bóng sang trọng của mình, tay thì cầm điện thoại mà lướt lướt. Đôi mắt không tự chủ được mà cứ nhìn sang cánh cửa chính của quán.

"Sao mình phải đợi em ấy về nhỉ, lạ thật..." Taurus bất giác cười cười với suy nghĩ lạ lùng của mình.

Taurus ngồi trong xe, nhìn thời gian  trên chiếc điện thoại nhỏ của mình, đã mười giờ rồi sao, sao cậu ta lại chưa tan làm?

Taurus đôi mắt lo lắng, mở cửa xe mà bước ra ngoài, vừa định bước vào trong thì và phải một bóng người bước ra từ trong quán, mùi hương hoa nhài còn vương vấn trong không khí mà lan toả ra, ánh mắt của Taurus và Libra chạm nhau, Libra ngạc nhiên khi thấy Taurus vẫn còn ở đây.

"Chào...em." Taurus bình thường sẽ không phải người hay ngại ngùng nói đúng hơn là một đứa bất cần đời. Nhưng hình như hôm nay nó uống lộn thuốc rồi, má nó đỏ lên khi thấy Libra.

"Chào chị Taurus." Libra đối diện cũng mở miệng chào lại Taurus.

"Em xong việc rồi sao?"

"Ừm, em vừa xong, mà Taurus sao lại ở đây? Bỏ quên gì sao?" Libra thắc mắc khi thấy Taurus ngại ngùng.

"À...không...ờ...mà...đúng." Taurus lúc này đây bối rối.

"Hả?" Libra khó hiểu khi nghe Taurus nói vậy.

"Ờm...chị bỏ quên đồ ở đây...ừ bỏ quên đồ là một chiếc thẻ...là một chiếc thẻ nhỏ...à không không có nhỏ, nó hơi to to nên chị quay lại kiếm." Taurus đầu tư hẳn một cái lý do rất chi là xạo.

"Hmmm...một cái thẻ ư? Khi nãy em không thấy cái thẻ nào khi dọn dẹp hết, chắc chị bỏ quên ở đâu ấy, vậy thì chị đợi em ở đây một chút, để em vào kiếm nha." Libra không đợi Taurus nói thêm điều gì, quay lưng đi vào trong quán. Taurus giờ hồn mới nhập vào xác, cánh tay không tự chủ mà nắm vào tay Libra.

"À...à chị nhớ ra rồi, chị đưa cho Virgo rồi, em không cần kiếm nữa đâu."

"Vậy thì tốt rồi, thôi em về đây, tạm biệt chị, sắp lỡ chuyến xe rồi."

"Bến xe buýt cách đây rất xa đó, em định đi bộ tới đó sao?"

"Em thấy bình thường, em-"

"Bình thường cái gì, em định phi hay bay tới đó mà bình thường, lên xe đi chị chở em về cho."

"Chị giàu vậy?"

"Tôi là chủ của nơi em làm việc đó "

"Oh."

"Được chứ?"

"Thôi, thế thì làm phiền chị lắm, em đi bộ tí là tới ấy mà."

"Rảnh, đang rất rảnh, lên xe đi đừng nói nhiều."

"Thôi, chỗ của em ở không thể nào chạy chiếc xe ấy vào đâu, hơn nữa chỗ đó cũng sẽ không hợp với một vị tiểu thư như chị đâu, em có thể tự về được mà."

"Em nghĩ tôi là những vị tiểu thư bánh bèo, thích ra vẻ đó lắm sao?" Taurus nhìn Libra bằng vẻ chán nản.

"Em không có ý đó..."

"Lên đi, trời sắp mưa rồi"

"Ừm, vậy làm phiền chị rồi." Libra nãy giờ từ chối quá trời mà con người này vẫn nhây, nếu không đồng ý chắc tới mãi cũng không xong.

Mặt Taurus vui vẻ hẳn, tay không tự chủ mà nắm lấy cánh tay của người kia, mở cửa giúp Libra rồi kéo lên xe.

Trời dần rơi những hạt mưa lạnh lẽo, xuống nhân gian đầy tấp nập. Chiếc xe đen xuyên qua màn đêm tối, chạy nhanh vun vút trên con đường. Không gian bên ngoài thật đẹp và tấp nập, bên ngoài nhộn nhịp bao nhiêu thì bên trong càng im lặng , trầm lặng bấy nhiêu. Hai người không nói với nhau câu nào, chắc có lẽ Libra vẫn còn ngượng ngùng với Taurus, nên cô quyết định im lặng đến khi về nhà. Môi Taurus mấp máy định nói gì đó, nhưng nó lại khẽ đóng lại.

Chiếc xe không bao lâu đã đậu trước một con hẻm khá chật chội, chắc chỉ vừa để ba bốn người đi vào cùng một lúc. Taurus thấy nó còn chật lại còn tối nữa, không có một cái bóng đèn nào hết, Taurus thở dài, lắc đầu ngao ngán khi thấy nó. Libra bước xuống xe, đầu khẽ cúi xuống để cảm ơn Taurus rồi quay lưng đi vào, hương hoa nhài lại một lần nữa vương vấn trên xe, khiến Taurus không tự chủ mà nắm lấy đôi bàn tay trắng ngần đó.

"Chị...có thể vào trong cùng với em không?" Tiếng nói trong trẻo vang lên phá tan bầu không khí ảm đạm.

Libra thấy Taurus nắm lấy cánh tay mình, cô không cảm thấy khó chịu mà còn ôn nhu quay lưng lại để trả lời câu hỏi của Taurus.

"Được..." Libra vừa quay qua thì đã chạm tới ánh mắt của người kia, tim Libra bỗng dưng đập lên loạn nhịp, nó như đang rủ các tế bào máu tụ họp lại để quẩy trong đó vậy.

Khuôn mặt cả hai dần đỏ lên, không khí cũng ngượng ngùng theo.

Libra bước vào con hẻm nhỏ, Taurus cũng đi theo. Đúng là nơi này không hợp với Taurus thật, Taurus đôi mắt nhìn chằm chằm về phía trước. Đập vào mắt cô nàng là một dãy chung cư cũ kĩ, xập xệ. Điều tiếp theo mà Taurus muốn ngất luôn tại chỗ là một bãi rác siêu to chất đống, nó có mùi hôi thối của rác thải rất khó chịu. Điều Taurus lo là sự an toàn của Libra ở nơi này, nơi đây xuất hiện một đám người tụ tập, những người đó không khác gì những thành phần dưới đáy xã hội cả. Libra thấy Taurus nhìn chằm chằm thì cũng thấy sợ, đáng lẽ sẽ không đồng ý cho Taurus vào trong thì tốt hơn, để cho Taurus nhìn những hình ảnh này thật không tốt. Bản thân của Libra đã quen từ rất lâu, thân phận thấp hèn thì làm sao mơ tới được những người như Taurus cao quý, sáng trọng chứ...

"Taurus, chị không cần vào cùng em đâu, em quen nơi này rồi không sao đâu."

"Chị không sao, đi vào nhà em thôi, mà nhà em ở đâu thế?" Taurus lắc đầu ngao ngán.

"Đi một chút nữa sẽ tới."

Taurus đi sau Libra, vừa đi vừa nhìn xung quanh, cô là một vị tiểu thư được nuôi trong nhung lụa nên khá tò mò về những nơi này, dãy chung cư có hai tầng, tầm mười đến mười hai phòng. Phòng của Libra ở tầng hai, căn phòng được ghi số mười tám đập vào mắt Taurus. Libra đưa tay ra định chào Taurus.

"Cho chị một ly nước được không, đi nãy giờ khát quá." Taurus khá tò mò về nơi này, liền kiếm đại một lý do để nói với Libra, để vào xem nhà của Libra, cô không có ý định chê cười hay nhạo báng Libra mà chỉ đơn giản là muốn vào xem thôi.

"Vậy mời chị vào nhà, nhà em khá nhỏ nên chị thông cảm nha.."

"Ừm." Taurus nghe Libra nói vậy thì hớn hở lắm.

Hai người cùng bước vào nhà.

---

"..."

...

______________________________________

Tác giả cảm ơn mấy cậu đã ủng hộ! Chúc mấy cậu một ngày vui vẻ!

Tác giả có đôi lời muốn nói: Tác giả lười viết nên chap hơi ngắn các bạn đọc đỡ nhen!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro