11. 🍓

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9 : 48
[ 𝗩𝗶𝗿𝗴𝗼 (anh chủ mèo) ➔ 𝗟𝗲𝗼 (bánh bao khóc nhìe) ]

𝗮𝗻𝗵 𝗰𝗵𝘂̉ 𝗺𝗲̀𝗼
a xin lỗi Leo nhé
a cũng không biết đám
chúng nó bị cái gì nữa

𝗯𝗮́𝗻𝗵 𝗯𝗮𝗼 𝗸𝗵𝗼́𝗰 𝗻𝗵𝗶̀𝗲
dạ hông sao ạ
bạn của a rất vui mà
(๑'ᵕ'๑)⸝*
họ chỉ lo lắng cho a thui

𝗮𝗻𝗵 𝗰𝗵𝘂̉ 𝗺𝗲̀𝗼
haha
e ko bị doạ sợ là tốt rồi
cảm ơn e vì mấy chiếc
bánh hôm trước nhé
dễ thương lắm
[💝]

𝗯𝗮́𝗻𝗵 𝗯𝗮𝗼 𝗸𝗵𝗼́𝗰 𝗻𝗵𝗶̀𝗲
ko có j đâu ạ (๑ ˃̵ᴗ˂̵)و ♡
e mừng vì a Virgo thích
chúng
[❤️]

𝗮𝗻𝗵 𝗰𝗵𝘂̉ 𝗺𝗲̀𝗼
a thích lắm
Leo giỏi thật đấy
[✊🏻]
thôi em đi đường cẩn thận
về nhà nhanh kẻo bị lạnh

𝗯𝗮́𝗻𝗵 𝗯𝗮𝗼 𝗸𝗵𝗼́𝗰 𝗻𝗵𝗶̀𝗲
dạ vâng ạ
[❤️]

────────────────────────

"..."

Taurus rụt rè muốn lên tiếng tiếng, nhưng Pisces vội vàng huých nhẹ vào người nhóc em, ra hiệu im lặng. gương mặt cậu đã trở nên căng thẳng từ bao giờ. "Taurus, đừng nói gì cả..."

"sao anh lại ở đây?" cuối cùng, người được cho là tâm điểm của cuộc gặp gỡ vô tình này cũng lên tiếng. giọng cậu không có chút ác ý nào, nhưng gương mặt lại dần trở nên vô cảm.

"anh... có chút công việc. chuyện chúng ta gặp nhau chỉ là trùng hợp thôi."

"đừng có mà 'chúng ta' ở đây với tôi!" nói rồi, Aries giận dữ bước ra khỏi quán cà phê, bỏ lại mọi người trong sự bối rối tột độ. Gemini tặc lưỡi, vội vã đuổi theo cậu bạn thân. mấy người còn lại cũng im lặng, Taurus theo Pisces thẫn thờ rời khỏi quán cà phê.

────────────────────────

13 : 01
[ 𝗢𝗽𝗵𝗶𝘂𝗰𝗵𝘂𝘀 ➔ 𝗖𝗮𝗻𝗰𝗲𝗿 ( MTcan ☁️ ) ]

𝗢𝗽𝗵𝗶𝘂𝗰𝗵𝘂𝘀
xin lỗi cậu về chuyện sáng
nay
tôi cũng không nghĩ sẽ gặp
lại em ấy trong hoàn cảnh
như vậy

𝗠𝗧𝗰𝗮𝗻 ☁️
không sao đâu
mọi chuyện xảy ra đột
ngột quá

𝗢𝗽𝗵𝗶𝘂𝗰𝗵𝘂𝘀

dù sao cũng cảm ơn cậu
nhiều
lúc nào cũng giúp đỡ tôi
hết
tôi sẽ cố gắng để trả lại
cho cậu

𝗠𝗧𝗰𝗮𝗻 ☁️
có gì đâu
trc cậu giúp tôi học suốt mà
=)))))
chuyện tiền nong cậu yên tâm
nhé
cả Scorpio nữa
tôi sẽ trông chừng em ấy

𝗢𝗽𝗵𝗶𝘂𝗰𝗵𝘂𝘀
cảm ơn cậu
thật sự đấy
tôi không biết phải làm sao
nếu không có cậu nữa

𝗠𝗧𝗰𝗮𝗻 ☁️
đừng nói thế
bạn bè giúp nhau thôi mà
nma cậu
không định nói ra sự thật
cho Aries à
em ấy vẫn còn giận lắm đấy

𝗢𝗽𝗵𝗶𝘂𝗰𝗵𝘂𝘀
chắc em ấy không tin tôi đâu
dù sao chuyện cũng qua lâu r
bâyh tôi chỉ muốn cho nhóc
Scor được học tập đầy đủ thôi

𝗠𝗧𝗰𝗮𝗻 ☁️
...

thôi được rồi
cậu nhớ giữ gìn sức khỏe
có gì cứ bảo tôi nhé

𝗢𝗽𝗵𝗶𝘂𝗰𝗵𝘂𝘀

cảm ơn cậu nhiều
[❤️]

────────────────────────

13 : 26
[ 𝗦𝗰𝗼𝗿𝗽𝗶𝗼 ( Chíp ) ➔ 𝗢𝗽𝗵𝗶𝘂𝗰𝗵𝘂𝘀 ( anh hai ) ]

𝗖𝗵𝗶́𝗽
anh sắp về chưa

𝗮𝗻𝗵 𝗵𝗮𝗶
a đang về rồi
ăn cơm chưa đó Chíp

𝗖𝗵𝗶́𝗽
ăn ròi
nãy
a gặp a Aries à

𝗮𝗻𝗵 𝗵𝗮𝗶

bạn nhóc đã kể rồi cơ à

𝗖𝗵𝗶́𝗽
ừm
anh có sao ko

𝗮𝗻𝗵 𝗵𝗮𝗶
a thì làm sao cho đc=)))
thôi đóng cửa cẩn thận
giờ a về
[❤️]

────────────────────────

Ophiuchus cất điện thoại vào trong túi, thở dài. những chuyện xảy ra gần đây thật sự rút cạn sức lực hắn. hắn mỉm cười cay đắng, kêu than cái gì được cơ chứ, hắn còn có một đứa em nhỏ đang chờ hắn về nhà. chỉnh lại tóc tai và quần áo một chút, Ophiuchus đứng dậy khỏi băng ghế và cất bước quay về nhà.

"mày cũng gan đấy. dạo này còn biết từ chối bọn tao."

"e-em không có... a, đừng-"

"câm mồm! con mẹ mày chứ thằng ẻo lả."

Ophiuchus dừng chân khi nghe thấy những âm thanh mắng chửi phát ra từ trong con hẻm. hắn nhăn mặt. thật à? trấn lột giữa ban ngày sao? thật tình không muốn dính líu tới chút nào, nhưng cũng không nỡ bỏ đi. thôi thì khởi động xương khớp một chút vậy.

"mày là thằng đéo nào?"

"đéo phải chuyệ-"

thằng cao to cầm đầu hét lớn, vội vàng buông cậu nhóc trong tay ra. gã ôm lấy một bên mặt vừa bị đấm cho đau điếng, giận dữ nhìn vào tên khốn dám lo chuyện bao đồng. gã quát ầm lên, ra lệnh cho đám đàn em hành động.

Ophiuchus thở dài, đúng là đám trẻ ranh vắt mũi chưa sạch. thôi thì cũng đúng lúc hắn cần chỗ giải toả, mấy hôm nay căng thẳng quá đi mất.

────────────────────────

"khôn hồn thì tránh xa tao ra một chút, mấy thằng ranh." Ophiuchus lẩm bẩm, đá vào mặt một đứa đàn em đã bất tỉnh nhân sự. hắn lại gần cậu nhóc bị đám côn đồ vây bắt, có lẽ vừa nãy bị ném xuống đất mạnh quá nên giờ không dậy được.

"này nhóc, cậu ổn không?" hắn lay người kia khe khẽ, sợ rằng nếu mạnh tay một chút thì sẽ càng làm đau đứa nhỏ. tội nghiệp thật. khắp người chỗ nào cũng bầm tím, quần áo thì rách rưới hết cả rồi. mặt mũi non choẹt thế này có lẽ là học sinh cấp 2.

hết cách, Ophiuchus nâng cậu nhóc lên rồi cõng nó ra khỏi con hẻm. có lẽ là đưa về nhà tá túc một lát vậy. đi được nửa đường, Leo dần tỉnh lại, em có chút hoảng loạn, nhưng rồi nhớ lại bóng lưng người này vừa nãy đã cứu mình, liền bình tĩnh hơn một chút.

"anh ơi, cảm ơn anh..."

"ồ, tỉnh rồi à? đừng cử động nhiều, nhóc bị thương nhiều lắm đấy." Leo ngoan ngoãn, khẽ gật đầu. người này dịu dàng với em quá, cảm giác thật yên tâm.

────────────────────────







hjx í là kiểu tui sợ tui ra chap dày qs mn đọc bị chán í 😭😭 nma cảm ơn mn nhìu vì đã dành thời gian đọc thư tình nhíe 🥺 chưa j mà đã chap 11 lun òy =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro