6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cốc...cốc...cốc..."

- Ai vậy? _ Thiên Yết dụi mắt, hỏi, giọng mang chút ngái ngủ

- Tôi...đến để gọi tiểu thư dậy! _ tiếng cô hầu nhỏ giọng

- Ừm, vậy hả? Bảo rắng chốc nữa cô ấy sẽ xuống.

- Dạ, vâng ạ!

- Ừm, cô đi đi!

Yết quay lại nhìn, thấy Giải vẫn đang ngủ, không nỡ gọi dậy thì mới nhẹ nhàng đi ra khỏi giường, vào vscn trước. Đi ra, đã thấy Giải dậy, chỉ nói đúng một câu:

- Dậy vscn đi! Phu nhân gọi!

- Ừ...ừm! _ ngái ngủ

Xuống nhà, Mộc phu nhân nhẹ giọng nói:

- Giải!

- Dạ, mẹ?

- Đêm qua con ngủ ngon chứ?

- Dạ có!

- Ừm, con ăn đi!

-Dạ, mẹ!

* Tối đến *

"Rào...rào..."

- Oh! Mưa rồi à? _ Cự Giải

- Hửm? Giờ không có ai ở nhà phải không? Hihi! _ Cự Giải cười tinh nghịch.

Nhanh chân vớ cái ô trong suốt ở cửa, Cự Giải chạy vèo ra ngoài, chân trần nhảy nhót ở ngoài trời mưa, sau đó lại chuyển sang nhảy múa ngoài mưa, chiếc ô rơi xuống đất. Vừa nhảy vừa ngân nga giai điệu của bài "On Rainy Day" mà không biết Mộc phu nhân đã đứng đó tự lúc nào. Bà đang định chạy ra kêu con gái vào, thì...

"Soạt...soạt...". Một màn ánh sáng bay quang Cự Giải, chói mắt. Cự Giải, đang từ một bộ váy ngủ bình thường, đã dần dần chuyển sang một bộ váy trắng, mái tóc hoá xám, bên cạnh đã xuất hiện một con phượng hoàng trắng.

Cô cứ nhảy mà không hề biết, đến khi dừng nhảy đã thấy mình như thế, còn ở cửa, Mộc phu nhân, Xử Nữ và Song Ngư đang nhìn mình ngạc nhiên. Cô chưa định thần lại, đã chóng mặt ngất đi.

- Ưm, con đang ở đâu? _ Cự Giải hỏi, đầu óc choáng váng.

- Ở phòng của con! _ Mộc phu nhân trả lời

- Tối qua con đã làm gì à?

- Con, thực có phép thuật sao?

- Sao mẹ lại hỏi vậy? Con làm gì có?

- Vậy chuyện tối qua, là sao vậy con?

- Con cũng không biết nữa! Con chỉ nghĩ tới nước thôi mà?

- Vậy sao? Con cứ nghỉ đi! Mẹ xuống đem cháo lên cho con ăn!

- Dạ, mẹ! _ Cự Giải ngoan ngoãn nằm xuống

Ở dưới nhà, Mộc phu nhân lo lắng suy nghĩ. Xử Nữ và Song Ngư đến bên bà. Bà nói, trong giọng mang phần lo lắng:

- Nếu vậy, tối qua ta đã nhìn thấy những gì vậy?

- Mẹ đừng lo, đâu còn có đó mà mẹ!

- Đúng đó phu nhân. Con tin là em ấy có phép thuật, không phải là như mọi người nói đâu!

- Ừm! Ta cũng mong là như vậy! _ Mộc phu nhân có chút an tâm khi nghe hai người nói vậy

- Phu nhân, sắp sinh nhật Cự Giải rồi đó!  _ Song Ngư nói

- Vậy sao?

- Từ ngày mà mà Cự Nhi phu nhân mất, Cự Giải chưa được sinh nhật lần nào

- Vậy sao? Vậy thì ta có cái này!

- Dạ...dạ...dạ! _ Xử Nữ và Song Ngư gật gù

- Phu nhân yên tâm, chuyện này cứ giao cho bọn con!

- Vậy bao giờ sinh nhật Giải Nhi vậy con?

- Hôm nay là 11 tháng 7 sau, mà sinh nhật là sinh nhật Cự Giải là 13 tháng 7, vậy là chỉ còn 2 ngày nữa thôi ạ!

- Vậy sao! Vậy thì chuẩn bị nhanh lên!

- Vâng ạ!

*Hai ngày sau*

- Cự Giải, nhanh lên đi chứ! _ Xử Nữ nóng vội, cô rất mong tới ngày này

- Vâng ạ! Em ra ngay đây! _ Cự Giải đáp lại. Hôm nay có gì đâu chứ? Tại sao lại bắt cô ăn mặc thật đẹp để ra sảnh?

- Chị Xử Nữ, em thế này có đẹp không ạ?

- Đẹp, đẹp lắm! _ Xử Nữ tấm tắc khen ngợi

- Chị thì đẹp khác gì?

Xử Nữ cười, sau đó đi ra đằng sau Cự Giải, rút ra một mảnh vải màu trắng, đeo lên che mắt Cự Giải.

- Ơ...

- Đi nhanh thôi!

- Vâng ạ!

*Ngoài sảnh*

- Chào mừng quý vị tới dự buổi sinh nhật thứ 15 của con gái tôi - Mộc Cự Giải! _ Mộc phu nhân nói lớn

"Bốp...bốp...bốp..."

- Chào mừng nhân vật chính của tối nay...nhị tiểu thư của Mộc gia ta....

Xử Nữ đẩy Cự Giải ra ngoài, đồng thời tháo mảnh vải trắng che mắt cô ra.

- Ơ...

- Lại đây nói đi con

- Dạ! Cảm ơn mọi người đã đén dự buổi sinh nhật thứ 15 của con! Con rất vui! Cám ơn mọi người! Bây giờ mọi người vào dự tiệc đi ạ!

Cự Giải thoáng nhìn qua mọi người dưới sảnh, chợt phát hiện ra một nhóm người rất quen. Cô sợ hãi, vội lui vào trong.

"Là Tiêu và ám vệ của cha...sao họ...lại đến đây?" _ Cự Giải suy nghĩ, không để ý đâm sầm vào người ta

- Xin lỗi, vị...

- Tôi xin lỗi cô mới đúng!

- À, không, tôi....

"Hả? Tiêu...hắn ta..."

- À, tôi xin phép đi trước! _ Cự Giải đã vội chạy đi

Cự Giải hoảng sợ, không dám nói với mọi người, vì sợ làm mất niềm vui của họ.

*Tối đến*

Cự Giải thấy một tin nhắn gửi đến cho mình.

"Tôi đang giữ chị gái cô! Đến căn nhà kho sau vườn đi!"

Cự Giải sợ hãi vội chạy ra nhà kho, kêu tên nhưng không thấy

"Phừng"

Căn nhà kho bỗng bốc cháy. Cự Giải chạy ra cửa, nhưng mãi không thấy mở cửa, xung quanh lại không có lối thoát. Bỗng từ đâu, Thiên Yết xuất hiện. Cô chưa kịp hỏi gì đã thấy anh bế cô lên, xuyên màn lửa, dạp tung vách tường mà xông ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro