Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hah! Xem tôi thấy gì này?! Một tên Human? Cô ta ở đây để làm thức ăn cho cái bọn Orc mọi rợ à?" 

Cancer Esperanza cúi gằm mặt, ôm chặt những quyển sách vào người. Trước mặt cô là một cô gái vẻ mặt kiêu ngạo với mái tóc nâu xoăn gợn sóng bồng bềnh được tạo kiểu tỉ mỉ, trên đầu là một chiếc vương miệng nhỏ tinh xảo, đính những viên đá quý lấp lánh dưới ánh nắng, thể hiện ra thân phận cao quý của cô ta. 

Thấy Cancer Esperanza không trả lời, Almira Anna khẽ cau mày, liếc sang mấy cô nàng tùy tùng bên cạnh, một người trong số đó hiểu ý, vươn tay đẩy làm Cancer mất đà ngã ra sau, sách trong tay cũng rơi hết xuống đất. 

"Thái độ của mày là sao đấy? Không coi công chúa Almira ra gì à?" Cô ả hất cằm, dáng vẻ như thể Cancer Esperanza vừa phạm phải một tội tày trời.

Cancer Esperanza biết ở đây ngoài Almira Anna là công chúa của tộc Siren ra thì mấy tùy tùng của cô ta cũng có thân phận không thấp, đều là những tiểu thư của gia đình quý tộc, là những người mà cô không thể chọc vào.

Cô mấp mấy môi, chịu đựng sự đau đớn vì rách da sau cú va chạm với đất mẹ vừa rồi, khẽ nói "Xin lỗi..."

Almira Anna có lẽ không hài lòng với câu trả lời này cho lắm, cô ta bước lên định làm gì đó nhưng đã bị ngăn lại.

"Công chúa Almira, bây giờ đã vào ca học thứ hai, cô ở đây hình như không đúng nội quy của học viện cho lắm?" 

Giọng nói vang lên thu hút sự chú ý của tất cả những người ở đây, Almira Anna thấy người tới là ai thì sững người một lúc, nhưng cũng rất nhanh phản ứng lại, cô ta mỉm cười ưu nhã, gật nhẹ đầu xem như chào hỏi "Cũng nhờ hội trưởng Frank nhắc nhở, tôi thấy bạn học này té ngã, định giúp đỡ một chút, không ngờ lại quá giờ học rồi. May là có hội trưởng ở đây,  giờ bọn tôi ở lại cũng không tiện lắm, việc này nhờ hội trưởng vậy, bọn tôi đi trước." 

Nói rồi cô ta dẫn đầu đám tùy tùng của mình rời đi.

Capricorn Frank sao lại không biết cô ta là muốn giúp đỡ hay là bắt nạt bạn học, nhưng thân phận của cô ta còn đấy, dù hắn không sợ nhưng cũng không muốn rước phiền phức cho viện trưởng. 

Hắn cúi người nhặt sách giúp Cancer Esperanza, rồi đỡ cô dậy, thân sĩ đưa cô một chiếc khăn tay để lau những phần bị dính đất cát trên người.

Cancer Esperanza cũng không từ chối, cô có bệnh ưa sạch sẽ nhẹ, không thể chịu nổi việc bùn đất dính lên người, lau xong cô đưa tay nhận lại sách "Cám ơn cậu, khăn tay tôi sẽ giặt sạch sẽ rồi trả cậu sau."

"Không cần đâu. Cậu là Cancer Esperanza đúng không? Tôi đã nghe viện trưởng nhắc tới cậu, ngài ấy cũng có bảo tôi để ý nhưng gần đây trong Hội Học Sinh nhiều việc quá, tôi không có thời gian phân tâm vào việc khác. Chuyện ban nãy cũng có một phần lỗi của tôi. Xin lỗi."

Nghe Capricorn Frank nói vậy, Cancer Esperanza vội lắc đầu xua tay "Không...không phải lỗi của cậu! Cậu không cần để tâm đến tôi đâu, tôi có thể tự lo được!"  

Capricorn Frank bật cười trước hành động của cô "Sao tôi có thể bỏ mặc cậu chứ? Cậu là ân nhân của bố nuôi tôi, tức là ân nhân của tôi."

"Ân nhân gì chứ, tôi chỉ giúp ngài ấy tìm mèo lạc, một chuyện nhỏ nhặt thôi mà." Cancer Esperanza đỏ bừng mặt, có chút ngượng ngùng. "Ngược lại, ngài ấy nhận tôi vào học viện, ngài ấy mới là ân nhân của tôi."

Lâu rồi Capricorn Frank mới gặp được một người thật thà như vậy, có chút mới lạ, nhưng mà giờ không phải thời điểm thích hợp để ôn chuyện, hắn đưa tay mời "Nào quý cô xinh đẹp, tôi đưa cậu về lớp học nhé?"

Gò má ửng đỏ của Cancer Esperanza vốn đã lặn bớt nay lại bừng lên, cô lắp bắp "Cám..cám ơn cậu..."

*

Tại phòng ký túc xá nữ 675 của học viện Mys.

"Để xem nào, hmm, một vài cánh hoa Alethea, ba sợi lông của nhện Ciara, móng chân của rồng, bỏ tất cả vào nồi rồi khuấy đều, đun bằng lửa ma thuật trong ba mươi phút rồi thêm vào một giọt tinh chất ánh trăng xanh." Scorpio Dhara một bên lẩm nhẩm dò quyển sách "101 công thức chế thuốc độc đáo của tộc Witch" một bên chộp lấy nguyên liệu trên giá rồi ném vào nồi, sau khi cho đủ nguyên liệu, cô niệm chú, một ngọn lửa tím huyền ảo bùng lên trong lòng bàn tay, nâng tay đưa ngọn lửa bao phủ lấy nồi thuốc. 

Giờ việc phải làm là chờ ba mươi phút, trong thời gian đó Scorpio Dhara có thể làm lại cây đũa phép mới thay cây đã gãy của mình vì trận ẩu đả vào hôm qua.

Tại góc phòng có một bể nước to, bên trong là một nàng Siren đang say ngủ. Đôi lông mi dài cong cong rung nhẹ, có vẻ cô sắp tỉnh giấc.

Pisces Zelda nửa mơ nửa tỉnh mở mắt, ngáp nhẹ vài cái. Sau khi hoàn toàn tỉnh táo, cô ngó Scorpio Dhara đang cặm cụi cưa khúc gỗ ngoài kia, vẩy chiếc đuôi cá xinh đẹp, ngoi lên mặt nước, gác tay vào thành bể "Scorpi yêu dấu, sao cậu lại cúp học rồi, như vậy là không tốt đâu nhé."

Scorpio Dhara liếc cô nàng, như thể đang châm chọc, cậu đừng quên ai là người ngủ tới tận giờ mới dậy đấy nhé, không biết xấu hổ mà nói tôi.

"Hehe." Pisces Zelda tinh nghịch thè lưỡi, đoạn nhìn quanh phòng " Bieber đâu rồi?"

"Cậu ta đâu giống cậu, đi học rồi."

Pisces Zelda bĩu môi, chả mấy quan tâm lắm, cô chỉ thuận miệng hỏi mà thôi. Kiera Bieber là bạn cùng phòng của bọn họ, một Human với mái tóc đen dài và cặp kính cận dày, tính tình kỳ quặc không thích giao tiếp, cũng chưa từng bắt chuyện với cô và Scorpi.

Chiếc đuôi cá xanh ngọc ve vẩy trong làn nước, nắng bên ngoài cửa sổ xuyên qua từng lớp kính chiếu vào những chiếc vảy, phản xạ ánh sáng lấp lánh như những viên đá quý xinh đẹp dưới biển sâu, thôi thúc con người ta chạm vào nó.

Pisces Zelda cất giọng, ngâm nga một bài hát, giọng ca trong veo, từng tiếng từng tiếng đi sâu vào tâm trí, mê hoặc lòng người.

Bên kia, con ngươi của Scorpio Dhara dần dần mất đi tiêu cự, nhưng ngay lập tức, cô giơ tay ra, niệm chú, một ngọn lửa tím xuất hiện, lao vọt về phía Pisces Zelda.

*

"Thưa Nhị Hoàng Nữ, chuyện ngài giao tôi đã cho người đi tìm hiểu." Thanh niên cung kính khom người "Thuộc hạ của tôi đã lần theo tung tích tên đó để lại, tra ra được hắn từng có liên lạc với người hầu Erica bên người Đại Hoàng Nữ."

Leo Jyotsna ngồi trên chiếc ghế dành cho Hội trưởng Hội Kỷ Luật của học viện Mys, ngón tay theo nhịp gõ lên mặt bàn, im lặng không nói gì, khí chất cao quý ngạo nghễ khiến người khác chỉ muốn quỳ xuống thần phục.

Trên trán thanh niên chảy đầy mồ hôi, thầm nuốt nước bọt trong lòng "Chuyện này có cần báo lại cho Nữ Hoàng không ạ?"

"Không cần, ngươi lui ra đi."

Thanh niên lập tức rời đi.

Leo Jyotsna híp mắt, cười khẩy đầy khinh thường, người mẹ kia của cô cả ngày đắm chìm trong sắc dục, có báo cho bà ta cũng bằng không. Chỉ là cô không ngờ, người chị cả bề ngoài nhút nhát, e dè, không dám làm gì lại dám động tay với sách Cấm Thuật Triệu Hồi.

Hiện tại cô chưa thể trở về Narnia, chỉ có thể thông qua bùa truyền tin để liên lạc với các vị nguyên lão ủng hộ mình, có nhiều chuyện ở vương quốc cô không thể nắm rõ hoàn toàn, cũng không biết Eira Jyotsna đang có âm mưu gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#12cs