Chap 10: (H) Từ từ, đừng cởi ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đuôi được giấu dưới váy, viền váy sau lưng hơi phồng lên.

Nhưng tư thế quỳ gối của cô vẫn quá thong dong, khiến người ta không kiềm được mà càng muốn quấy rầy cô nhiều hơn.

LL không ngẩng đầu lên nên từ góc độ của cô ấy chỉ có thể nhìn thấy hàng mi dài như lông vũ của thiếu nữ, vẻ mặt bình tĩnh có vẻ hơi cụp mi xuống.

Mỹ Linh không rõ ý tưởng của mình là kiểu gì, vốn dĩ cô ấy cũng không có ý xấu, nhưng bị dáng vẻ này của LL kích động đến ngứa ngáy.

Một người đẳng cấp không có kẽ hở chỉ cần toát ra một điểm yếu là có sơ hở ngay.

"Chị tự làm cho em xem được không?"

Lại nữa, với giọng điệu giống hệt như lần trước, Quảng Linh Linh ngước mắt nhìn màn hình, nhưng điểm khác biệt lần này là quần áo của đối phương đã chỉnh tề, hơn nữa còn không có ý định cởi ra.

Ý đồ rất rõ ràng, bởi vì lần trước là hình phạt PK nên thiếu nữ tốt bụng làm đồ ăn phụ cho cô, nhưng lần này lại là mệnh lệnh.

Nếu thiếu nữ muốn xem cô làm, cô phải tự làm.

Nhưng...

Quảng Linh Linh không trả lời ngay mà có hơi do dự.

"Không muốn sao?"

Không phải cô không muốn, mà là vì không có Tiểu Linh làm món ăn kèm thì dù Quảng Linh Linh có làm gì cũng không thể đạt cực khoái, cô không có ý định nói ra lý do, điều này sẽ cho thấy Tiểu Linh "quan trọng" đối với cô như nào.

Việc từ chối tương đương với việc kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.

Làm một lần mà thôi, cùng lắm thì giả vờ đạt cực khoái vậy.

"Vâng, chủ nhân." Quảng Linh Linh nói rồi đưa tay ra sau lưng cởi khóa chiếc váy dự tiệc.

"Từ từ, đừng cởi ra." Thiếu nữ ngăn động tác của cô lại: "Cứ mặc như thế này đi."

?

Sở thích gì đây?

Cô mắng thầm, nhưng trên mặt vẫn mang vẻ nghe lời, cô lấy quần áo che ngực mình lại như thể cho dù yêu cầu của đối phương có cao đến đâu cô cũng có thể làm được.

Chiếc váy ống đã lộ ra nửa bộ ngực của cô, được cô dùng tay xoa xoa, bộ ngực đầy đặn gần như tràn ra ngoài, đầy gợi cảm.

Mỗi khi Quảng Linh Linh động tình thì vừa mãnh liệt lại vừa nhanh, cơ thể cô giống như một vật chứa đựng đầy nhục dục chỉ có vào không có ra, dù có bao nhiêu ham muốn cuộn vào cũng không có cách nào để phát tiết ra ngoài.

LL rất trắng, đặc biệt là chiếc váy đen kia càng khiến làn da của cô trắng như tuyết không chút tì vết, bộ ngực đung đưa phía trước lại càng bắt mắt thêm. Tấm vải không có một nếp nhăn nào giờ trở nên lộn xộn theo từng chuyển động.

Mỹ Linh mặt không biến sắc nhìn cô gái quỳ trên mặt đất thay đổi từ vẻ ngoài tao nhã điềm tĩnh sang mềm mại, hơi thở ngày càng hỗn loạn và dần dần biến thành những tiếng thở dốc.

Thưởng thức được cảnh tượng như vậy khiến cô thấy rất hài lòng, trong giọng nói tràn đầy vui mừng: "Ngực của chị to quá, khiến Tiểu Linh cũng muốn bóp thử. Chị dùng lực nhiều hơn chút được không?"

Quảng Linh Linh khịt mũi, lỗ tai dưới làn tóc mai nóng bừng, cô không trả lời lại nhưng vẫn tăng thêm lực như đáp lại yêu cầu của đối phương.

Khi cô dùng sức nhào nặn thật mạnh, hai bầu vú ép chặt vào nhau như muốn thoát khỏi sự ràng buộc của lớp vải, khi buông tay thì chúng lại bật ra như bánh mì mềm vậy, khiến Mỹ Linh không khỏi tò mò xúc cảm khi chạm vào chỗ kia.

"Đẹp thật~"

Đầu nhũ hoa của cô cương cứng chạm vào miếng đệm núm vú nên có hơi ngứa ngáy, cô rất muốn đưa tay ra xoa nhưng Tiểu Linh lại không cho cô cởi quần áo, lúc này giống như bị gãi không đúng chỗ ngứa vậy, càng ngày càng không thể chịu nổi.

Giữa chân váy trống rỗng, vừa mới cắm đuôi vào nên cô cởi quần lót ra rồi, dịch thể rỉ ra không còn nơi nào để đi nên một ít trượt xuống chân, một ít khác lại nhỏ xuống thảm.

"Ưm a... Chủ nhân, ư..."

Quảng Linh Linh ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua màn hình nhìn đôi mắt nhắm nghiền của Tiểu Linh, cảm thấy có chút bất lực.

Sự bất lực này được Mỹ Linh đón lấy, thiếu nữ càng cười ngọt ngào hơn: "Chị muốn sao?"

"Được rồi~ vén váy lên."

Sau khi nhìn thấy chỗ ướt át đó, ngay cả giọng nói và hơi thở của Mỹ Linh cũng trở nên hỗn loạn: "Chị, sao... chị xoa vú mình mà cũng ra nước nhiều như vậy sao?"

Giọng nói của cô ấy mang sự trong trẻo và sạch sẽ đặc trưng của tuổi trẻ, bình thường Quảng Linh Linh nghe sẽ cảm thấy thấm vào ruột gan, nhưng trong trường hợp này, những lời lẽ thô tục không phù hợp với giọng nói đó càng tăng thêm phần nhục nhã.

Điều tệ hơn là Quảng Linh Linh cảm thấy huyệt khẩu mình được kích thích bởi những lời này nên càng thắt chặt lại, dục vọng muốn được lấp đầy của cô càng trở nên mãnh liệt hơn.

Cô không phải là kiểu người có thể chịu đựng được dục vọng của mình nên một tay nắm lấy vạt váy, tay kia đưa xuống định tự an ủi, ngón tay sắp chạm vào giữa hai chân.

"Em đã bao giờ nói chị có thể chạm vào đó chưa?"

Quảng Linh Linh ngừng tay lại, đứng yên tại chỗ.

"Em không nuôi thú cưng, nhưng... một chú chó thì phải được sự cho phép của chủ trước khi làm bất cứ điều gì, đúng chứ?"

"Vậy bây giờ chị nên làm gì nhỉ?"

Thiếu nữ vẫn là vẻ thanh thuần vô hại kia.

Đúng là một đứa trẻ có tâm hồn xấu xa mà...

Quảng Linh Linh đè nén cảm xúc nơi bộ ngực phập phồng xuống, bình thường xem không thiếu những thứ này, không thể nào không hiểu những ám chỉ trong đó.

"Xin chủ nhân... Sờ chỗ đó..."

"Sờ vào đâu?"

Biết rõ rồi còn cố hỏi.

Trong lòng cô nghĩ đến vô số ý nghĩ muốn yêu cầu đối phương làm một đoạn video đáng xấu hổ để đổi lại gấp đôi, thế là cô nói: "Sờ vào tiểu huyệt của chó đi..."

LL ngước mắt lên nhìn cô, phía dưới đôi mắt ngấn nước, không biết là vì ham muốn hay xấu hổ nhưng tóm lại là trông rất gợi tình.

Mỹ Linh cảm thấy không ổn rồi.

Ý tưởng bảo đối phương làm chó không chỉ là ý nghĩ chợt nảy ra, sau lần trước cô đã áp dụng suy nghĩ thoáng qua đó vào thực tế và xem video của LL. Khác với sự tỉ mỉ rạch ròi trong video của mình, video của LL rất tùy tiện. Bình thường, không có tương tác với máy quay, không có lời kịch được cố tình sắp xếp sẵn, nhưng cứ như vậy, từng cử động, từng hơi thở, kể cả những rung động nhẹ nhàng trên cơ thể cô đều bộc lộ một vẻ quyến rũ, vẻ quyến rũ mà người khác không thể học được.

Không phải cố ý khoe khoang, nhưng sự lơ đãng đó lại vô tình khiến Mỹ Linh tò mò, nếu một ngày nào đó cô ấy thực sự nhìn thấy toàn bộ mặt của LL thì sẽ như thế nào?

Hiệu ứng phát sóng trực tiếp khi tương tác với LL cực kỳ tốt. Cô ấy chỉ khéo léo lồng ghép chút tâm tư ích kỷ này vào yêu cầu, muốn làm người ngoài cuộc đứng xem mà thôi.

Bây giờ cô ấy lại có cảm giác hơi hoảng khi có nguy cơ bị đối phương lôi kéo vào dục vọng rồi.

"Chỉ sờ thôi đã đủ chưa? Tiểu huyệt của chị trông sắp chịu không nổi rồi kìa."

Quảng Linh Linh thở hổn hển không chịu nổi, đầu gối đặt trên thảm có hơi nhũn ra.

"Quỳ xuống." Dù cho Mỹ Linh không cười nhưng khóe môi vẫn cong lên, trên mặt không có chút tính công kích nào, nhưng lúc này lại có cảm giác cực kỳ áp bách.

"Dùng cái đó đi." Thiếu nữ hơi nâng cằm lên, ánh mắt rơi vào nơi nào đó bên cạnh cô, Quảng Linh Linh nhìn sang thì thấy cây gậy mát xa được gửi đến cùng với đuôi và tai.

"Được khử trùng rồi, là loại em thích nhất đó, em tin nhất định chị cũng sẽ thích nó."

– Nội dung bình luận dưới đây là góc nhìn của khán giả, không ảnh hưởng đến nội dung xem –

Phần bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của LL:

[A a a a a Tiểu Linh... Tôi cũng muốn làm chó cho Tiểu Linh.]

[Ai hiểu được sự áp bách này?]

[Cứu tôi với, sao vợ tôi lại có thể dâm như vậy, hu hu hu]

[Cảm giác hai người PK livestream với nhau chỉ để trêu ngươi cộng đồng mạng thôi]

[Ha, chúng ta chỉ là một phần trong cuộc play của họ thôi!]

Phần bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của Tiểu Linh:

[Không ngờ Tiểu Linh vẫn có tiềm năng trở thành S đấy]

[Xì... Thấy LL như thế này sướng thật]

[Làm cho tôi hứng lên đi]

[LL bị một cô gái ra lệnh mà lại ra nhiều nước như vậy sao?]

[LL không phải thật sự cong đi ><]
___________
Wi: Phúc lợi sớm ngày thứ 2, lát sẽ up chap H tiếp theo 👌🏻 cả nhà nhớ vote ủng hộ toiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro