Chap 32: Nụ hôn 1 phút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chai rượu lần nữa chuyển động, một vòng lại một vòng chậm rãi dừng lại, mọi người nín thở ngưng thần, mắt nhìn không chớp vào vị trí cuối cùng chai thủy tinh chỉ vào.

Xung quanh chớp mắt liền an tĩnh lại.

Miệng chai hướng về phía Quảng Linh Linh, mà nữ sinh bên đầu kia sau khi thấy kết quả thì sắc mặt có chút luống cuống.

Mọi người cũng nhìn ra được, vốn dĩ người phụ nữ này và bọn họ giống như là người ở hai thế giới, người trẻ tuổi chưa ra xã hội theo bản năng cảm thấy có chút sợ cô, cho nên lúc đầu không có ai dám tiến lên bắt chuyện.

Lần này thấy cô bị kéo vào trò chơi, cảm giác xa cách cũng tiêu tán phần nào, Quảng Linh Linh sửng sốt chốc lát liền cầm ly rượu lên, đang muốn tự giác uống rượu thì có một nam sinh to gan nhảy ra nói: "Rượu này hơi mạnh, đều là con gái với nhau, hôn một cái cũng sẽ không làm sao mà."

Có người mở đầu thì những người khác cũng rối rít hùa theo, nhìn hai vị mỹ nữ hôn nhau, tưởng tượng một chút đều là hình ảnh khiến cho adrenaline người ta tăng vọt.

Mỹ Linh vốn đang cảm thấy hứng thú, nhưng khi nhìn thấy miệng chai hướng về phía Quảng Linh Linh thì liền trầm xuống.

Cô ấy lo lắng quan sát người phụ nữ, chờ câu trả lời. Người phụ nữ không nhìn về phía cô ấy, ngược lại ánh mắt lại rơi trên người nữ sinh đối diện.

Cô nữ sinh kia tướng mạo thanh tú, tóc không nhuộm nên chỉ có một màu đen tuyền tự nhiên, mặc một chiếc váy dài màu trắng, dáng vẻ luống cuống thật khiến người khác yêu thích.

Dường như Quảng Linh Linh đặc biệt dịu dàng đối với loại nữ sinh nhu nhược không có tính công kích như thế này, từ bản thân Mỹ Linh có thể lấy được nghiệm chứng.

Không phải là chị cũng muốn...

"Chị..."

Mỹ Linh thật nhỏ tiếng gọi, giọng nói mang theo chút lo lắng.

Quảng Linh Linh quét mắt nhìn cô ấy một cái không lên tiếng, tay vẫn giơ ly rượu lên như cũ, lấy tửu lượng của cô thì uống với một bàn đầy người này cũng không có vấn đề gì.

"Tôi thay cô ấy uống phần kia, tổng cộng sáu ly?"

Quả thật là từ chối, nhất thời mọi người đều cảm thấy không còn thú vị, kỳ vọng tan vỡ khiến bọn họ cảm thấy người phụ nữ kia quá mức thanh cao, nhưng ngại vì khí chất của Quảng Linh Linh mạnh mẽ cho nên cũng không dám nói gì.

Tên nam sinh to gan vừa rồi không thể làm gì khác hơn là lên tiếng giảng hòa: "Chị thật sự rất có tự tin đối với tửu lượng của mình."

Rượu trên bàn là thức uống pha với rượu Vodka, liên tiếp uống sáu ly vào, cho dù người không say cũng sẽ choáng váng.

Nhưng mà thời điểm mỗi ngày Quảng Linh Linh điên cuồng trong hộp đêm, uống cocktail thay nước, mấy nhóc này chắc còn đang ngoan ngoãn đeo khăn quàng đỏ cắp sách tới trường.

Cô cười một tiếng rồi đưa ly đến bên miệng, uống cạn. Bên cạnh đột nhiên lại nhảy ra một giọng nam: "Các cậu chớ làm càn, chị ấy đã có đối tượng rồi, là cô gái ngồi bên cạnh đấy."

Lời này vừa thốt ra, ánh mắt tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Mỹ Linh, sắc mặt cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới hai người bọn họ lại là một đôi.

Mặc dù xã hội bây giờ ngày càng bao dung đối với chuyện đồng tính luyến ái, nhưng đó vẫn không phải xu hướng chính, cũng không phổ biến như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ thực sự thấy được đôi tình nhân đồng giới có giá trị nhan sắc cao đến như vậy.

Nam sinh cất tiếng kia dĩ nhiên là người mới vừa rồi muốn tiếp cận Mỹ Linh, có lẽ là không cam lòng nên muốn lần nữa thử thăm dò hai người một chút cho hả giận. Dường như Quảng Linh Linh đã nhìn thấu suy nghĩ vặt vãnh này, nhìn sâu vào cậu ta một cái, ánh mắt như băng lạnh. Dưới thời tiết ba mươi độ nóng bức, nam sinh vẫn cảm thấy hơi rùng mình.

Mỹ Linh cũng sững sờ, không ngờ tới nam sinh kia sẽ lắm mồm như vậy, nhưng mà lại có chút vui mừng không rõ. Bây giờ mọi người đều hiểu lầm cô ấy và chị là tình nhân, những ánh mắt soi mói rơi trên người chị cũng trở nên không còn đáng ghét như trước nữa.

"Xin lỗi, chị đã có đối tượng tại sao lại không nói sớm."

Lại là người nam sinh to gan kia, miệng cậu ta rất khéo, thoạt nhìn chính là một người tinh ranh, tròng mắt đảo một vòng lộ ra nụ cười xấu xa: "Như vậy đi, đổi thành chị cùng bạn gái hôn một cái được không? Cũng không cần uống sáu ly rượu nữa."

Cậu ta vừa nói vừa nhìn Mỹ Linh nói: "Bạn học, uống một hơi sáu ly rượu này vào thì cho dù là tửu lượng tốt không thể say, nhưng dạ dày cũng sẽ rất khó chịu. Cậu nhẫn tâm để cho bạn gái cậu uống sao?"

Lời này đã chặn kín đường lui của hai người, từ chối nữa sẽ để lộ ra việc các cô hết lần này tới lần khác nói dối về mối quan hệ của cả hai. Mỹ Linh hơi suy nghĩ một chút liền biết ý đồ nam sinh kia khi nói ra chuyện các cô là tình nhân. Nhìn như giải vây, nhưng thực ra thì chính là đang dò xét.

Quảng Linh Linh lại có chút do dự.

Chỉ đổi thành nụ hôn như lúc trước mà thôi, chuyện xa hơn bọn họ cũng đã làm, hoàn toàn không cần phải lưỡng lự.

Nhưng mà cô vừa mới dự định thay đổi phương thức sống chung cùng Mỹ Linh, hai người mấy ngày này có thể nói là "tương kính như tân", một chút tiếp xúc thân mật tay chân cũng không có, khó khăn lắm quan hệ mới có chút tiến triển, cảm giác hiểu rõ đối phương hơn rất nhiều.

Lần này làm lại thì giống như là hôn môi cùng bạn mới quen vậy, không được tự nhiên.

Cô gái trẻ nhìn về phía cô bằng ánh mắt bình tĩnh như nước. Quảng Linh Linh càng thêm do dự.

Cô không muốn thể hiện sự nôn nóng, như vậy sẽ có vẻ như mình là một bà chị kỳ lạ, một lòng ham muốn sắc đẹp thể xác đối phương.

Hai người đã bị đưa lên sân khấu, không thể không làm, đối với cặp đôi yêu nhau thì hôn môi là chuyện hết sức bình thường, bây giờ mọi người đều tin lời của nam sinh và coi họ là một cặp.

"Hôn bạn gái mình thì có gì phải do dự?"

"Đúng vậy, chị không làm được à?"

Tiếng cười, reo hò của những người xem náo nhiệt vang lên không ngừng, và chàng trai vừa nói chuyện cứ nhìn chằm chằm vào hai cô, như thể việc chứng minh rằng hai người bọn cô không phải là một cặp sẽ khiến lòng tự trọng đàn ông của hắn được nâng cao vậy.

Mỹ Linh vốn đang chờ đợi, nếu tiếp tục trạng thái hiện tại sẽ khiến mọi người càng thêm nghi ngờ, ánh mắt cô ấy dần rũ xuống, có chút thất vọng nói không nên lời.

"Em xin lỗi, chị."

Đột nhiên cô gái nghiêng người tiến về phía trước, nhẹ giọng nói bên tai cô một câu như vậy, trong mắt Quảng Linh Linh có những cảm xúc nhìn không hiểu.

Cô lẩm bẩm như có chút xúc động: "Mỹ Linh...."

Bàn tay chạm vào một bên mặt cô, mùi hương quen thuộc đánh tới, hơi thở đang dang dở của cô bị chặn lại ở giữa môi.

Mỹ Linh nhắm mắt, nâng lấy mặt cô hôn một cách nghiêm túc.

Quảng Linh Linh mở to mắt, thấy lông mi thiếu nữ run rẩy hiện ra vẻ lo lắng, cảm nhận được đôi môi mềm mại nhẹ nhàng hôn rất thâm tình kia.

Xung quanh lập tức hỗn loạn.

"Đây là nụ hôn lưỡi kéo dài một phút đồng hồ, bắt đầu tính giờ, bắt đầu tính giờ!"

"Thì ra chị là thụ, ha ha ha!"

Trên mặt Quảng Linh Linh nóng dần lên, cô không chịu được.

Những ngón tay đang giữ lấy khuôn mặt cô bỗng siết chặt, dường như thể hiện sự không hài lòng với sự lơ đãng của cô, trên môi truyền đến cảm giác đau nhói. Cô ấy cắn một cái, sau đó đưa lưỡi ra liếm.

Chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt quét dọc chỗ bị cắn, giống như một con thú nhỏ liếm vết thương để nó mau lành.

Bốn phía như xuất hiện một rào cản vô hình, khiến những tiếng ồn ào xung quanh hoàn toàn bị cô lập bên ngoài, âm thanh truyền đến tai có cảm giác không được chân thật.

Quảng Linh Linh không nghe rõ bất kể điều gì nữa, lúc này mới phát hiện nhịp tim mình có chút không bình thường, toàn thân bủn rủn, màng nhĩ đập mạnh, hơi thở rối loạn.

Trong lúc nhất thời, cô gái chiếm lấy thế chủ động cạy mở răng môi đưa vào, quấn lấy đầu lưỡi cô cùng khiêu vũ.

Mỹ Linh rất thông minh, năng lực học tập rất mạnh, không còn ngây ngô như lần đầu tiên, hiện tại có thể hôn một cách thuần thục. Thiếu nữ hôn liên tiếp vài cái, môi răng quấn quýt, khiến Quảng Linh Linh thở hổn hển, cơ thể có phản ứng.

Trái lại, Mỹ Linh lại có bộ dáng thành thạo điêu luyện, trừ bỏ ban đầu thấy được lông mi cô ấy có chút run rẩy lo lắng, bây giờ trên mặt chỉ còn lại một mảnh ý vị say mê.

Quảng Linh Linh thầm mắng chửi cơ thể mình không có tiền đồ, cô chưa bao giờ cảm thấy một phút trôi qua lại lâu đến vậy.

Đầu lưỡi bị kéo lấy, cô ấy còn thỉnh thoảng nghịch ngợm dùng răng khẽ cắn, mút môi, thật là mệt nhọc.

Tại sao Mỹ Linh làm được điều này một cách tự nhiên như vậy?

Cô vốn đang ở thế bị động bỗng đưa tay giữ lấy cổ Mỹ Linh, khiến nụ hôn này trở nên sâu hơn.

"Ưm!!" Mỹ Linh có chút ngạc nhiên hừ mũi, mới vừa rồi còn mặc kệ cô ấy đảo khách thành chủ, linh hoạt cong lưỡi lên.

Mỗi lần tiếp xúc giữa lưỡi với lưỡi thì liền tác động trực tiếp đến tâm hồn họ, họ đang làm việc đáng lẽ ra họ không nên làm.

Đôi mắt Mỹ Linh đỏ lên, do sự chủ động của ai kia, đôi mắt bỗng chốc trở nên ẩm ướt.

"A! Đã hết giờ rồi!"

Bên cạnh, một cô gái nhẹ nhàng kêu lên, thời gian đã sớm trôi qua một nửa, chỉ là mọi người thích thú xem, không có bất kỳ ai quấy rầy.

Quảng Linh Linh nghe được thanh âm này liền tỉnh táo lại, tách môi ra, cô chớp chớp mắt, ánh mắt có chút mông lung.

Bờ môi hai người óng ánh còn vương chút nước bọt, son môi đã lem nhưng môi dường như còn đỏ hơn trước.

"Đủ không?"

Quảng Linh Linh thản nhiên liếc mắt, lên tiếng nhắc nhở nữ sinh, chính là nữ sinh đã mời bọn cô tham dự trước đó.

Những người khác hiển nhiên có ý đồ nhất định, cố ý không nhắc nhở.

"Như thế là đủ rồi..."

Cậu nam sinh ồn ào nhất ngơ ngác mở miệng. Mọi người đều có hơi bất an.

Quảng Linh Linh rút ra một tờ giấy, từ trong túi xách lấy ra một chiếc gương, lau đi vết son môi bị lem, rồi lại nhìn chàng trai trò chuyện cùng mình trước đó qua gương.

Sắc mặt cu cậu tương đối khó coi. Tâm tình cô tốt lên nhiều.

Quảng Linh Linh nhìn sang Mỹ Linh, mặt mày ửng đỏ, đôi mắt chứa nước rũ xuống, không biết đang suy nghĩ điều gì. Cẩn thận lấy thêm giấy lau son lem trên đôi môi mịn màng kia, động tác cũng nhẹ nhàng, nâng niu đến lạ.
__________
Wi: Vote cho sốp nào, chap sau love secene không nhỉ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro