Khi 188 trải nghiệm độ tra của nhau: Tống Cư Hàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: https://luomu27675.lofter.com/

Hệ thống đột nhiên lập lòe ánh sáng xanh, sau một hồi âm thanh "tích tích", ầm ầm vang lên một cái, xem ra vì được nâng cấp, giọng nói cũng trở nên vui vẻ hơn:

"Hệ thống tình yêu đam mỹ, trải qua kiểm tra, hoạt động không tệ, trải nghiệm khách hàng rất tốt. Bây giờ đặc biệt nâng cấp lên phiên bản 2.0, hình thức mới lạ, cách thức hoạt động phong phú, trải nghiệm nâng cao, chúc mừng các vị~"

Thiệu Quần:

".........Mẹ mày chứ chúc mừng"

Hệ thống không để ý tới Thiệu Quần toxic, ôn hòa nói:

"Bởi vì cấp trên cho biết 188 nam đoàn là đỉnh lưu trong giới tra công, cho nên chúng tôi sẽ tặng kèm một gói phục vụ, mang đến cho các vị trải nghiệm tuyệt vời nhất"

188:......Chúng tôi cũng không muốn cái đỉnh lưu này.

Giản Tuỳ Anh ngược lại vô cùng sảng khoái vung tay:

"Lầm bà lầm bầm như đàn bà, nói đi, trải nghiệm cái gì."

Hệ thống nói:

"Chúng ta sẽ tiến hành quay về quá khứ"

Tống Cư Hàn khiếp sợ:

"Con mẹ nó, còn phải đi về quá khứ ?!!"

Thiệu Quần táo bạo kháng nghị:

"Ông muốn khiếu nại, đệt, trải nghiệm cái quỷ gì chứ ?!"

Triệu Cẩm Tân lặng lẽ nhìn thoáng qua Lê Sóc, một bên suy nghĩ phải làm nũng thế nào, một bên thì cho anh mình một phiếu tán thành.

Lạc Nghệ mỉm cười cầm điện thoại, định bụng hack vào hệ thống, xem như mọi chuyện được giải quyết.

Lý Ngọc trịnh trọng cầm tay Giản Tùy Anh: "Anh Giản, em........" Đem cái hệ thống ngu ngục này đập bể có được không.

Giản Tùy Anh ngồi chéo nguẩy, lạnh như băng hừ một tiếng: "Không"

Yến Minh Tu cúi đầu, một nửa khuôn mặt giấu trong bóng tối, Chu Tường lập tức ôm chặt cậu:

"Minh Tu, anh ở đây."

Hệ thống cũng nhìn ra công đoàn bối rối cùng bất an, thay đổi giọng điệu:

"Xin mọi người đừng hoảng sợ, đây là một loại trò chơi vượt ải, giả định tình huống, để các vị nam đoàn tự mình trải nghiệm cảm giác bị tra, tôi tin gia chủ đoàn sẽ rất thích"

Ôn Tiểu Huy hình như rất chờ mong, có thể nói là vui như tết: "Thích! ! ! "

Giản Tùy Anh không hề nghĩ ngợi nhẹ nhàng gật đầu.

Lê Sóc bỏ qua ánh mắt đáng thương của Triệu Cẩm Tân đang làm nũng, có chút hăng hái đồng ý.

Về phần Cố Thanh Bùi, cho biết vì chưa được chứng kiến tra công có thể tra tới trình độ nào, cho nên rất muốn mở mang kiến thức.

Bạch Tân Vũ hoàn toàn tuân theo ý kiến của Giản Tùy Anh, trong lòng cảm giác lại hào hứng lại thoải mái.

Hệ thống khi hố người thì tốc độ đặc biệt nhanh, chưa tới mấy phút toàn bộ 188 đã bị đưa tới 9 căn phòng tách biệt, âm thanh cùng bối cảnh vô cùng chân thực.

Gia chủ đoàn tức thì yên tĩnh ngồi vào vị trí trước xem màn hình lớn, quan sát tình huống bên trong.

Xuất hiện trước mặt 188 là những người máy nam được hệ thống mô phỏng, trang phục khác nhau, gương mặt tương tự, đều vô cùng đẹp trai, đặc biệt, vì tạo cảm giác thân thuộc, còn có chiều cao 1m88.

Bắt đầu trước chính là Tống Cư Hàn.
Tống Cư Hàn giống như cái đại gia đứng trong sảnh, tư thế vô cùng càn rỡ, hắn cũng rất ngạc nhiên với vị tây trang giày da chó hình người trước mặt mình, đúng là ngu vcl, tổng tài thì có thể nói mấy lời ngu vcl nào chứ.

Chỉ thấy "bá đạo tổng tài" trên màn hình lên tiếng:

"Tống Thiên Vương, ông già rồi..."

SÉT ĐÁNH NGANG TAI

Hắn rõ ràng đã bị đưa đến chỗ của người mô phỏng của Nguyên Dương, chính là giọng điệu đó.

Tống • quan tâm sắc đẹp • vạn nhân mê • Cư Hàn chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt bốc lên sát khí:

"MÀY NÓI AI GIÀ HẢ ?!"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha." Cố Thanh Bùi lập tức hiểu được tình huống mà Tống Cư Hàn đang gặp phải, cười đến mất khống chế.

Rất tốt, đây là lúc vừa về nước, chó con cùng hắn giở tính tình.

Tuy cũng không thể gọi là tra, nhưng được cái câu này chọc trúng hồng tâm của Tống Cư Hàn.

Tống Cư Hàn nghiến răng nghiến lợi hỏi một lần nữa:

"Mày vừa mới nói, tao già ?!!"

Tổng tài vô cùng hoàn mỹ bắt được tinh túy, dùng ánh mắt dò xét một vòng quanh người Tống Cư Hàn, lập tức bắt bẻ:

" Tống Thiên Vương không còn hấp dẫn như lúc trẻ nữa. Còn rụng tóc"

"Tao đệt cả nhà mày !!!" Tống Cư Hàn xắn tay áo, vẻ mặt dữ tợn, "Mày mù hay điếc ?! Không biết nói vài lời dễ nghe sao !!"

Hà Cố: "........." Những lời này nghe có chút quen tai.

Hệ thống bình tĩnh cắt ngang hắn:

" Làm phiền một chút, Tống tiên sinh, mong ngài hãy làm theo nguyên tác. Bây giờ ngài nên tỏ vẻ không quan tâm, tiêu sái rời đi."

"Tiêu sái cái rắm!" Tống Cư Hàn cả giận nói, "Nó nói tôi già, có nghe không? Còn vu oan tôi bị rụng tóc, không nghe thấy sao? Hả...?"

Hệ thống vẫn như cũ nói:

"Nghe thấy. Nhưng mong ngài hãy làm theo nguyên tác"

Tống Cư Hàn bất đắt dĩ hùng hùng hổ hổ xoay người sang chỗ khác, trừng mắt nhìn hệ thống:

"Mẹ nó, còn có nguyên tác ? Tôi cũng không phải đối tượng của cậu ta, mắc gì tôi phải nhịn tên khốn này chứ."

Hệ thống nho nhã lễ độ nói:

"Tống tiên sinh, ngài nên may mắn không cần phải trải nghiệm chính mình"

Tống Cư Hàn: "........."

Hắn nhớ lại trình độ độc mồm độc miệng của mình năm đó, rồi tưởng tượng hậu quả nếu có người dám đứng trước mặt mình nói mấy câu đó.

Đau lòng.

Cậu quyết định, lúc về phải đối xử với Hà Cố thật tốt.

Trước màn hình, Hà Cố ôn nhu cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro