Chương 14: Nỗi bi thương của xà quái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Biên dịch: Yên Hy.

Đang đắc ý hướng Draco biểu diễn vóc người uyển chuyển Basilisk đột nhiên cảm giác được một luồn hơi lạnh, nó nghi hoặc nghiêng đầu, bộ dáng đáng yêu làm hai mắt Draco càng tỏa sáng.

Basilisk cũng hoang mang cực độ, đây là tầng hầm, tuy rằng nó là xà quái cao quý nhưng vẫn là động vật máu lạnh, sợ lạnh cũng là chuyện đương nhiên. Nhưng nó đã sớm nói Eos cho nó một thần chú giữ ấm rồi, trước kia cũng cảm thấy lạnh, thế nào đột nhiên lại lạnh bức người như vậy?

Nghĩ đến đây, Basilisk dùng một ánh mắt mang theo chút kinh bỉ nhìn về phía Eos: 【 Eos, thần chú giữ ấm của cô hết hiệu lực rồi, mới được bao lâu ss.. Ma lực của cô ít quá, không thể nào so với ngàn năm trước ss...】.

Trên trán Eos nháy mắt nhảy lên vài cái gân xanh, trước không nói "cô" ngàn năm trước có bao nhiêu ma lực, hiện giờ cô chỉ là một phù thủy nhỏ vừa đủ mười một tuổi không lâu.

Hơn nữa cô đối với ma lực của bản thân rất kiêu ngạo, tuy rằng còn kém hơn hiệu trưởng Dumbledore, nhưng tin tưởng rằng ma lực hiện tại của bản thân đã bằng với rất nhiều phù thủy trưởng thành, nếu không nhiều năm suy tưởng của cô đều đã làm không công!

Còn rắn này còn dám ghét bỏ ma lực cô thiếu! Rõ ràng là tự bản thân nó không hiểu nguồn khí lạnh bắt đầu từ đâu, dù có cho nó thêm một tá chú giữ ấm cũng dùng không có tác dụng.

Eos điều chỉnh tay phải một chút, để tầm mắt Basilisk chống lại tầm mắt giáo sư Snape, dùng ngữ điệu rất chậm nói: 【 Basilisk, tôi nghĩ hiện tại ông nên hiểu vì sao ông lại bị rét, thần chú giữ ấm trên người ông vẫn tốt lắm. 】

Basilisk đột nhiên nhớ tới Eos vừa giới thiệu qua cho nó, phù thủy dùng ánh mắt tối như mực cuồng nhiệt trước mắt là viện trưởng Slytherin... Đó không phải là giáo sư môn ma dược đương nhiệm của Hogwarts, Salazar đối với khả năng ma dược của người kia rất tán thưởng sao?
 
Nghe nói hắn rất cuồng nhiệt với ma dược, nhiệt tình yêu thương các loại thí nghiệm ma dược, không khác biệt với Salazar lắm. Đợi chút, không khác biệt với Salazar... Không phải Basilisk nó trong mắt hắn cũng là các loại nguyên liệu ma dược quý hiếm chứ! Nghe Eos nói, lần này Salazar muốn "Phục sinh ", còn cần hắn nấu một ít ma dược. Xong rồi, nó chết chắc rồi!

Chẳng lẽ đã qua ngàn năm , nó vẫn là tránh khỏi kết cục bị lấy máu, nọc độc thậm chí cưỡng chế lột da hả? Trời ơi, không, khó trách nó sẽ cảm thấy lạnh, quả nhiên là nó hiểu lầm Eos. Thần chú giữ ấm sao có thể bảo vệ nó khỏi ánh mắt này chứ!

Basilisk di chuyển thân thể, đem cơ thể đã rất nhỏ bé của nó núp vào trong ống tay áo Eos. Sau khi trốn khỏi ánh mắt cuồng nhiệt kia, cách một lớp áo choàng phù thủy, nó cuối cùng cảm thấy không lạnh lẽo nữa.

"Ôi, sao Basilisk đột nhiên lại trốn đi ?" Draco kinh ngạc hỏi, vừa rồi nó không phải rất có tinh thần chơi đùa với cậu sao.

Eos hé miệng cười, ý bảo Draco nhìn về phía giáo sư Snape.

Hoàng tử bạch kim quay đầu nhìn thấy cha nuôi cậu đang nhìn chằm chằm cổ tay áo Eos, cuối cùng cũng đã hiểu vì sao Basilisk lại trốn đi. Dù sao trong mắt cha nuôi cậu, Basilisk dù còn sống, cũng chỉ là một kho tài liệu ma dược không cạn kiệt.

"Khụ khụ." Eos cố ý ho khan, đem lực chú ý của Snape từ trên cổ tay cô kéo đi, nói "Hiện giờ xà quái đã ở chỗ tôi, hơn nữa đã ký một khế ước mới, hiện tại tôi là chủ nhân mới của nó, nên mọi người không cần lo lắng sẽ xảy ra sự kiện hóa đá lần nữa.”

"Lần này vận khí của cô tốt, tiểu thư Gawain, cô có thể mỗi lần cô đều sẽ may mắn như vậy sao?" Snape rốt cuộc cũng đem tâm kéo về, quan tâm đến học trò ông.

"Viện trưởng, tôi tin tưởng rằng, may mắn cũng là một phần của sức mạnh, không phải sao?" Eos nhíu mày giả cười nói.

"Chỉ mong tiểu thư Gawain cô có thể luôn luôn có vận khí như vậy." Snape hừ lên một hơi.

"Có lẽ tôi nên cân nhắc cải thiện di chứng từ Phúc linh tề?" Eos nói.
 
Tuy rằng cô cũng không biết phía trước Snape và Draco đã xảy ra chuyện gì, nhưng xét theo bầu không khí không mấy thân thiện, hẳn là rắc rối cũng không dễ chịu cho lắm. Draco là một người bạn mà cô nhận định, giáo sư Snape chỉ là viện trưởng của cô mà thôi, thân thiết khác nhau, nên đương nhiên cô sẽ đứng về phía Draco. Cho nên, chỉ chống đối với Snape trong lời nói mà thôi, cũng không phải là vấn đề nghiêm trọng chứ?

Tuy rằng Slytherin đều có một ít hẹp hòi, nhưng Eos cũng không sợ Snape sẽ làm khó dễ cô. Tuy rằng về phương diện ma dược không thể so sánh với Đại ma dược sư Snape, nhưng đã ở trên tiêu chuẩn người bình thường rất nhiều. Hơn nữa cô còn là huynh trưởng Slytherin, chỉ còn không có liên hệ với sự an toàn tính mạng của "Đứa trẻ sống sót", thật ra Snape vẫn rất bao che khuyết điểm.

Cho nên, Eos cũng không cảm thấy một chút khiêu khích nho nhỏ như vậy sẽ mang lại phiền toái cho cô. Về phần cần Snape nấu một chút ma dược để ‘hồi sinh’ Salazar, tin tưởng chỉ cần đem cách điều chế đưa cho ông, không cần thỉnh cầu ông ta sẽ muốn bào chế nó. Dù sao ông cũng là một người cực kỳ si mê ma dược, hơn nữa có thiết bị gian lận là Basilisk ở đây, không sợ Snape không đồng ý.

“Nếu Phúc linh tề có thể dễ dàng thay đổi vậy thì tốt rồi, tiểu thư Gawain.” Snape hừ lạnh một tiếng, "Khó được ngày nghỉ giáng sinh, đừng đùa quá mức là được.”

Nam phù thủy mặc áo bào màu tên cao lớn bức người nhanh chóng bước đến bên cửa, lúc đên cạnh cánh cửa, ông quay đầu lại nói: "Tiểu thư Gawain, cô nên thấy may mắn, đặc quyền của hiệu trưởng Hogwarts không thể sử dụng trong hầm Slytherin.”

Eos cùng Draco hiểu ý nhíu mày, xem ra hành động trong mật thất của Eos lần này Snape sẽ không báo lại với hiệu trưởng Dumbledore, chỉ cần không có liên quan "Đứa trẻ sống sót" kia, có lẽ, còn có cơ hội?

Suy nghĩ một chút sắp phục sinh xà tổ, Eos thở dài. Kỳ thực cô thật sự vẫn rất thích giáo sư, hy vọng ông không nên làm xà tổ thất vọng, nếu không phiền toái có thể rất lớn. Giống với nguyên tác bị Nagini một ngụm cắn chết còn tốt, kết cục rơi xuống tay vị hắc phù thủy kia, nghĩ một chút Eos đều cảm thấy da đầu run lên.

Tạm biệt Draco , Eos trở về phòng ngủ của mình.
 
Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi thật tốt!
Ban đêm, nằm trên giường lớn Eos cảm giác bản thân rất mệt mỏi, một chút cũng ngủ không được, chuyện phát sinh hôm nay đối với cô mà nói quá mức kích thích.

Salazar Slytherin vậy mà còn sống! Cô vốn chỉ định mang xà quái ra khỏi mật thất mà thôi, không nghĩ tới thế nhưng sẽ phát hiện bí mật lớn động trời như vậy, hơn nữa công tước Slytherin hồi sinh lại cần sự hỗ trợ của cô.

Tuy rằng Salazar nhìn như rất thành khẩn thẳng thắng toàn bộ với cô, nhưng thật ra cô không tin tưởng được bao nhiêu. Chính cô cũng là Slytherin, tự nhiên biết ở chung với một Slytherin là không ngừng dò xét để tìm điểm cân bằng.

Vậy thì, Salazar còn có thể có cái gì lén gạt cô nhỉ ?

Để cho Eos để ý, diện mạo của cô lại giống với “cô” ngàn năm trước. Trên thế giới thật sự sẽ không có nhiều điều trùng hợp đến như vậy, nếu có chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên. Đây là một nhà chiêm tinh (bói toán) đã nói với cô trong đời trước.

Có được tướng mạo giống nhau, chứng tỏ cô cùng người nọ ngàn năm trước nhất định có dính dáng. Phân tích từ trong lời nói của Salazar, “cô” kia hẳn là người yêu của hắn, là vợ hắn chăng?

Vợ hắn cũng một Gawain, chẳng lẽ vì vậy bọn họ mới có bề ngoài giống nhau?
Không, không phải như vậy, nếu chính bởi vì đều là Gawain, bọn họ cũng không khả năng sẽ có bề ngoài giống nhau. Lại nói, người Salazar Slytherin yêu không phải Godric Gryffindor hả?

Tuy rằng trong nguyên tác không có miêu tả quá nhiều về bốn người đứng đầu, nhưng trong rất nhiều đồng nhân, sự kết hợp của bộ đôi xà tổ và sư tổ không tồi chút nào!

A, không nghĩ nữa. Những chuyện đó đều không có quan hệ với cô, cô chỉ cần làm tốt chuyện của bản thân thì tốt rồi, làm chuyện bản thân muốn làm là được.

【 Basilisk, gần đây ông có vẻ sẽ lột da nhỉ? 】 Eos đột nhiên nhớ tới trong nguyên tác "Đứa trẻ sống sót" từ toilet nữ lầu hai tiến vào mật thất, trước tiên gặp được vỏ rắn lột vĩ đại của Basilisk còn tương đối tươi mới.
 
Basilisk cuộn mình trên gối Eos, thè đầu lưỡi rất nhỏ cọ cọ trên mặt cô, nói: 【 Ừ, nhanh thôi. Trong vòng nửa năm thể nào cũng thay da ss...】

【 Nửa năm cũng coi như nhanh, rắn không phải lột da vào thời điểm đầu xuân sao? 】 Thời gian nửa năm có chút hơi dài, đến lúc đó nói không chừng đã nghỉ hề, lúc đó cô không có biện pháp tiếp tục ở lại Hogwarts.

【 Ta thường ngủ một giấc tầm mười năm ss... Nửa năm cũng chỉ là thời gian ngủ gật thôi... 】

【 Đã như vậy, ta cho ngươi chuẩn bị chút ma dược, cho ông lột da kỳ trước nhé. 】 Eos đánh nhịp nói, 【 Tôi cần vỏ rắn lột của ông. 】

Trước hết dùng thứ này làm quà sinh nhật Snape, rồi mới nhờ ông hỗ trợ nấu chút ma dược, hẳn sẽ không bị phun quá nhiều nọc độc, Eos không quá xác định nghĩ, chậm rãi rơi vào bên trong giấc ngủ say nồng.

Basilisk khóc không ra nước mắt nhìn phía bức tranh trên tường: 【 Salazar, Eos không hổ là vợ ngài ss... Cùng ngàn năm trước giống nhau, cũng như cũ coi ta thành thùng dược liệu di động, ngài cũng vậy! Ta sao có thể làm sủng vậy của ngài ss... Còn có xà quái khổ hơn ta sao? 】

Salazar không biết khi nào xuất hiện trong tranh trấn an: 【 Basilisk, chỉ là để cho ngươi lột da nhanh chút mà thôi, không phải vấn đề gì lớn. Ngẫm lại xem, nếu lần này ngươi không đi theo Eos, cuối cùng bị hiệu trưởng bắt được, đưa cho vị giáo sư ma dược kia... 】

Basilisk nghe được Salazar nói như vậy, không khỏi rùng mình một cái. Vẫn may, nữ chủ nhân chỉ cần da nó mới lột mà thôi, nếu nó rơi vào trong tay vị hắc phù thủy kia, phỏng chừng trốn không thoát bị rút gân kéo da, nói không chừng răng của nó cũng sẽ bị lột sạch.

Quả nhiên, vẫn là đi theo nữ chủ nhân mới là lựa chọn tốt nhất! Chỉ là cho chút nọc độc, rút chút máu, thay chút da thôi, Basilisk nó còn chịu được!
 
Hết chương 14.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro