Chương 201: Vậy có được tính là mở khóa nguyên tác không!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hệ thống: Cảm ơn món quà của tự nhiên!

✦✦✦

"..." Thời Tấc Cẩn cau mày nói mê mấy tiếng, con ngươi mệt mỏi dưới đôi mí mắt mỏng chuyển động, làn da tuyết và hàng mi bạc hòa vào nhau trong bóng tối đến mức không phân biệt được ranh giới, mí mắt và lông mi cùng run nhẹ nhàng như đôi cánh trong suốt muốn bay, đầu mi ẩn hiện trong bóng tối, chẳng hiểu sao lại khiến Anouchka có khả năng nhìn ban đêm xuất sắc không khỏi cảm thấy trái tim thắt lại.

Hắn lập tức cúi người về phía bạn đời, cúi đầu hôn nhẹ mí mắt đang run rẩy của anh, yết hầu của hắn trượt lên xuống, trong cổ họng phát ra âm thanh khàn khàn trái ngược với tiếng rít của tộc ong: "———"

Đồng thời Anouchka đưa tay đặt lên cổ Thời Tấc Cẩn, ngón tay dùng lực vừa phải.

Thời Tấc Cẩn giãn mày ra lại chìm vào giấc ngủ.

Ngay sau đó Anouchka ngẩng đầu, vẻ mặt bình tĩnh biến mất để lộ lớp băng cứng gàn dở dưới mặt nước.

Hắn lấy vòng chỉ huy dưới giường, cúi đầu thao tác mở máy, vô số tin nhắn được đánh dấu đỏ ùa vào màn hình, chứng minh các phó quan bên ngoài vẫn trung thành gõ cửa.

Anouchka tạm thời chuyển từ chế độ quân sự sang chế độ giám sát của hệ thống chính, thao tác một lúc trong phòng ngủ chính tối tăm vang lên tiếng cơ khí lăn bánh và tiếng ma sát của thiết bị kim loại khởi động, rèm quanh bốn cột giường khẽ lay động.

Ngay sau đó tiếng gió điều hòa vận hành lớn hơn, mùi đặc biệt tràn ngập căn phòng nhanh chóng được hệ thống lưu thông không khí làm sạch.

Anouchka khịt khịt mũi vẫn ngửi thấy một mùi nhựa cây thoang thoảng, ngọn lửa và sát khí bị mùi hương này biến thành một tờ giấy ướt không thể cháy, dù đốt mãi cũng không cháy lên được.

Mùi nhựa cây bám vào da và môi lưỡi của Anouchka, không thể rửa sạch tạm thời mùi hương làm tinh thần trùng hưng phấn này.

Hắn hít sâu, cầm vòng chỉ huy bước nhanh về phía phòng thay đồ.

Vài giây sau.

Rầm! Trong bóng tối của phòng thay đồ đột nhiên vang lên tiếng thủy tinh vỡ mạnh xuống đất.

Vài giây nữa lại vang lên tiếng mảnh thủy tinh bị nghiền nát.

...

Rầm! Evans đầy tinh thần đấm vào cánh cửa chạm trổ nặng nề.

"Đừng đập nữa!" Phó quan William kéo vai Evans, đưa màn hình ảo của trí não cho Evans xem.

Trong giao diện hộp thư, trạng thái của email tin tức mới nhất gửi cho tổng tư lệnh hiện: [Đã mở đọc]

"Email nhiệm vụ mới nhất hiển thị đã đọc, tổng tư lệnh chắc chắn đã thức dậy, có lẽ đang mặc quần áo, anh lại gây tiếng ồn! Lửa giận của tổng tư lệnh chắc chắn sẽ bị anh khơi lên!" Phó quan William nói: "Anh cũng thấy từ sân thượng lâu đài đến đây có bao nhiêu cổng an ninh và súng máy tự động, chúng ta mang theo hộp ủy quyền tạm thời cũng phải đi cẩn thận, anh đừng quá nôn nóng, Evans."

"Dù có nôn nóng hay không cũng phải nôn nóng." Evans Amon nghiêm túc nói: "Bốn vùng lớn đều đang chú ý đến tai họa xảy ra ở khu Đông, một trưởng quan nắm rõ tình hình bị mất liên lạc hơn 15 giờ đã được xem là chậm trễ quân sự nghiêm trọng. Liên minh Thủ đô và khu Tây có thể tạm gác lại nhưng trưởng quan phải nhanh chóng liên lạc với các phe quân đoàn, liên quan đến biển dị thú, chúng ta..."

"——" Cánh cửa chạm trổ nặng nề cuối hành lang rung nhẹ, mở ra một khe hở, cuộc tranh luận bên ngoài hành lang lập tức im bặt.

Không khí đột nhiên có thêm một mùi nồng nặc, ngạt thở, không thể miêu tả được.

Đội phó quan: "..."

Cả đội như bị đóng băng bởi băng tuyết ngoài cửa sổ hành lang.

Hơn chục cái đầu đủ màu quay về hướng cửa phòng ngủ chính, mắt họ trống rỗng, đồng tử giãn rộng, xúc tu trong tóc dựng đứng rồi nằm xuống!

Trong bóng tối sau cánh cửa tổng tư lệnh Cash không có biểu cảm gì, mặc một bộ áo ngủ đen cao cổ không hợp với khí chất, vai khoác áo quân phục, một tay cầm vòng chỉ huy.

Mùi nồng nặc đó chính từ người tổng tư lệnh Cash phát ra.

Trong đội phó quan có quân y và lính truyền tin mang theo hộp y tế, lúc này tay cầm hộp y tế của quân y khẽ run.

"Ờm." Evans Amon chỉ vào Anouchka, môi run run.

Anouchka bốc một mùi hương nồng đến mức hôi, hệt như đã ngâm trong năm trăm chai nước hoa hỗn hợp, về mặt vật lý tràn đầy sự uy nghi khiến các trùng có khứu giác nhạy không thể đối mặt trực diện.

Đội phó quan đều bị nghẹt thở, đồng tử giãn rộng.

"... Mịa ngài mất liên lạc 15 giờ để ngâm trong nước hoa à? Trưởng quan, ngài có mùi như một cục cứt biết đi."

Ngay sau đó ngoài Evans Amon, phó quan William và các thành viên tiểu đội khác đồng loạt quỳ một gối, cúi đầu cung kính chào, nín thở không dám ngẩng đầu.

Trong bóng tối sau cửa, tổng tư lệnh Cash: "..."

Quân thư đi cùng: "..."

Khiếp, thích ngâm mình trong nước hoa tại nhà có phải quá mới lạ không!? Có phải chúng ta đã vô tình phát hiện ra sở thích kỳ lạ không muốn ai biết của tổng tư lệnh!?

Phó quan Evans, ngậm miệng lại! Để lại cho chúng tôi một con đường sống! Lúc thực hiện nhiệm vụ lần này đã lo lắm rồi, đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa!

"Tôi đã nắm rõ tình hình, hành động không có ủy quyền lần này của các anh không tính vào vi phạm điều lệ." Anouchka phớt lờ sự lo lắng của binh sĩ cũng không để ý đến sự bất lịch sự của Evans Amon.

Hắn cư xử như một trưởng quan bị cấp dưới làm phiền giấc ngủ nhưng lại kìm nén cơn giận: "Evans, thời gian tới anh đi phối hợp với bộ phận truyền thông quân sự từ chối tất cả các câu hỏi liên quan đến cộng sự của quân ta là Fate."

Evans Amon: "..."

Sao cả lúc mở miệng cậu cũng có mùi thơm nồng nặc đến thối um, cậu nốc cả chai nước hoa à?

"Được rồi, tôi biết rồi." Phó quan Evans nhịn thở nói. Vòng trí não của hắn kêu vài tiếng báo hiệu bèn cúi đầu nhìn thấy Cash đã chuyển một phần quyền ủy quyền truyền thông quân sự sang tài khoản nội bộ của hắn.

Anouchka: "William."

"Có, tư lệnh." Phó quan William quỳ một gối, cúi đầu kính trọng đáp lại.

"Anh phối hợp với bộ phận trang bị và nhân sự dự bị để mở rộng trưng binh." Anouchka đứng ở cửa phòng ngủ chính thao tác vòng chỉ huy phân công nhiệm vụ, tổ chức cuộc họp ngắn tạm thời: "Bao nhiêu quân đoàn cấp thấp và trung xin thăm viếng thì cho phép bấy nhiêu, nhưng không được đưa họ vào lãnh thổ Viễn Đông, đưa họ đến phía Tây Viễn Đông."

"Không thẩm tra?" Phó quan William cúi đầu hỏi: "Nếu có thế lực khác..."

"Đơn xin này chắc chắn không thiếu gián điệp." Anouchka cười khẩy: "Hơn một triệu đơn xin phụ thuộc, ngay cả trong lịch sử cũng chưa từng có tiền lệ."

Ngay sau đó giọng của Anouchka trở nên lạnh lùng: "Họ muốn vào thì cứ để họ vào."

"Đúng lúc Viễn Đông nằm sâu trong Bắc Cực, xung quanh toàn là vùng hoang vu, sắp xếp cho họ đi khai hoang, hoặc khi chi nhánh tiên phong săn bắt dị thú xong thì xử lý rác thải. Trùng muốn đi thì ở lại, không muốn thì cũng không cần tốn sức quản lý, cấm họ mua vật tư và sử dụng tuyến đường lỗ đen vận chuyển tại Viễn Đông, không chịu được thì sẽ tự đi." Anouchka lạnh giọng nói.

"Các anh quá coi trọng đơn xin một triệu này, cũng không phải là lần cuối cùng họ xin lệ thuộc, sau này đừng chuyển sang hồ sơ cần phê duyệt, lãng phí thời gian của tôi." Anouchka dùng ngón tay làm bút, nhanh chóng ký tên trên tài liệu ngoại giao được bộ phận truyền thông quân sự đánh dấu đỏ, cụp mắt xác nhận mống mắt với vòng chỉ huy, sau đó gửi đi từng email rồi lập tức chuyển sang hai trang đối thoại, không ngừng trả lời tin nhắn của biệt động và tổng tư lệnh Quân đoàn 1.

"Bắc Cực là vùng lớn nhất trong vùng, ít được khai thác nhất, nếu đã có trùng tự nguyện làm gián điệp và lao động thì dùng họ mở rộng bản đồ Viễn Đông của tôi." Anouchka vừa viết vừa ngừng, không mấy bận tâm cuối cùng kết luận: "Một thời gian sau, khảo sát ra quân đoàn hoang dã có thể dùng thì làm tuyên truyền quân sự cho quân đoàn Cash, mệnh lệnh tuyên truyền quân sự đầu tiên là giết tất cả kẻ bất thường. Tước đoạt tất cả quyền yêu cầu xét xử và miễn trừ từ tòa án quân sự của những kẻ bất thường."

Những kẻ bất thường chính là gián điệp.

"Vâng, thưa trưởng quan!" Phó quan William đáp lại đầy phấn khởi. Tuy tổng tư lệnh đọc mệnh lệnh một cách vô cảm, nhưng anh ta vẫn nghe mà máu nóng dâng trào, phó quan William đảm bảo: "Chậm nhất một tháng, tôi sẽ giao cho ngài một kết quả khiến ngài hài lòng!"

"Tốt." Anouchka quay sang Evans Amon, dặn dò thêm một số nhiệm vụ ngoại giao rồi nói: "Tôi vừa mới phê duyệt cho Jeanine từ Liên minh Thủ đô và đoàn sứ giả Mắt Mèo vào thẳng hành tinh chính Viễn Đông từ trung tâm hải quan, sau khi đoàn sứ giả Mắt Mèo đến, anh sẽ tiếp đón họ."

Evans Amon gật đầu dứt khoát: "Vâng, thưa tổng tư lệnh."

"Tạm thời chỉ có vậy, các anh cầm hộp trở về theo lối cũ, tôi sẽ quay lại trụ sở sau." Anouchka nói.

Phó quan William và những quân thư khác cầm hộp y tế không có ý kiến, họ đồng thanh hô, "Rõ!" rồi đứng yên tại chỗ, đợi trưởng quan quay lưng mới rời đi.

Nhưng, đúng lúc đó Evans Amon lại lên tiếng.

"Tổng tư lệnh." Evans Amon cúi đầu tôn kính: "Đoàn sứ giả Mắt Mèo dự kiến đến vào ngày 14, hạm đội của Jeanine sẽ vào cảng vũ trụ của hành tinh chính vào tối nay lúc 7 giờ, họ có mục tiêu rõ ràng là đến gặp đối tác quân sự của chúng ta, ngài Fate."

Anouchka đang nhanh tay trả lời tin nhắn, nghe vậy thoáng dừng tay lại, ngẩng lên nhìn Evans lúc này mới chú ý thấy hôm nay Evans Amon mặc quân phục lễ nghi, cấp bậc đại tá và huy hiệu khen thưởng trên vai được ánh sáng trắng từ phía hành lang chiếu sáng rực rỡ.

"Vậy thì sao?"

Evans Amon ngẩng đầu lên.

Anouchka nhìn thẳng vào mắt Evans.

Evans là trùng cấp trung trượt gen, mắt luôn ở trạng thái đồng tử dọc như thú, kết hợp với khuôn mặt em bé bẩm sinh, khi tham vọng và khát vọng hiện ra trên mặt sẽ đặc biệt rõ ràng, toát ra một sự tàn nhẫn ngây thơ hiểm ác.

Anouchka nhìn quân phục lễ nghi sạch sẽ mới tinh của Evans, huy hiệu khen thưởng trên ngực trái không có vết xước, chắc chắn hôm nay mới lấy ra từ hộp chống bụi.

Evans Amon nhìn chằm chằm Anouchka: "Nên ngài sẽ bận rộn đến nỗi không có thời gian rảnh 20 phút nào trong vài tuần tới, nếu ngài Fate cần tham dự các cuộc họp xã giao cần thiết, cần một trùng có thân phận phù hợp và có trọng lượng đồng hành, trong trường hợp cần thiết xử lý hành vi thiếu lễ độ từ trùng Liên minh Thủ đô hoặc Quân đoàn 4."

Ánh mắt Evans dừng lại ở cổ áo bộ đồ ngủ cao cổ của Anouchka vài giây, có một vết hằn đỏ mờ mờ như bị thứ gì như dây thắt chặt, chỉ khi đối diện trực diện mới thấy được. Đến lúc này Evans mới khẳng định được phần nào những lời đồn đại về mối quan hệ mập mờ giữa Cash và một quý ngài bí ẩn.

Nhưng Evans không để tâm đến quý ngài bí ẩn đó, hắn ẩn ý nói: "Chắc ngài sẽ thích có thời gian rảnh rỗi, có lẽ sẽ thích ở một mình, ngâm mình trong bồn tắm hương thơm."

"Vì ngài đã giao bộ phận ngoại giao cho tôi phụ trách, tôi sẽ đồng hành cùng ngài Fate xử lý các vấn đề xã giao cũng thuận tiện hơn." Trong mắt Evans không giấu nổi mong chờ với một đối tượng khác.

Đội phó quan đang quỳ không cảm thấy có vấn đề gì, trừ việc phó quan Evans chọc ngoáy sở thích hương nước hoa thái quá của tổng tư lệnh, các mặt khác cũng coi là đề nghị hợp lý.

Nhưng ngay giây tiếp theo, họ bất chợt không nghe thấy tiếng tổng tư lệnh gõ bàn phím ảo để trả lời tin nhắn nữa.

"Đề nghị hay." Anouchka nói: "Không chấp nhận."

Evans: ?

Ngay sau đó tầm nhìn của Evans bỗng quay cuồng, khi hắn cảm nhận cơn đau truyền đến não bộ qua dây thần kinh, hắn đã bị đập vào tường.

Evans Amon chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra cũng phản ứng trước cú đánh bất ngờ của Cash thì sau gáy đã nổi da gà!

Chỉ 0.2 giây sau khi cảm thấy đau, Cash đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.

...

"A!"

"Moá!"

"Ái!"

"Wow? Treo lên rồi!"

"Hả? Đợi đã? Hả hả hả?"

"Nguyên tác mở khóa rồi? Hả? Vl! Hả?"

Thời Tấc Cẩn nhíu mày mở mắt trước tiếng ồn ào từ hệ thống, đập vào mắt đầu tiên là trần giường tối tăm, bốn trụ giường lại rủ xuống bốn bức rèm kín, và...

"?"

Và song sắt vàng xuất hiện lại bên cạnh giường bốn trụ.

Thời Tấc Cẩn: "..."

Ngủ một giấc dậy lại thấy song sắt vàng xuất hiện.

"Chuyện gì vậy, mấy giờ rồi." Thời Tấc Cẩn hỏi hệ thống.

"Bây giờ là 2 giờ 14 phút chiều ngày 11! Thầy Thời! Có tin vui!" Hệ thống líu lo: "Lần này khỏi cần lo song sắt vàng! Đây chỉ là một phản ứng nhỏ từ phần câu chuyện thầy viết trong buổi livestream tối qua!"

Hệ thống giải thích đơn giản cho Thời Tấc Cẩn những chuyện đã xảy ra tối qua và sáng nay thậm chí ngay lúc này: "Đội phó quan gõ cửa, A567 thức dậy từ giường đã nâng song sắt vàng lại nhưng không khóa chặt, thầy có thể thử đẩy vị trí góc bên trái để ra ngoài rửa mặt. Sau đó!" Hệ thống nói đầy thán phục: "A567 thật sự không biết xấu hổ!"

Thời Tấc Cẩn: ?

Hệ thống kể chi tiết: "Đội phó quan này đã đến tận cửa, ổng và thầy ôm nhau cả đêm mà không đeo vòng ức chế hormone, mùi đặc trưng của kỳ phát tình không thể rửa sạch ngay. Ổng không nói một lời, đi thẳng vào phòng thay đồ, lấy nước hoa uống cạn cả chai dùng hết 5 hộp nước hoa trong phòng! Xịt nước hoa khắp người mới chịu mở cửa!"

"Thầy không thể ngờ được! Evans Amon mỉa mai A567 tắm nước hoa quên cả công việc, chủ động đề nghị chia sẻ một phần công việc ngoại giao của A567! Bao gồm cả một số công việc xã hội của thầy, tức là streamer Fate! A567 rất để ý việc năng lực làm việc của mình bị chế giễu! Và đã xảy ra xung đột với Evans Amon!"

"Nguyên tác đột nhiên mở khóa một chương đối đầu cãi nhau giữa Cash và Amon nguyên tác!" Hệ thống hưng phấn nói.

"... Họ cãi nhau vì công việc? Nguyên tác đã mở khóa một chương đối đầu cãi nhau giữa Cash và Amon nguyên tác?"

"Đúng vậy! Đúng là cãi nhau vì công việc! Nguyên tác đã tự động mở khóa!" Hệ thống nói một cách kích động: "Hiện tượng này em biết! Em đã xem qua ký ức của thầy! Hiện tượng này còn được gọi là 'cảm ơn món quà của tự nhiên'!".

".."

QQ: 流年引秋鹊

QQ: 要吃绿豆糕嘛

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro