Chương 235: Có đó không? Cho xem thanh máu nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin lỗi." Anouchka nói: "Em quá nhập tâm vào cốt truyện mới do anh viết."

Hắn giơ tay tháo chiếc tai nghe bluetooth bên tai, tắt đi những giọng nói lộn xộn của hai Amon từ đầu bên kia của tai nghe: "Hôm nay cuộc họp... Cậu đi đâu vậy... Cái gì? Tôi... Quá nhiều chi tiết rồi! Cash, tắt micro công việc trước khi mở miệng! Phân biệt công tư đi!!!" "Cậu muốn ăn đòn à??? Gào rú vào micro??? Ai muốn sủa vậy? Thói quen gì thế..."

Hai giây nữa trôi qua, Anouchka vẫn không nói gì.

Trưởng quân đoàn đứng im lìm trước cửa với vẻ mặt trầm ngâm, chiếc áo choàng đen theo quy định quân đội phủ xuống sau lưng. Đường nét của chiếc áo choàng thẳng tắp, độ cong của vạt áo gần như vuông góc, dáng người cao ráo cân đối gần như tỉ lệ vàng của một cấp A bậc cao tạo nên một khí chất đặc biệt. Dù đứng im lặng không nói, khí thế và hình ảnh của Anouchka Cash vẫn như một lưỡi dao quân đội đã mài sắc. Cả người tỏa ra sát khí lạnh lùng, sắc bén.

"Nếu anh muốn thử những tương tác thân mật nào đó, cứ nói thẳng với em, hoặc thử nghiệm trên người em."

Tổng tư lệnh lạnh lùng như thanh đao cứng nhắc cố gắng xoa dịu vẻ mặt lạnh lùng của bạn đời: "Trong thời kỳ ấu thơ, cổ họng của trùng cái có một tuyến tiết ra một loại axit tiêu hóa đặc biệt, loại axit đặc biệt này có thể hỗ trợ trùng con ăn được thức ăn có vỏ cứng, thậm chí dịch tuyến cổ họng của một số trùng con có độc còn có thể làm tan chảy đá và thép. Hầu hết trùng cái đến 16 tuổi, khi cơ quan tiêu hóa phát triển hoàn thiện, tuyến cổ họng đặc biệt mới thoái hóa."

"Tuyến cổ họng của một số trùng độc sẽ không thoái hóa. Ve sầu là loài không độc, theo logic sinh học, khi nhân vật trong truyện nuốt chiếc thìa bạc, quý ngài rút ra hẳn chỉ còn nửa cán thìa. Trước khi viết, anh nên thử với em xem có thể dùng dịch tuyến cổ họng để hòa tan chiếc thìa bạc không..."

Thời Tấc Cẩn hờ hững khẽ nhướng mày trái: "?"

Tổng tư lệnh Cash mặt không biểu cảm để tỏ ra điềm tĩnh, nhanh chóng đổi lời: "Không phải chuyện gì to tát."

"Streamer Fate là á thư, anh cũng không phải trùng cái. Anh không hiểu cấu tạo sinh lý và sự phát triển của trùng cái là chuyện bình thường. Lần sau viết về những tương tác liên quan đến điều này, về những chi tiết biến đổi sinh lý, anh cứ đến tìm em để làm thí nghiệm." Anouchka nói.

[Kinh khủng quá.]

Hệ thống bỗng nói hai tiếng bên tai Thời Tấc Cẩn, [Trên diễn đàn Fate có một bài đăng HOT với hơn 100 triệu lượt xem, chuyên nghiên cứu chi tiết tương tác giữa các nhân vật chính trong truyện của Fate. 90% các bình luận hàng đầu đều là những tài khoản hùa theo nhau, tự nguyện hiến thân làm nguyên liệu sinh học cho á thư Fate, cố gắng làm cho những tương tác thân mật toàn diện và hợp lý hơn. Không biết A567 có đọc được bài đăng này không. Lịch làm việc của ổng chật kín đến mức không nhét lọt hạt gạo, vậy mà vẫn có thể lướt diễn đàn, đúng là thanh niên nghiện mạng!]

"..." Thời Tấc Cẩn nói với Anouchka: "Đừng lướt diễn đàn trong giờ làm việc."

"Ồ." Anouchka im lặng, ánh mắt đóng đinh xuống sàn nhà, vắt óc tìm kiếm chủ đề an toàn tiếp theo, cố gắng kìm nén những suy nghĩ đang dâng trào như thủy triều.

Cảm giác thôi thúc muốn hỏi cho rõ về phương pháp tiên tri dâng trào từ bụng, như tre già măng mọc, suýt nữa đã phá vỡ hàm răng đang cắn chặt... Anouchka kiềm chế hơi thở không để lại dấu vết, một lần nữa dồn nén mạnh mẽ tham vọng đang cuộn trào cùng với nghi ngờ và kinh ngạc.

Nếu nói rằng, những "dự đoán tọa độ" được tiết lộ trong những câu chuyện trước đây của Fate đều trùng khớp với những hành tinh đã từng xảy ra một đợt biển dị thú trong thực tế, thì "dự đoán" về đợt dị thú bùng phát tiếp theo có thể được giải thích là kết quả tính toán của công nghệ tiên tiến.

Vậy thì, lần này Fate viết: "Tổng tư lệnh biệt động tái cấu trúc chiến trận, chiến trận mới nhiều lần giao chiến với kẻ thù thương vong thảm khốc, lỗ đen chưa biết tuôn ra một lượng lớn dị thú mới, tổng tư lệnh biệt động đau đầu nhức óc, cuối cùng quyết định tự thăm dò lỗ đen chưa biết và mất liên lạc" hoàn toàn không có dữ liệu khoa học và thông tin tình báo nào hỗ trợ!

Trang web chính thức của biệt động đã hai tuần không cập nhật tin tức động thái, không có danh sách tử trận cũng không có tin tức về dị thú mới, Fate viết lời tiên tri liên quan đến biệt động là đoán mò hoàn toàn!

Điều khiến Anouchka tắt tiếng nhất là, ngay sau khi anh đọc xong phần bối cảnh được nhắc đến qua loa trong câu chuyện, trong thực tế Evans Amon đã mang theo lời nhắn của tổng tư lệnh biệt động đến. Sau đó, họ sẽ có một cuộc họp.

Trưởng quan Amon đã nói với Anouchka giống như trong câu chuyện: "Tuần này cổng lỗ đen đã tạo ra 16 điểm nhảy biến dị, có 3 điểm rất khó phong tỏa."

"Dị thú tuôn ra không ngừng, giết không hết đã đành, trong đó lại còn có cả những loài mới chưa biết. Tsk, Anouchka, tôi định cải tổ lại chiến trận mà cậu đã nghiên cứu phát triển trước đây, thử xem có thể kiểm soát tỷ lệ tử vong của binh lính không, nếu không kiểm soát được nữa, dị thú mới sẽ lan tràn đến liên minh."

"Tuyến phòng thủ đầu tiên của liên minh là tổng Quân đoàn 1 nhưng Cindy chỉ giỏi đánh những trận chiến có đủ thông tin tình báo, nó có thể đè bẹp những nhóm dị thú đã biết, nhưng khi đối mặt với dị thú mới lại bó tay! Đồ ngốc không biết linh hoạt! Sắp xếp chiến trận tệ hại! Vậy mà có thể xếp chiến trận va chạm vào nhau khi cùng bao vây tiêu diệt dị thú mới! Nó tưởng mình đang chỉ huy giao thông ở trung tâm thành phố chính à! Chỉ huy mù quáng! Học năm năm chỉ huy ở Ottowen mà vô dụng! Kinh nghiệm chiến tranh những năm qua chẳng bằng bãi phân thải ra ngoài cơ thể!" Tổng tư lệnh Amon giận dữ nói.

Giữa chừng cuộc họp, Evans Amon chen vào hai câu: "Con thấy trong báo cáo viết rằng trưởng quan Cindy còn bắt sống được một số dị thú mới, gửi đến khu thí nghiệm để kiểm tra năng lượng biến dị, cũng coi như là một đóng góp chiến tranh rất lớn. Không đến nỗi tệ vậy đâu, trưởng quan Amon."

Tổng tư lệnh Amon nghe xong cười lạnh một tiếng, đôi mắt màu tảo biển tối sầm lại, giọng nói sắc như dao: "Cái giá phải trả để bắt sống đám dị thú mới này là hai đại đội lính của tôi đã chết, lẽ ra họ không nên chết. Cindy rất có tài phạm sai lầm, giống hệt như mày vậy, mày may mắn là không ở bên cạnh ba mày lúc này, không thì ba mày đã bóp nát phổi mày rồi. Im miệng nghe đây."

Evans Amon cúi đầu không nói gì.

"Cindy không có chiến lược đối phó với dị thú mới. Hôm nay dị thú mới xông qua cổng lỗ đen, ngày mai nó có thể nằm phòng chăm sóc đặc biệt, ngày kia trực tiếp phủ cờ hỏa táng! Ban đầu nghĩ điều một cái đầu sắt như vậy đến phục vụ cho biệt động là ý tưởng ngu ngốc nhất trong đời trùng của tôi, không có cái thứ hai."

Tổng tư lệnh Amon quay sang nhìn Anouchka đang lặng lẽ lắng nghe, thương lượng: "Gần đây công việc hợp tác của cậu với Mười Dao Cùn thế nào? Có ai kéo chân cậu không? Cậu đừng lãng phí thời gian với bọn họ để kéo dài hợp đồng, một đám yếu đuối không cầm nổi dao thì có ích gì, chắc là muốn ép cậu làm tiền tuyến. Lát nữa tôi sẽ soạn một bản hợp đồng giữa biệt động và Viễn Đông gửi qua, cậu lo hợp đồng quân sự của biệt động. Đợi biệt động xong việc đợt này, tôi sẽ phái vài sĩ quan xuống hỗ trợ cậu mở rộng khu vực, bỏ qua đám ngốc đó đi. Cậu bỏ qua bọn họ thì họ sẽ tự động bám lấy cậu thôi, một lũ ngu ngốc đáng bị dạy dỗ."

Tổng tư lệnh Amon cau mày: "Nếu chiến trận mới của cậu vẫn không kiểm soát được những dị thú mới xuất hiện, tôi định tự xuyên qua tuyến đường lỗ đen để tìm và tiêu diệt thú đầu đàn ở đầu bên kia. Khi tôi vắng mặt, tôi sẽ bảo Cindy liên lạc với cậu nhiều hơn. Anouchka, hửm? Anouchka? Cậu đang thất thần à?"

Năm tai họa, dị thú mới không ngừng xuất hiện, chiến trận khó giải, mối lo canh cánh trong lòng không thể tiêu diệt hết, tổng tư lệnh biệt động chủ động thăm dò —— từng điểm tiên tri hư cấu trong câu chuyện đều được tổng tư lệnh Amon vô tình bổ sung đầy đủ trong cuộc họp thực tế.

Dường như suy nghĩ và quyết định của tổng tư lệnh biệt động đều trở thành một phần diễn tiếp trong câu chuyện của Fate.

Trong cuộc họp lúc đó, Anouchka bị tình huống hư cấu chuyển thành hiện thực một cách trùng hợp đến kỳ lạ như vậy làm kinh sợ, một lời tiên tri kỳ diệu hoàn toàn có thật, không có dữ liệu hỗ trợ, không có công nghệ làm nền tảng, một...

Suy nghĩ của Anouchka đông cứng trong chốc lát, các giác quan khác của cơ thể được khuếch đại vô hạn, máy lạnh trong phòng họp rất đủ, hắn cảm thấy làn gió lạnh chưa từng bao trùm và thổi đến như vậy. Nó nhẹ nhàng phất cánh tay, vai và mặt hắn. Như thể... Destiny với làn da trắng như tuyết và mái tóc bạc lúc này đang đứng bên cạnh hắn, vòng tay ôm lấy vai hắn, áp má vào má hắn, mỉm cười nhẹ nhàng hỏi bằng giọng dịu dàng thường ngày: Em sợ rồi phải không?

...

Lòng dạ Anouchka xao động, dừng bước bên cửa, nhìn nửa kia ngồi sau bàn làm việc trong phòng. Thời Tấc Cẩn đang thu dọn tài liệu giấy và sổ ghi chép trải ra trên bàn.

Lời tiên tri là một phép màu, đồng thời cũng là một vũ khí tàn bạo và độc nhất vô nhị.

Nếu sử dụng vũ khí này đúng cách, sự xâm lược của các đợt dị thú sẽ không còn tồn tại, trong vòng mười năm, quần thể dị thú sẽ trở thành một biểu tượng chiến thắng trong lịch sử quân đoàn, một vòng nguyệt quế chiến thắng lưu truyền trong lịch sử của cả tộc.

Nửa đời Anouchka lớn lên trong quy tắc của quân đoàn, trong bản năng của hắn có thói quen săn đuổi máu tanh và chiến thắng.

Nếu trùng sở hữu phương thức tiên tri không phải là Destiny.

Tổng tư lệnh quân Viễn Đông sẽ lập tức tham gia vào cuộc chiến tranh giành đoạt tiên tri giả, như săn đuổi một con hươu quý hiếm, một con đại bàng bay lượn trên bầu trời, một con cá lớn bơi lội trong biển sâu. Sau khi bắt được, sẽ bẻ gãy chân dài của nó, bẻ gãy cánh đại bàng, cạo vảy chặt xương, quấn xích sắt, dùng điện hình và công nghệ sinh học thần kinh để kiểm soát tiên tri giả, như mài giũa một con dao chiến đấu, mài phẳng sự chống đối và do dự của tiên tri giả, chỉ giữ lại khả năng dự đoán sắc bén và tàn nhẫn như lưỡi dao.

Những thứ khác? Không quan trọng. Không có trùng tộc nào giao tiếp với vũ khí.

Nhưng bây giờ, tồn tại có khả năng tiên tri nghi ngờ là Destiny.

Tồn tại mà hắn sẽ không bao giờ và không thể làm tổn thương.

Anouchka đứng phạt ở cửa, cố gắng đấu tranh với bản năng chiến tranh dấy lên và cảm giác khủng hoảng trong mối quan hệ thân mật.

Hắn biết rõ mình học bài học về tình yêu và đồng hành một cách vội vàng và kém cỏi. Song, đôi mắt bạc của bạn đời như lửa như ánh sáng, ngọn lửa tình yêu đó quá rực rỡ và hào phóng khiến Anouchka thường không nhìn rõ ranh giới và giới hạn đằng sau nụ cười của Destiny.

Lửa tình lại quá đỗi ấm áp khiến những vết sẹo trong lòng do xúc phạm quá giới hạn trong mối quan hệ yêu đương cũng bị nhầm lẫn là tình yêu nồng cháy, làm mờ đi cảm giác đau khổ. Cho rằng tình yêu cũng như vậy, nóng bỏng khó chịu.

Nhưng một khi lửa tình tắt đi, tất cả những sự xúc phạm quá giới hạn trong thời kỳ yêu say đắm sẽ trở thành những vách đá sau khi thủy triều rút, mọc lên những gai đá gồ ghề và sắc nhọn giữa mối quan hệ của cả hai. Anouchka tuyệt đối không muốn Destiny bị mối quan hệ thân mật ép buộc, thở dài nuốt xuống sự khó xử và khó chịu trong im lặng, sinh ra những gai đá trong lòng.

Không được, phải kiểm soát tốt, điều chỉnh ham muốn máu me kiểm soát và phân tích chiến thắng, điều chỉnh, kiểm soát, đè nén xuống. Anouchka mím môi, hít thở sâu một cách khó phát hiện lại nghĩ ra một chủ đề an toàn, vừa định mở miệng, Thời Tấc Cẩn sau bàn làm việc đã lên tiếng trước.

"Vừa kết thúc một cuộc họp à?" Thời Tấc Cẩn nhìn giờ, 01:20 đêm ngày 15: "Tất cả lịch họp hôm nay đã kết thúc chưa?"

"Tạm thời kết thúc rồi." Anouchka nhìn sàn nhà với vẻ mặt không cảm xúc: "Cuộc họp cuối cùng là với biệt động. Tình hình sau cổng lỗ đen gần đây có chút bất ổn, tổng tư lệnh tìm em để cải tiến lại chiến trận mới. Vì công việc khẩn cấp, em đã hoãn các nhiệm vụ quân sự khác từ 1 giờ đến 2 giờ 30. Trước khi cuộc họp tiếp theo bắt đầu, bây giờ có 70 phút thời gian nghỉ ngơi."

Nói xong, quân thư tóc vàng đứng nghiêm trang.

Vẻ lạnh lùng trong biểu cảm của Thời Tấc Cẩn hơi thuyên giảm. Tổng tư lệnh quân đoàn trẻ tuổi họp liên tục, ngày nào cũng ăn mặc chỉnh tề, quản lý hình ảnh và phong cách có thể lên trang bìa tạp chí tuyên truyền quân đội bất cứ lúc nào, bây giờ hắn làm một tư thế báo cáo của binh lính cúi đầu nhìn sàn nhà, im lặng đứng phạt trông thực sự giống như một cảnh hài hước trong phim hài.

Tổng tư lệnh quân đoàn chững chạc tự đá vào hình ảnh rạng rỡ của mình, thật hài hước.

"Hình như hôm nay có ai đó bối rối rơi vào hang thỏ rồi." Thời Tấc Cẩn kẹp trang nháp cuối cùng vào sổ tay, trêu chọc khó nhận ra: "Đừng đứng phạt nữa, tân binh. Vào đi."

Tên tân binh đứng phạt ở cửa ngẩng đầu lên, vẻ mặt vẫn nghiêm túc tập trung, môi hơi động đậy: "Phủ chỉ huy không bố trí cảnh quan tự nhiên..." "Chỉ là một ẩn dụ thôi." Thời Tấc Cẩn ngắt lời: "Lại đây."

"Ừm."

Thời Tấc Cẩn đứng dậy khỏi bàn làm việc, đi đến quầy bar ở phía bên kia phòng, Anouchka lặng lẽ tiến lại gần, đôi giày quân đội dẫm lên bóng của bạn đời mới dừng lại.

Thời Tấc Cẩn chọn một chai rượu từ tủ lạnh, rồi gắp hai chiếc ly sâm panh từ cành trưng bày pha lê bên cạnh quầy bar, vừa quay người, ồ! Một bóng đen sát mặt đứng thẳng.

Thời Tấc Cẩn nhắm mắt lại một chút, Anouchka nửa giơ hai tay, tạo ra tư thế nửa đầu hàng không có tính tấn công.

Thời Tấc Cẩn dùng ly sâm panh gõ đại vào xương mũi của quân thư: "Đứng ra."

Anouchka lùi lại nửa bước, nhưng vẫn dính rất gần.

Anh có thể ngửi thấy mùi hỗn hợp của nhiều loại chất kích thích trên người Anouchka.

Thời Tấc Cẩn lắc đầu không nói gì, gật đầu về phía chiếc ghế sofa dài sau quầy bar, mái tóc bạc đan xen như nước chảy từ vai xuống. Dưới ánh đèn, những sợi tóc bạc ánh lên ánh sáng nhạt, bóng tóc hòa tan vào bóng đen sắc như dao, Anouchka mất tập trung trong chốc lát.

"Trước khi giải đáp thắc mắc của em, em có thể kể chi tiết cho anh về tình hình chiến sự gần đây ở cổng lỗ đen không? Trang web chính thức của biệt động đã hai tuần không cập nhật tin tức mới rồi." Thời Tấc Cẩn nói.

Anh ngồi xuống ghế sofa, mở nút chai và rót rượu một cách nhuần nhuyễn, đưa một ly cho Anouchka.

Qua thành ly rượu lung linh và méo mó, Anouchka nhìn thấy ngón tay của Thời Tấc Cẩn nắm lấy thân ly, những ngón tay trắng muốt ấy trông như một thìa mật cây bồ đề đang nửa đông nửa tan, dường như đang hòa nhẹ nhàng vào trong ly rượu.

Cơn khát bỏng cháy từ cổ họng, ngứa ngáy khiến Anouchka khó chịu, hắn mới nhớ ra mình đã mở hai cuộc họp quan trọng liên tiếp mà không uống một ngụm nước nào.

"Được." Anouchka ngồi xuống và nhận lấy ly rượu, uống một hơi cạn. Sau đó hắn ngồi thẳng lưng, đặt hai tay lên đầu gối rồi báo cáo: "Từ cuối tháng 9, đỉnh điểm của từ trường hấp dẫn hỗn loạn sau cánh cổng lỗ đen đã tăng thêm 20%."

"Tin xấu."

"Xoáy lỗ đen được tạo thành từ lực hấp dẫn hỗn loạn. Lực hấp dẫn mạnh có đặc tính uốn cong thời gian. Một giờ ở vùng sao Liên minh có thể tương đương với 20 đến 50 năm trong xoáy lỗ đen. Từ trường hấp dẫn càng hỗn loạn thì độ lệch thời gian càng lớn, các dị thú sinh ra từ xoáy lỗ đen sẽ mạnh hơn và có nhiều đặc tính đột biến hơn."

Dường như tác giả gốc đã sử dụng kiến thức vật lý trung học về lực hấp dẫn của lỗ đen để tạo ra biển dị thú. Thời Tấc Cẩn kiên nhẫn lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu.

"Lần cuối cùng biệt động phát hiện ra sự biến động đột ngột của từ trường hấp dẫn ở cổng lỗ đen, với đỉnh điểm tăng vọt là 200 năm trước." Anouchka nói.

Trong 5 phút tiếp theo, Anouchka nhanh chóng và gọn gàng tóm tắt tình hình bất thường gần đây của cổng lỗ đen. Cuối cùng hắn nói: "Một khi xác định được rằng chiến trận chiến đấu mới không kiểm soát được tỷ lệ tử vong của quân thư, tổng tư lệnh Amon sẽ lập tức lên đường vượt qua điểm nhảy lỗ đen không ổn định để tiêu diệt thú đầu đàn đã mở ra con đường này."

Anouchka đột nhiên dừng lại vài giây.

Thời Tấc Cẩn đang lắng nghe, trong lòng suy nghĩ vô cùng phức tạp.

Hiện tại: "công nghệ tiên tri" trong tay anh gồm hai phần: những chi tiết chỉ được nhắc đến sơ lược trong nguyên tác và những ghi chép về chiến tranh được ký chủ thứ ba ghi lại trong hồ sơ. Cả hai bản ghi đều không đầy đủ. Trong nguyên tác, những trận chiến lớn có tên tuổi thường chỉ được nhắc qua loa, khi VV biết được thì mọi chuyện đã kết thúc.

Còn ký chủ thứ ba thì ở xa trung tâm câu chuyện, sống ở vùng sao hẻo lánh, bận rộn qua lại để chống lại sự xâm lược của dị thú, không có tâm trí để theo dõi tin tức thời sự của liên minh. Trong sổ tay của ký chủ thứ ba, ghi chép về sự sụp đổ của quân đoàn biệt động chỉ có một dòng: Cuối năm 20, tuyến phòng thủ cổng lỗ đen bị phá hủy, quân đoàn biệt động không còn tồn tại, từ đó trở thành biểu tượng lịch sử.

Lời tiên tri về biệt động mà Thời Tấc Cẩn viết trong buổi livestream là sự kết hợp giữa nguyên tác, sổ tay và một phần ghi chép về các nhiệm vụ xuất quân ban đầu của trưởng quan A567.

Các nhiệm vụ ngoại cảnh của biệt động rất thường xuyên. Anh xem xét hồ sơ tại ngũ biệt động của trưởng quan A567, số lần ra ngoài trong một tháng đạt đến con số kinh hoàng là 72 lần. Dù biết được tháng mà tổng tư lệnh biệt động qua đời, một tháng có 30 ngày, Thời Tấc Cẩn vẫn khó có thể phân biệt được ngày mà tổng tư lệnh biệt động mất tích.

Nhưng khi nghe Anouchka nói rằng hắn đã nhận được yêu cầu hợp tác chiến trận mới từ tổng tư lệnh biệt động, Thời Tấc Cẩn lập tức thu hẹp phạm vi thời gian trong lòng: Hôm nay là ngày 15 tháng 10, Anouchka bận rộn trong tháng 10, dù không ngủ để làm lại chiến trận mới cũng cần 10 ngày.

Cần 7 ngày chu kỳ để so sánh và có được tỷ lệ ổn định khi đưa chiến trận mới vào sử dụng để thống kê tỷ lệ tử vong. Tính toàn bộ chu kỳ kế hoạch, phạm vi thời gian trước khi tổng tư lệnh biệt động mất tích được đẩy đến ngày 2 tháng 11.

Nếu chiến trận mới vẫn không hiệu quả, tổng tư lệnh biệt động đã mất một lượng lớn binh lính sẽ lập tức lên đường khám phá lỗ đen chưa biết để giải quyết mối họa.

Ước tính thận trọng... Thời Tấc Cẩn suy nghĩ trong đầu, sử dụng thông tin từ các nguồn khác nhau, khoanh vùng thời điểm tử vong của tổng tư lệnh biệt động: Xác suất rất cao là tổng tư lệnh biệt động sẽ tự xông qua lỗ đen vào khoảng ngày 1-3 tháng 11!

...

"Tổng tư lệnh Amon chắc chắn sẽ đi khám phá lỗ đen chưa biết." Sau một lúc im lặng, Anouchka trầm giọng nói: "Em đã kể một phần nội dung câu chuyện của anh trong cuộc họp, nhưng tổng tư lệnh Amon không tin."

Thời Tấc Cẩn suy nghĩ một lúc rồi cong mắt cười: "Tổng tư lệnh Amon có mắng em không? Nói rằng em bị anh lừa đến đầu váng mắt hoa, đến cả câu chuyện hư cấu cũng tin là thật, nhắc em phải cẩn thận với Fate, đừng để chưa bị mười đại quân đoàn lừa thành chó săn, lại đi làm công cho Fate."

"..."

Anouchka cứng nhắc đáp lại: "Tổng tư lệnh Amon nói..."

...

"Tên Fate đó quả thật có chút bản lĩnh."

10 phút trước.

Hình ảnh ảo của Klaes Amon trong cuộc họp ảo nói: "Nếu không thì cũng không thể lừa được đám ngốc trong liên minh, dắt mũi chúng chạy khắp vùng sao. Cậu hợp tác với cậu phải cẩn thận, đừng để chưa bị Mười Dao Cùn đe doạ lại đi làm việc cho một trùng Liên minh Thủ đô."

Anouchka: "Fate không phải là trùng Liên minh Thủ đô, anh ấy thuộc phe ngoài liên minh."

"Ha." Evans Amon đứng bên cạnh phát ra một tiếng mũi.

"..." Tổng tư lệnh Amon: "Ewa, mày mà lên tiếng nữa là tự tát vào mặt mình đấy."

Evans Amon trợn tròn mắt: "?" Hắn chỉ vào mình, mặt đầy vẻ: Con làm gì khiến ba không vui??

Tổng tư lệnh Amon tiếp tục nói với Anouchka: "Fate là một trùng rất thông minh, linh hoạt và xảo quyệt hơn tất cả những trùng Liên minh Thủ đô mà tôi biết. Theo thông tin tình báo của tôi, từ khi cậu ta bắt đầu cho đến khi có đủ tư cách đứng ngang hàng với cậu, chỉ mất chưa đầy ba tháng. Cậu ta chắc chắn có một cái mũi có thể ngửi thấy nguy hiểm và an toàn, một đôi mắt giỏi phát hiện cơ hội và điểm yếu, một cái lưỡi bạc có thể kích động đá vỡ vụn, sông dài đảo ngược."

"Loại trùng này sinh ra đã có thành tựu, được thiên phú ưu ái, giống như thiên phú ưu ái cậu vậy. Anouchka, cậu có thể tin lời cậu ta nhưng đừng tin hoàn toàn." Tổng tư lệnh Amon nghiêm túc nói: "Thứ vĩnh cửu trên đời là quyền lực vũ trang tối cao, cốt lõi của quyền lực vũ trang là gì?"

"Sự răn đe áp đảo và bạo lực không thể chống cự." Anouchka nói.

Evans Amon định nói gì đó nhưng không lên tiếng.

"Đúng vậy." Tổng tư lệnh Amon gật đầu: "Tôi đã từng dành 3 giờ nghiên cứu thông tin tình báo về Fate, một trong những vũ khí sắc bén trong tay cậu ta chính là câu chuyện hư cấu và công nghệ tiên tiến không thể phá vỡ."

Trong lời nói của tổng tư lệnh Amon có chút khen ngợi: "Cậu ta kết hợp câu chuyện hư cấu với công nghệ tiên tiến, tạo ra sự răn đe áp đảo nhân tạo, dệt một mạng lưới tiên tri dường như không thể chống cự trước mặt các trùng, cậu ta đang tạo ra một tấm vé thông hành vĩnh cửu độc đáo."

"Cậu ta gần như đã làm được rồi." Tổng tư lệnh Amon cười một tiếng: "Fate hợp tác với cậu, cậu khoan dung thân thiện với cậu ta, cậu ta ngửi thấy cơ hội từ sự khoan dung của cậu. Cậu ta viết như vậy, nếu đoán trúng, cậu sẽ tin tưởng cậu ta hơn, cậu ta sẽ lợi dụng cậu và có được nhiều lợi ích hơn từ tay cậu mà một bước lên trời. Nếu đoán sai, tất cả chỉ là câu chuyện hư cấu, lần sau tiếp tục. Cậu ta đã dùng thủ đoạn nửa thật nửa giả này để đào được một miếng bánh lớn từ Liên minh."

Hình ảnh ảo của tổng tư lệnh Amon vung tay: "Anouchka, tôi đã nhập ngũ hơn 70 năm rồi, trong đời trùng tôi đã khám phá vô số điểm nhảy lỗ đen chưa biết. Yên tâm đi, dù ai chết thì tôi cũng sẽ không chết."

"Hơn nữa tôi mới đổi hệ thống vũ khí cho Ares gần đây, lần tuần tra săn này nếu không phải tên ngốc Cindy xếp trận loạn xạ, biệt động đã không bị tổn thất nặng như vậy." Nhắc đến em trai, vẻ mặt tổng tư lệnh Amon lại tệ đi: "Tóm lại, đừng quá tin vào trò chơi gia đình của Fate."

"Tôi sẽ gửi tất cả ghi chép về chiến trận cho bộ phận chiến thuật của cậu, có kết quả thì thông báo cho tôi ngay." Tổng tư lệnh Amon cúp video cuộc họp.

...

Thời Tấc Cẩn nghe xong, trong lòng cảm thán, logic của thế giới này tự hình thành, tất cả nhân vật đều có quá trình trưởng thành và trải nghiệm cuộc sống phong phú. Trùng gần đây nhất cho anh cảm giác tương tự là Gabriel; Gabriel, tổng tư lệnh Amon và gần đây là quý ngài Klein - những đứa con trời phú này đều có một bộ tư duy và quan điểm giống nhau: tự phụ, tự tin, thông thạo quy luật vận hành của thế giới và các nguyên tắc ngầm trong xã hội, ý thức về bản thân vững chắc như thép, khó bị thuyết phục bởi vài ba câu nói.

"Nhưng em biết không phải vậy." Anouchka nhìn Thời Tấc Cẩn: "Anh là Fate, nhưng không chỉ là Fate."

Tổng tư lệnh trẻ tuổi nghiêng người về phía trước, một tay lấy ly sâm panh từ tay Thời Tấc Cẩn, tay kia nắm lấy tay anh, đặt lên giữa ngực mình: "Nó đã sớm là chiến lợi phẩm của anh rồi." Anouchka cúi đầu, hôn lên má Thời Tấc Cẩn: "Đôi khi em thực sự ước gì mọi chuyện đúng như tổng tư lệnh Amon nói."

"Anh dùng mọi cách muốn nắm chặt em trong tay, lợi dụng em, ăn thịt em, hút máu em để sống. Chúng ta bây giờ quấn quýt lấy nhau, tương lai cũng quấn quýt, trong lịch sử vẫn quấn quýt. Một trăm năm sau khi trùng tộc nào nhắc đến Anouchka Cash thì chắc chắn sẽ nói đến Fate, nói đến Fate thì không thể không nhắc đến Anouchka Cash."

"Đúng vậy." Thời Tấc Cẩn xoa đầu vàng óng đang gối trên hõm cổ mình, nhẹ nhàng hỏi: "Vậy, em có tin vào lịch sử hư cấu trong câu chuyện không?"

"Em tin anh sẽ không lừa em." Anouchka áp sát cổ Thời Tấc Cẩn, hít nhẹ, ngửi đầy hương thơm nhựa cây, hắn trầm thấp nói: "Trong tuần tới em sẽ bàn giao xong công việc hiện tại và quay về căn cứ cổng lỗ đen."

Thời Tấc Cẩn khựng lại.

Anouchka nói: "Một khi chiến trận mới không hiệu quả, tổng tư lệnh Amon chắc chắn sẽ vượt qua lỗ đen chưa biết để tiêu diệt thú đầu đàn gây họa. Đây là một trong những quy tắc quân đội do các đời tổng tư lệnh biệt động đặt ra, thủ lĩnh luôn xông pha phía trước, không sợ hãi, không lùi bước, không bại trận."

"Em sẽ đi cùng ông ấy."

"..." Thời Tấc Cẩn ôm lấy hai bên đầu Anouchka, kéo mặt hắn ra khỏi hõm cổ mình rồi nhìn thẳng vào mắt. "Đây là điều em muốn nói sau khi đọc xong câu chuyện của anh, sau khi mở cuộc họp và suy nghĩ kỹ lưỡng?"

[Giữa việc hỏi thời gian dự đoán chi tiết hơn và giả vờ không tin vào lời tiên tri, A567 đã trực tiếp chọn tuân theo cách chết được phán đoán trong lời tiên tri!] Hệ thống giữa lúc bận rộn vẫn không khỏi kinh ngạc: [Thầy Thời, đây có phải là một ví dụ cụ thể cho việc liếc mắt đưa tình với người mù không?]

Anouchka nhìn chằm chằm vào Thời Tấc Cẩn: "Có những lời tiên tri trong câu chuyện của anh chính xác, có những lời không chính xác."

"Một khi lời tiên tri về tổng tư lệnh biệt động được chứng thực, anh sẽ phải chịu áp lực chưa từng có. Nếu những lời tiên tri sau đó trong câu chuyện đúng, họ sẽ vui mừng đến mất bình thường, họ sẽ săn lùng anh. Nếu lời tiên tri sai, họ sẽ chỉ trích anh. Sau đó mỗi lần có tử vong hàng loạt, họ đều sẽ đổ lỗi lên đầu anh."

Giọng Anouchka trở nên lạnh lùng, khinh miệt: "Đổ lỗi sự bất tài và thất trách của mình lên trùng khác luôn dễ dàng hơn là đổ lỗi cho chính mình." Hắn lại đổi giọng nói: "Thiên phú yêu quý anh, chắc chắn là muốn anh hạnh phúc mỹ mãn, chứ không phải trở thành cái bình chứa để những kẻ bất tài trút tội."

"Em quay về cùng tổng tư lệnh Amon đi tuần tra săn bắt, có thể hộ tống tổng tư lệnh và làm mờ độ chính xác của lời tiên tri, đồng thời bảo vệ anh." Anouchka im lặng nắm lấy bàn tay trên má mình, nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay của bạn đời rồi lại ấn ngón tay Thời Tấc Cẩn lên môi mình, để anh có thể vuốt ve răng nanh sắc nhọn của mình qua một lớp da mỏng.

Anouchka hạ thấp giọng, thể hiện sự dịu dàng hiếm có: "Chúng ta không nên đi theo hướng xác minh lời tiên tri. Ngay cả em, sau khi chứng kiến kỳ tích xảy ra, cũng từng có xung động muốn săn lùng nhà tiên tri."

"Anh không nên... ít nhất không nên bộc lộ rõ ràng như vậy, anh đã hành động bốc đồng với lời tiên tri về biệt động, thiên phú yêu quý anh, anh không thể không bảo vệ nó... anh đã từng nói với em." Anouchka nói.

"Sinh tử đều có thời điểm riêng. Có những sinh mạng không nên chết lúc này, ít nhất không phải là năm nay, không phải tháng này, không phải bây giờ." Thời Tấc Cẩn ôm lấy mặt Anouchka rồi nhìn thẳng vào mắt hắn, nhẹ nhàng nói: "Hơn nữa, tổng tư lệnh Amon là trưởng bối duy nhất của em trên thế giới này, ông ấy kết nối tuổi thơ của em với hiện tại, là một phần bản đồ cuộc đời của anh."

Môi Anouchka run rẩy, đồng tử co lại.

Thời Tấc Cẩn nắm chặt hai bên má Anouchka, lại một lần nữa phá vỡ hình ảnh tổng tư lệnh quân đội trẻ tuổi uy nghiêm, ngắt quãng cảm xúc tự trách đang trỗi dậy trong Anouchka.

"Anh đã dám viết, tất nhiên sẽ có kế hoạch dự phòng." Thời Tấc Cẩn bình tĩnh bóp má Anouchka: "Câu hỏi cho tân binh 567, trong câu chuyện vì lý do gì mà tổng tư lệnh biệt động bất đắc dĩ phải đi tới lỗ đen chưa biết?"

Lồng ngực Anouchka phập phồng dữ dội hai cái, cố gắng bình tĩnh trả lời: "Năm biến động, xuất hiện điểm nhảy lỗ đen khó có thể phong tỏa. Các loài dị thú biến dị mới ngày càng nhiều, tổng tư lệnh trong truyện không thể giết hết, chỉ có thể thử vượt qua lỗ đen để tiêu diệt thú đầu đàn mở ra lỗ đen."

"Nếu, quân đoàn biệt động có thể giết hết thì sao?" Thời Tấc Cẩn nhẹ nhàng hỏi.

"Cánh cổng lỗ đen phía sau là vùng ngoại vực tối tăm vô tận, quân đoàn biệt động tạm thời không thể đồng thời chặn 3 điểm biến dị lớn trở lên." Anouchka nghiêm túc nói: "Quân thư không phải là bộ chiến giáp chỉ cần nạp năng lượng là có thể hoạt động, họ có giới hạn. Biệt động có thể chống đỡ với cường độ cao trong một thời gian, nhưng không thể luôn canh gác như vậy. Các dị thú có một mức độ thông minh nhất định, chúng biết cách mài mòn sức chiến đấu và sức chịu đựng của quân thư."

"Đúng vậy, dù sao quân thư cũng không phải là bộ chiến giáp chỉ cần nạp năng lượng là có thể hoạt động." Thời Tấc Cẩn khẽ cười: "Nếu toàn bộ đội chiến giáp chặn cửa được thay thế bằng quân đoàn chiến giáp chiến hạng A do hệ thống AI điều khiển thì sao?"

"Anh đang nói về loạt giáp chiến AI đang bán chạy trên thị trường?"

Anouchka nhíu mày: "Loại giáp chiến AI này cần nhập mã trận chiến đã được viết sẵn mới có thể khởi động, nếu muốn chuyển đổi các trận chiến khác nhau để đối phó với kẻ địch, phải do quân thư tự tay điều khiển, chúng không thể nhận diện đầy đủ đội hình của đàn dị thú, tính linh hoạt rất kém. Hơn nữa nếu đột ngột thay đổi chiến trận, những giáp chiến AI này sẽ thực hiện một chế độ thu trận trước, rồi mới khởi động chương trình trận chiến khác, thời gian lãng phí ở giữa ngắn nhất cũng phải 30 giây."

Anouchka lắc đầu, nắm tay Thời Tấc Cẩn lắc mấy lần: "Em chỉ cần 3 giây là có thể xoay chuyển cục diện thắng thua."

"30 giây, đủ để đàn dị thú phá nát đội chiến giáp AI nhiều lần. AI mới trên thị trường chỉ có thể dùng làm bức tường khiên để kéo dài thời gian, dùng để hỗ trợ mười quân đoàn trong khu vực liên minh thì được, nhưng dùng ở vùng ngoại vực của cổng lỗ đen thì chỉ lãng phí kim lư và cấu hình cơ giáp. AI thông minh có điểm chung là chỉ có thể thực hiện mệnh lệnh đã được định sẵn." Anouchka khách quan nói.

"Tính linh hoạt không còn là vấn đề nữa." Thời Tấc Cẩn nói.

"Vài ngày trước, Fate đã ký thỏa thuận hợp tác với Jeanine của Liên minh Thủ đô. Máy chủ AI sát thủ từng bị thành phố Hephaes cất giấu giờ đã nằm trong tay anh." Thời Tấc Cẩn dừng lại hai giây: "Đội ngũ công nghệ của anh đã tháo rời và nghiên cứu AI sát thủ, sử dụng mã nguồn cơ bản của AI sát thủ để tạo ra một hệ thống AI thông minh hoàn toàn mới."

["Mệt chết đi được! Em ghét cái trí tuệ của AI sát thủ này! Vừa mới khởi động là đã thả virus bừa bãi! May mà máy chủ của em là thầy, nếu không virus đó đã ảnh hưởng đến ý thức ảo, em đã chết trong vòng 3 giây sau khi khởi động rồi! Em sẽ mãi mãi ghét công nghệ của trùng tộc!"] Hệ thống than vãn trong não bộ của Thời Tấc Cẩn.

"Bộ hệ thống AI hoàn toàn mới này, với khả năng tính toán đạt x trăm tỷ tỷ lần mỗi giây, có thể theo dõi và định vị, nhận dạng, ngắm bắn trong thời gian thực ở cấp độ micro giây. Dưới sự hỗ trợ của khả năng tính toán, thời gian chuyển đổi giữa các chương trình chiến trận gần như bằng 0." Thời Tấc Cẩn nói từng từ một khi nhìn Anouchka.

Lúc đầu Anouchka không hiểu, nhưng ngay sau đó, hắn mất sức và siết chặt Thời Tấc Cẩn đến mức anh phải kêu lên một tiếng nhẹ.

"Sibyl Eyes?" Anouchka hiếm khi có vẻ ngỡ ngàng như vậy, lẩm bẩm: "AI chiến tranh... Sibyl Eyes?"

Thời Tấc Cẩn không xác nhận cũng không phủ nhận: "Điểm quan trọng. Nó không có khả năng lặp lại thông minh của AI sát thủ, nhóm công nghệ của anh chỉ giữ lại chương trình theo dõi tính toán và nhận diện kẻ thù của AI sát thủ, anh đã cài đặt lại khóa cốt lõi, nó chỉ nhận diện dị thú là mục tiêu cần loại bỏ, để dùng cho chống lại sự xâm lược của dị thú."

Giọng Thời Tấc Cẩn trở nên nhẹ nhàng, chậm rãi, giống như đang kể chuyện trước khi ngủ, có một sức mạnh ma thuật êm đềm: "Chỉ cần tải chương trình phần mềm của nó vào máy chủ của bộ chiến giáp AI, một chiếc, hai chiếc... một ngàn chiếc, mười ngàn chiếc, trong phạm vi liên minh, các hành tinh cấp cao về công nghiệp quân sự có thể sản xuất hàng ngàn bộ chiến giáp Standard A trong vòng 24 giờ khi hoạt động hết công suất."

Trong xã hội trùng tộc, hệ thống công nghiệp quân sự phát triển nhất, nếu xếp hạng thứ hai thì không có ai xứng đáng đứng thứ nhất.

"Một đội quân gồm hàng triệu bộ chiến giáp AI, chỉ cần một quân thư còn sống làm chỉ huy, những bộ giáp AI không biết mệt mỏi, không sợ hao mòn với khả năng tính toán nhạy bén này sẽ là vũ khí công nghệ tốt nhất trên thế giới. Hiểu chứ? Chi phí nhân lực cho một đội quân chiến giáp AI như vậy chỉ cần một biệt động đã từng trải qua cuộc chiến lớn làm chỉ huy."

"Khi đội quân AI và biệt động qua giai đoạn làm quen, việc biệt động chặn các điểm nhảy lỗ đen không thể đóng lại sẽ dễ dàng như chơi một trò chơi chiến tranh 3D." Thời Tấc Cẩn dịu giọng nói: "Trong câu chuyện, các điểm nhảy lỗ đen bị biến đổi không thể bị phong tỏa, vậy thì đừng phong tỏa nữa."

Anouchka trở nên cứng đờ, hắn nhìn chằm chằm vào Thời Tấc Cẩn, như một con bướm đêm bị choáng váng bởi một quả bom thủy ngân.

Thời Tấc Cẩn ôm lấy mặt Anouchka, ánh mắt dịu dàng lại vô cùng nghiêm túc: "Anh thấy may mắn..."

Anouchka cứng đờ nhìn vào đôi mắt bạc dịu dàng đó.

Trên thế giới này, ai cũng e sợ thân thể máu thịt cực kỳ mạnh mẽ của dị thú, chúng có thể đi qua vùng lực hấp dẫn hỗn loạn mà không cần bảo vệ, nội tạng có thể chịu đựng được vô số lực kéo uốn cong, năng lượng khác nhau, sinh sôi không ngừng, không thể tiêu diệt hết. Từ khi lịch sử ra đời, dị thú đã là mối lo ngại lớn nhất của trùng tộc.

Mọi trùng đều e sợ, căm ghét, phiền não trước sức sống mạnh mẽ dồi dào của dị thú. Anouchka cũng không ngoại lệ.

Nhưng bây giờ, có một sự tồn tại lại nhẹ nhàng, vui vẻ nói: "Anh thấy may mắn vì dị thú là thể xác máu thịt."

Anouchka vô thức nuốt khan, cơ thể cứng đờ, năm giác quan một lần nữa được mở rộng lại cảm nhận được cảm giác run rẩy ảo do máy lạnh thổi qua trong phòng họp.

Sự tồn tại này cười nói: "Không có lợi thế chiến tranh nào tốt hơn thế này. Khi trùbg phòng thủ cầm lên con dao công nghệ gần như vô hạn, những con quái vật dị loại hiểu được cái chết và nỗi sợ hãi, cần ăn để duy trì hoạt động này sẽ bị đuổi ra ngoài lỗ đen mãi mãi."

Vận mệnh (Destiny & Fate) ôm lấy mặt hắn, ấm giọng nói: "Chưa từng tặng em món quà chính thức nào, hệ thống AI mới này, coi như món quà đầu tiên anh tặng em."

"Nếu em muốn sử dụng món quà này đúng chỗ." Thời Tấc Cẩn nhìn Anouchka đồng tử đã co lại thành chấm nhỏ, râu bướm cứng đờ, râu nhỏ xù lên rõ từng sợi, anh cười khúc khích đến mức gần như không thể duy trì giọng điệu dịu dàng thường dùng: "... Khụ, trước tháng 11, gửi một phần đội quân chiến giáp AI đã thay đổi hệ thống hỗ trợ đến nơi đóng quân của biệt động, mời trưởng quan duy vật chủ nghĩa siêu cấp đó làm quen với đội quân chiến giáp AI mới trong vài ngày. Ngày 1 tháng 11 có thể bắt đầu chuẩn bị trước trận chiến chặn cửa."

"Chỉ cần tổng tư lệnh biệt động không qua cửa, câu chuyện chỉ là câu chuyện." Thời Tấc Cẩn nói: "Đừng lo lắng, anh sẽ không bao giờ để mình rơi vào bước đường cùng."

Anouchka nhìn Thời Tấc Cẩn.

Năm phút trôi qua.

Anouchka vẫn đang nhìn Thời Tấc Cẩn.

Thời Tấc Cẩn: "?" Anh giơ tay vẫy vẫy trước mặt Anouchka.

Anouchka chộp lấy tay Thời Tấc Cẩn đang vẫy, đặt lên ngực mình, ngón tay Thời Tấc Cẩn khẽ động đậy, ngạc nhiên trước cảm giác rung động mạnh mẽ dưới lòng bàn tay. Tim Anouchka đập mạnh đến mức gần như muốn vỡ tung da thịt và bộ quân phục, xông vào lòng bàn tay anh, trái tim Anouchka nóng bỏng hoàn toàn trái ngược với khuôn mặt vô cảm lạnh lùng.

Anouchka mở miệng, Thời Tấc Cẩn có thể nghe thấy tiếng răng va vào nhau nhẹ nhàng.

"Destiny." Anouchka nói một cách khó khăn: "Dùng đuôi kết nối với tinh thần của em."

Thời Tấc Cẩn: "...?"

"...Không thực." Anouchka nhắm mắt lại, hơi thở run rẩy: "Tất cả đều không thực, em muốn cảm nhận kết nối tinh thần của anh. Destiny, ngay cả giấc mơ đẹp nhất của em cũng không có tình huống như thế này... Trước khi trở về, em đã suy nghĩ rất nhiều, rốt cuộc là nên đào sâu vào chi tiết lời tiên tri để bảo vệ điềm báo tử của trưởng quan Amon, hay là giả vờ không biết, chờ đợi thời điểm của câu chuyện hư cấu trôi qua, tin rằng trưởng quan Amon sẽ không chết trong kinh nghiệm. Cả hai tình huống đều tồi tệ."

"Nhưng bây giờ đã được giải quyết hoàn hảo." Anouchka nói bằng giọng khàn đặc: "Từ khi còn nhỏ, một khi em bắt đầu mong đợi điều gì đó, kết quả sau đó không bao giờ quá tốt đẹp. Trong tất cả mong đợi mà em đã từng có, chỉ có anh... chỉ có anh luôn đáp ứng được định nghĩa về mong đợi."

"Ngay cả như vậy, giải pháp hoàn hảo này vẫn quá không thực." Anouchka cúi đầu, nắm lấy tay bạn đời, hỗn loạn hôn lên lòng bàn tay của bạn đời: "...Destiny, chúng ta ôm nhau, kết nối tinh thần của em, em muốn cảm nhận sự chân thực của anh... Em còn nửa tiếng nghỉ ngơi. Destiny, đồng ý đi."

[Standard A567! Làm việc phải tập trung chứ! Anh không nghĩ đến tương lai của mình và kỳ động dục sao!?] Hệ thống kinh hãi.

Không. Thời Tấc Cẩn điều khiển chiếc đuôi, lắng nghe hơi thở khi gấp khi ngừng của Anouchka, nhìn khuôn mặt mất kiểm soát của Anouchka, tay áp sát trái tim đang đập dồn dập đó. Đuôi bạc quấn lên cánh tay Anouchka như rắn, theo tay leo lên gáy, vảy đuôi hé mở một nửa, lộ ra những sợi thần kinh màu vàng nhạt sáng bóng. Hắn bị hù doạ rồi.

[... Cũng đúng, chiến binh duy vật chủ nghĩa bị học thuyết thần bí đánh vỡ tan tành thế giới quan.] Hệ thống lẩm bẩm: [Sao đến chỗ thầy Thời của mình thì A567 lại dễ bị sợ thế... Cả ngày, khác biệt quá... lại bắt đầu liếm thầy Thời của mình... Đúng là con mèo đêm đáng ghét, trời chưa sáng đã kêu xuân...]

Hệ thống chuyển khỏi góc nhìn của ký chủ, lẩm bẩm trở lại bận rộn với nhà máy giáp AI.

20 phút sau.

Trên sofa.

"Đủ rồi." Thời Tấc Cẩn dùng sợi thần kinh của đuôi kiểm soát thần kinh của Anouchka để kết thúc nụ hôn, khàn giọng nói: "Đội chiến giáp AI đã được cập nhật đang ở nhà máy thuộc khu vực của Fate, em tìm thời gian, tự dẫn một đội chiến giáp AI đi diễn tập thử."

"Đã biết." Anouchka nằm ôm lấy Thời Tấc Cẩn, áp mặt vào cằm bạn đời, say đắm trao những nụ hôn nhẹ nhàng ướt át, không hề nhúc nhích.

"Tướng quân." Thời Tấc Cẩn đưa tay gõ gõ lên quân hàm trên vai Anouchka, ra hiệu hắn chú ý thân phận.

"... Còn mười phút thời gian riêng tư ngoài công việc."

"Buồn ngủ rồi, mai anh phải dậy sớm họp, bây giờ là 2 giờ sáng." Thời Tấc Cẩn nói.

"Họp sáng với Mắt Mèo? Không phải đã định vào buổi tối sao?"

"Điều chỉnh thời gian họp đột xuất có thể tránh được một số ánh mắt chú ý." Thời Tấc Cẩn nghĩ đến hệ thống bảo mật thông tin của nghị viện Mắt Mèo rò rỉ như cái rây, cười nhẹ: "May mà bên đó quý ngài nào cũng rảnh cả ngày."

Anouchka mới chịu buông lỏng đôi tay đang kiềm giữ không cho bạn đời đứng dậy.

Thời Tấc Cẩn ngồi thẳng lên, trượt sang một bên ghế sofa, rót thêm ly rượu cho mình để làm ướt cổ họng, chỉ mấy giây sau, một cánh tay đã vòng qua eo anh.

"Còn một chuyện nữa." Anouchka xoay người ngồi dậy, thò đầu ra từ phía sau Thời Tấc Cẩn, cằm áp vào hõm cổ bạn đời, hỏi: "Ngày mai anh đi họp, ngoài đội an ninh thông thường, anh có muốn chọn lại một trợ lý đi cùng không?"

Anouchka không cần suy nghĩ, nói thẳng: "Trùng cái tóc đỏ đi theo anh lần trước hoàn toàn vô dụng, gặp chuyện chỉ biết rụt đầu. Amon cũng không được, tính khí như tuyến độc vậy, đau đầu lắm. Em sắp xếp phó quan mới cho anh? Gần đây em đã huấn luyện được 3 đứa biết nhìn sắc mặt và khéo léo giải vây, để 2 đứa cho anh."

"Nặng." Thời Tấc Cẩn đẩy nhẹ cái đầu tóc vàng bên cổ: "Không cần đâu. Anh vẫn tiếp tục dẫn theo phó quan Amon đi."

Anouchka: "?"

"Anh dẫn theo em còn hơn dẫn anh ta theo." Anouchka vừa nói vừa bắt đầu kiểm tra lịch trình trên vòng chỉ huy.

"Bốp." Thời Tấc Cẩn đánh nhẹ lên cánh tay đang siết chặt quanh eo mình: "Cuộc họp nhỏ ngày mai có tính chất riêng tư, quý ngài tham dự đã viết trong thư mời rằng chỉ được mang theo một trùng đồng hành đáng tin cậy."

"Lần ký kết trước, phó quan Amon đã bóp nát tay quý ngài đó, anh dẫn Evans đi là để xin lỗi." Thời Tấc Cẩn nhớ lại cuộc đàm phán với nghị viện Mắt Mèo, việc Evans Amon trực tiếp xin lỗi tất nhiên cũng là một trong những điều kiện hợp tác.

"Trùng đi cùng bên đối phương là ai?" Anouchka đành hỏi.

"Jeanine." Thời Tấc Cẩn đáp.

"..." Anouchka nghiêng đầu, dùng chóp mũi chạm nhẹ vào má trái của Thời Tấc Cẩn: "Thật sự không thể thêm một vị trí nữa sao?"

"?"

"Jeanine." Anouchka hạ giọng khịt mũi: "Cậu ta từng săn đuổi anh... Fate. Nếu không phải anh bảo em cho phép, Jeanine vĩnh viễn không thể vào được Viễn Đông."

"Không được." Thời Tấc Cẩn ôn tồn nói: "Phó quan Amon đã nóng vội, em cũng muốn theo đó mà nóng máu hả? Tướng quân?"

"Biết rồi." Anouchka im lặng vài giây, vắt óc nặn ra một câu: "Jeanine có thể được quý ngài Mắt Mèo đó mời đi cùng, chắc chắn quan hệ rất thân thiết, có lẽ là một trong những ứng cử viên thư quân của quý ngài đó."

"Lịch sử phát triển của Jeanine đầy rẫy những pha đầu cơ và chọn phe. Hễ xác định được có thể đặt cược vào quân bài nặng ký hơn, các đời Jeanine sẽ không chút do dự từ bỏ những quân bài tốt trong tay. Anh dùng thân phận Destiny Sariel để xuất hành, phải cảnh giác với những lời nói của Jeanine." Anouchka nói: "Cậu ta có một cái lưỡi nguy hiểm."

Thời Tấc Cẩn mơ hồ nghe ra chút gì đó không chắc chắn lắm, bật cười: "Gia chủ Jeanine này vẫn chưa trưởng thành."

Anouchka: "Năm nay anh..."

"Về làm việc đi." Thời Tấc Cẩn lại đẩy nhẹ cái đầu tóc vàng trên vai: "Tối nay thả một đợt danh sách nhập cảnh cho các gia tộc công nghệ ở Nam Thập Tự và Hephaes ở khu Đông, đừng cản họ nữa. Cỗ máy chiến đấu tiêu chuẩn sản xuất tại nhà máy quân sự Viễn Đông có chức năng cơ bản, cứ để đám nghiện công nghệ này vào đây tỏa sáng."

"Ồ, được." Anouchka vùi mặt vào vai bạn đời, hít một hơi, lấp đầy phổi mùi hương nhựa cây: "Sáng mai em về ăn sáng với anh."

...

"Wow." Valentine hạ một nửa cửa sổ xe xuống, nhìn ra ngoài. Dưới tốc độ của xe du lịch, cậu có thể nhìn rõ bầu trời và mặt đất bên ngoài đường cao tốc cảnh quan chân trời.

Bên ngoài đường cao tốc cảnh quan chân trời, địa hình của khu vực thứ hai thuộc hành tinh chính Viễn Đông là vùng tuyết nguyên thủy bất biến từ thời cổ đại.

Vùng tuyết trên bề mặt trải dài khắp toàn bộ mảng lục địa, cảnh tuyết rộng lớn hùng vĩ, tuyết dày phủ kín những dãy núi trùng điệp, giữa các ngọn núi lại xen lẫn những làn sương bạc quanh năm không tan. Đường chân trời mênh mông kéo dài vô tận hòa vào ánh tuyết, sương mù băng giá mờ ảo đẹp đẽ làm mờ ranh giới giữa trời và đất, ở nơi xa xăm tận cùng vùng tuyết, ẩn hiện những ánh sáng nhảy lên như vụn vàng, đó là mặt trời nhân tạo của Viễn Đông đang từ từ dâng lên.

"Cuối cùng em cũng hiểu tại sao Fate lại muốn điều chỉnh cuộc họp ban đầu định vào buổi tối thành buổi sáng." Valentine đưa mắt lướt qua khung cửa sổ, không hề muốn rời đi chút nào.

Sương bạc ánh vàng ngập tràn buổi sáng khu vực thứ hai của Viễn Đông, ánh sáng thế gian trong trẻo tinh khiết, đường cao tốc cảnh quan vắt ngang bầu trời được làm bằng kính đặc biệt, Valentine ngồi trên xe cảnh quan lướt qua bầu trời tuyết buổi sáng, hệt như đang du ngoạn qua một vương quốc tưởng tượng.

"Cảnh sáng đẹp tuyệt." Valentine quay đầu nhìn Vlad: "Cùng xem không?"

Vlad Jeanine ngồi ở phía bên kia xe, mắt dán vào vòng trí não, ngón tay không ngừng. "Đợi thêm chút nữa."

"Lần thứ năm 'đợi thêm chút nữa' rồi đó." Valentine phàn nàn, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa ngắm cảnh vừa hỏi: "Có chuyện gì lớn xảy ra à? Từ bữa sáng đến giờ cậu cứ ôm khư khư vòng trí não."

"Cũng coi như vậy." Vlad Jeanine không ngẩng đầu lên: "4 giờ sáng ngày 15, trang web chính thức của cục hải quan Viễn Đông đã cập nhật danh sách công khai. Một loạt gia tộc công nghệ khu Nam và thành phố Hephaes đã nhập cảnh. Chỉ 15 phút sau, văn phòng hợp tác Starnet của trang web chính thức Viễn Đông cũng cập nhật một lần."

"Ngoài mười quân đoàn vốn đã truyền tin sẽ hợp tác với Viễn Đông, danh sách hợp tác công khai mới còn có thêm Quân đoàn Biệt động. Quân đoàn biệt động đứng trên liên minh độc lập, chưa bao giờ ký kết hợp đồng hợp tác công khai với các phe phái trong liên minh. Quân đoàn Biệt động và Viễn Đông tồn tại thỏa thuận hợp tác trên giấy tờ." Vlad Jeanine cười hai tiếng với ý nghĩa khó hiểu: "Liên minh sắp bị hợp tác giữa Quân đoàn Biệt động và Viễn Đông dọa chết khiếp rồi."

"Hiện giờ các phe lực lượng trong Liên minh đang chạy khắp nơi để dò la tin tức, muốn biết dự án hợp tác giữa biệt động và Viễn Đông." Vlad Jeanine cười nhẹ: "Không ít trùng đã tìm đến tớ để hỏi."

Valentine: "..." Chết, nghe không hiểu gì hết. Sao trước khi tỉnh ngủ não mình lại có thể nhanh đến mức nói chuyện về đề tài tầm cỡ lớn như thế này với Vlad nhỉ??

"Vậy... vậy à. Bận nhỉ, cứ bận đi, bận một chút tốt mà. Cậu cứ bận việc đi." Valentine nhanh chóng kết thúc chủ đề, cúi đầu mò mẫm vòng trí não của mình, bồn chồn lật xem bản gốc của Bạn Cùng Phòng đã tải xuống.

Ngón tay Vlad Jeanine gõ trên bàn phím ảo khựng lại một chút không để lại dấu vết.

Valentine lại không kể lể là không hiểu sao?

Bên ngoài cửa sổ xe, sương bạc đang chuyển động chậm rãi. Khi sương tuyết tan đi, làn sương vàng nhẹ nhàng vuốt ve dãy núi tuyết phủ. Mặt trời nhân tạo từ từ leo lên đỉnh trời. Đoàn xe tháp tùng của Mắt Mèo cũng đã đến được khu vực đỗ xe trên không của điểm đến.

Đoàn xe lễ nghi rẽ vào lối vào dành riêng. Từ xa, Valentine đã nhìn thấy một đoàn xe khác hoành tráng không kém trong khu vực đỗ xe rộng lớn. Đoàn xe dài ngoằng toàn màu đen quân đội, hai bên có cảnh sát biệt động cách nhau mười mét một trùng, phía trên có những chiếc máy bay tuần tra nhỏ chuyên dụng cho an ninh đang lơ lửng. Chỉ liếc qua một cái, Valentine đã vội hỏi trùng bảo vệ bên cạnh: "Những cảnh sát biệt động đó đều là trùng cấp cao sao? Sao họ cao như nhau vậy?"

Vlad Jeanine vẫn đang bận rộn với công việc, nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài qua cửa sổ xe đang mở bên cạnh Valentine.

Trùng bảo vệ thuộc bướm đêm ngồi bên cạnh quý ngài đáp: "Không chỉ có trùng bảo vệ đâu, ngài hãy chú ý nhìn kỹ phù hiệu trên tay áo của những cảnh sát biệt động kia."

Hai đoàn xe dần dần tiến lại gần nhau. Khi khoảng cách chỉ còn 50 mét, quân thư Viễn Đông hộ tống đoàn xe ra hiệu cấm Quân đoàn 4 tiến gần hơn. Valentine nhân cơ hội này nhìn rõ phù hiệu của quân thư Viễn Đông. "Hơi khác với Quân đoàn 4... có thêm một ngôi sao sáu cánh?"

"Ngôi sao sáu cánh là huy hiệu của biệt động." Trùng bảo vệ nói nhỏ. "Toàn bộ lực lượng an ninh của đoàn xe kia đều là quân Viễn Đông xuất thân từ biệt động."

"Ồ!" Valentine kêu lên một tiếng nhỏ khi nhìn về phía đó, rồi vội vàng lay trùng bảo vệ. "Mở cửa mở cửa! Đi thôi đi thôi!" Cậu gọi mà không quay đầu lại: "Vlad! Chuẩn bị đi! Destiny đã xuống xe rồi, chúng ta phải đi thôi!"

Ở phía xa, đầu đoàn xe là một chiếc xe limousine sang trọng. Một quân thư Viễn Đông đứng bên cạnh cửa sau xe, trước tiên mở một chiếc ô đen rồi giơ lên cao, sau đó mới cúi người mở cửa xe.

Cánh cửa xe đen mở ra, một bóng trắng xuất hiện.

Đúng lúc Valentine xuống xe, thật trùng hợp, vị trí đứng của quân thư Viễn Đông che khuất nửa thân hình của bóng trắng, chiếc ô đen to lớn mà quân thư đang cầm lại che mất nửa thân trên.

Bóng trắng chỉ để lộ một chút áo vest trắng giữa bộ quân phục đen và chiếc ô đen, cùng với một bàn tay trái đeo găng tay trắng.

Bóng trắng không lập tức quay về phía họ, mà trước tiên gõ lên cửa kính phủ màng của ghế phụ xe đầu đoàn. Cửa kính phủ màng hạ xuống một nửa, dường như có một trùng đang nói chuyện với bóng trắng bên trong.

Nửa phút sau, quân thư Viễn Đông đột nhiên nâng cao chiếc ô đen to lớn, để lộ bóng trắng và tình hình bên xe phía sau ô.

Destiny đứng bên cạnh xe, phía sau cửa kính đã hạ một nửa của ghế phụ xe đầu đoàn là một trùng có mái tóc đen, đôi mắt bạc, không có râu.

Trùng tóc đen và trùng tóc bạc đồng thời nhìn về phía đoàn xe lễ nghi của Mắt Mèo. Tuy diện mạo khác nhau, nhưng đôi mắt của họ đều có màu bạc, một trùng màu bạc tối, một trùng màu bạc sáng. Thoạt nhìn, á thư tóc đen và trùng đực tóc bạc có một chút cảm giác họ hàng khó tả.

Á thư tóc đen mỉm cười ra hiệu với đoàn xe lễ nghi Mắt Mèo, sau đó lại ngẩng mặt lên, dùng tay che miệng thì thầm với Destiny đang nghiêng người trong vài giây.

Destiny gật đầu, á thư tóc đen lộ ra một nụ cười dịu dàng. Cửa kính phủ màng lại kéo lên, xe đầu đoàn nhanh chóng khởi động lại rời đi trước.

"Ồ, trông giống như mafi... ừm." Valentine đột nhiên ngừng lại, dường như chuyển chủ đề, nói nhỏ với Vlad bên cạnh: "Lạ thật, sao Destiny không mời ngài Fate đi cùng nhỉ?"

Trùng bảo vệ bên cạnh nhẹ nhàng nhắc nhở: "Ngài Fate và quý ngài Gally là cùng một thế hệ. Cuộc gặp gỡ nhỏ lần này thuộc về mối quan hệ riêng tư giữa ngài và quý ngài Sariel cùng lứa tuổi, ngài Fate sẽ không tham gia."

Valentine khựng lại, ỉu xìu trong một giây rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần, vẫn còn một Destiny mà! Biết đâu đồng hương lại là Destiny! Cậu gật đầu, chăm chú nhìn về phía đó với ánh mắt đầy mong đợi, miệng vẫn lẩm bẩm với Vlad: "Fate trông không giống lắm với hình ảnh online, có dùng công nghệ thay đổi khuôn mặt toàn ảnh không? Lần trước cậu họp với Fate, anh ấy có khuôn mặt này không? Mắt bạc ư? Fate là á thư tò vò mà! Ồ."

Valentine bỗng im bặt, rồi kêu lên rất nhỏ với Vlad bên cạnh: "Quân thư Viễn Đông đang cầm ô kia, chính là trùng đã bóp nát xương của tớ! Sao anh ta lại đến đây!"

Đoàn xe Viễn Đông bắt đầu hòa vào dòng xe lễ nghi của Mắt Mèo.

Vẻ mặt quý ngài Sariel bình thản đi đầu đoàn.

Valentine có phần căng thẳng tinh thần, không nhận ra rằng bạn của cậu vẫn luôn im lặng không đáp lời.

Trùng bảo vệ thuộc bướm đêm bên cạnh ngược lại liếc nhìn gia chủ Jeanine. Nhịp thở đâu rồi?

Tác giả có lời muốn nói:

Đã thêm và sửa đổi tỷ lệ tính toán AI, một số câu đảo ngữ, một số lỗi chính tả. (Vẫn đang sửa)

Bổ sung 2: Không có cập nhật vào tối chủ nhật, đừng thức khuya chờ đợi, số lượng từ sẽ được bù vào tuần sau. - Đăng cập nhật tuần này.

Tôi vô cùng xin lỗi vì cập nhật tuần này bị trì hoãn đến cuối tuần mới đăng được (cúi đầu). Ngày 30 tháng 4 tôi đã nghỉ một ngày, kế hoạch ban đầu là bắt đầu viết cập nhật vào ngày 1/5, nhưng đầu tháng 5 gia đình tôi đã xảy ra một số chuyện gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trạng của tôi. Ngày 1 tôi trải qua trong mơ hồ, ngày 2 cả ngày tôi đã cố gắng điều chỉnh tâm trạng, cố gắng viết cập nhật. Mỗi chương của tôi đều có những điểm cốt truyện chi tiết, lúc đó tôi nghĩ mình có thể viết ra theo những điểm đó, nên đã không đăng thông báo xin lỗi và giải thích tình hình vào ngày 2 nhưng tôi đã thất bại, không điều chỉnh được, qua 0 giờ ngày 3 mới đăng thông báo xin lỗi. Ngày 3 ban ngày tình trạng tốt hơn một chút, nhưng vì đã bị suy sụp một lần nên rất khó tập trung tinh thần, cứ viết được vài trăm chữ là lại mất tập trung, thẫn thờ, cộng với tốc độ viết chậm chạp 500 chữ/giờ của tôi và tâm trạng muốn bù đắp cho việc cập nhật bị trì hoãn, 12.000 chữ đã được viết từ tối ngày 3 đến sau 12 giờ đêm ngày 4 khiến mọi người phải đợi nhiều ngày, tôi thực sự xin lỗi.

Nếu tình huống tương tự xảy ra lần nữa, tôi chắc chắn sẽ lập tức đăng thông báo ngay lập tức. Cảm ơn sự an ủi, thông cảm và thấu hiểu của mọi người. Thật sự rất cảm ơn.

Nếu tuần này không viết được 20.000 chữ, tôi sẽ bù dần vào số lượng từ cập nhật của tuần sau hoặc tuần sau nữa. Chúc ngủ ngon. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro