2 Mùa Đông, 2 Ý Nghĩa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Au: Nấm Chuột aka Elly ^^

Pairing: 2min

Category: Sad, HE >.<~

Rate: T

Summary: Min nhỏ bỏ nhà ra đy.... ( fic đầu tay, đọc h0g hay thỳ đừng oánh em ^^ )

Warning: Những ai ko ủng hộ BL hoặc dị ứng thì click back nház. Chứ đọc rồi mà bào au đầu độc thì au ko chịu trách nhiệm đâu. Những ai là fan của Sunny (SNSD) thì click back luôn thể.

Note: Con trai không thể có thai. Au bik, nhg trong fic của au, mọi thứ đều do au sắp đặt ^^. Kamsa~~~

.

.

.

.

.

Start nào ^^~

Màn đêm lạnh giá xé tan đy cái không khí ngày lễ. Thân hình nó nhỏ bé bước đi xiêu vẹo trên con đường vắng vẻ. Nó mệt mỏi lắm rồi, đôi chân đã bắt đầu không nghe lời nó nữa. Nó đau đớn ngồi thụp xuống bên đường.

… tách…

Phải, là nước mắt của nó, nước mắt nó đang rơi. Nó nhớ anh, nhớ vòng tay của anh dù chỉ là miễn cưỡng mỗi khi nó dụi đầu vào vai anh. Nó nhớ pama JongKey của nó. Anh “ của nó” bây giờ đang làm gì nhỉ, có ăn uống đầy đủ không?

-Ha, đau nhỉ? Chắc anh ấy chả nhớ tới mày đâu Taemin à. Quên đi…….hức……. hức………

Nó bật cười vì ý nghĩ vớ vẩn của mình. Đã từ lâu anh đâu có còn quan tâm nó. Nó nghĩ đối với anh, nó không hơn không kém chỉ là 1 đứa nhóc phiền phức.

… tách…

Lại khóc nữa rồi. Đau. Ừ thì đau lắm. Bụng dưới của nó chợt nhói lên, tuy rất nhẹ nhưng nó cũng đủ biết là bé con làm rồi.

-Ái da, cục cưng à, con làm umma đau đấy. Ngoan nhé, để umma hát cho con nghe nha.

Cục cưng của nó đang nghịch đấy. Đã 4 tháng rồi, bụng của nó cũng hơi tròn lên một tẹo nhưng anh chẳng hề phát hiện ra. Và bây giờ nó đang ngâm nga 1 giai điệu nào đó lạ hoắc cho bé con nghe nhưng lại hết sức dễ thương. Nước mắt được dịp lại chảy dài trên má nó. “ Yếu đuối thật! “ – Nó nghĩ. Đâu rồi một Lee Taemin nghịch ngợm, đâu rồi cái hình ảnh nó tung tăng chạy nhảy khắp nơi. Mất rồi, con người đó biến mất rồi. Biến mất hoàn toàn từ cái ngày nó gặp anh, một con người lạnh lùng và cứng nhắc. Nó bất chấp umma nó ra sức ngăn cản. Mà umma nó là ai chứ, một mợ Key toàn năng. Ấy vậy mà anh cũng không thể ngăn cản đứa con trai duy nhất của mình khỏi câu chuyện tình yêu này. Appa Jjong của nó thì khỏi nói, khua chiêng múa trống ủng hộ nó rầm rộ. Kết quả là pama nó giận nhau cả tháng trời chỉ vì nó. Rõ chuyện, lớn già đầu còn trẻ nít như vậy. Nó bật cười ( lần hai ) khi nhớ lại những kỉ niệm vui vẻ bên pama. Chợt lòng nó lại quặn thắt khi một dòng kí ức về anh vừa thoáng qua trong tâm trí nó. Ừ thì anh là bad boy, anh đùa giỡn với nó khi nó nói nó “ yêu “ anh. Nó biết chứ, nhưng nó chịu đựng, tất cả, cả những lời mắng nhiếc của những đứa con gái diêm dúa từng qua đêm cùng anh khi chúng thấy nó đang bên cạnh anh. Anh cũng mặc kệ, chỉ hờ hững bỏ mặc nó ngồi đó, cố gắng ngăn những giọt nước mắt đang trực trào nơi khóe mắt.

…. vuuuu…..

Lạnh quá, có lẽ cảm giác của nó nây giờ chỉ là lạnh mà thôi. Cái lạnh da thịt và có lẽ cũng là cái lạnh trong lòng.

-Cục cưng à, con có nhớ appa không? Umma thì nhớ appa lắm đấy. Nhưng mà umma xin lỗi con nhé, vì đã mang con rời xa appa. Con biết không, chỉ vì nơi đó không dành cho chúng ta, nên ra đi có lẽ sẽ tốt cho umma và con. Dù sao cục cưng phải ngoan nhé. Umma yêu cục cưng thật nhiều. *aigoooo*

Âu yếm xoa nhẹ lên bụng, nó nghĩ nó đang cảm nhận rõ rang nhịp tim của bé con đấy. “ Mà 4 tháng thỳ chưa có tim đâu nhỉ? Ngốc >.<~ ! “ Đứng dậy và lại bước những bước chân không chủ đích, nó tự hỏi bản thân nó đã đy được bao lâu rồi. Mặc kệ, nó vẫn mải miết bước đy. Ngoài trời lúc này chỉ còn 50C, nhưng nó đang có thai và vì thế nên bé con của nó đang được ủ ấm với ba cái áo len dày cộm.

…tách … tách… tách…

Lại là nước mắt, nhưng không phải nước mắt nó mà là nước mắt của ông trời. Mưa rồi, là ông thương hại nó hay ông chỉ muốn trêu đùa nó như anh đã từng. Cảnh tượng đó lại tái diễn trước mắt nó, sự việc đã khiến nó ra đi ngày hôm nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#2min