Lucky charm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận đấu gần như đã kết thúc.

Bây giờ họ đã rất gần.  Chỉ cần một chút nỗ lực và mọi thứ sẽ kết thúc tốt đẹp.  Hoặc chỉ... kết thúc.

"Aish," Yejin lầm bầm trước một cơ hội tấn công khác từ đội đối thủ.

Cô ấy đang cố gắng hết sức để không nói ra sự thất vọng của mình.  Đầu tiên bởi vì đã gần hai giờ sáng.  Thứ hai, vì chồng của cô đã bỏ cuộc giữa trận đấu và đang ngủ say bên cạnh cô.  Thứ ba, vì hoàng tử nhỏ trong vòng tay của cô, con vừa bú mẹ và ngủ - Yejin không chắc con có đang mơ hay không mà vẫn tiếp tục ngậm đầu ti mẹ.

"Nào," cô thì thầm lúc phản đòn.  Hàn Quốc cần phải thắng.  Nhưng trò chơi đã gần kết thúc, và vẫn còn một tỷ số hòa.  "Nào! Ôi trời, một chút nữa là đã sẽ vào rồi."

Con trai cô buông ti mẹ ra và Yejin nhanh chóng tập trung vào việc chỉnh lại quần áo của cô và con, lau sạch phần sữa còn sót lại trên đôi má phúng phính của con. Miệng con cong lên gần như là một nụ cười và mắt con vẫn nhắm nghiền, và cô biết con đã sẵn sàng đi ngủ.

"Mẹ con mình im lặng một xíu để không đánh thức Appa nhé!" cô thì thầm, ra hiệu đứng dậy và cho con trai ợ hơi.

Và rồi cô nghe thấy nó.

Hàn Quốc đã có một bàn thắng tiếp theo!

Cô ngồi lại trên giường, ngạc nhiên sao mình quên game nhanh thế và vô tình đụng phải chồng.

"Cái gì, cái gì? Em không sao chứ? Có cần gì không?"  Bin ấp úng nói, mắt từ từ mở ra.  Con trai của anh trông giống y hệt ba khi con đang ngủ.  Anh hốt hoảng ngồi dậy, hết nhìn Yejin rồi nhìn qua đứa bé.

Yejin vỗ vai anh liên hồi.  "Hàn Quốc vừa ghi một bàn nữa, chúng ta đang tiến gần vào cúp!"

"Ồ. Cái đó," anh ngáp.  "Thật tuyệt. Chúng ta sẽ đấu với ai cho vòng tiếp theo?"

"Brazil, em nghĩ thế," Yejin thì thầm.

"Aish. Chúng ta hãy hy vọng hoàng tử nhỏ của chúng ta tiếp tục mang lại may mắn cho Hàn Quốc."  anh nói đùa.  "Em có muốn anh cho vỗ ợ hơi cho con không?"

"Em sẽ làm điều đó. Đừng lo lắng. Anh ngủ lại đi."

"Không, anh muốn", Bin nhanh chóng nói.  "Em mới là người cần nghỉ ngơi nhiều hơn."

Cả hai đều cần nghỉ ngơi, trong sự thật.  Đứa bé thức dậy liên tục và cả hai vợ chồng cố gắng ngủ khi có thể, và mặc dù trung tâm chăm sóc sau sinh rất hữu ích nhưng đêm là của riêng anh, cô và con trai của họ,  điều đó vẫn ổn, - anh và vợ phải làm quen dần với việc thức đêm trước khi trở về nhà.

Vì vậy, cô để anh bế đứa bé từ tay cô và ôi, trông con trai thật nhỏ bé làm sao trên đôi tay chắc khỏe của Appa- và Ye Jin ngả người xuống giường.  Trận đấu bây giờ đã kết thúc.  Nếu có điều gì hay về World Cup này, thì đó là với các trận đấu diễn ra vào đêm khuya hoặc nửa đêm, cô và Bin đã không bỏ lỡ một trận nào.

Cô cảm thấy thoải mái khi nghe Bin nói nhỏ với con trai họ, và gần như ngủ thiếp đi ngay lúc đó.

"Em thấy trận đấu hôm nay có vui không?"  Bin hỏi.

Cô ấy thở dài.  "Mm-hm. Có một cơ hội chiến thắng mong manh, nhưng họ đã làm được."

"Làm sao mà không được? Ở đây có lá bùa may mắn của riêng chúng ta đấy," Bin nói đùa.  Như thể được gợi ý, đứa bé phát ra một tiếng ợ lớn.  "Con đồng ý rồi đó. Em nghe thấy không?"

Yejin bật cười.  "Ít nhất là bây giờ."

Họ trao nhau một nụ cười và anh ấy đặt con trai vào nôi.  Yejin nhắm mắt lại một chút.  Cô cảm thấy chồng mình đang tắt tivi và anh lại chui vào giường.  Sau đó, bộ râu của anh áp vào má cô và đôi môi của anh trên thái dương cô.

"Chúc ngủ ngon, tình yêu của anh," anh thì thầm.  "Lần sau con tỉnh dậy sẽ đến lượt anh cho cho bú."

"Được rồi." cô chậm rãi nói.  "Anh sẽ được toại nguyện. Tới lượt sau."

Anh cười khúc khích, và đó là điều cuối cùng cô nghe được trước khi chìm vào giấc ngủ.

Trong một vài giờ, trước khi hoàng tử nhỏ tỉnh dậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro