Chương 38: Không quản được cốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Phong Nguyệt

Cửu Đại Tịch không có việc gì!

Cửu Đại Tịch đã quay lại!

Huhu, nam nhân không thích mặc y phục này đẹp chết đi được...

Tiểu bạch cốt cẩn thận để Tiểu Cửu Tịch xuống, lao đầu vào cơ ngực rắn chắc chắc Tần Cửu Khinh, khóc không ra nước mắt: "Hù chết cốt, tưởng thân thể đẹp như vậy hư rồi chứ, để ta nhìn xem có bị thương không..."

Tiểu cốt đầu một bên huhu một bên dùng xương ngón tay như măng ngọc sờ tới sờ lui.

Một hai ba bốn năm sáu bảy tám, các ca ca cơ bụng đều còn, đường cong vẫn rất gợi cảm, và...

Tần Cửu Khinh túm xương ngón tay của y.

Bạch Tiểu Cốc chớp mắt: "Lớn quá..."

Tần Cửu Khinh: "..."

Bạch Tiểu Cốc nhắm mắt, ngoài miệng nói không nhìn, lại mở he hé: "Quả nhiên nam nhân vẫn lớn một chút mới tốt."

Nói xong tiểu bạch cốt nhớ tới Tiểu Cửu Tịch đáng yêu, vội bổ sung: "Không phải ta chê ngươi nhỏ, Tiểu Tịch cũng rất đáng yêu, nhưng lớn..."

Tần Cửu Tịch chọt trán y, nói: "Giúp ta lấy y phục."

Bạch Tiểu Cốc: "Ờ ờ ờ." Sau đó nhanh chóng lục Càn Khôn châu.

Tên béo và tên gầy từ ăn cơm chuyển sang ăn dưa: "............"

Không phải như họ nghĩ chứ? Chắc chắn không phải như họ nghĩ chứ?

Không phải họ nghĩ thì thế nào?

Không ngờ nhóc xương không phải sử ma của Phượng thần đại nhân, mà là... mà là...

Trời má, Phượng thần đại nhân tuấn mỹ có một không hai lại luyến cốt phích!

Tuy nhóc xương khô cũng ngàn dặm mới tìm được một, nhưng có đáng yêu oánh nhuận thế nào cũng chỉ là một bộ xương trắng!

Sao có thể xuống tay được?!

Tên mập và tên gầy tâm hữu linh tê: Đại khái thẩm mỹ người và điểu khác nhau...

Dẫu gì Phượng thần đại nhân cũng là điểu thần.

Mẹ nó, thật sự là thần...

Đều là nam nhân, tên mập và tên gầy bị đả kích không nhỏ.

Càn Khôn châu có rất nhiều y phục, hơn nữa đều phù hợp với Tần Cửu Tịch sau khi thành niên.

Đồng phục Thiên Ngu Sơn màu đen, Bạch Tiểu Cốc nhìn phát là biết, y đã mặc tới mặc lui rất nhiều lần.

Nhưng y là xương khô, mặc thế nào cũng không bì kịp Cửu Đại Tịch.

Thoát y quyến rũ, mặc vào thon gầy, hắn được tiên y tông môn tôn dáng người tới cực hạn, ở mảnh đất âm u hoang vắng tối như mực, đẹp trai đến mức Bạch Tiểu Cốc không dời mắt được.

Nơi Cửu Đại Tịch đứng bỗng chốc phát quang.

Bạch Tiểu Cốc cực kỳ nghi ngờ: Tần Cửu Khinh đẹp hơn Cửu Đại Tịch thật sao? Sao có thể có người đẹp hơn Đại Tịch?

Nếu nhóc xương khô không cực kỳ tôn sùng Sâm Tu đã di cốt biệt luyến rồi.

Dẫu vốn đã không thể dừng cương trước vực, không quản được cốt từ lâu ...

Tần Cửu Khinh ăn mặc chỉnh tề, bỏ thân thể bảy tuổi vào Càn Khôn châu.

Bạch Tiểu Cốc không nghĩ nhiều, đợi Tần Cửu Khinh đưa Càn Khôn châu cho y rồi thu vào thân thể.

Lúc này Tần Cửu Khinh mới nhìn về phía hai người chôn xác.

Vừa nhìn tên mập là biết có kinh nghiệm, gã quỳ xuống một cách tiêu chuẩn, dập đầu bịch bịch: "Phượng thần đại nhân tha mạng, tiểu nhân có mắt không thấy thái sơn, tưởng là tà tứ... Xin ngài thương tình tiểu nhân không tạo ra sai lầm lớn, tha cho mạng chó của tiểu nhân và đại ca tiểu nhân!" Xin tha còn không quên tên gầy, quả là một tên mập có tình có nghĩa.

Tên gầy quỳ không quen, được cái chân thành.

Sinh tử trước mắt, không chân thành bộ muốn đầu thai sớm hả?

Gã thuật lại lời tên mập, tuy ngắc ngứ, nhưng dập đầu có thành ý.

Hoả phù của gã... Á không, mạng nhỏ của gã!

Tần Cửu Khinh không muốn truy cứu, thế đạo bất ổn, tà tứ lộng hành, thiêu hắn cũng là tự bảo vệ mình.

"Quên chuyện đêm nay đi" Hắn nhìn chằm chằm người chôn xác.

Tên mập nhanh chóng phản ứng, giơ tay thề mình chưa thấy gì hết, sau đó cắn răng đập đầu một cái thật mạnh, tự làm mình ngất xỉu.

Tên gầy: "!" Ở mảng xin tha, gã thật sự thua tửu quỷ.

Cũng may có người làm mẫu, tên gầy học theo, một bên thề một bên dập đầu.

Tự mình làm mình xỉu hơi làm khó tên gầy, trán gã đau âm ĩ mà mãi không chịu xỉu.

Không xỉu thì... Tên gầy trợn mắt trắng, giả bộ bất tỉnh!

Tần Cửu Khinh mắt nhắm mắt mở.

Trong mắt trong lòng Bạch Tiểu Cốc đều là Cửu Đại Tịch, không để ý kỹ thuật tinh vi của tên gầy và tên mập, y duỗi tay nói: "Chạy lâu quá, đi không nổi." Tốt quá, Cửu Đại Tịch trở về, y có thể ôm rồi.

Tần Cửu Khinh nào còn quan tâm gầy hay mập, hắn duỗi tay vớt nhóc xương khô, cẩn thận để y ngồi lên cánh tay.

Bạch Tiểu Cốc vui vẻ, ghé lên vai hắn cọ cọ: "Cửu Đại Tịch!"

Tần Cửu Khinh: "Ừm."

Bạch Tiểu Cốc: "Ngươi không sao thật sự tốt quá."

Tần Cửu Khinh khóe miệng cong cong: "Là cốt liên giúp ta."

Thân thể này của hắn không có tu vi không có linh căn, theo lý thuyết không thể chịu được hoả phù, đương nhiên lấy thể chất của hắn, không chết dễ vậy được, nhưng cũng sẽ bị thiêu trọng thương. Khi ngọn lửa tới gần thân thể hắn, cốt liên tự tạo kết giới, bảo vệ hắn kín mít.

Nhóc xương khô đang bảo vệ hắn.

Lúc nào cũng vậy.

Nghe thấy cốt liên, tiểu bạch cốt lập tức nói: "Vậy ngươi muốn ta ư?" Hồi ở Quỷ giới, mỗi lần dùng cốt liên, y đều bị cốt liên vắt kiệt sức lực.

Tần Cửu Khinh: "Không cần."

Tiểu bạch cốt: "Ngươi đừng khách sáo với ta, muốn phải nói cho ta."

Tần Cửu Khinh: "..."

Tiểu bạch cốt: "Ta có thể thỏa mãn ngươi mọi lúc."

Tần Cửu Khinh giương khoé miệng: "Được."

Thiết Thiên vất vả lắm mới tỉnh lại: "............"

Hai ngươi có thể làm người không?

À, tiểu cốt đầu không phải người!

Hai ngươi có thể đối xử tử tế với kiếm độc thân không hả?

À, kiếm độc thân không nhân quyền!

Đệt!

Tần Cửu Khinh ôm tiểu bạch cốt rời khỏi nghĩa mộ, lại không về Hoàng An thành, dẫu biết cha mẹ sẽ lo lắng đi tìm họ, nhưng hắn chưa thể trở về.

Một là vấn đề thân thể, hai là hắn cần phải 'chết' một lần.

Sống lại lần nữa, hắn sẽ không giẫm lên vết xe đổ.

Bảy tuổi vừa khéo.

Lần này hắn sẽ không đi qua con đường đã từng đi, cũng không cần phải đi.

Muốn cứu phụ mẫu thì phải diệt trừ tai hoạ ngầm từ lúc bắt đầu.

Trận diệt môn năm mười lăm tuổi chỉ là "quả", hắn phải xoá bỏ "nhân".

Tần Cửu Khinh tìm đạo quán bị bỏ hoang, tạm thời nghỉ ngơi.

Tiểu bạch cốt vòng cổ hắn, hỏi: "Không về nhà?" Y nhớ phụ mẫu, túi y ướt rồi, lưỡi vịt trước khi ra ngoài cha cho y ướt hết rồi.

Tần Cửu Khinh: "Ngày mai về."

Bạch Tiểu Cốc: "Phụ mẫu sẽ lo lắng..."

Tần Cửu Khinh: "Có ngươi, bọn họ sẽ không quá lo lắng."

Đây là thật, nếu chỉ có Tần Cửu Tịch bảy tuổi, Tần Vịnh và Hứa thị sẽ nôn nóng ngất xỉu, tuy hiện tại họ cũng lo lắng, nhưng có tiểu bạch cốt, ít nhất có thể yên tâm hơn nhiều.

Bạch Tiểu Cốc hoàn toàn tin tưởng Cửu Tịch, dù có chỗ không hiểu, song y biết Cửu Tịch rất yêu phụ mẫu, nếu không có bất đắc dĩ sẽ không làm họ khổ sở: "Vậy trời vừa sáng chúng ta về nhé?"

Tần Cửu Khinh: "Ừm."

Bạch Tiểu Cốc nhìn đạo quán rách nát: "Chúng ta ngủ ở đây sao?"

Tần Cửu Khinh: "Ngươi mệt?"

Bạch Tiểu Cốc: "Không! Ta có thể nhìn chằm chằm ngươi cả đêm."

Tần Cửu Khinh cười nói: "Không mệt thì lấy thân thể bảy tuổi của ta ra đi."

Bạch Tiểu Cốc: "Được!"

Càn Khôn châu không thể thu giữ linh phách, có thể bỏ Tiểu Cửu Tịch vào là do nó là cái xác không hồn.

Nhìn bản thân từ góc độ này, cảm giác rất kỳ quái.

Đối với thân thể của mình, con người vừa thấy quen thuộc vừa thấy xa lạ, cúi đầu có thể nhìn thấy tay chân thân thể, soi gương có thể nhìn thấy khuôn mặt, lại chẳng mấy ai có thể nhìn cả cơ thể của mình như thế này.

Bạch Tiểu Cốc cũng cảm thấy lạ, y nhìn Đại Cửu Tịch, lại nhìn Tiểu Cửu Tịch, không khỏi khổ sở: "Ngươi có hai thân thể..." Còn ta không có cái nào!

Người với người tức chết cốt.

Nhóc xương khô ghen tỵ.

Tần Cửu Khinh nhìn y: "Vỏ quả Xích Đề có lẽ phải đợi một thời gian nữa."

Bạch Tiểu Cốc thót tim: "Đây không phải Quỷ giới, còn có quả Xích Đề ư?" Hỏng rồi, bọn họ tiến vào Thiên Nguyệt ảo cảnh là để tìm vỏ quả Xích Đề, giờ đây khi bước vào ảo cảnh lại quay về mười ba năm trước, phải đi đâu tìm quả Xích Đề?

Tần Cửu Khinh: "Thập Nhị Tiên Sơn có quả Xích Đề."

Bạch Tiểu Cốc: "!"

Tần Cửu Khinh nói: "Tuy ít nhưng có, đừng nóng vội, chờ dàn xếp xong xuôi, ta sẽ đi tìm vỏ quả Xích Đề cho ngươi ngay."

Đương nhiên Thập Nhị Tiên Sơn có quả Xích Đề, hơn nữa trong vòng mười ba năm này, vừa lúc có một loạt quả chín, đáng tiếc bị Thiên Ngu Sơn hái hết.

Mười ba năm sau hắn bị bài xích, không thể ở lại Thập Nhị Tiên Sơn, không thể không đi Quỷ giới tìm cơ duyên.

Hiện giờ là mười ba năm trước, hắn chưa đến Thiên Ngu Sơn, chưa bái Quân Thượng Minh là sư...

Tất cả mọi thứ chỉ mới vừa bắt đầu.

Bạch Tiểu Cốc vui vẻ: "Được!"

Tần Cửu Khinh vỗ vỗ sau lưng y, lại nói: "Ngươi xuống trước đi, ta làm thí nghiệm."

Bạch Tiểu Cốc không nỡ rời khỏi vòng ôm của hắn: "Làm gì?"

Tần Cửu Khinh: "Ta thử xem đổi thân thể như thế nào." Tiểu bạch cốt treo trên vai hắn, nếu thân thể này không có linh hồn, y sẽ té ngã.

Bạch Tiểu Cốc hiếu kỳ hỏi: "Ngươi có thể biến về Cửu Tiểu Tịch?"

Tần Cửu Khinh: "Theo lý thuyết là vậy."

Bạch Tiểu Cốc nhảy xuống nói: "Nhanh lên nhanh lên, ta đỡ ngươi!"

Tần Cửu Khinh: "Được."

Người bình thường không có khả năng có hai thân thể, Tần Cửu Khinh lại bất ngờ có kỳ ngộ này.

Về vấn đề thời không, hắn đã nghĩ thông suốt.

Bước vào Thiên Nguyệt ảo cảnh là bước vào mười ba năm trước, với hắn mà nói, đây là nhân sinh mới, là hiện tại đang trải qua, là tương lai chưa xảy ra.

Hắn không muốn trải qua như cũ, mà muốn đập vỡ xây lại.

Không biết mới là tương lai.

Một linh hồn có hai thân thể, không thể đồng thời sử dụng, chỉ có thể đổi qua đổi lại.

Đổi như thế nào?

Thật ra không khó, niệm xuất hồn chú, làm hồn phách tạm thời rời cơ thể, rồi sau đó chọn một trong hai cái để tiến vào.

Xuất hồn chú không phải pháp thuật cao thâm gì, đa số tu sĩ Trúc Cơ trở lên đều biết, chỉ là người khác không làm được như hắn, linh hồn và thân thể liên kết chặt chẽ, tiến vào thân thể không phải của mình là đoạt xá, phải trả đại giới thậm chí sẽ bị phản phệ.

Tần Cửu Khinh thì không.

Hắn tiến vào chính thân thể của mình, sẽ không có bất luận bài xích hay mâu thuẫn nào.

Hơn nữa ký ức cộng hưởng, có thân thể hai mươi mốt tuổi, hắn sẽ không bị trói buộc trong ký ức bảy tuổi.

Đây mới là tuỳ ý thay đổi thân thể, nan đề thu xếp duy nhất cũng không thành vấn đề bởi vì đã có tiểu bạch cốt.

—— Tiểu bạch cốt có thể thu nạp thân thể khác của hắn.

Tuỳ ý thay đổi thân thể có chỗ lợi của nó.

Hai thân thể đều có khác biệt:

Tần Cửu Khinh hai mươi mốt tuổi có ma kiếm Thiết Thiên, phối hợp với cốt liên có sức mạnh hủy thiên diệt địa; chỉ là không thể khống chế, hơn nữa sẽ làm tiểu bạch cốt kiệt sức, rời khỏi Quỷ giới không còn nhiều Quỷ Vương để đút cho tiểu gia hỏa ăn.

Tần Cửu Khinh bảy tuổi không có tu vi pháp khí, lại có thể chất cực phẩm hiếm có.

Đúng vậy, vạn linh căn của hắn vẫn còn.

Hết chương 38

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro