Chương 10 : Ban Ngày Cũng Có Thể Làm Chuyện Đó (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Được". Khúc Phi cười thích thú đáp lời.

Hắn biết, tại ngôi làng miền núi hẻo lánh này, lương thực vốn dĩ đã thiếu thốn, trái cây lại càng hiếm hoi, nhưng Hà Ngưu Ngưu vẫn luôn dành những thứ tốt nhất cho hắn, tới mức lâu dần hắn đã coi đó như là điều đương nhiên.

Chờ tới khi hai người xuống núi, hiện tại đã là buổi trưa, thôn dân đi làm đồng bắt đầu trở về nhà nấu nướng, Hà Ngưu Ngưu lo lắng vóc người cao lớn của Khúc Phi sẽ bị dân làng chú ý, nên đã đưa ra đề nghị để hắn xách xọt tre sau đó mình sẽ cõng người trên lưng, dùng cách này, người ngoài hoàn toàn sẽ không có biện pháp nào để so sánh được dáng vóc giữa hai người họ, cũng sẽ không sợ ai có thể phát hiện được ra chiều cao thật sự của Khúc Phi.

Khúc Phi không ý kiến gì, hắn im lặng nằm trên vai của Hà Ngưu Ngưu, vùi mặt vào cổ cậu, cảm nhận từng bước chân đang bước dưới mặt đường gồ ghề, rõ ràng là bả vai của người trước mặt không hề dày rộng cũng chẳng hề rắn chắc, nhưng không biết tại sao lại mang tới cho người ta cảm giác cực kỳ yên tâm.

Quả nhiên, hai người đã gặp vài người già ở trong thôn, Hà Ngưu Ngưu vẫn luôn là lễ phép nhỏ giọng giải thích rằng, vợ của cậu cảm thấy không khỏe trong người nên đành phải cõng về nhà, Khúc Phi cũng nhìn thấy rõ ràng là mấy người đó không hề tỏ ra một chút nghi ngờ nào.

Lúc về đến nhà, lưng Hà Ngưu Ngưu đã ướt đẫm mồ hôi, cảm giác ẩm ướt trên người khiến cậu cảm thấy có chút khó chịu, sau khi thay quần áo sạch sẽ thì bắt đầu làm bữa trưa, định làm món trộn cho nên đem rau dại mới đào ra rửa sạch, lát nữa chuẩn bị ăn thì đem trộn cùng dấm và dầu mè, sau đó cắt mấy miếng thịt mang xào cùng rau, cuối cùng là luộc thêm hai trái bắp.

Khi đã làm cơm xong, giống như thường lệ cậu mang lên cùng ăn với Khúc Phi, sau khi cơm nước xong lại chủ động dọn dẹp sạch sẽ.

Sau một lát, cậu cẩn thận gọt bỏ vỏ ngoài của hai trái hồng vừa hái, đặt vào chén rồi đưa cho Khúc Phi.

"Được rồi, Ngưu Ngưu, đừng bận rộn nữa.....". Khúc Phi giơ tay nắm lấy cổ tay Hà Ngưu Ngưu, dễ dàng kéo cả người cậu lên trên giường. "Đã bận lâu như vậy rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi...."

"Được....". Hà Ngưu Ngưu quả thực có chút mệt mỏi, cậu ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Khúc Phi, dựa vào tường định nghỉ ngơi.

Khúc Phi cầm quả hồng trong chén lên, đưa cho Hà Ngưu Ngưu một trái. “Em cũng ăn.”

Hà Ngưu Ngưu vội vàng xua tay. “Tôi không ăn đâu…”

Khúc Phi biết cậu không ăn, nhưng vẫn nhất quyết ép buộc. "Ăn đi."

Hà Ngưu Ngưu chỉ đơn giản đưa hai tay ra sau lưng giấu, không chịu nhận. “Tôi thật sự không muốn ăn… Tôi không ăn… Anh ăn đi… Tôi ăn rồi... Trong làng cũng chẳng có gì ngon cả…”

Khúc Phi nhìn bộ dáng bướng bỉnh của Hà Ngưu Ngưu, hắn rút ​​tay lại, sau đó cắn xuống một miếng, thật sự là rất ngọt....

Hà Ngưu Ngưu ở một bên nhìn Khúc Phi, rõ ràng là cậu không có ăn, nhưng vẻ mặt lại cực kỳ hài lòng. "Ăn ngon không? Có ngọt không?"

“Em nếm thử sẽ biết,” Khúc Phi giơ quả hồng đã bị mình cắn một miếng tới trước mặt Hà Ngưu Ngưu, “Cắn một miếng vào giữa đi…”

Hà Ngưu Ngưu nhìn trái hồng màu vàng cam ở trước mặt, do dự một chút, liền cẩn thận cắn một miếng nhỏ, bởi vì cậu thực sự không muốn ăn, cho nên miếng hồng cắn vào trong miệng có lẽ còn chưa đến nửa centimet, chắc chắn rằng sẽ không thể nếm ra được chút mùi vị nào, nhưng cậu vẫn hài lòng mà nheo mắt lại, rồi cười ngốc nghếch. "Thật là ngon..."

"Ngon cái đầu em à.....". Khúc Phi gõ vào đầu cậu một cái. "Em chỉ ăn chút xíu như vậy, làm sao có thể nếm ra được hương vị gì..."

“Anh ăn là được rồi…”. Hạ Ngưu Ngưu ngây thơ mỉm cười, xoa vài cái lên chỗ bị đánh, sau đó cúi đầu nhìn chiếc quần đầy mảnh vá của mình, ánh mắt dịu dàng nói. “Thật ra, tôi có thể nhìn ra được, điều kiện ở nơi anh sinh sống so với chỗ của chúng tôi có lẽ phải tốt hơn rất nhiều lần, nhưng là tôi buộc anh phải ở lại đây, khiến cho anh cơm ăn không được đầy đủ quần áo mặc thì rách rưới... Thực ra tôi biết như vậy không tốt... Vốn dĩ tôi muốn đợi một khoảng thời gian nữa, sau đó tìm cơ hội giải thích với bà nội rồi mới để cho anh rời đi... Nhưng, nhưng mà... Anh đẹp trai như vậy... người cũng tốt như thế... Tôi càng ngày càng có chút không nỡ để anh rời đi... Tôi... tôi..."

Khúc Phi dán má mình vào má Hà Ngưu Ngưu, chưa kịp để cậu kịp nói hết câu, hắn đã cúi đầu, chính xác khóa chặt đôi môi đang hé mở.

Khi hai đôi môi chạm vào nhau, thoáng nghe thấy hơi thở của Hà Ngưu Ngưu trở nên hổn hển, có lẽ là do quá kinh ngạc, cho nên toàn thân cậu cứng ngắc, để cho Khúc Phi tùy tiện cạy răng mình ra, đưa lưỡi vào thật sâu rồi quấn lấy lưỡi cậu cùng nhau dây dưa....

Hà Ngưu Ngưu bị hôn tới choáng váng một hồi, sau khi nhận ra mình đang làm gì, cậu lập tức vùng vẫy muốn lùi lại nhưng bị Khúc Phi mạnh mẽ áp cả cơ thể mình xuống giường.

Liên tiếp nuốt nước miếng đến là mệt mỏi, Hà Ngưu Ngưu trở nên căng thẳng, mặt bắt đầu đỏ bừng, không dám nhìn vào đôi môi ướt sũng nước của Khúc Phi, "Cái kia, anh làm gì vậy? Đột nhiên..."

Khúc Phi đem Hà Ngưu Ngưu nhốt ở dưới thân mình, chống cánh tay xuống, cúi đầu nhìn cậu. "Sao thế? Em không thích ư?"

Hà Ngưu Ngưu cũng ngước mắt nhìn lên hắn, vẻ mặt có chút nghi hoặc, sau một lúc lâu mới do dự nói. "Không phải là không thích..."

Vẻ mặt ngây thơ, bộ dáng đơn thuần của Hà Ngưu Ngưu khiến Khúc Phi chỉ muốn nhanh chóng lột trần cậu ra, rồi mạnh mẽ đè xuống, hết cưỡng lại cưỡng, hắn thật sự không muốn nói thêm một lời vô nghĩa nào nữa.

Đưa tay vào trong quần áo của Hà Ngưu Ngưu, Khúc Phi mỉm cười nói. "Ngưu Ngưu, em thật sự đáng yêu chết người..."

Hà Ngưu Ngưu mơ hồ đoán được Khúc Phi muốn làm gì, nghĩ tới cảnh tượng tối qua, cậu khẩn trương tới mức nổi da gà khắp người, vẫn để cho hắn tùy tiện sờ soạng khắp người mình, chỉ lắp bắp nói. "Giữa ban ngày sao có thể làm như vậy..."

"Ai nói ban ngày không thể làm loại chuyện này?" Khúc Phi vẻ mặt thản nhiên nói. "Sao nào? Tối qua làm em cảm thấy không thoải mái sao?"

Hà Ngưu Ngưu mở miệng, đỏ mặt nói. "Rất thoải mái, nhưng tôi cảm thấy chỉ là ban ngày..."

"Em nghĩ thế nào? Hửm?". Khúc Phi không có ý định nghe Hà Ngưu Ngưu giải thích, vừa nói vừa cởi áo của cậu, cắn vào chỗ nhô ra trên ngực, một bên mút mát một bên trêu chọc.

Bị kích thích như vậy, Hạ Ngưu Ngưu không khỏi đưa tay đẩy đầu Khúc Phi đang vùi vào trong ngực mình ra. "Đừng, đừng làm vậy Khúc Phi... Cảm giác thật kỳ lạ..."

Khúc Phi lộ ra nụ cười nửa miệng liếc cậu một cái, "Sao vậy? Tối qua không phải rất thích đấy ư?"

Vừa nói vừa giơ tay lên, dùng đầu ngón tay nhéo nhẹ lên hai đỉnh nhỏ đã sưng đỏ, rồi xoa thật mạnh, hắn lập tức cảm nhận được cơ thể dưới thân mình run lên, hơi thở cũng bắt đầu trở nên gấp gáp.

"Em xem, tôi chỉ chạm nhẹ vào, em liền phấn khích như vậy..."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Ngưu Ngưu lập tức đỏ bừng, vẻ mặt mang theo ngượng ngùng lại có chút khó nhịn rơi vào trong mắt Khúc Phi, hắn cảm thấy người trước mặt dễ thương chết rồi, không nhịn được hôn lên mặt cậu, tay lại tiếp tục vuốt ve ngực trên ngực cậu.

Bị những ngón tay đầy thuần thục điêu luyện xoa nắn, Hà Ngưu Ngưu cảm thấy hai đùi mình run lên, cố gắng không phát ra âm thanh xấu hổ, nhưng vẫn không thể kìm nén được hơi thở gấp gáp của chính mình.

Đột nhiên cảm nhận được một sự kích thích ở phía sau, nơi mà trước đây chưa từng có ai chạm vào, Hà Ngưu Ngưu lập tức rùng mình, hoảng sợ mở to mắt nhìn Khúc Phi.

Khúc Phi cúi xuống vừa cắn vào lỗ tai non nớt của cậu, vừa thì thầm an ủi. "Tiếp theo sẽ càng thấy thoải mái hơn... Ngưu Ngưu, ngoan, mở rộng chân của em ra một chút..."

Ngón tay thon dài tiến vào nơi mềm mại, hắn bỗng nghe thấy tiếng thở hổn hển kinh ngạc của Hà Ngưu Ngưu, giống như dự đoán, hắn lập tức bị chống cự.

Hà Ngưu Ngưu giãy giụa, miệng nhỏ ở thân dưới rõ ràng cũng đang nôn nóng muốn đẩy lùi sự xâm nhập đột ngột của dị vật xa lạ, đôi mắt đen nhánh của cậu trở nên ẩm ướt, vẻ mặt ngơ ngác hỏi. "Sao, sao lại phải chạm vào nơi đó? Nơi đó bẩn, bẩn lắm..."

“Ngưu Ngưu rất sạch sẽ, không hề bẩn chút nào…”. Sau khi trấn an người con trai đang hoảng loạn, Khúc Phi đẩy ngón tay của mình vào trong miệng huyệt một chút.

Hà Ngưu Ngưu lập tức giãy giụa, hét lên. “Không, không, không”

Bởi vì cảm thấy cực kỳ hoảng hốt, cho nên giọng cậu cũng mang theo nghẹn ngào. "Thật khó chịu... Khúc Phi... đau... đau..."

Dưới tiếng kêu thảm thiết của Hà Ngưu Ngưu, động tác của Khúc Phi lập tức dừng lại, hắn đột nhiên nhận ra Hà Ngưu Ngưu chưa từng trải qua chuyện hoan ái, đối với cơ thể chưa từng có kinh nghiệm của cậu, nếu không có thứ gì đó để bôi trơn, vậy thì sẽ rất khó để dương vật to lớn của mình có thể tiến vào.

Hà Ngưu Ngưu bỗng nhiên cảm giác được dị vật trong cơ thể lùi ra ngoài, sau đó trọng lượng trên người cũng biến mất.

Thấy hành động kỳ lạ của Khúc Phi, Hạ Ngưu Ngưu còn chưa kịp phản ứng thì mắt cá chân đã bị tóm lấy, chân bị nhấc lên, nghiêng chiếc lọ trong tay một chút, đổ một xíu dầu ăn vào giữa hai chân của cậu.

"Anh làm gì ..."

Khúc Phi đặt lọ dầu xuống, lại ấn lấy cơ thể của cậu mà đè xuống, dầu ăn quả nhiên có tác dụng bôi trơn, ngón tay của hắn rốt cuộc cũng có thể lần nữa dễ dàng đi vào trong miệng huyệt non nớt, chỉ cần dùng một chút lực, ngón tay thứ hai đã hoàn toàn đâm xuyên vào.

Cảm giác bị vật thể lạ xâm nhập khiến Hà Ngưu Ngưu nổi da gà, Khúc Phi vốn đã đoán trước được cậu sẽ chống cự, cho nên chỉ đơn giản lật cơ thể cậu lại, để cậu úp mặt xuống giường, một tay hắn ôm chặt lấy vòng eo gầy khiến cậu không thể vùng vẫy, tay còn lại tiếp tục kiên nhẫn làm công tác mở rộng thân dưới của cậu.

Nói gì đi chăng nữa, hôm nay hắn đã quyết tâm ăn sạch cậu nhóc, dù sao, cậu vốn đã ngây thơ lại đơn thuần, tới lúc đó, hắn có thể dùng bất cứ lý do gì cũng có thể dễ dàng qua mặt được cậu.

Khúc Phi cúi xuống gặm cắn lên tấm lưng căng thẳng của Hà Ngưu Ngưu, tiếp tục cử động ngón tay, mò mẫm tiến sâu hơn vào bên trong cơ thể cậu.

Hà Ngưu Ngưu đỏ bừng mặt, run rẩy nói. "Đừng... Khúc Phi... đừng chạm vào... bỏ ra đi..."

Nhưng —— cậu đột nhiên cảm giác được ngón tay bên trong hậu huyệt của mình bỗng dưng chạm vào một điểm nào đó, khiến cơ thể cậu không khỏi run rẩy dữ dội rồi vô thức rên lên.

"A..."

Khúc Phi biết bản thân đã tìm được vị trí mình mong muốn, rồi sau đó trước khi Hà Ngưu Ngưu hoàn toàn ổn định lại cảm giác run rẩy, hắn càng di chuyển mạnh mẽ hơn, ngón tay đâm rút một cách cẩn thận, mỗi lần đi vào chỉ tập trung kích thích vào điểm đó bên trong cơ thể.

Hà Ngưu Ngưu còn chưa kịp hồi phục, đã bị những động tác va chạm mài ép liên tiếp kích thích, mất kiểm soát mà rên rỉ, khiến cường độ giãy giụa của cậu cũng giảm đi đáng kể. "Khúc... ừm... Phi... A....!!".

" Hửm?". Khúc Phi cúi đầu nhìn phản ứng đáng yêu của Hà Ngưu Ngưu, mỉm cười thích thú, ngón tay bên trong miệng huyệt lập tức động nhanh hơn mạnh hơn, tay còn lại cũng thoáng buông lỏng, lướt dọc theo bụng dưới của cậu rồi di chuyển về phía trước, chạm lên dương vật nho nhỏ màu sắc hồng hào, hai tay bắt đầu cùng nhau xoay tròn trước sau công kích. “Phía sau có phải rất thoải mái không, em nhìn này, nó kẹp chặt tới mức không chịu nổi rồi... ”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hahau