2222222222

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ đêm noel đấy tôi đã thành một con người khác, những buổi nói dối sang nhà bạn làm đồ án với bài tập lớn rồi ăn ngủ lại đấy trở thành những đêm bay không biết mỏi ngòai phố, ngòai các quán nhậu, rồi các bàn BiA, các bàn điện tử xèng xanh đỏ với lũ bạn.

Dấn thân vào ăn chơi thực thụ tôi mới biết những thằng bạn trên lớp luôn miệng gọi tôi là sếp hóa ra cũng chỉ là đám ăn chơi nửa mùa. Chúng chỉ biết luẩn quẩn ở những quán tầm tầm, chơi gái loại trung bình chỉ phục vụ các quán karaoke mà chúng biết. Rủ cả bọn làm 1 vòng đua tốc độ thì chúng nó vừa vặn ga vừa nháo nhác ngó xung quanh, thấy bóng áo xanh là lặn vào ngõ cả. Đi đâu cũng khoe cái trí thức nửa vời của chúng nó, lấy cái mác đại học ra lòe thiên hạ mặc dù đầu chúng nó nhiều khi cũng rỗng tuếch chẳng kém gì dân ít học. Những buổi chơi đêm của chúng nó cũng rất hạn chế với nhiều lí do khác nhau như ông bà già không cho đi nhiều, ôn thi, làm bài tập, nhà có việc riêng… Với nhiều lần lấy lí do của chúng nó như thế tôi nhận ra rằng hóa ra chúng nó chỉ chém gió với tôi về những lần chúng nó bay đêm, chơi em nọ, phang em kia, khi có tôi thì chúng tìm cách để tôi trả tiền.

Vậy nên tôi chẳng mấy chốc chẳng còn vui vẻ tí nào khi đi với chúng nó, tôi tự bắt sóng với những thành phần khác máu mặt hơn. Không thể tìm được trong trường tôi tìm trong khu phố nhà tôi vốn không thiếu đám ăn chơi đua đòi. Với tính cách lạnh lùng, khuôn mặt dễ coi, tiền vung không tiếc, lăn xả đánh nhau tôi không khó gia nhập vào hàng ngũ của chúng những đám dân chơi này nhiều khi chúng còn có vẻ kính trọng những kiến thức mà tôi có được. Tôi bắt đầu biết đến sàn, gái sàn, rượu tây và những cô gái tiếp rượu và chập chững biết đến những buổi tối rú ga quanh bờ hồ đua xe chỉ để lấy 1 vài triệu tiền cược.

Tôi ngập ngụa trong rượu tây và gái những cô gái chân dài da trắng, không chỉ là chỗ để tôi vịn vào khi hát, thọc tay vào ngực để bo như những lần khác. Giờ tôi không buồn vịn mà tôi vật thẳng ra nhấp nhô tạo sóng đầy thỏa mãn trên những cơ thể nõn nà ấy. Những khuôn mặt phía dưới thân thể tôi luôn thay đổi về cả hình dáng lẫn trạng thái, khi là cười thỏa mãn và dâm đãng, khi im thin thít chịu trận, khi lại có những giọt nước mắt nhỏ lăn ra vì tủi nhục nhưng chẳng bao giờ làm tôi không phấn khích cả. Tôi trở thành kẻ sống về đêm lúc nào không hay, những buổi sáng tôi vật vờ như một cái bóng trên lớp khi thì ngủ lúc phả khói thuốc. Đêm đến tôi như một con người khác đầy sức sống hò hét phấn khích lạng lách trên đường với những cánh tay dài thon thả ôm chặt phía sau lưng.

Tôi thay người yêu nhiều hơn cả quần áo tôi có trong tủ, số người yêu tôi có cùng một lúc nhiều khi hơn cả số quần áo tôi mặc trên người. Những thằng như tôi thường có người yêu ban đêm, có nghĩa là ban ngày chẳng bao giờ gặp nhau mà có gặp thì cũng coi như chẳng quen biết, chỉ đêm xuống là bám lấy nhau lạng lách, lên sàn, uống rượu, cuối cùng là nhà nghỉ. Sáng dậy thì nhà ai người nấy về, có khi tôi về trước để mặc “người yêu” mình ngủ tiếp cũng có khi tôi dậy mà chẳng thấy “người yêu” đâu.

Chơi gái yêu đương cái kiểu đấy mãi tôi cũng chán tôi bắt đầu tự sáng tạo ra những kiểu chơi khác phấn khích và trí tuệ hơn khiến nhiều thằng trong nhóm phục sát đất. Tôi chia gái thành 2 loại. Loại 1 là những cô gái làng chơi, rót rượu có thể ngã giá và bay đêm ngay được. Loại 2 là những cô gái trí thức, ngoan ngoãn còn gọi là hàng sạch.

Với loại 1:

- Như trước kia thì tôi thường bỏ tiền ra để chơi những loại như này, nhưng dần tôi không thích bỏ tiền, không phải là tôi không có tiền mà tôi thích bỏ sự ranh ma, xảo trá của mình ra nhiều hơn. Những loại gái hết date với chẳng còn chút lương tâm nào có thể đánh động được thì tôi chẳng bao giờ chơi, vừa nhão nhoẹt vừa giả tạo, son phấn thì lòe lọet vừa chơi vừa phải tắt điện và ngoảnh mặt ra chỗ khác.

- Tôi thích những cô gái mới vào nghề vẫn còn mặc cảm tội lỗi, vẫn còn có chút gì đó ngây thơ và tin tưởng vào những câu chuyện cổ tích nơi mà hoàng tử hoặc hiệp sĩ luôn từ trên trời rơi xuống đem đến cuộc sống ấm no và đầy vinh quang như câu chuyện Tấm Cám mà ngày xưa mẹ kể. Với những cô gái như này tôi tự nhận biết qua sự quan sát lọc lõi và cái nhìn đầy kinh nghiệm của mình. Tôi đề nghị họ đi “tâm sự” nhưng vào nhà nghỉ tôi không vồ vập, tôi vỗ về an ủi, hỏi thăm về cuộc sống trước kia, và tôi không cần những cái này, tôi chỉ muốn có ai đó để nói chuyện. Tôi kể về hòan cảnh của tôi thật lâm li bi đát, rằng không ai hiểu nổi tôi, rằng tôi bị bỏ rơi trong nhung lụa. Và đến 80% các cô kiểu như này bị tôi lừa dễ dàng, gục vai vào tôi mà khóc lóc kể lể hoản cảnh trong cái nhếch mép đểu giả của tôi. Và các cô coi tôi như cái phao cứu sinh, hi vọng vào lúc nào đấy tôi sẽ mang điều tốt đẹp đến, cho họ đi học, xin việc cho họ và có thể là 1 gia đình đầm ấm như câu truyện cổ tích. Với mánh khóe lừa lọc này tôi có được sự vục vụ vô điều kiện, miễn phí của họ đôi khi tôi còn được tặng những món quà nho nhỏ bằng tiền họ bán thân cho những người khác. Tất nhiên là sớm muộn gì tôi cũng bị từng người phát hiện nhưng với tôi không quan trọng vì tôi vẫn tiếp tục đi lừa các cô gái khác như thế và loại này thì lúc nào cũng có rất nhiều. Chỉ có điều là khi họ nhận ra được sự đểu giả của tôi cũng là lúc họ không còn tin tưởng vào cuộc đời này, không tin là họ có thể quay đầu lại với cuộc sống bình thường được để rồi cay đắng dầm mình xuống sâu hơn cái vũng bùn họ đang đứng. Còn tôi tất nhiên là trơ tráo nói thẳng vào mặt họ và bỏ đi tìm cho mình con mồi khác trong nụ cười khóai trá, độc ác.

Với loại 2: loại này là những cô gái tri thức có, gái quê có, bán hàng có, phục vụ có nhưng đều có điểm chung là ngoan, hiền và không phải những cô gái bán thân để nuôi miệng. Tôi cũng tự chia loại này ra làm mấy loại khác nhau để tìm cách chinh phục.

- Những cô gái thuộc dạng tiểu thư cành vàng lá ngọc được chiều chuộng từ bé:

Dạng như này tôi rất thích chinh phục vừa bõ ghét cái thái độ kênh kiệu. Những cô tiểu thư dạng như này thì từ bé vốn quen đòi gì được nấy, muốn cái gì là muốn cho bằng được, thế nên tôi chọn cho mình chiến thuật riêng. Những lúc xuất hiện cùng những thằng bạn tôi luôn cố ăn mặc và tạo cho mình một vẻ ngoài ấn tượng nhất khi gặp những cô gái kiểu này. Lúc bắt chuyện tôi chỉ chào hỏi gọi là biết tên cho có rồi quay sang những đứa con gái khác tỏ vẻ quan tâm tạo ra cái sự ấm ức. Những loại con gái như này khi gặp mặt nói chuyện là tôi tỏ vẻ thích người khác, thích nói về em này hay, em kia xinh. Và cứ lặp đi lặp lại như thế chẳng mấy chốc tôi nhận ra sự ghen ghét đố kị của các em dạng này, rồi tìm mọi cách lấy lòng tôi, cố gắng tỏ ra nổi trội trước mặt mọi người khi có tôi.

Khi đã đạt đến mức này thì chẳng khó để tôi đưa các em tiểu thư lên giường. Những e này trông có vẻ sành sỏi nhưng thực ra lại rất ngố về giới tính, đưa lên giường thì sợ hãi bảo không dám nhưng tôi dọa bỏ thì lại cun cút nghe theo. Chiều tôi rồi nhưng vẫn sợ có mang tôi phải giải thích là con trai cũng như con gái không phải dễ dàng mà có thai được, nó cũng phải theo ngày giống như đến tháng con gái ấy, không phải ngày nào cũng có tinh trùng mà có thai đâu, anh lựa ngày anh ko có tinh trùng để quan hệ rồi em cứ chiều anh đi, nếu mà ngày nào cũng có thì thế giới này phải 500 tỉ người chứ làm gì 5 tỉ người như bây giờ. Thế là các em sái cổ gật gù, nằm xuống nhắm mắt cắn răng chịu đau để tôi hùng hục trên thân thể lõa lồ. Các em tiểu thư dạng này thì nhà cũng rất có điều kiện nên khi bám lấy tôi thì chẳng biết dùng gì ngòai tiền, quà và thân xác để chiều chuộng tôi nhằm giữ tôi lại thế nên cứ vài tuần tôi lại vứt cho 1 cái giấy cắm xe, cắm điện thoại(tôi cũng đã dùng di động), chứng minh thư thậm chí là cả thẻ sinh viên cho những buổi tiệc rượu trên sàn. Em nào đáp ứng chậm dù chỉ vài tiếng là tôi kiếm cớ bỏ không thương tiếc để mặc những giọt nước mắt dàn dụa chạy theo tôi van xin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro