Ngoan nào...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cưng à! Ngoan nào...ngậm lấy nó!"

Văn Lâm nửa ngồi nửa nằm trên giường, gương mặt cương nghị đầy ma mị, mồ hôi chạy dọc theo xương quai xanh rồi rơi xuống ngực đầy nam tính. Hắn nhỏ giọng dụ dỗ người kia, giọng nói trầm thấp hơi khàn, đồng thời đưa vật thô cứng đến gần Quế Ngọc Hải.

Ngọc Hải ở trên giường toàn thân nóng bừng, hai mắt mơ hồ, chiếc áo ngủ quá khổ để lộ ra cơ thể quyến rũ khiến hắn say mê.

"Ưm..." Ngọc Hải rên lên một tiếng, cả người ngứa ngáy khó chịu.

Đặng Văn Lâm vuốt ve gương mặt mê người của cậu, lời nói thể hiện sự yêu thương vô hạn:

"Ngoan, để anh!"

Dứt lời liền đẩy vật kia tiến vào, sau đó lại vuốt ve mái tóc cậu. Thấy người dưới thân liên tục muốn cựa quậy thoát ra, hắn không hài lòng liền trực tiếp đè hai cánh tay Ngọc Hải xuống, gằn giọng:

"Nghe lời Lâm, ngậm nó, không được cắn!"

Một lát sau, hắn rút ra, hơi trầm ngâm:

"Nhiệt kế hiển thị 39 độ. Hừm...Hải sốt rồi, đi bệnh viện với Lâm!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro