26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe 

0b

đi về con 

a4

đường 

1

phía trước, 

3

Sở Oa Oa 

9

nhìn ra bên 

0e

ngoài từ

a

cửa xe, 

95

cái đầu 

9

nhỏ không 

2

ngừng lắc 

4

lư, bàn 

0

tay nhỏ 

08

bé liên 

a

tục đùa 

90

nghịch.

Cô 

48

hà hơi vào 

25

kính, sau 

64

đó lại 

a4

cười ha 

2

ha rồi vẽ 

một khuôn 

7

mặt cười 

29

thật to và 

f0

một khuông 

d0

mặt mếu.

Sau 

3b

đó cô đóng 

d4

giả là người 

lồng tiếng, 

7f

giả làm 

63

hai người 

a4

cùng một 

53

lúc.

Đầu 

f7

tiên cô sắm 

0

vai với khuôn 

d

mặt cười: 

2

“Nói cho 

9

anh biết, 

a6

con trai đừng 

f3

có hư hỏng 

9

như vậy! 

8

Phải biết 

19

bảo vệ 

5b

con gái chứ.”

Lại 

d

làm khuôn 

c

mặt mếu: 

3

“Ai nói 

8b

con trai phải 

f4

bảo vệ 

b2

con gái, tôi

8

lại càng 

5a

muốn bắt 

d

nạt cô ta!”

‘Khuôn 

b6

mặt tươi 

4

cười ’ 

3

tức giận 

e0

đến mặt 

1

đỏ tía 

10

tai: "Anh 

f

đúng là

c

đồ chỉ 

6

biết gây 

02

họa!"

‘Mặt 

01

mếu’ cười 

d

nhạt: "Ai 

4

nói ? Thật 

f

sự là buồn 

89

cười, cô 

8c

chưa nghe

34

câu tiếng 

0

xấu lưu 

4c

truyền ngàn 

8

năm sao?"

Xì, 

66

tự biểu 

31

diễn, cũng 

0

chính cô 

tự cười 

8d

trước.

Thân 

44

hình nhỏ 

f

nhắn cười 

42

ngửa lên 

d

ngửa xuống. 

Lái 

f

xe ngồi ở 

50

phía trước 

a4

thi thoảng 

d

nhìn Sở 

7

Oa Oa qua gương

c

chiếu hậu, 

e5

vẻ mặt 

8c

nghi hoặc.

Ân 

28

Dập Diễm 

5

cũng nhìn 

6

thấy vẻ 

23

mặt nghi 

3f

hoặc của 

3

lái xe, đôi

87

mắt đen 

11

nhánh có 

f6

sự không 

2

vui.

Nghiêng 

4

đầu nhìn 

ef

cô thì đôi 

5

mắt mới 

5f

trở lại 

7

dịu dàng. 

5 © DiendanLeQuyDon.com

Cô bé này,

nhìn bộ 

77

dáng thế 

a3

kia chắc 

là muốn 

b5

biến xe anh 

0

thành bản 

c

vẽ tranh 

e0

mất rồi!

Anh 

khẽ cười 

bf

một tiếng, 

8b

đưa tay 

11

xoa xoa mái 

tóc của 

c

cô.

"Hắc, 

2

Diễm." 

8

Cô quay đầu, 

cc

tiện tay 

f

vuốt lại 

4

tóc, "Em 

0

không thể

c

không có 

một con rối 

2

gỗ"

Buổi 

71

tối, không 

09

có rối gỗ 

cô sẽ không 

ngủ được!

"Được."

Tuy 

4b

không biết 

0

là cái gì, 

d

nhưng anh 

4e

vẫn chấp 

e3

nhận yêu 

8c

cầu của

4

cô, chỉ 

2

cần không 

3

quá đáng, 

ed

anh đều 

5

có thể chấp 

f

nhận.

Sở 

3

Oa Oa lại 

3c

cười tủm 

7b

tỉm, tiếp 

4

tục tìm 

3

lấy ‘ món 

11

đồ chơi 

3

mới ’.

Vóc 

người cô 

nhỏ nhắn, 

79

ngồi ở 

6

trên ghế, 

fc

hai cái đùi 

2

lắc lư, 

a3

giống như 

d

một đứa 

a

bé.

Ánh 

f

mắt Ân Dập 

Diễm băn 

8

khoăn nhìn 

3d

thân thể 

76

bé nhỏ, 

3e

gầy, cái

7

cằm xinh 

e6

đẹp, còn 

9

có dáng người 

d8

nhỏ đến 

0

đáng thương. 

f7 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

ff © DiendanLeQuyDon.com

Nhìn thế 

5

nào, cũng 

4

không đoán 

d

được tuổi 

1c

thật của 

2d

cô.

Nhưng 

anh có thể 

29

khẳng định, 

7

cô chính 

9

xác là đã 

5a

trưởng thành!

Bằng trực 

7a

giác của 

1c

anh, điều 

e5

đó không 

c

thể nghi 

45

ngờ.

Vừa 

ngẩng đầu, 

1

đã đến 

20

Ân trạch.

Lái 

6f

xe đã mở 

74

cửa xe cho 

e4

Ân Dập 

45

Diễm, cung 

45

kính đứng 

1

bên cửa

7

xe, im lặng 

f

chờ anh xuống 

ab

xe. 

Nhưng 

7

anh vẫn 

chưa xuống 

0

xe, mà lại 

69

cởi áo khoác, 

59

choàng lên

d3

người Sở 

2

Oa Oa, rồi 

2

mới ra khỏi 

59

xe.

Thật 

4

cảm động!

Khổng 

a2

thể tin là 

9

anh biết 

5

cô lạnh, 

f8

lại còn 

1

dịu dàng 

4

cởi áo khoác

8

choàng lên 

43

người cô.

Sở 

Oa Oa chun 

1

chun mũi, 

4e

sau đó mở 

7e

cửa xe bên 

7

phải ra. 

4 © DiendanLeQuyDon.com

Chân còn 

30

chưa đứng 

c

vững, đã 

2e

bị tòa biệt 

8

thự xa hoa 

2

ở trước 

2

mắt hấp

7

dẫn.

Rộng 

8f

quá, thật 

7

là xa hoa!

Sở 

fb

Oa Oa cố 

8a

gắng kiềm 

d1

chế nước 

f6

miếng trong 

31

miệng, không 

1

để chảy 

3

ra.

Nhưng 

20

mà, trong 

f8

lòng cô đã 

f2

sớm reo hò 

c

vui sướng!

Mỗi 

ngày mỗi 

d8

ngày. . . 

6f © DiendanLeQuyDon.com

. . . Trời 

5

ạ! Nhìn 

e0

là biết 

0f

tòa biệt 

thự này

41

là của người 

có tiền, 

e9

sau này cô 

0c

sẽ ở nơi 

5

này sao?!

Không 

9

thể tin nổi!

Trước 

82

mắt nhiều 

bf

người, Ân 

3c

Dập Diễm 

3

cúi xuống 

42

hôn cô, làm 

13

cho khuôn 

mặt nhỏ 

9d

hắn của 

36

cô đỏ bừng.

"Ê 

bc

!" Sở 

2

Oa Oa vểnh 

miệng lên, 

7e

tay phải 

f

chùi miệng 

a9

sau đó mới

thở lại. 

Anh 

1

nhíu mày, 

84

"Không 

ea

cho lau!"

Chẳng 

4

lẽ  nụ 

0

hôn của 

1

anh, làm 

8

cho cô khinh 

29

bỉ như vậy 

08

sao?

Sớm 

80

muộn gì 

6

cũng có một 

0

ngày, anh 

0

sẽ có thể 

f8

quang minh

a

chính đại 

52

hôn cô!

Xem 

ra. . . . . 

3a © DiendanLeQuyDon.com

. Phải chuẩn 

7

bị tốt 

64

một chút 

6

. . . . . 

3a © DiendanLeQuyDon.com

.

"Oa!"

Cô 

a

giống như 

5

cơn gió chạy 

a

ào vào trong 

c5

Ân trạch, 

77

vừa vào 

d

cửa, giày 

f2

còn chưa 

d

kịp cởi, 

a

giống như 

6

quan viên 

c3

khám xét 

f

nhà, nhìn

4

đông ngó 

82

tây, chạy 

56

đi chạy 

45

lại. 

Bà 

4

Giang kinh 

71

ngạc nhìn 

28

người đang 

a

chạy qua 

8

chạy lại 

8

trong Ân Trạch, 

ngơ ngác, 

cd

vẻ mặt 

6

không biết 

f

có chuyện 

34

gì đang xảy 

3

ra.

Bà 

a

vốn không 

6

biết xảy 

67

ra chuyện 

2

gì!

Vừa 

2

rồi, bà 

f9

còn đang 

21

quét dọn, 

f

nghe tiếng 

74

xe quen thuộc, 

dd

đều cho 

df

rằng cậu 

b0

chủ đã 

8d

trở về. 

c6 © DiendanLeQuyDon.com

Nhưng mà…..khi 

9

bà mở cửa, 

7

còn chưa 

4b

kịp nhìn, 

a

đã thấy 

5

một thân 

7

ảnh nho 

5

nhỏ, nhanh 

2

như cắt

5b

chạy vào.

Hù 

40

dọa bà, 

db

đến bây 

f7

giờ tim bà 

ac

vẫn còn 

fa

đập thình 

29

thịch, chỉ 

5b

sợ đó là 

d

cướp….. 

Đời 

6f

này bà sẽ 

9b

không thấy 

6

được cháu 

3

gái yêu quí 

của bà rồi!

Phục 

a

hồi lại 

9f

tinh thần, 

06

Bà Giang lập 

2

tức đuổi 

d

theo cái thân 

3

ảnh kia, 

5f

bà đã hơn 

62

năm mươi 

09

tuổi, dù 

9f

chạy thế 

nào cũng 

không đuổi

8

kịp, một 

ce

Sở Oa Oa 

91

chừng hai 

a

mươi.

Nhưng 

ff

mà, Sở Oa 

6d

Oa lại giống 

9

như người 

4

nhàn rỗi, 

3e

không kiêng

9

nể gì cả 

2

mà đi dạo  ‘ 

59

cửa hàng 

17

’, đối 

bf

với cô mà 

2

nói, cả 

8

Ân trạch

69

hoàn toàn 

3

có thể so 

6

sánh với 

4

một nhà 

3

hàng cao cấp!

Từ 

de

trên xuống 

f

dưới, tổng 

9b

cộng có 

2

bảy tầng. 

c2 © DiendanLeQuyDon.com

Bên trong 

f

có thang gác, 

c6

thang máy, 

95

có thể tùy 

d

ý chọn 

c2

lựa. Mà 

9

ở tầng 

07

một, sàn 

a

nhà không 

phải là 

1e

đá cẩm 

5

thạch như 

a

các nhà khác, 

dd

mà là một…..dòng 

2e

suối nhỏ?!

Sở 

d

Oa Oa ngồi 

cd

xổm xuống, 

đôi mặt 

6

to chớp chớp, 

53

chăm chú 

83

nhìn vật 

80

bên trong..

Bên 

d

trong dĩ nhiên 

1

là có. . 

8c © DiendanLeQuyDon.com

. . . . Cá!

Rất 

6e

nhiều cá, 

9

lớn nhỏ 

1

đều có, 

b0

loại cũng 

1

giống nhau!

Sở 

6

Oa Oa vươn 

67

bàn tay nhỏ 

d6

bé, nhẹ 

6d

nhàng gõ 

78

thủy tinh 

0

dưới chân, 

86

như không 

e2

tin được 

thứ mình 

3

đang nhìn 

67

thấy.

Mà 

0

những con 

0

cá kia sau 

16

khi nghe tiếng 

c6

gõ, toàn 

f2

bộ bị kinh 

6

hãi mà chạy.

Hắc! 

5

Hắc! Hắc!

Đồ 

4

chơi thậy 

tốt, Sở 

1

Oa Oa cười, 

lại tìm 

a

được đồ 

d

để chơi 

16

rồi!

Chương 

f4

10:

Cô 

c

chậm rãi 

36

đi, đuổi 

8

theo đàn 

3

cá, tay lại 

5e

gõ thật 

0

mạnh, đúng 

7f

là nhát 

0

gan, toàn 

c9

bộ đều 

92

bị  dọa 

3

chạy mất, 

d8

lập tức 

bơi đi chỗ 

18

khác.

Cô 

bf

lại đuổi, 

cá nhỏ nhát 

2

gan bị dọa 

60

chạy, cô 

19

tiếp tục 

2

đuổi, cá

ca

nhỏ tiếp 

3

tục nhát 

cf

gan bị dọa 

9

chạy. . . 

e © DiendanLeQuyDon.com

. . .

Nhiều 

5

lần như 

19

thế, đến 

khi. . . . 

e2 © DiendanLeQuyDon.com

. .

"Ê 

5

! Cô làm 

gì ở đây!" 

0

Bà Giang vất 

0

vả lắm 

0

mới bắt 

7

được cô,

chống nạnh 

0

quát to.

Ai 

3b

biết, Sở 

3f

Oa Oa căn 

b0

bản không 

25

để ý tới 

bà, lại 

42

tiếp tục 

c3

cùng đám 

6

cá nhỏ kia 

chơi trò 

4b

chơi ‘ em 

8

bé truy đuổi 

7

cá nhỏ ’, 

9c

lại vô cùng 

c

cao hứng, 

c

hoàn toàn 

a

không đem 

6

bà để vào 

5

mắt!

Bà 

e7

Giang tức 

3

giận tới 

48

mức muốn 

57

cắn lưỡi, 

cf

bà cũng đã 

hơn năm mươi, 

4b

lại đuổi 

a

theo cô gái 

21

này khắp 

6

Ân Trạch, 

3

chỉ sợ 

a

cô gây ra

a8

chuyện gì.

Người 

60

đầy mồ 

hôi, thở 

9

hồng hộc 

đi về phía 

05

Sở Oa Oa, 

74

chuẩn bị

35

vung cây lau 

5

nhà lên về 

1

phía cô, 

8

"Cô 

46

là ai? Làm 

8a

sao có thể 

3

vào đây?"

"Cháu, 

27

cháu cháu 

1

cháu. . . 

c © DiendanLeQuyDon.com

. . ." 

53

Lúc này cô 

d

mới ngẩng 

f

đầu lên,

8

lại chứng 

kiến một 

b2

cây lau dài 

e4

nện xuống 

c2

, cô liên 

c5

tục hét 

0

lên, "Đừng 

58

đánh, đánh… 

d

đánh… 

6

cháu! Cháu 

0

không phải 

8

người xấu,

c5

không phải, 

d

không phải 

f6

người xấu 

9b

a! Đừng 

a

đánh cháu!"

Chân 

24

trái của 

6

Sở Oa Oa 

38

nhảy dựng 

1f

lên, tránh 

9

cây lau nhà 

4

của bà Giang, 

9

sau đó lại 

f

tiếp tục 

0e

nói: "Cháu 

thật sự 

9

không phải 

c7

là người 

52

xấu a!"

Ai 

60

tới cứu 

98

cô?

Cô 

c

vô tội, 

f6

vừa chơi 

5

với cá, 

5

còn chưa 

b4

chơi chán, 

32

đã bị 

2c

trở thanh

a

kẻ trộm!

Oa, 

6

ai tới cứu 

7

cô?

"Ngày 

04

mai nhớ đem 

1

bản kế 

8

hoạch cho 

f

tôi….Nhớ 

7

đấy!”

Ân 

3f

Dập Diễm 

f

cúp điện 

ea

thoại, cởi 

29

giầy, ngẩng 

42

đầu liền 

93

nhìn thấy,

1c

bà Giang đang 

a

cầm cây 

lau nhà, mà 

2

cô bé kia 

8f

vừa chạy 

2

vừa trốn.

Bà 

4

Giang vừa 

1

đánh vừa 

82

quát: "Con 

15

bé chết 

77

tiệt kia, 

a

cô cho rằng

1

đây là 

fa

nơi nào? 

f

Là chỗ cô 

64

có thể tùy 

60

tiện đến 

39

chơi phải 

21

không?"

Chết 

bc

tiệt, lại 

bắt nạt 

ba

cô!

Anh 

7c

tức giận, 

f

bà Giang dám 

0

dùng cây 

c

lau nhà đánh 

9e

cô!

"Dừng 

c5

tay!" 

6

Anh quát 

9

lớn.

Nghe 

8

vậy, bà 

5f

Giang lập 

4e

tức nhận 

df

ra giọng 

nói của 

9

anh, hoảng

3

sợ, vội 

71

vàng  buông 

4

cây lau nhà, 

thừa dịp 

bf

Sở Oa Oa 

1

còn đang

6

ngây người 

0

tóm lấy 

d

cô, đi về 

c7

phía Ân Dập 

3e

Diễm để 

00

tranh công.

"Cậu, 

8

cậu chủ, 

81

cô bé này. 

ef © DiendanLeQuyDon.com

. . . . ." 

c

Bà Giang đem 

1

Sở Oa Oa 

98

đẩy tới 

14

trước mặt 

f

Ân Dập 

e9

Diễm.

Sở 

90

Oa Oa không 

a6

vui vểnh 

cái miệng 

6

nhỏ nhắn 

f

lên một 

f2

chút, oán

4

trách nói, 

4

"Tôi 

35

sao lại là 

2

cô bé chứ!" 

7e

Nói xong, 

6d

còn ưỡn 

13

ngực, chứng 

c

minh mình 

7e

không phải 

ad

cô bé!

Con 

f

ngươi hung 

a

ác nhìn 

2b

bà Giang, 

2c

bà Giang run 

5

rẩy cúi 

7

đầu xuống 

sợ hãi, 

f

Ân Dập 

38

Diễm trầm 

7

giọng nói: 

2

"Cô 

a4

ấy là do 

8b

tôi mang về, 

f0

bà có ý 

d

kiến?"

Thân 

af

hình cao lớn, 

d

tiến lên 

10

phía trước, 

36

ôm Sở Oa 

1

Oa vào trong

c6

lòng, hơi 

e5

thở nam tính 

c8

bao phủ cô.

Thân 

0e

hình thon 

1

dài cao ngất 

80

này của 

aa

anh, ôm cô 

5d

như một 

8

đứa bé

2

sơ sinh, thông 

e6

minh đáng 

3

yêu.

"Không 

7

có, không 

8

có ý kiến."

Bà 

a

Giang tiếp 

1

tục cúi 

4

đầu xuống, 

5d

mồ hôi lạnh 

f2

ứa ra, trong 

60

nội tâm 

46

còn âm thầm 

d

nói, cậu 

51

chủ làm 

a1

sao có thể 

44

mang một 

1f

cô . . . . 

2 © DiendanLeQuyDon.com

. Hắc, cô 

9

gái về nhà?

Trong 

ab

nhà ngoài 

4

bà lão là 

b5

bà ra, lại 

c

cũng không 

có phụ nữ 

5

nào khác, 

0f

hôm nay, đột 

f2

nhiên lại 

a

xuất hiện 

c

một cô gái, 

9e

điều này 

f9

làm cho bà 

0

rất kinh 

8

ngạc. Xưa 

a

nay cậu chủ 

c

lạnh lùng, 

3a

không bao 

a

giờ mang 

e2

phụ nữ 

f

về nhà, 

thậm chí 

9

bà đã ở 

9

Ân trạch 

3c

nhiều năm, 

8

Ân Dập 

d

Diễm cũng 

c

hầu như 

2

không nói 

31

chuyện với 

8b

bà.

Mà 

8

Ân Dập 

f

Diễm luôn 

4a

xem đàn bà 

f

như cỏ rác, 

8

lại càng 

ff

không chủ 

23

động nói 

chuyện với 

5

phụ nữ!

Thế 

81

thì, đang 

có chuyện 

9d

gì xảy ra 

43

vậy?

Tự 

mình mang 

f

về một 

21

cái cô gái 

1f

nhỏ, còn. 

f4 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

0 © DiendanLeQuyDon.com

thân mật 

5e

ôm cô ấy 

như vậy? 

d

!

"Đi 

4b

xuống!"

Anh 

lãnh đạm 

8

nói, giọng 

4c

nói lạnh 

45

như băng, 

1

nhất là 

e4

đôi mắt 

4c

có sự hung 

84

ác, bên 

4

trong là lửa 

f

giận ngút 

b0

trời! 

Nếu 

d

anh không 

57

sớm cúp 

7a

điện thoại, 

ec

bà Giang sẽ 

5

cầm cây 

86

lau nhà đánh 

a

cô!

"Vâng 

6

vâng."

Bà 

9

Giang vỗ 

1

ngực một 

c

cái, đáng 

5a

sợ thật!

"Đợi 

72

một chút." 

0

Ân Dập 

4

Diễm lên 

99

tiếng, bà 

e8

Giang liền 

c

dừng lại,

6

"Nói 

52

cho mọi người, 

6

từ nay tôi 

không muốn 

13

nhìn thấy 

60

sự việc 

53

như vừa 

2d

rồi nữa!"

Bà 

Giang gật 

43

gật đầu, 

9

chỉ sợ 

2

làm sai việc 

9

gì đó, chọc 

a

giận cậu

f9

chủ. Sau 

7a

đó nhanh 

82

chóng dời 

12

đi.

Kiềm 

5

chế tức 

bd

giận, Ân 

32

Dập Diễm 

94

nghiêng đầu 

nhìn Sở 

8

Oa Oa còn

e6

đang tức 

4

giận, dịu 

dàng an ủi 

42

cô: “Còn 

d7

giận sao 

b3

?”

Hừ! 

Cô quay đầu, 

53

nhất quyết 

18

không để 

d2

ý tới anh.

Đúng 

3f

là một đứa 

5

trẻ con!

Anh 

9

đột nhiên 

d

cảm thấy 

7

buồn cười, 

a

cười động 

fc

tác tức 

giận trẻ

51

con của cô.

Chương 

2

11:

"Từ 

c3

nay về sau 

f

sẽ không 

có người 

dám đánh 

70

em."

Vì 

3

anh đã nói 

9a

với bà 

d

Giang, không 

09

được để 

c9

cho anh nhìn 

b3

thấy bất

1

kì ai ức 

5

hiếp cô 

c6

nữa.

Nghe 

a6

được lời 

1

cam đoan của 

1f

anh, lông 

7

mày Sở Oa 

8

Oa mới dãn

aa

ra một chút, 

d0

cô ghét nhất 

dc

người khác 

85

nói cô là 

a

trẻ con!

1

! Cô mà 

bd

giống như 

0

trẻ con á! 

28

‘Như’ 

7

cũng đâu 

74

phải thật 

f

sự, chỉ

0

là giống 

0a

thôi! 

Phụ 

2b

nữ có cái 

0

gì, cô cũng 

0

có (*), cô 

f1

tuyệt đối 

8

không thể 

17

là trẻ con 

được!

(*) 

41

Câu này là 

2c

chỉ cô cũng 

2e

có vòng 1, 

3

vòng 2, vòng 

c

3  như

0

những người 

phụ nữ 

d

khác, không 

10

phải giống 

aa

đứa trẻ, 

3

xẹp lép

63

không có 

c1

gì =))

"Em 

a

ghét những 

2

người gọi 

0e

em là trẻ 

8

con!" 

07

Cái miệng 

a

nhỏ nhắn

ce

vểnh lên, 

84

sau đó liền 

c4

quên ngay 

34

chuyện vừa 

6d

rồi.

Sở 

a1

Oa Oa nhẹ 

06

nhàng đi 

đến chỗ 

c

đàn cá 

51

đang bơi, 

df

đếm từng 

ea

con một. 

0 © DiendanLeQuyDon.com

Đôi mắt 

2

to tròn lâu 

fe

lâu không 

5

chớp nên 

0

hơi mỏi. 

74 © DiendanLeQuyDon.com

Vì vậy, 

0e

cô dụi dụi 

7

mắt, lại 

5

ngáp một 

0

cái, xem ra 

4b

cô đã rất 

9

mệt.

Đầu 

2

nhỏ gục 

c0

xuống . Có 

6

lần xuýt 

c

chút nữa 

e4

thì gục 

c5

xuống nền

8

nhà.

Lại 

51

ngáp một 

3

cái, bàn 

d

tay nhỏ bé 

2f

dụi dụi 

d5

mắt,  mí 

4

mắt đã 

c0

bắt đầu 

39

díp lại.

Ân 

7f

Dập Diễm 

5

thay quần 

9

áo ở nhà 

3

xong, từ 

7e

tầng sáu 

8

xuống, dáng

0

đi ưu nhã 

7

.

Anh 

6

thay quần 

c

áo ở nhà, 

d9

bớt đi phần 

0d

khí phách 

71

lúc ở công 

5

ti, lãnh đạm, 

dc

thể hiện 

35

được sự 

8

thành thục 

2a

của người 

a9

đàn ông. 

Đôi 

7

mắt đen 

7

nhánh chậm 

57

rãi nhìn 

12

một vòng, 

e6

cuối cùng 

ba

dừng lại

d5

trên khuôn 

f

mặt nhỏ 

3

nhắn xinh 

0a

đang buồn 

c

ngủ của 

29

Sở Oa Oa.

Xem 

9

ra, hôm nay 

89

cô đã rất 

5

mệt rồi.

Ân 

0

Dập Diễm 

96

khẽ đi đến 

88

trước mặt 

68

cô, không 

2f

chút tiếng 

2

động, khom 

a9

lưng xuống 

1b

ôm lấy 

3e

cô.

Mà 

9

Sở Oa Oa 

a

như tìm được 

f

một cái 

a

gối, lười 

0

biếng chui 

a

vào trong

d

lồng ngực 

7

của anh, 

9

dần dần 

2c

ngủ.

Cúi 

7

đầu nhìn 

d

khuôn mặt 

9e

trẻ con, 

9a

đôi mắt 

b4

có sự phức 

4a

tạp. Anh 

2d

đã gặp 

9

qua tất cả 

3

các loại 

d

phụ nữ, 

c8

nhưng cô 

10

bé trước 

27

mặt này 

11

thì anh chưa 

0

bao giờ gặp 

qua. Không 

0

có một chút 

3

son phấn, 

d

trên khuôn 

c

mặt xinh 

0

đẹo, là 

27

làn da mịn 

8c

màng, đẹp 

6a

tự nhiên.

Trên 

8

người cũng 

5

không có 

5

mùi nước 

a

hoa nồng 

4c

nặc như 

29

những người 

5

phụ nữ 

1

trong giới 

0

thượng lưu, 

30

mà là mùi 

2

sữa thơm.

Đôi 

8f

mắt khẽ 

52

động, cúi 

4d

đầu xuống 

nhìn khuôn 

7

mặt nhỏ 

nhắn của

17

cô. Anh khẽ 

ab

thở dài, 

8

rốt cuộc 

14

cũng hiểu.

Anh 

f4

đã hoàn 

4c

toàn thua 

2

cô bé này 

ec

rồi!

Ân 

ea

Dập Diễm 

5

cúi người, 

dd

kề sát tai 

9

của cô, 

2

dịu dàng 

7e

hỏi: "Ngoan,

51

nói cho anh 

6

biết, em 

1

tên gì."

Ồn 

2

quá! Con muỗi 

5

đáng ghét 

d

cứ bay bên 

fc

tai cô, làm 

ea

cô rất khó

5

chịu! 

Sở 

f8

Oa Oa nhíu 

9

mày, bàn 

94

tay quơ quơ 

d8

bên tai để 

1

đuổi muỗi.

"Ngoan, 

f

nói cho anh 

d8

biết." 

ad

Anh tiếp 

d

tục hỏi 

99

cô.

Đáng 

7

ghét! Ầm 

ad

ĩ chết 

45

đi được, 

0

có để cho 

fc

cô ngủ hay 

d

không a!

Bất 

a5

đắc dĩ, 

54

cô đành 

2f

phải mơ 

5

mơ màng màng 

50

trả lời: 

e3

"Sở... 

e2 © DiendanLeQuyDon.com

Sở Oa Oa. 

c © DiendanLeQuyDon.com

. . . . ."

Như 

4

thế này 

dc

cô có thể 

ngủ được 

3

rồi ư?

Không 

7

thấy tiếng 

2

nói nữa, 

6

cô tiếp 

1

tục ngủ 

2

thật say.

Nghe 

1

vậy, Ân 

4

Dập Diễm 

c

ôm Sở Oa 

1

Oa lên tầng 

3b

sáu —— 

4

phòng ngủ 

1a

của anh.

"A. 

24 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

a0 © DiendanLeQuyDon.com

Ngủ thoải 

3

mái thật."

Sáng 

b0

sớm, Sở 

69

Oa Oa nằm 

d8

ở trên 

8

giường, 

thân thể 

39

vùi ở giữa

39

giường lớn, 

0

mềm mại 

cb

khiến cô 

6

không muốn 

ae

rời .

Nhưng 

7

mà. . . . 

a2 © DiendanLeQuyDon.com

. .

Sao 

c

cô lại ngủ 

0

trong này? 

97

Cô nhớ tối 

d

hôm qua còn 

4

ở vũ hội…..

Thân 

5

thể cuộn 

3

trong chăn, 

58

giống như 

de

con sâu. Cô 

17

lăn qua lăn 

4

lại, , vùi 

2

thật sâu 

fb

vào trong 

a8

chăn, giống 

3a

như con sâu, 

a0

nhưng không

f

ngờ đã 

aa

lăn đến 

a

mép giường.

"Phịch!"  một 

cd

âm thanh 

7a

lớn vang 

e4

lên !

Ân 

69

Dập Diễm 

3

đang đánh 

5

răng thì 

5

nghe được 

11

tiếng động, 

37

lập tức

0

từ trong 

bc

phòng tắm 

rộng lớn 

cf

bước ra, 

b1

khuôn mặt 

28

rất lo lắng. 

"Oa 

2f

Oa?"

Anh 

51

rất tự 

62

nhiên mà 

8

gọi tên 

cô.

Hix, 

3

đau quá!

Sở 

75

Oa Oa nâng 

2f

tay lên, xoa 

08

cái mông 

a

đáng thương, 

5

đau đến

64

chảy nước 

ce

mắt.

Đầu 

đang rất 

1

đau còn 

8b

chưa biết 

81

đang xảy 

a

ra chuyện 

ca

gì? Tại 

ac

sao cô lại 

ae

ngủ trong 

2

này? Khuôn 

b0

mặt lo lắng, 

b3

suy nghĩ người 

57

đàn ông

4a

này là ai?

Tiếp 

6b

tục suy nghĩ, 

6

từng sự 

28

việc cứ 

hiện ra trong 

00

đầu cô, 

7

làm cô rối 

5

bời.

Đôi 

mắt chớp 

6

chớp, không 

65

nói lời 

7

nào.

Cô 

2e

không nói, 

2

lại làm 

77

cho Ân Dập 

13

Diễm rất 

42

lo lắng!

"Làm 

a

sao mà ngã 

ce

?!" kiểm 

0

tra kĩ càng, 

c9

không thấy 

e3

cô bị thương,

d9

anh mới 

c5

thở phào 

9

nhẹ nhõm.

Đôi 

1

mắt anh có 

52

sự tức 

cc

giận làm 

9

cho người 

41

ta sợ hãi, 

như có sương 

31

lạnh phủ 

1

trên mắt 

1

anh, làm 

ef

cô run rẩy.

Chương 

60

12:

Bàn 

tay nhỏ 

78

bé bắt 

32

lấy túm 

2

lấy cái 

4

chăn, cẩn 

e4

thận nói: 

8

"Không

2

sao không 

a3

sao. . . . 

00 © DiendanLeQuyDon.com

. . Ngã sấp 

f

xuống."

Nghe 

5

vậy, Ân 

5c

Dập Diễm 

f5

mới bình 

f5

thường lại, 

nhưng vẫn 

4e

chưa hoàn 

toàn bình 

42

tĩnh.

Anh 

4d

cúi người, 

ef

ôm lấy 

7a

Sở Oa Oa, 

7

nhẹ nhàng 

30

đặt lên 

5

giường, 

1

như là đặt 

9e

một đứa 

0

trẻ con nghịch 

7f

ngợm. Hắc. 

65 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

6 © DiendanLeQuyDon.com

Chính xác 

11

là búp bê.

"Em 

c

làm sao mà 

e0

lại ngủ 

a7

ở trong 

f9

này?" 

0

Hồi lâu, 

1

cô mới hỏi 

c

điều nghi 

f

vấn trong 

c

lòng mình.

"Quên 

6

rồi sao? 

1

Em nói muốn 

fb

anh chuẩn 

93

bị phòng 

f8

cho em."

Có 

0

lẽ, chỉ 

83

có cô, anh 

f3

mới có thể 

3

kiên nhẫn 

c

giống như 

3d

thế này, 

5

để giải 

a2

thích nghi 

8

vấn của 

1d

cô.

Sở 

Oa Oa bừng 

3

tỉnh, cô 

3

nhớ tới 

62

chuyện buổi 

chiều ngày 

a

hôm qua, hóa 

2e

ra là chính 

5b

mình yêu 

5

cầu . . . 

e8 © DiendanLeQuyDon.com

. . .

Đột 

00

nhiên, cô 

24

nhấc chăn 

7a

lên, không 

2

khí lạnh 

2

lẽo lập 

f

tức tràn 

4

vào. Cô rùng 

d

mình một 

cc

cái.

Ân 

2

Dập Diễm 

6

cau mày, không 

6c

vui với hành 

b5

động của 

c

cô, anh chặn 

a

lại bàn 

d9

tay nhỏ bé 

của cô đang 

f

muốn mở 

3f

cửa, "Muốn 

0

đi đâu?"

"Ngày 

hôm qua anh 

6

có nói sẽ 

c

mua cho em 

6

một con rối 

5

gỗ." 

a4

Bây giờ 

4

cô muốn 

d7

xuống tầng 

f2

tìm xem, anh 

4

có thất 

5

tín hay không.

Rối 

2

gỗ mà tối 

f

hôm qua cô 

a

nói với 

6

anh, anh cũng 

4c

đã cho người 

58

đi mua rồi, 

5d

đang ‘ 

7

nằm ’ tại 

16

trên ghế 

60

sa lon.

"Chờ 

7f

đã, mặc 

5

quần áo 

3

vào đã." 

a

Ân Dập 

Diễm lấy 

d

quần áo 

2e

anh chuẩn 

dd

bị cho cô, 

9c

tự mình 

8

mặc cho cô, 

2

:Rối gỗ 

e6

anh đã mua 

ec

rồi.”

Sở 

f4

Oa Oa vui mừng 

4

cười, không 

0

nghĩ anh giữ 

c

lời như 

0

vậy, cô

d

phối hợp 

65

với anh, 

09

giơ tay lên, 

a5

cúi đầu 

8

xuống để 

57

cho anh mặc

quần áo. 

e © DiendanLeQuyDon.com

(sao giống 

f

chăm con vậy 

62

trời)

Mặc 

29

quần áo 

fb

xong, cô đã 

4

không thể 

94

chờ được 

67

nữa mà chạy

8

xuống tầng 

d

tìm rối 

3

gỗ. Từ 

nhỏ cô đã 

18

có sở thích 

2

quái dị 

fe

là mỗi ngày 

82

phải có 

55

rối gỗ, 

f9

cho dù thế 

2

nào, chỉ 

86

cần có rối 

gỗ, cô cảm

thấy rất 

0f

an tâm. Nếu 

51

như không 

d

có rối gỗ 

f

làm bạn, 

c

cô cảm thấy

6b

thiếu thiếu 

8e

thứ gì đó, 

c6

sẽ không 

cb

hào hứng.

Cha 

2

mẹ cũng 

e6

muốn cô 

5

bỏ cái tật 

7

xấu này, 

9

nhưng đó 

4

đã thành

94

thói quen 

d

tự nhiên, 

24

không thể 

0

bỏ được!

Cho 

8

nên, dần 

a

dà, cha mẹ 

2e

cũng măc 

26

kệ cô, còn 

c

lựa chọn 

89

rối gỗ

a8

giúp cô.

Nhưng 

3a

mà. . . . 

97 © DiendanLeQuyDon.com

. . Tối 

0

hôm qua cô 

4e

không có 

7

ôm rối 

0f

gỗ đi ngủ,

thế thì 

30

hôm qua cô 

6c

ngủ như 

4a

thế nào?

Thật 

a

sự đau đầu 

bf

a!

Cô 

a9

lắc lắc 

c

đầu, thôi, 

e2

không thèm 

nghĩ nữa 

5

. Coi như 

c0

cô đầu 

0

gỗ đi, nghĩ 

20

một ngày 

chỉ sợ 

cũng không 

bf

nghĩ ra được, 

9

đi tìm rối 

gỗ của 

73

cô vẫn quan 

9

trọng hơn!

Nhưng 

d

mà nhưng 

c

mà. . . . 

f0 © DiendanLeQuyDon.com

. .

Vừa 

bc

thấy rối 

ae

gỗ, cô cũng 

5

đã ngạc 

9

nhiên tới 

5

mức nói 

6

không ra lời,

cd

chuyện gì 

85

đây? Cô 

2

chỉ muốn 

9f

anh mua rối 

3

gỗ mà thôi, 

cf

sao cái con

bd

rối gỗ 

a2

này lại 

ec

bằng chiều 

6

cao của cô 

8

thế? !

Sốc.

Cô 

a1

nuốt nước 

19

bọt, quay 

4c

đầu nhìn 

0a

về phía 

bf

người đàn 

ông cao lớn

c

kia.

"Diễm. 

0 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . ." 

7c

Giơ ngón 

út lên, 

3

chỉ chỉ 

1

về hía con 

rối gỗ 

trên ghế 

f6

sa lon, “Nó 

c

to quá! Đó 

d

là cho em 

4

sao?” 

Ân 

5d

Dập Diễm 

45

trầm mặc, 

ed

nhưng đôi 

mắt lại 

5

có sự vui 

3

vẻ. Vẫy

49

vẫy tay, 

25

cho tất cả 

người hầu 

7

lui.

Sở 

3c

Oa Oa hét 

a

lên một 

c2

tiếng, chạy 

4

đến, ôm 

13

con rối gỗ 

5

to bằng cô

9

không hơn 

không kém. 

d © DiendanLeQuyDon.com

Lúc sau, lại 

a

bổ nhào 

c

lên người 

6

Ân Dập

1

Diễm, cả 

c5

người ở 

39

trên người 

06

anh, giống 

2

như con gấu 

70

koala.

Hai 

7

cái chân 

67

nhỏ trắng 

6

như ngọc, 

c7

kẹp chặt 

f

eo của anh, 

d

bàn tay nhỏ 

8

bé vòng qua 

2a

cổ của 

3

anh: "Quá 

7

tuyệt vời! 

d

Oa Oa rất 

1e

thích, rất 

f

thích anh 

7

a!"

Ở 

0

trên người 

0e

anh mè nheo, 

c2

gò má cứ 

9c

cọ cọ lên 

7

ngưc anh.

Ân 

6f

Dập Diễm 

4e

nhịn không 

8

được kêu 

4

lên một 

b5

tiếng, đáng 

a

chết! Cô

8

bé này muốn 

f

anh làm Liễu 

16

Hạ Huệ 

fe

sao? Tưởng 

a

anh là Liễu 

Hạ Huệ 

c

à, mà ngồi 

e1

trong lòng 

61

anh đùa 

4

nghịch? Đúng 

d

là đùa với 

f3

lửa, còn 

2

không ngại 

6

ngùng mà 

7

tựa trên 

18

người anh! 

Mồ 

e2

hôi lạnh 

4

từ trán 

9b

của anh nhỏ 

4

xuống, chảy 

3

xuống gân 

9

xanh trên 

1

trán, nhìn 

8d

là anh biết 

5f

anh đã kiềm 

2

chế đến 

mức nào! 

"Oa 

7

Oa. . . . . 

17 © DiendanLeQuyDon.com

." giọng 

62

nói khàn 

47

khàn, người 

49

hiểu chuyện 

2

đều có

34

thể đoán 

4

được, 

2

nhưng Sở 

Oa Oa lại 

58

đơn giản 

d1

như tờ giấy 

trắng, hoàn 

44

toàn không 

c

hiểu.

Cô 

a3

ngẩng đầu, 

hỏi: "Cái 

6

gì?"

Hỏi 

d6

xong, cô mới 

9

phát hiện, 

dd

người đàn 

2

ông biết 

c

tên cô!

Bỗng 

f4

dưng, lời 

c

dạy bảo 

e1

của cha mẹ 

2

làm cho cô 

f

cảnh giác. 

b © DiendanLeQuyDon.com

Không được 

a

nói chuyện 

6

với người 

8

lạ!

Nhưng. 

d © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

6 © DiendanLeQuyDon.com

Cô đã biết 

2a

tên của 

0

anh, như 

10

vậy. . . 

4 © DiendanLeQuyDon.com

. . . Anh 

biết tên 

c6

của cô cũng 

4

đúng mà? 

a1

Cô lo lắng 

8d

làm gì chứ?

Ân 

4

Dập Diễm 

df

nhìn thấy 

d5

cô cảnh 

giác, chớp 

a2

chớp mắt, 

a

cũng không 

89

nói gì.

Chương 

39

13:

Sở 

38

Oa Oa sờ 

0

trán, từ 

ab

trên người 

6

anh nhảy 

6

xuống, không 

3

biết rằng 

7

động tác 

9

vừa rồi 

69

mập mờ 

4

như thế 

73

nào.

Cô 

4

cảm thấy 

8

mình thật 

7d

tốt số, 

4b

không những 

c5

được ở 

3a

trong căn

2b

phòng lớn 

31

này, còn 

9

có rất nhiều 

1

thức ăn 

1

ngon, hơn 

2

nữa cô còn

c3

không cần 

ae

làm việc 

9

nhà. Trên 

39

đời này, 

c

không có 

7

người nào 

87

hạnh phúc 

3d

hơn cô rồi!

Thở 

3c

một hơi 

thật dài, 

30

đem cái 

8

tên trộm 

24

xấu xa vứt 

12

đi, duỗi 

6a

lưng một 

cái, như 

a4

vậy, có 

78

tính là trong 

b4

họa có phúc?

Hắc! 

0

Hắc! Hắc! 

Phúc này 

của cô thực 

4a

sự có lợi!

Lại 

trở mình 

70

một cái, 

b7

nhưng mà, 

2

cô thấy 

6

rất nhàm 

fa

chán! Trước

2

khi Diễm 

d

ra cửa, còn 

6

nói cô không 

cần làm 

42

cái gì, ngoan 

f2

ngoãn ngủ 

c7

và nghe lời 

d

là được. 

Nhưng 

c4

trong lòng 

cô không 

1f

ngừng kêu 

8

gào, cô không 

c

thể làm

4

được!

Được 

4

rồi, cô 

0

phải tự 

tìm việc 

9a

để làm…..Không 

da

gì bằng 

3

tự mình

d

làm, không 

9

nói hai lời, 

4

cô như con 

4b

cá chéo trườn 

f5

xuống giường. 

Muốn 

cô ngoan ngoãn 

19

? Không thể 

d

nào! 

Phòng 

9

ăn ở tầng 

44

một, nên 

9d

cô không 

4

cần phải 

0b

đi xa cũng 

47

ra khỏi Ân 

9

trạch.

Tuy 

6

cô biết 

3

Ân trạch 

ed

rộng lớn, 

66

nhưng thật 

không ngờ 

3b

nó lại lớn

như vậy.

Diện 

0

tích cả 

9e

Ân trạch 

1

khoảng bốn 

6

trăm thước 

c

vuông(*), 

0

bao gồm, 

53

phòng chiếu 

phim, sân 

vận động, 

f6

phòng ngủ 

4a

lớn, vườn

88

hoa. Sân rất 

1

rộng, có 

6

thể dùng 

11

từ bao la 

95

để miêu 

9e

tả.

(*) 

0

hình như 

39

tính ra là 

2

400 mét vuông, 

8b

mình thấy 

8

nó không 

hợp lí cho 

c4

lắm.

Cô 

0e

thề với 

d1

trời!

Cô 

55

chưa bao giờ 

c6

nhìn thấy 

e4

căn biệt 

0

thự xa hoa 

a1

như thế 

này, như

8

một nông 

trường rộng 

86

lớn. E rằng 

7

cả một 

ngày ngồi 

fa

nói chuyện

46

mới biết 

f3

hết được 

d9

về cái biệt 

f9

thự này.

Sở 

Oa Oa buông 

d

lỏng rối 

2

gỗ mà Ân 

Dập Diễm 

1

mua cho cô, 

5

tay cô kéo 

3e

tay của rối 

67

gỗ, giống 

1

như……Hắc, 

98

giống như……….Trẻ 

e8

lớn đang 

1a

kéo trẻ 

9c

bé.

Lôi 

a

rối gỗ, 

c

lan man dạo 

chơi trong 

f

vườn hoa, 

c

cái đầu 

a

nhỏ quay

1

tới quay 

d4

lui, xem có 

57

nơi nào cô 

d

có thể chơi 

5

hay không. 

Nhưng 

14

mà, đi thật 

cf

lâu, chân 

8

của cô cũng 

fb

mỏi nhừ 

df

rồi, nhưng 

43

vẫn không 

f

tìm được 

b8

nơi nào để 

4

chơi. 

"Đây 

b5

là nơi nào 

01

vậy! Thật 

f

chả thú 

d

vị."

Cô 

6

dứt khoát 

5

ngồi xuống, 

4

ôm tượng 

2a

gỗ, xoa bắp 

05

chân mỏi 

7

nhừ của 

a7

cô.

"Diễm 

8

khốn kiếp, 

9

mới hôm 

c0

nay đã vứt 

8f

người ta 

3

một mình 

65

trong này 

ef

rồi!” Cô 

14

nhớ kỹ, 

bf

căm giận 

56

chỉ lên 

4

trời , “Không 

5

cho ta làm

20

cái gì, vậy 

12

thì có gì 

9

vui chứ!”

Không 

67

thể ra ngoài 

8e

chơi, vì 

19

trong Ân trạch 

4a

có rất nhiều 

fa

người theo 

f0

dõi, chỉ 

61

cần gió 

8

thổi bay 

43

cỏ, cũng 

6e

bị tia hồng 

3

ngoại phát

8

hiện. Hơn 

4

nữa Ân Dập 

f

Diễm còn 

0

hạ lệnh 

1

không cho 

cô một mình

9

chạy ra ngoài 

9

dù có chuyện 

2

gì. 

Ê! 

5b

Có ý gì 

ec

vậy?

Không 

d2

cho cô ra 

e8

ngoài dù 

4

có chuyện 

1

gì? Cô đâu 

0

phải người 

65

của anh, 

3d

việc gì 

39

mà phải 

95

nghe lời 

8a

anh chứ? 

ab

Cô còn hỏi 

5d

anh sao không 

0

được ra 

2e

ngoài, nhưng 

92

anh lại 

0

nghiêm giọng 

1f

trả lời: 

0

“Em xuýt 

15

làm cho anh 

15

không có 

4

bạn nhảy, 

d

làm anh xấu 

9

mặt trước

1c

bạn tốt, 

6

cho nên em 

phải đền.”

Cô 

39

ngửa mặt 

1f

lên trời, 

a

rõ ràng cô 

6

đã làm 

c

bạn nhảy 

11

của anh, 

cũng đã 

62

là đền 

7

bù rồi, 

bf

tại sao lại 

06

dùng cái 

80

cớ này để 

4b

nhốt cô 

c

ở đây? 

!

Cô 

f

thật hối 

c9

hận.

Đáng 

f

thương cắn 

f6

chặt môi 

a0

dưới, cô 

9

quyết định 

99

không trở 

0

về Ân trạch, 

8

chết cũng 

0

không muốn 

5a

trở về, 

cb

khuya hôm 

f8

nay thì ở 

9

lại đây 

2

rồi!

Cuống 

41

quít thu thập 

8

một chút 

‘ hành 

0

lý ’ đơn 

0

giản, kỳ 

9

thật là

9

một cái 

1d

túi ngủ, 

6

đèn pin 

9

cầm tay, 

6

còn có một 

68

chút thức 

b8

ăn, thức

a3

uống mà 

d

thôi. A. . 

0 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . Đương 

fc

nhiên, còn 

a6

có tượng 

a

gỗ mà cô

cd

thề không 

63

rời tay.

Trên 

f9

người nhỏ 

39

nhắn xinh 

c

xắn của 

1e

Sở Oa Oa 

d

đeo một 

e0

cái túi siêu

45

lớn, khổng 

b7

lồ bao gồm 

d5

ba lô trong 

5

đó. Tuy 

c6

nhiên ba lô 

4c

đối với 

0f

cô mà nói, 

7

cũng lớn 

1

đến không 

73

thể lớn 

79

hơn được 

84

nữa, đung 

f

đưa hai

20

bên, xuýt 

fb

chút nữa 

9c

thì rơi ra 

1

ngoài.

Chương 

14:

Cô 

9

lắc lắc 

ed

cái mông, 

7

bỏ ba lô 

37

xuống, nhìn 

ac

đông nhìn 

5

tây, sau 

8

đó bỏ 

a

ba lô to 

a3

đi lên phía 

d

trước. 

8 © DiendanLeQuyDon.com

Chuẩn bị 

76

tìm một 

3

vị trí, 

1e

cô hài lòng

6

dừng lại, 

2e

phủi phủi 

b7

tay, bắt 

5f

đầu dựng 

dc

nhà tạm 

thời. 

Cô 

41

mở ba lô 

2

to trước, 

03

lấy ra một 

cái đào 

53

đất, một 

f

cái đèn 

pin mini, đừng 

8

hỏi cô tìm 

được nó 

f

ở đâu, 

9

thật ra cô 

fc

cũng không 

c0

biết lấy 

9

ở đâu 

f0

a! Lúc cô 

a

thu dọn ‘hành 

83

lý’, chỉ 

2

tiện tay 

97

mượn thôi…..

Đào 

bới lung 

b9

tung lên, 

0b

cuối cùng 

58

thì cô cũng 

9

xây xong ngôi 

52

nhà tạm 

1

thời của 

0

mình.

Bây 

94

giờ cô muốn 

yên bình 

d8

ở bên trong, 

3

không bao 

4

giờ quan 

67

tâm đến 

f

Diễm khốn 

c

kiếp kia, 

5a

ai bảo anh 

9

không cho 

d

cô ra ngoài? 

Hừ, 

dựa vào 

ab

cái gì mà 

66

muốn cô 

6

nghe lời, 

a

đợi qua 

1

ngày hôm 

0e

nay, không 

7

cần biết 

2

anh ta là 

4

ai, cô không 

78

bao giờ vào 

0

Ân trạch 

nữa!

Khuôn 

0

mặt nhỏ 

8

nhắn quật 

b9

cường, mũi 

e7

vểnh lên 

90

đến tận 

f

trời .

“Huỵch” 

f9

một tiếng, 

b9

cô chui vào 

d

trong túi 

a

ngủ. Sau 

9

đó kéo 

3

khóa lên, 

00

trong chớp 

6a

mắt, ánh 

0

sáng tối 

a

dần, trong 

3d

túi ngủ 

fb

chỉ còn 

c7

lại một 

4d

màu đen.

Sở 

46

Oa Oa cố 

7

gắng ngủ, 

nhưng lại 

42

không được, 

f4

cô lật qua 

4

lật lại,

d5

xoay người 

25

không biết 

0

bao nhiêu 

5

lần mà vẫn 

d

không ngủ 

7b

được. 

Hết 

d

hôm nay, cuộc 

d

sống ngày 

71

mài sẽ tốt 

đẹp hơn! 

2

Cô thầm

07

nghĩ.

Ngủ, 

4

ngủ. . . 

93 © DiendanLeQuyDon.com

. . . Sở 

e5

Oa Oa, ngươi 

23

ngủ đi, 

6

bây giờ, 

a1

lập tức 

b3

nhắm mắt 

lại ngủ! 

Cô 

nhắc lại 

những từ 

a

này trong 

de

lòng nhiều 

d1

lần.

Dần 

dần, đôi 

23

mắt to tròn 

khép lại……….Cho 

0

đến khi 

mắt híp 

0

lại thành 

78

một đường, 

db

cuối cùng 

5

cô hoàn toàn 

bf

chìm vào 

d7

trong mộng.

Zzz….zzz….zzz..

Zzz….zzz….zzz… 

65

(tiếng ngáy 

22

ngủ)

"Đáng 

7a

chết, cô 

1b

ấy đi đâu!"

Đột 

a

nhiên ở 

e5

Ân trạch 

c

có tiếng 

f

quát to, giọng 

d

nói làm cho 

e8

mọi người 

không dám 

d

phát ra một 

3

tiếng động, 

bd

nơm nớp 

c7

lo sợ nhìn

c3

người đàn 

c0

ông đang 

11

ngồi trên 

3

ghế.

Toàn 

7

thân anh ta 

7

tỏa ra hơi 

f4

thở lạnh 

như băng, 

làm cho người

7

khác không 

b5

dám nhìn, 

3

cả người 

2

như đang 

10

ở trong 

2

băng tuyết 

8

ở Nam Cực..

Lông 

bd

mày rậm 

90

của Ân Dập 

7

Diễm nhíu 

0

chặt lại, 

d

hai mắt như 

4

có sát khí 

f

lạnh thấu 

8c

xương, trong 

5e

đôi mắt 

f

đen kịt, 

97

có hai ngọn 

f5

lửa, nhưng 

8

không có 

9a

ai trả lời 

d

câu hỏi 

c3

của anh, 

0c

lửa càng 

f5

lúc càng

9c

nóng, cuối 

f

cùng thanh 

a0

lửa giận 

8

hừng hực!

"Trả 

78

lời tôi!"

Anh 

7

đập tay 

8d

xuống mặt 

9

bàn, làm 

cho mấy chén 

dc

nước trên 

3f

mặt bàn 

7b

đều rung 

8

lên.

Mấy 

c

trăm người 

a3

đều lập 

f

tức nuốt 

d5

một ngụm 

55

lãnh khí, 

42

cúi đầu

1

càng thấp, 

7c

đôi mắt 

5

không dám 

f5

nhìn về 

b8

phía người 

c5

đàn ông 

a

đang nổi 

af

giận kia..

Thực 

9

sự tức 

fe

giận, anh 

44

nắm chặt 

e4

nắm tay, 

26

phát ra tiếng 

b3

“Răng rắc..răng 

2

rắc”.

Lúc 

này, bà Giang 

8

tẩu run run 

1d

bước ra, 

bc

trả lời 

3

cho mọi người. 

"Cậu, 

84

cậu chủ, 

76

tôi vừa 

d

nhìn thấy 

07

Sở tiểu 

86

thư đi đến 

4

vườn Tĩnh

4

Hinh, còn 

1

đem cả 

ed

ba lô……”.

Chưa 

48

dứt lời, 

79

Ân Dập 

Diễm đã 

4

phóng như 

69

bay ra ngoài 

1a

cửa, không 

8

thể nhìn 

65

được tốc 

4f

độ của 

89

anh.

Mọi 

9

người mới 

7e

bắt đầu 

8

thở hổn 

8

hển, lần 

7

đầu tiên 

f

nhìn thấy 

c

cậu chủ 

6

giận dữ 

7

như vậy..

"Tốt 

e2

rồi tốt 

5

rồi, không 

6d

có việc 

4

gì rồi, 

91

tất cả 

2

mọi người 

34

đi làm việc 

5

của mình 

đi."

Lý 

1

quản gia 

81

ho nhẹ một 

cb

tiếng, trấn 

0a

an tinh thần 

8

của mọi 

0

người, nói 

07

không chút 

2c

hoang mang.

Ân 

f8

Dập Diễm 

57

chạy nhanh 

a

đên vười 

f6

Tĩnh Hinh, 

71

người biết 

b0

anh đều 

4

biết, bây 

f0

giờ anh đang 

2

rất tức 

ea

giận, rất 

5

rất tức 

51

giận! Nếu

như không 

b9

muốn ‘hi 

7

sinh’ thì 

da

hãy biết 

3

điều mà 

da

tránh xa anh..

Việc 

3e

đầu tiên 

9b

khi anh về 

32

nhà, chính 

là đến 

cb

phòng tìm 

5

cô bé kia 

8

– Sở Oa 

d

Oa. Anh vốn 

2f

có ba hội 

80

nghị quan 

e7

trọng, hai 

7c

cái của 

a

điện ảnh 

5

và truyền 

3f

hình đã 

6

từ chối, 

b0

muốn về 

7

nhà sớm, 

da

chỉ vì muốn

5

nhìn thấy 

1c

cái má lúm 

a9

đồng tiền 

e7

đáng yêu 

6

kia.

Kết 

09

quả là anh 

2

vừa về 

nhà, lên 

97

phòng tìm, 

2

vào phòng 

9a

tắm, cũng

0

không thấy 

5

bóng dáng 

5

cô đâu.

Điều 

9

này làm cho 

f

anh rất 

14

tức giận, 

ed

như thế 

0

mà không 

nổi giận

0f

sao?!

Đáng 

18

chết, cô 

không nghe 

64

lời anh nói, 

3

chạy trốn?....Không 

1c

thể, canh 

0

phònh ở 

14

Ân trạch 

c

rất nghiêm 

ngặt, ngay 

9

cả một 

a

con ruồi

c4

còn không 

e8

vào được, 

6

cô sẽ không 

đi, nhất 

b0

định không……

Lần 

62

đầu tiên, 

8

nội tâm 

20

của anh lại 

4

bối rối, 

5

nghi ngờ 

9

vô căn cứ,

7

cảm xúc 

6

sợ hãi, 

7

anh sợ cô 

c

bỏ đi, đi 

8

khỏi thế 

1

giới của 

30

anh…… 

Anh 

bước nhanh 

6

hơn, dọc 

a2

theo con đường 

8

nhỏ trong 

a

vườn Tĩnh

37

Hinh, tỉ 

mỉ tìm cô. 

Nhưng 

0e

tìm mãi không 

ae

thấy, anh 

2

lại quát 

4

lên lần 

d

nữa. 

"Sở 

17

Oa Oa, em ra 

78

đây cho 

3a

tôi!"

Anh 

42

thề, sau 

7

khi tìm được 

1

cô, anh nhất 

d5

định phải 

5

nghiêm khắc,

c2

hạ thủ 

86

không lưu 

f4

tình(*) đánh 

a6

mông cô! 

5

size]

Chương 

5

15:

Đôi 

mắt tối 

07

tăm, anh 

71

không tin 

3

cô có cơ 

1d

hội chạy 

6e

thoát!

Cả 

3

Ân trạch 

c8

bởi vì 

7

sự mất 

d

tích của 

f0

cô mà không 

5a

khí tràn 

7

ngập sự

8d

lo lắng, 

9

nhưng tất 

39

cả những 

bd

điều này 

1e

Sở Oa Oa 

9c

hoàn toàn 

f

không biết.

Bây 

cc

giờ, cô 

4f

thoải mái 

1

nằm trong 

d9

túi ngủ, 

b7

mơ đến 

44

những món 

2f

ăn ngon, 

e8

miếng đùi 

c8

gà lớn bóng 

3

nhẫy.

Nhưng 

77

mà, không 

5c

hiểu vì 

2

sao, cô nghe 

c

được giọng 

6d

nói của 

7f

Diễm khốn 

da

kiếp………..Hơn 

9e

nữa giọng 

3

nói lại 

75

rất tức 

7

giận? 

Đi 

92

đi đi!

Cô 

9

không muốn 

92

ở trong 

56

mơ cũng mơ 

c8

thấy anh, 

7

trước mặt 

45

cô lay động 

8

thì không 

64

nói làm gì, 

1d

nhưng sao 

trong mơ cũng 

f

không buông 

6a

tha cho cô? 

Hừ! 

9

Đúng là 

cd

âm hồn 

0

không tan 

4

——

Đột 

0

nhiên cô 

bd

lại nghe 

f1

thấy tiếng 

5

quát giận 

0

dữ, lần 

này thì hoàn

d

toàn đánh 

d

thức cô 

97

dậy. 

Cô 

7

muốn xem, 

1

đó có phải 

8b

là giọng 

b0

nói của 

cc

người đàn 

4

ông đẹp

f

trai đáng 

c

ghét Diễm 

46

kia không. 

Xoa 

ef

xoa mắt to, 

lục lọi 

45

tìm được 

f1

đèn pin 

fd

mini kia, sau 

db

đó, kéo

0c

túi ngủ 

a

ra , xoay người 

a

đứng lên.

Như 

e5

mắt nai con 

29

phủ một 

97

tầng sương, 

5a

cô dụi dụi 

a5

mắt, để 

e6

nhìn rõ hơn. 

14 © DiendanLeQuyDon.com

Quay đầu, 

05

cô liền 

7

nhìn thấy 

e5

bóng lưng 

65

lo lắng của 

5

Ân Dập

Diễm.

Lo 

53

lắng? Anh 

54

lo lắng cái 

dd

gì chứ?

Sở 

7e

Oa Oa kéo  gỗ 

e3

nằm yên 

ở bên cạnh 

27

lên, lắc 

4

lư cái đầu 

nhỏ, bắt 

37

đầu tính 

d

kế.

Cô 

32

tuyệt đối 

d

không được 

c0

để cho 

26

anh tìm được 

mình, chỉ 

4

cần sống

6

qua hôm nay, 

c1

cô có thể 

e0

đi ra ngoài, 

c

không bị 

19

nhốt nữa. 

2 © DiendanLeQuyDon.com

Nhưng bây 

d

giờ cô không 

d3

có lấy một 

8

đồng, nhưng 

1d

vẫn còn 

68

tay chân, 

a3

cô có thể 

4

đi tìm việc! 

Hừ, 

74

dựa vào 

anh cũng 

d

muốn tìm 

được cô? 

c4

Cái miệng 

f

nhỏ nhắn

4

nâng lên 

c3

đắc ý, 

4

ngẫm lại. 

aa © DiendanLeQuyDon.com

không hề 

63

có khả năng. 

Cô 

45

nhớ năm 

21

đó, kỹ 

d

thuật trốn 

7f

người tuyệt 

0

đối không 

c

phải khoe

90

khoang, cô 

0f

từ nhỏ 

1

đã nghịch 

ngợm, thường 

09

đi chốn, 

1e

cha mẹ cũng

không tìm 

thấy cô. 

c4 © DiendanLeQuyDon.com

Mỗi khi cô 

2

cười trộm 

7

đi ra từ 

trong chỗ 

f

chốn, cha 

32

mẹ cũng 

0

chỉ có thể 

e7

than thở 

8b

vì tìm không 

8a

thấy cô. 

Nhưng 

f1

mà ——

Lần 

82

này cô lại 

a

đoán sai!

Vừa 

3

rồi, sau 

f0

khi cô bò 

ce

từ trong 

3

túi ngủ 

dd

ra, có lẽ 

3

là do nằm 

e7

quá lâu, 

50

chân mỏi 

b9

nhừ, người 

94

không đứng 

f

vững, cô 

cc

suýt chút 

37

nữa ngã 

2d

xuống đất.

Mặc 

3

dù bị ngã 

1

những mông 

f7

không có 

8

đau, nhưng 

d

lại hét 

7

lên một

83

tiếng.  Âm 

3

thanh tiếng 

f

hét to hơn 

2

bình thường 

c8

nên Ân Dập 

5

Diễm liền 

c2

nghe được.

Anh 

fb

theo âm thanh 

5

đi đến, 

0

thì nhìn 

9

thấy bộ 

dạng hoảng 

c

sợ của

dc

Sở Oa Oa.

Sau 

khi nhìn thấy 

Ân Dập 

75

Diễm, tâm 

30

tình dương 

e6

dương tự 

1a

đắc của 

5

Sở Oa Oa 

5

lập tức 

c

mất tăm. 

Thật 

d6

sự là ra 

f

quân bất 

4a

lợi! Mới 

33

đến nơi 

cb

này hai ngày, 

f0

cô cứ nghĩ

2

kỹ năng 

1

chốn của 

f

mình là tuyệt 

19

nhất, đã 

bị người 

0

đàn ông 

0

lạnh lùng 

7d

này phá vỡ!

Đôi 

f

mắt to nhìn 

3

trái nhìn 

8

phải, không 

0

dám nhìn 

9

anh. Cô sờ 

0e

sờ mũi, 

5

cười xấu 

7

hổ, “Hi”

Hi? 

d

Cô đang chào 

8

anh đấy 

24

à đây?

Anh 

94

tao nhã nhìn 

99

cô một lúc, 

f

mới miễn 

cưỡng kiềm 

83

chế sự 

c

tức giận, 

a1

nhìn thấy 

a7

cô vẫn bình 

34

yên vo sự 

29

đứng ở 

5

trước mặt, 

9

anh mới 

6

thả lỏng 

được một 

58

chút. 

"Em 

21

không nên 

4e

ở đây 

c2

." Anh 

34

trầm giọng 

5

nói.

"Đúng 

a8

! Em đương 

0

nhiên không 

8

nên ở đây 

3d

a!" Cô 

2

cố ý nhắc 

3

lại lời 

1

nói của 

anh. 

Đôi 

06

mắt thâm 

23

thúy nhìn 

80

cô chăm chú: 

a7

"Từ 

5

giờ trở 

f7

đi, mỗi 

2

ngày em phải 

27

ở cùng 

74

một chỗ 

7

với anh."

"Mỗi 

ngày? !" 

fb

Còn không 

f

bằng cho 

6

cô chết 

b0

đi cho rồi!

Ân 

0

Dập Diễm 

4

không nói, 

19

dùng ánh 

0

nóng bỏng 

như có thể 

d8

nhìn xuyên 

a

qua người 

cô, nhưng 

d

đột nhiên 

66

long mày anh 

f5

nhíu lại, 

63

tức giận 

f8

nhìn quần 

0

áo mỏng 

57

manh của 

9

cô.

Anh 

b8

cởi áo khoác, 

d

bước lên 

7d

phía trước, 

08

đem thânh 

0

hình nhỏ 

8a

nhắn của 

a

cô kéo vào 

3

trong ngực.

"Ê 

f

ê ê, áo 

9

rộng!" 

d2

Cô thở không 

63

được.

"Mặc 

9

vào."

"Không 

5

muốn! Diễm 

1e

khốn kiếp, 

0a

em nóng!"

"Không 

a

được."

"Ê 

89

, anh có 

e6

biết anh 

2

rất xấu 

0

xa không? 

ce

Ô oa, em 

1

không thở

d7

được!”

Lúc 

ed

này anh mới 

1

để một 

2

chút khe hở 

f

cho cô thở.

Cô 

3

tức giận 

dc

nhìn anh, 

"Diễm 

de

khốn kiếp, 

6a

ngày mai em 

7

sẽ đi khỏi

đây!"

"Đừng 

1

có mơ."

Thấy 

f

cứng rắn 

1

không được, 

18

cô bất đắc 

b3

dĩ, dung ánh 

a0

mắt đáng

7

thương nhìn 

b7

anh, "Diễm. 

64 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

8 © DiendanLeQuyDon.com

Em thật sự 

99

không muốn 

7

ở lại

a

trong này, 

13

em xin anh 

72

nha, để 

48

cho em đi 

a1

ra ngoài được 

8c

không?"

Đôi 

0e

mắt u ám 

nhìn cô, 

81

kéo một 

6

‘bao quần 

6e

áo lớn’ 

đi.

Cả 

f7

người Sở 

9

Oa Oa nằm 

4

trên tay anh, 

hoàn toàn 

0c

không để 

18

ý là hai 

6

‘tỷ muội’(ngực) 

e4

của mình 

đang cọ 

c

xát trên 

6

tay anh. 

Đôi 

1a

chân nhỏ 

06

bị nâng 

f

lên khỏi 

c

mặt đất, 

a2

tay còn cầm 

7

rối gỗ…….Đúng 

2

là một người 

f2

khổng lồ! 

Sở 

7

Oa Oa buồn 

1

bã cúi đầu 

a

xuống, không 

69

cam lòng lần 

c

đầu chạy

bf

trốn đã 

bị tóm được. 

1 © DiendanLeQuyDon.com

Cô không 

5

hiểu, cô 

3c

đã đền 

bù thiệt 

1e

hại cho anh, 

bd

tại sao anh 

1

vẫn không 

fb

cho cô đi?

Cô 

d

rất muốn 

59

đi, nhưng 

8

mà. . . . 

07 © DiendanLeQuyDon.com

. . Nơi này 

fb

có nhiều 

3

thức ăn

c7

ngon như vậy, 

ba

lại có thể 

3

ăn thoải 

1

mái, có nhiều 

1

quần áo 

6

đẹp để

8b

mặc, còn 

af

có nhiều 

8

rối gỗ 

a0

để chơi….. 

af © DiendanLeQuyDon.com

Nhiều cái 

d

hấp dẫn 

78

như vậy,

ef

cô làm sao 

5c

có thể cưỡng 

95

lại nổi! 

Haiz, 

8

bất đắc 

58

dĩ thở dài, 

0

vì hai vấn 

đề mà 

5

suy nghĩ thật 

2

lâu, đúng 

da

là bị sự 

cc

hấp dẫn 

25

đánh bại 

f

rồi, đành 

96

ngoan ngoãn 

f

trở lại 

04

Ân trạch 

bf

cùng anh rồi!

Chương 

a1

16:

Đôi 

mắt âm 

8

lãnh của 

d

Ân Dập 

5b

Diễm nhíu 

5f

lại, có 

5

chút không 

a

vui, cô không 

c

muốn về 

0

nhà với 

cb

anh đến 

c

mức như 

3

vậy sao?

Anh 

5

cũng không 

f

biết vì 

b4

sao, ngay từ 

e1

khi nhìn thấy 

5

cô, thấy 

3b

đôi mắt 

c5

nghịch ngợm 

8

kia, sự ngây 

6

thơ trong 

1d

sáng của 

f6

cô thì đã 

53

động tâm. 

52 © DiendanLeQuyDon.com

Mặt hồ 

25

đang phẳng 

9

lặng, thì 

c0

có sự rung 

d5

động.

Đây 

8b

là lần đầu 

03

tiên, trái 

46

tim của anh 

6

đập khác 

1

thường, 

53

như sự hiện 

4

hữu của 

5b

cô, đặc 

5

biệt vì 

3

anh mà tồn 

4

tại. Loại 

36

tình cảm 

a1

này, anh không 

c

biết làm 

a

sao, lần 

45

đầu rung 

e7

động, anh 

6

càng không

2d

biết, phải 

3

làm thế 

9

nào để 

72

có được 

0b

tình cảm 

của cô?

Nhưng 

1a

mà, anh biết, 

18

anh muốn 

1

cô, cũng 

muốn cô 

c9

vĩnh viễn 

7

ở bên cạnh 

f

anh!

Dù 

72

có chuyện 

3

gì xảy ra, 

1

đều không 

fb

cho cô đi!

Có 

fe

suy nghĩ này, 

1

đôi mắt 

2f

dịu dàng 

9

hơn, anh khẽ 

54

cười một 

tiếng.

"Oa 

53

cười, anh 

a

cười rồi!"

Sở 

Oa Oa buông 

0f

cánh tay của 

7

anh ra, như 

60

phát hiện 

1

được kỳ

fe

quan thiên 

6

nhiên mới, 

ea

chỉ vào 

1

anh nhảy 

d

loạn.

Anh 

1f

cười lên 

0b

trông rất 

3

đẹp trai, 

e0

làm cho cô 

41

cũng phải 

d

cười. 

Một 

c0

chút ánh 

0

nắng chiếu 

lên trên 

0

giường qua 

1

khe hở trên 

9

bức rèm, 

d

có thể nhìn 

c1

thấy bụi 

cf

bay trong ánh 

a

sáng yếu 

95

ớt.

Trên 

31

giường cô 

ce

gái nhỏ 

c

cũng động 

3

đậy, “Ưm” 

7

một tiếng, 

48

sau đó xoay 

b3

người, tiếp 

0e

tục cùng 

7

chu công, 

34

tâm sự, 

9

uống chút 

39

trà.

Nhưng 

0

mà ——

Như 

7

có người 

6

khác với 

2

cô.

"Cốc 

c

cốc! Sở 

23

tiểu thư, 

95

đã đến 

5

lúc thức 

dậy."

Đáng 

ghét, mới 

c9

sáng sớm, 

c0

có để cho 

df

cô ngủ hay 

3

không ? Ồn 

d

ào —— 

08

ném một 

6

cái gối 

7a

ôm qua.

Nhưng 

33

mà, tiếng 

e8

đập cửa 

d

vẫn vang 

9a

lên,  không 

b4

muốn cô 

03

ngủ đây

cb

mà.

"Oa 

Oa, bây giờ 

7f

nên dậy 

81

thôi."

Gì 

b6

vậy? Giọng 

e4

nói của 

bà Giang sao 

3f

lại trở 

a

nên trầm 

7a

thấp như

36

vậy ?

Bàn 

9

tay nhỏ bé 

7

dụi dụi 

8

mắt, lắc 

6d

lắc đầu, 

c

năm giây 

1

sau, cô mới

f

suy nghĩ. 

d © DiendanLeQuyDon.com

Vừa rồi 

c8

không phải 

93

giọng của 

33

bà Giang ——

A! 

07

Sao anh vẫn 

b9

còn ở nhà? 

c

Đã muộn 

1

như vậy, 

e5

không phải 

b5

là đã đi 

d3

làm rồi 

7e

sao?

Vội 

f

vàng mặc 

7

quần áo 

8

cho tử tế, 

1

còn không 

c9

kịp chải 

bf

đầu đang

32

rối như 

33

tổ quạ, 

d

anh mà đột 

8

nhiên đi 

f

vào, sự 

31

trong sạch 

9f

của cô sẽ 

10

tan thành 

0c

mây khói……

Soạt 

14

——

Cô 

7

nhảy xuống 

6

giường, 

1e

nhẹ nhàng 

c4

mở cửa, 

34

quả nhiên, 

f

quả nhiên

bộ dáng 

4

của anh đang 

7

định phá 

c

cửa đi vào 

1

nếu như 

6

cô không 

mở cửa. 

Ánh 

45

mắt nóng 

71

bỏng nhìn 

14

cô, lại 

22

nhìn quần 

57

áo không 

3

ngay ngắn

96

của cô, 

7

nhìn làn 

3

da trắng 

99

nõn của 

60

cô, ánh mắt 

7

tối sầm. 

6a © DiendanLeQuyDon.com

Ân Dập

3

Diễm cầm 

d4

tay cô. Đi 

48

từ trên 

1

phòng xuống 

bc

phòng ăn.

"Ơ? 

84

Hôm nay anh 

25

không cần 

45

đi làm sao?" 

4

Theo cô biết, 

c

hôm nào anh 

da

cũng dậy 

1

rất sớm 

d3

mà.

"Có."

". 

72 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . ." 

Vậy tại 

76

sao còn ở 

21

đây?

Cái 

9

đầu nhỏ 

f4

sáng ngời, 

64

chớp đôi 

31

mắt nhìn 

27

anh, không 

8

hiểu vì 

af

sao muộn 

c4

như vậy 

8

rồi mà anh 

7

chưa đi làm.

Ân 

Dập Diễm 

0

thở ra một 

e0

hơi, xem ra 

cô bé này 

1

đã quên 

a

chuyện ngày 

ba

hôm qua.

Anh 

a

tốt bụng 

c

nhắc nhở 

36

cô:  "Cô 

5

bé, hôm nay 

em tới công 

26

ty cùng anh."

Công, 

f8

công ty?

Hắc. 

40 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

4 © DiendanLeQuyDon.com

Cô nhớ rồi, 

a

tối hôm 

1a

qua lúc cô 

‘ chạy 

2d

án ’, kết 

f

quả không 

chạy được, 

d

đã bị 

83

ôm trở 

c

về.

Sở 

a4

Oa Oa buồn 

14

chán, sao 

d

tối hôm 

24

qua lại không 

d2

chạy trốn 

thành công.? 

c

Nếu biết 

0

như vậy, 

a

cô sẽ không 

6

bất chợt 

e2

muốn ngủ 

e4

trong túi 

3

ngủ để 

51

trải nghiệm 

75

cuộc sống 

88

thôn quê!

Không 

a

cam lòng, 

50

muốn làm 

c0

việc gì 

3

thì cũng 

f

phải ăn 

2

trước đã,

c

sau đó cùng 

e4

Ân Dập 

7

Diễm đến 

công ty.

Cửa 

4

xe vừa mở 

1

ra, Ân Dập 

1

Diễm đi 

c

xuống trước, 

8

sau đó từ 

8

trong xe lôi 

5

ra một cô 

0

gái nhỏ 

nhắn xinh 

7

xắn đáng 

f1

yêu. . . . 

e © DiendanLeQuyDon.com

. . Hả. 

6 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

eb © DiendanLeQuyDon.com

Người.

Rầm 

9

——

Họ 

54

vừa đi làm, 

58

mới từ 

7

tập đoàn 

1b

Ân thị 

75

đi ra, chuẩn 

d

bị đi ra 

db

ngoài làm 

b7

việc . . 

e2 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . Vẻ 

7

mặt tò mò 

a

nhìn hai người 

d

mới đến.

Người 

d

đàn ông 

0

cao lớn, 

60

cả người 

3

là sự lạnh 

3d

lùng, cô 

59

gái nhỏ 

30

nhắn xinh 

0

xắn, khuôn 

mặt trẻ 

e5

con viết 

6

rõ ràng bốn 

f3

chữ ‘Tôi 

9

rất không

0

vui’.

Tổng 

a3

tài của 

7

bọn họ 

7

nhận nuôi 

3e

một đứa 

75

con gái khi 

nào vậy?

2

(haha, chời 

dd

ơi vợ người 

8

ta mà cứ 

0

tưởng con 

99

gái người 

c

ta)

Tất 

0

cả mọi 

1

người đều 

bất động, 

e5

động tác 

79

cứng ngắc.

hương 

0

17:

Đến 

b4

khi Ân Dập 

c

Diễm không 

98

vui đứng 

1

lại  nhìn 

9

tất cả 

f

mọi người,

f

bọn họ 

9

mới phục 

49

hồi lại 

7c

tinh thần, 

ed

tiếp tục 

9

làm công 

8d

việc của

mình.

Ông 

c

trời ơi! 

2b

Bọn họ 

89

không muốn 

8e

lại bị 

77

ánh mắt 

4

của tổng 

tài giết

a7

chết, phải 

7a

biết rằng, 

7

một ánh 

c

mắt độc 

05

ác như thế, 

1

cũng đủ 

1d

làm cho bọn 

họ chết 

6d

không có 

b3

chỗ chôn 

3b

. Ánh mắt 

82

của tổng 

6

tài bọn

5c

họ như giết 

54

người!

Sau 

a

khi tầm mắt 

4

đảo qua 

c

tất cả 

f3

mọi người, 

6

Ân Dập 

16

Diễm mới

7

dẫn Sở 

Oa Oa đi qua 

08

cửa chính 

f

của Ân thị.

Cả 

c

tòa cao ốc 

8

yên tĩnh 

87

không có 

5

một chút 

7

âm thanh, 

03

có cũng chỉ

là tiếng 

57

giày cao gót, 

cf

tiếng giày 

1e

da đi trên 

b1

sàn nhà..

Trong 

f1

này, mỗi 

f

người có 

54

thể đi vào 

1

Ân thị, 

58

không phải 

6

là lãnh đạo 

f

cao cấp, 

f

thì cũng 

8f

là người 

8

rất thông 

3

minh. Chỉ 

79

cần có thể

5

bước vào, 

73

nhân tài 

3d

sẽ không 

4

sợ bị dìm 

b1

ngập.

Nhưng 

0

cũng không 

a

phải muốn 

9

vào thì có 

9

thể vào, 

6

mỗi người 

2

phải trải 

35

qua khảo 

0

sát —— 

4

quy định 

2

nặng nề, 

ca

thái độ 

0c

làm việc, 

ed

giao tiếp, 

9

hình tượng, 

8b

và quan trọng 

0

nhất là 

29

năng lực 

làm việc.

Những 

3d

thứ này, 

toàn bộ 

bf

phải đạt 

8

tới trình 

độ bậc 

9f

cao, có tài 

6

hơn và có 

a1

hơn một 

cc

nửa xác 

c

xuất thành 

5b

công mới 

1

có thể làm 

0f

việc ở 

86

Ân thị.

Tóm 

4

lại, mỗi 

b6

người phải 

15

trải qua 

5a

những cửa 

c1

ải gian 

8

lao mới có 

a9

thể làm 

23

trong công 

40

ty. 

Mà 

cd

bọn họ, 

7b

nhìn thấy 

f5

Sở Oa Oa 

0

bị Ân Dập 

1

Diễm dẫn 

6

vào, tất 

4b

cả lễ nghi, 

1

năng lực 

a

ứng biến 

4a

hoàn toàn 

3

biến mất. 

60 © DiendanLeQuyDon.com

Trợn tròn 

7

mắt, há 

0

to mồm nhìn 

d

hai người 

f6

kia.

Xem 

36

ra tình hình 

bên trong 

8

giống với 

33

bên ngoài.

Ân 

b8

Dập Diễm 

2

nhíu mày, 

ad

không vui 

32

nói: "Không 

5

có việc 

da

gì làm sao?"

Bị 

6b

anh nhắc 

3

nhở như 

ab

vậy, lúc 

8

này mọi 

5

người ngậm 

2b

miệng lại,

f

không tiếp 

12

tục trợn 

6

tròn mắt 

4

nữa. Nếu 

04

không làm 

78

như vậy, 

8

người xui 

fc

xẻo chính 

a

là các cô!

"Diễm, 

14

sao các cô 

a

ấy nghe 

f

lời anh vậy?” 

Sở Oa Oa 

7

đã quên

4a

chuyện không 

ff

vui trước 

2

đó, nghiêng 

e7

đầu hỏi.

Anh 

b7

là tổng 

0

tài, không 

75

nghe lời 

c

của anh, 

8

vậy thì 

c

nghe ai ?

Nhưng 

0

mà, không 

7

đợi Ân 

67

Dập Diễm 

8f

trả lời, 

c

hình như 

db

cô phát hiệnra 

19

cái gì mới 

8

lạ, chỉ 

d7

vào vật 

7

cách đó 

8c

không xa cao 

af

hứng mà

9

thét lên: 

5

"Oa! 

78

Đó là hồ 

20

cá a!" 

Sau đó quay 

f

đầu lại 

a

nhìn về 

17

phía Ân Dập 

b6

Diễm, trong 

99

đôi mắt 

f7

to, đều 

f

là hưng phấn, 

e2

"Em có 

7

thể chơi 

3d

không?"

"Không 

thể."

"Hix." 

6d

Trả lời 

6

tàn nhẫn 

21

quá.

Khuôn 

fa

mặt nhỏ 

2f

nhắn rủ 

3b

xuống, không 

d2

hề nhìn 

về phía 

0

hồ cá kia,

9

anh nhìn 

73

thấy có 

2

chút thất 

b2

vọng.

Ân 

0a

Dập Diễm 

2e

thở dài, 

c

không đành 

lòng nhìn 

vẻ mặt 

3

thất vọng

a5

của cô, 

0

đành phải 

8c

trầm giọng 

51

nói ra: "Anh 

ed

sẽ cùng 

7

chơi với 

7d

em."

Nghe 

93

vậy, Sở 

3

Oa Oa mừng 

a

rỡ, khuôn 

e0

mặt thỏa 

7

mãn: "Thật 

c0

ư? Ô oa, 

c

thật tốt 

2

quá. Oa Oa 

2e

rất thích 

4

anh a!"

Cô 

01

không ngại 

86

ngùng mà 

7

nhiệt tình 

4

ôm anh.

Thân 

59

hình mềm 

0

mại yêu 

b2

kiều khẽ 

0

dựa vào, 

69

làm cho Ân 

Dập Diễm 

19

kìm lòng 

d1

không được, 

5

cô mang đến 

cảm giác 

c

kỳ lạ trong

3a

ngực anh, 

04

lần đầu 

7

tiên anh cảm 

8

nhận được.

Sự 

60

mềm mại 

6

làm anh không 

c

nỡ buông 

5

tay ra, ôm 

4

cô như vậy

6a

suốt một 

40

phút.

"Diễm. 

ac © DiendanLeQuyDon.com

. . . . ." 

ca

Sở Oa Oa 

60

buồn bực 

1b

trong ngực 

d

anh, không 

f3

thở nổi 

e3

.

Cúi 

2

người hít 

5

hà mùi thơm 

95

của cô, 

5e

sau đó thân 

5

thể mới 

50

bình tĩnh

a

lại. Đôi 

64

mắt đen 

d

nhánh bất 

5

định, môi 

9

khẽ nhếch, 

87

như đè nén 

c

cái gì đó.

Anh 

7

biết rõ, 

0

anh muốn 

cô, nhưng 

58

bây giờ 

95

chưa phải 

34

lúc, nhất

05

định phải 

85

đợi cho 

ca

cô hoàn toàn 

a9

tiếp nhận 

7

anh, mới 

2

có thể cho

9

anh.

Nhưng 

f7

mà, mặc 

0a

kệ là lâu 

80

bao nhiêu, 

d

anh cũng 

1

đợi được. 

7 © DiendanLeQuyDon.com

(oh, yeah)

Ôm 

Oa Oa, không 

5

để ý đến 

f9

những ánh 

cf

mắt của 

9

người khác, 

2

đi đến 

88

thang máy 

a

của riêng 

f

anh.

Một 

27

cái ôm đơn 

25

giản, đủ 

8

để chứng 

c

minh tất 

62

cả thuộc 

0

về anh rồi. 

a © DiendanLeQuyDon.com

Nhưng mà, 

4e

Sở Oa Oa 

30

lại không 

1e

biết cái 

ý nghĩa 

1

của cái 

e0

ôm này,

f5

chỉ là đơn 

ae

thuần cho 

d

rằng, bởi 

9

vì Ân Dập 

62

Diễm sẽ 

97

cùng chơi 

1

với cô mà 

9

hưng phấn, 

2

vì vậy cô 

3

mới ôm anh.

"Đinh 

2

——"  một 

2

tiếng, cửa 

0d

thang máy 

26

mở ra, hai 

0

người từ 

0

bên trong 

39

đi ra, một 

d

nam một nữ.

Tầng 

4

65,  là 

f

của các 

5

các nhân 

56

vật quan 

4

trọng, không 

9

ai được 

bc

vào.

Trong 

ba

văn phòng 

2

làm việc 

5

của tổng 

d

tài, thư 

7

kí Hà nghe 

0

được tiếng 

6e

bước chân, 

8

lập tức 

4

cung kính 

d

nghênh đón: 

5c

"Tổng 

tài, ngài

7

đã tới. 

53 © DiendanLeQuyDon.com

Bây giờ 

ed

. . . . ."

Ngẩng 

f3

đầu, anh 

b6

lại thấy 

f9

một cô gái, 

mà cô gái 

55

kia lại, 

7

rất nhỏ. 

48 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

9 © DiendanLeQuyDon.com

Tổng tài 

5

đang ôm 

1

chặt cô 

bd

trong tay.

Cô 

1

ấy là ai?

Giống 

6

với tất 

1b

cả mọi 

90

người, anh 

rất tò mò 

2e

với cô gái 

này. Tổng

45

tài Ân thị 

03

Ân Dập 

4a

Diễm thời 

b3

gian qua không 

d

có gần phụ 

0

nữ, mọi

0

người đều 

c4

biết , thậm 

dd

chí xem đàn 

4

bà như cỏ 

18

rác.

Nhưng 

9

mà bây giờ. 

f8 © DiendanLeQuyDon.com

. . . . . 

02 © DiendanLeQuyDon.com

trong tay tổng 

ab

tài sao có 

thể vô duyên 

1

vô có một 

24

cô gái xuất 

3

hiện?

Chương 

8

18:

Ân 

28

Dập Diễm 

7

lạnh lùng 

2

liếc nhìn 

84

thư kí Hà, 

b1

thấy đỉnh 

f4

đầu anh 

51

ta dường 

7c

như run lên, 

5

lúc này 

9a

mới thu 

8a

hồi tầm 

2

mắt.

Một 

7b

lúc lâu, 

25

Ân Dập 

15

Diễm lãnh 

9

đạm mở 

1

miệng: "Thư 

5

kí Hà, đem

7

bản thảo 

34

của bản 

fc

kế hoạch 

9

vào đây."

Nói 

xong, anh ôm 

5

Sở Oa Oa 

94

đi vào văn 

7

phòng.

Thư 

0f

kí Hà bị 

dd

ánh mắt 

4

của anh ta 

b0

nhìn chằm 

2c

chằm đến 

1

bây giờ

9

còn chưa 

có phục 

8

hồi tinh 

9

thần, mồ 

a0

hôi lạnh 

3

chảy ròng 

0

ròng. Sáng 

a8

sớm đã 

bị ánh mắt 

c

của người 

a

ta làm rét 

6

run, mặc 

95

dù không

1

thoải mái, 

9a

nhưng mà, 

90

anh không 

30

có biện 

c7

pháp, dù 

a

sao Ân Dập

7

Diễm cũng 

52

là của cấp 

7

trên của 

3

anh. Nếu 

7e

như anh đắc 

9

tội, vậy 

b6

nửa đời 

d

sau anh lấy 

61

cái gì mà 

7

ăn (kiếm 

c

sống)?

Ai, 

coi như xong 

d

rồi, tốt 

73

nhất là 

anh chăm 

d1

chỉ làm 

e6

việc thôi!

Nghĩ 

08

như vậy, 

2

thư kí Hà 

3d

vội vàng 

cầm bản 

36

kế hoạch 

d0

ngày hôm

c7

qua thức 

d

đến ba 

1

giờ sáng 

0

mới làm 

1

xong, gõ cửa 

0f

phòng làm 

2

việc của 

a

tổng tài.

"Tổng 

2f

tài."

"Vào 

đi." 

1

Giọng nói 

d

bên trong 

00

luôn luôn 

5d

lạnh lùng 

như vậy.

Thứ 

95

kí Hà lau 

3

mồ hôi, 

29

dung bộ dạng 

fb

mỉm cười 

0

nịnh nọt 

ba

đi vào. 

50 © DiendanLeQuyDon.com

Anh đem bản 

3

kế hoạch 

9

đặt ở 

c

trên mặt 

05

bàn, sau đó 

98

đứng bên

9

cạnh giống 

ac

như khúc 

45

gỗ, lẳng 

2

lặng chờ 

c1

Tổng tài 

a7

đại nhân 

fa

xử lý.

Anh 

0

đứng ở 

a2

bên cạnh, 

cb

con mắt thỉnh 

3

thoảng  nhìn 

f

bên cạnh 

4

Ân Dập 

54

Diễm.

Vừa 

9f

rồi Tổng 

tài đại 

7

nhân dẫn 

0

cô gái nhỏ 

0

vào, đang 

a1

chăm chú

d

nhìn vào 

cb

cái gì đó 

3

trong máy 

02

vi tính, không 

32

biết đang 

7a

làm cái gì. 

40 © DiendanLeQuyDon.com

Á. . . . 

2 © DiendanLeQuyDon.com

. . Đợi 

c

chút, đang 

6

nhìn cái 

a5

gì đó trong 

9e

máy vi tính? 

0

!

Trời 

89

ạ! Người 

d

nào mà không 

ba

biết trong 

19

máy vi tính 

9

của tổng 

f5

tài, đều 

65

là văn kiện 

ca

cơ mật của 

e6

cả tập 

af

đoàn, mà 

1

Tổng tài 

11

đại nhân

35

lại cho một 

a

cô gái xem 

12

máy tính 

8

của anh?

Ngay 

bf

cả anh thư 

58

kí Hà —— 

7

làm việc 

76

tại Ân thị 

5

bốn năm, 

16

đừng nói

8a

nhìn, mà 

dd

ngay cả đụng 

1

vào, sờ 

df

vào cũng 

f

không được!

A, 

ef

anh nghĩ 

89

nhất định 

9a

anh bị mù 

12

rồi!

Nhìn 

1

một lúc, 

0

Ân Dập 

25

Diễm anh 

0

mới dời 

0e

mắt khỏi 

d5

bản kế 

0f

hoạch. Anh 

4

nhăn mày, 

dd

lạnh lùng 

1

mà nhìn thư 

27

kí Hà: "Bản 

5

kế hoạch 

c

này thật 

8f

ngu ngốc, 

df

anh làm mà 

18

không thấy 

72

xấu hổ 

31

sao? Anh tới 

8

công ty làm 

2

gì, ngồi 

22

chơi xơi 

45

nước?”

Xong 

73

rồi! Thư 

4e

kí Hà âm 

2

thầm kêu 

khổ, vất 

7d

vả thức 

c

đến ba 

2

giờ sáng, 

8b

mới làm 

được bản 

1

kế hoạch, 

cd

lại bị 

5

nói là ngu 

42

ngốc ’? 

Anh rõ ràng 

ba

rất chăm 

0

chỉ làm 

44

việc!

"Tổng 

c4

tài, bản 

e2

kế hoạch 

8

này. . . . 

e7 © DiendanLeQuyDon.com

. ."

"Làm 

lại." 

d

Giọng nói 

1

không thể 

ae

nghi ngờ, 

f9

không có 

9

chút chần

7f

chừ.

Thư 

83

kí Hà đành 

b6

phải cầm 

c

bản kế 

4b

hoạch, lắp 

6

bắp mà đi 

fd

ra khỏi phòng.

Đôi 

mắt lạnh 

62

lẽo nhìn 

0d

thoáng qua, 

4

thấy Sở 

a

Oa Oa tay phải 

a

chống cằm, 

88

đôi mắt 

03

to đáng yêu 

e9

chớp chớp, 

9

đôi chân 

1

lắc la lắc 

80

lư, cái miệng 

8

nhỏ nhắn 

52

đang hát, 

c6

anh không 

c

biết đó 

8

là bài nào

Cô 

4

bé này thật 

8f

là nhàn nhã!

Anh 

9

nhấc tay, 

f

Sở Oa Oa 

74

ngồi trong 

2c

lồng ngực 

61

anh.

Véo 

1a

má hồng 

e3

của cô, 

7

đến khi 

24

cô nhìn anh, 

1

anh mới 

72

ngưng tay. 

c © DiendanLeQuyDon.com

Ân Dập 

37

Diễm thích 

5

tựa cằm 

36

trên đầu 

2

cô, hai mắt 

c

khẽ nhắm 

3

lại. Chỉ

e9

có ở bên 

a

cạnh cô 

c5

anh mới 

2f

có thể thoải 

90

mái như vậy. 

"Cô 

c

bé, em vừa 

2

xem cái gì 

3f

đấy?" 

f

Anh hỏi.

"Xem 

d0

cũng chả 

6

hiểu."

Đúng 

6

a! Cô vừa 

c

nhìn vào 

0

những con 

c

số kia, chữ, 

2

lại còn 

46

có mấy từ 

tiếng Anh, 

64

hoàn toàn 

7

không hiểu 

2

gì. Từ nhỏ 

a

cô học đã 

9

không tốt, 

e5

nhất là 

a1

tiếng Anh, 

f8

những chữ 

a5

kia bay lượn 

5

trước mắt 

cô, cô nhìn 

56

mà đau cả 

5f

đầu!

"Trong 

6

máy có trò 

56

chơi, nếu 

c

chán em có 

e0

thể chơi.”Anh 

chỉ vào,

6

rồi mở 

0e

máy tính 

e9

tìm trò chơi 

f

cho cô. 

Nghe 

9

anh nói được 

c9

chơi, hai 

3

mắt cô sáng 

3

như sao, rất 

e4

vui sướng. 

3a © DiendanLeQuyDon.com

Sở Oa Oa 

77

vội vàng 

27

nhảy ra khỏi 

7

ngực anh, 

3

chạy đến 

47

trước máy 

79

vi tính, bàn 

9

tay bé nhỏ 

b4

cầm con chuột, 

83

di chuyển 

73

qua lại. 

1 © DiendanLeQuyDon.com

Đôi mắt

fe

cũng chuyển 

63

động theo. 

"Oa 

9

Oa, bây giờ 

7b

em chơi đi, 

51

đến chưa 

c1

chúng ta sẽ 

6d

cùng đi ăn

4

cơm.”

"Ok!"

Nghe 

94

cô trả lời, 

7a

anh liền 

4

bắt đầu 

7d

đặt toàn 

f

bộ tâm trí 

66

vào công

f1

việc, trên 

90

bàn có rất 

4d

nhiều việc 

5

đang chờ 

2

anh giải 

d

quyết.

Vì 

db

vậy, trong 

văn phòng 

làm việc 

87

to lớn, chỉ 

75

nghe thấy 

5f

thanh âm của 

73

con chuột 

kích qua lại, 

âm thanh 

f

lật giấy 

3

xem văn kiện, 

1e

và tiếng 

7b

ngòi bút 

f

viết trên 

e6

mặt giấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro