Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường đưa Minju về nhà Yuri, Chaewon hỏi: "Ngày mai mình đi đâu em nhỉ?"

"Hả?" Minju ngây ngẩn người, nàng không hiểu sao cô lại hỏi thế: "Hôm nay em hơi mệt, ngày mai không định ra ngoài."

"Làm gì có chuyện đi chơi một ngày đã mệt, loại việc như thăm quan này là cứ phải 'rèn sắt khi còn nóng'."

Nàng chưa từng nghe ai nói như vậy cả.

"Ngày mai đi Namjoon nhé, Chae đến đón em."

Lâu lắm rồi nàng mới gặp một người nhiệt tình đến thế, Minju cười nói, trong giọng pha một tia câu nệ, "Cám ơn ý tốt của Chae. Nhưng em không muốn làm phiền Chae thêm nữa, làm trễ nải thời gian quý báu của Chae, em sẽ không yên lòng." Hại cô phải ở cùng nàng cả một buổi chiều, nàng đã đủ ngại rồi.

"Đừng khách sáo thế, bạn của chị dâu chính là bạn của Chae, nếu bọn họ không có thời gian chiêu đãi em để Chae chiêu đãi em cũng như nhau." Chaewon nhẹ nhàng xoay tay lái một vòng, bâng quơ cười nói.

"Nhưng mà..."

"Không phải Chae huênh hoang đâu, Chae mà đưa em đi á, em sẽ được thấy rất nhiều thứ mà nếu đi một mình em không thấy được." Chaewon tự tiếp thị bản thân bằng cách cho thấy những ưu điểm của mình.

Minju hơi hơi động lòng rồi.

"Nhưng mà, nhất định Chae còn có việc khác..."

"Rất khéo là dạo này Chae đang được nghỉ, nhàn đến phát hoảng luôn."

"Thật chứ?"

"Đương nhiên là thật rồi."

"Vậy thì..."

"Thậm chí Chae còn có thể chỉ cho em mấy đường hầm bí mật ở đó nữa cơ."

"Sau 10 giờ sáng có được không? Sớm quá thì em không dậy được." Đến phút chót, Minju vẫn bị dụ dỗ.

"Được quá đi chứ."

Vì thế: mấy ngày liên tiếp, Chaewon đưa Minju đi thăm thú tất cả các địa điểm mà nàng muốn đi. Lợi ích mà Minju thu được thật sự không ít, thậm chí cả những nơi không mở cửa cho khách vào thăm nàng cũng theo cô lẻn vào. Hai người dần trở nên thân thiết, Minju rất vui vẻ, nàng nghĩ nàng đã có thêm một người bạn tốt. Chaewon là một người tốt khó mà gặp được, cô lịch sự, hóm hỉnh, đôi khi chín chắn, đôi khi lại trẻ con. Chỉ có chút chuyện nhỏ vẫn khiến nàng băn khoăn là: khi xung quanh là khung cảnh cổ đại, nàng rất dễ chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình, có lẽ những lúc đó động tác của nàng quá chậm chạp nên về sau Chaewon mới có thói quen dắt tay nàng, giới thiệu cho nàng về khu di tích.

Đi ra từ Geaobo, Minju nói với vẻ cảm kích: "Chaewon, em muốn mời Chae đi ăn tối, Chae có rảnh không?"

"Phải là em có rảnh không mới đúng?" Cô cong môi lên, mấy hôm nay, cô chưa được ăn bữa cơm nào cùng nàng.

Minju ho khan hai tiếng, nàng cảm thấy dạo này mình đã chiếm rất nhiều thời gian của cô rồi, không dám chiếm nốt thời gian cô ở bên bạn gái, thế nên nàng luôn nói là Yuri ở nhà đợi nàng về ăn cơm, mà thật ra mấy hôm nay Yuri và Yena đều rất bận, bận đến nỗi hôm nào cũng mười một, mười hai giờ đêm mới về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro