Chương 15: Giận Dỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Seok Kyung muốn đi đâu?" Anh đưa bản đồ trong thành phố đến trước mặt Seok Kyung.

Seok Kyung xem cũng không xem, tiện tay chỉ đại một chỗ.

Lúc đi trên đường, tay anh và tay Seok Kyung nắm chặt lấy nhau, giống như đại đa số những cặp đôi bình thường đi trên đường.

"Seok Kyung, vào trung tâm thương mại xem một chút đi, mấy ngày nữa em phải đến trường học báo danh rồi, chọn mấy bộ quần áo thật đẹp đến trường báo danh!"

Nếu là bình thường thì Seok Kyung nhất định sẽ kéo tay anh đi dạo hết từng ngóc ngách trung tâm thương mại, sau đó thử hết các quần áo Seok Kyung cho là đẹp.

Nhưng hôm nay Seok Kyung lại không có tâm trạng này, cũng không có hứng thú đi mua quần áo.

Ở lầu nữ trang, Seok Kyung bước đi không mục đích qua các cửa hàng, sau đó dừng ở trước một shop.

Seok Kyung biết hãng quần áo này, nhớ tới lúc trước Seok Kyung rất thích một cái áo khoác của hãng này, khi đó cũng vừa khéo gần tới sinh nhật, Seok Kyung năn nỉ mẹ mua cho Seok Kyung cái áo khoác này làm quà sinh nhật, nhưng giá gần 7xx nên mẹ nhìn một chút liền không để ý Seok Kyung.

Nhưng đến ngày sinh nhật Seok Kyung vẫn có được cái áo khoác đó làm quà,là anh dùng tiền tiêu vặt và tiền đoạt giải cuộc thi mua cho Seok Kyung.

"Seok Kyung vẫn là thích hãng quần áo này sao? Vậy thì vào xem một chút đi!" Anh dắt tay Seok Kyung đi vào.

Cô bán hàng ân cần đi lên trước giới thiệu với Seok Kyung kiểu mới nhất của mùa hè năm nay.

"Seok Kyung, cái váy này không tệ, em thích màu nào?" Anh chỉ vào hai cái váy có đai lưng ngắn đến gối trên tay cô quản lý cửa hàng, cả hai đều cùng kiểu dáng nhưng màu sắc khác nhau.

Seok Kyung nhìn lướt qua hai cái váy, không hổ là anh trai từ nhỏ cùng nhau lớn lên, luôn có thể chọn được kiểu dáng và màu sắc Seok Kyung mặc hợp.

"Màu vàng đi, Seok Kyung muốn thử một chút không?"

Seok Kyung lắc đầu một cái.

"Cô lấy cho tôi cái màu vàng, size nhỏ, không thử!" Anh lấy tiền từ trong ví ra giao cho cô bán hàng.

Seok Kyung nhận lấy túi đựng quần áo và hóa đơn. Một cái váy thật mỏng lại gần 8xx.

Đi ra cửa chính trung tâm thương mại, Seok Kyung nhớ tới dự báo thời tiết hôm nay trời đầy mây, nhưng nhiệt độ vẫn nóng đến làm cho người ta khó chịu.

Anh dắt tay Seok Kyung đi vào tiệm nước giải khát ven đường.

"Hai vị muốn uống gì?" Phục vụ của tiệm nước giải khát cầm thực đơn đưa tới.

"Một ly trà xanh hoa nhài, một ly trà sữa trân châu nguyên vị."

Phục vụ cầm thực đơn và tiền rời đi, chỉ trong chốc lát, một ly trà xanh hoa nhài và trà sữa trân châu được đưa lên.

"Seok Kyung, là trà sữa trân châu nguyên vị mà em thích nhất đây." Anh đẩy trà sữa trân châu tới trước mặt Seok Kyung.

"Em không muốn uống nguyên vị, em muốn uống vị dâu tây!" Seok Kyung vừa đẩy cái ly trở về vừa ngẩng đầu lên.

Anh nhìn Seok Kyung một cái rồi quay sang phục vụ đang đứng ở bên cạnh nói "Phiền cô lại thêm một ly trà sữa trân châu vị dâu tây!"

Phục vụ cầm tiền rời đi, một lát lại bưng ly trà sữa trân châu vị dâu tây đi lên, màu hồng nhạt phiếm hương dâu tây.

Seok Kyung cầm ống hút một hơi sau đó đẩy cái ly qua một bên."Em muốn uống nóng, không muốn uống lạnh."

Anh vươn tay vén tóc rũ xuống trên mặt Seok Kyung, sau đó lại gọi thêm ly trà sữa nóng vị dâu tây.

Seok Kyung cầm thực đơn gần như gọi các thức uống trên đó hết một lần, trên bàn đã đặt bảy tám ly các loại thức uống đầy màu sắc, khách hàng ngồi gần đó đều tò mò đưa ánh mắt về phía bàn chúng tôi.

"Tiểu thư, sữa tươi nóng của cô, cô còn muốn gọi gì nữa không!" Sau đó cầm hóa đơn đứng ở bên cạnh bàn.

Seok Kyung bưng ly hút nhẹ sữa tươi nóng. Thật ra thì Seok Kyung cũng không thích uống mùi vị sữa bò, Seok Kyung chỉ là không muốn để cho anh cái gì cũng đều hiểu Seok Kyung, cái gì cũng nhìn thấu ánh mắt của Seok Kyung.

"Không cần nữa, đã làm phiền cô." Anh cười cười với người phục vụ vẫn còn đứng ở bên cạnh bàn.

Phục vụ xoay người rời đi, lúc gần đi còn ném ra một câu "Bạn gái điêu ngoa như vậy thật không dễ hầu hạ!"

Anh khẽ vuốt tóc Seok Kyung một chút "Chỉ là hôm nay tâm trạng của cô ấy không tốt thôi."

Phía sau chỗ Seok Kyung ngồi truyền đến tiếng nói chuyện khẽ với nhau "Nhìn xem bạn trai người ta đối với bạn gái thế nào, anh còn không bằng được một góc."

"Em mà điêu ngoa như vậy anh mới không cần!"

Seok Kyung không muốn nghe cô gái kia trả lời gì nữa, bạn trai sao, anh ấy là anh Seok Kyung, không phải bạn trai của Seok Kyung.

"Không muốn uống nữa, em mệt mỏi, muốn về." Seok Kyung đặt cái ly trong tay xuống đứng lên.

"Vậy thì về thôi. Cũng đã đi dạo một ngày rồi, về nghỉ ngơi cũng tốt." Anh vươn tay rất tự nhiên cầm tay của Seok Kyung.

Trở lại khách sạn Seok Kyung giữ nguyên quần áo nằm ở trên giường dùng chăn che kín đầu, còn anh thì xuống phòng tiếp tân gọi điện thoại.

Bữa ăn tối cuối cùng cũng đến, có món sườn kho và thịt băm hương cá Seok Kyung thích nhất.

"Seok Kyung ăn cơm đi, cả ngày nay em chưa ăn gì đó." Anh cách chăn vỗ vỗ đầu của Seok Kyung, giống như mỗi lần Seok Kyung giận dỗi không chịu ăn cơm vậy.

Seok Kyung vén chăn lên ngồi dậy, thấy anh giống bình thường dọn bát đũa xong sau đó bới nửa chén cơm.

"Anh không có cảm giác tội lỗi sao? Anh không hề cảm thấy mình làm trái với luân lý đạo thường sao? Chúng ta là anh em ruột! Chúng ta là đang phạm tội anh có biết hay không!" Seok Kyung đứng trước mặt anh rống to.

"Em im lặng cả ngày đến giờ chỉ nói ra mấy thứ này sao? Ăn cơm trước đi, cả ngày em đã không ăn cái gì rồi, một hồi dạ dày lại không thoải mái nữa cho coi. Cơm nước xong chúng ta lại từ từ nói, nào, ăn thử một chút sườn kho ở đây làm có ngon như ở nhà không." Anh dịu dàng gắp một cục sườn vào trong chén Seok Kyung.

Ăn cơm tối xong, Seok Kyung chết tiệt chỉ có thể ở trên giường ngẩn người, còn anh thì vào phòng tắm, tắm.

"Seok Kyung tắm xong thì nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai anh dẫn em đến chỗ này."

Anh từ phòng tắm đi ra, trên vùng ngực trần trụi đọng những giọt nước, anh dùng khăn lông lau khô tóc.

Seok Kyung từ trên giường nhảy xuống cầm lấy áo ngủ vọt vào phòng tắm, không muốn nhớ lại cơ thể từng làm Seok Kyung không ngừng hâm mộ này đã đã làm ra chuyện quá mức kia với Seok Kyung.

Tắm xong Seok Kyung nằm ở trên giường đắp chăn kín mít, một chút cũng không lộ, quay lưng ra ngoài ngủ.

Phía sau vang lên tiếng thở dài nhẹ nhàng. Chăn bị vén lên, thân thểmang theo chút ấm áp dán vào sau lưng Seok Kyung, cả người Seok Kyung cứng ngắcbị anh kéo vào lòng ngực.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro