Chương 63: Ác tâm Yoo Jessi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nhà Seok Kyung đặt khung hình vào trên tủ đầu giường, nằm trên giường nghĩ tới những lời mà Yoo Jessi nói hôm nay và ánh mắt nhìn Seok Kyung lúc ấy của Jenny, trong lòng có một loại cảm giác không nói nên lời

Seok Kyung biết rõ Seok Kyung và anh như vậy là trái với đạo đức, nhưng những lời này từ trong miệng người khác nói ra lại đánh sâu vào tim Seok Kyung còn khó thừa nhận hơn gấp trăm lần so với trong tưởng tượng của Seok Kyung.

"Seok Kyung, không phải hôm nay em phải giúp Jessi đi thử áo cưới ư, sao sớm như vậy đã về rồi"

Anh trở về liền nhìn thấy bộ dạng chôn cả người vào trong chăn của Seok Kyung.

"Không được thoải mái nên em về trước." Seok Kyung vùi đầu trong chăn, buồn buồn nói.

"Không thoải mái, là do bị cảm sao? Hay là hôm qua ăn quá nhiều đồ ăn vặt nên dạ dày không thoải mái." Anh đưa tay kéo chăn ra khẽ vuốt cái trán ướt mồ hôi của Seok Kyung.

"Em không sao, chỉ là đầu hơi choáng váng thôi." Seok Kyung tiếp tục chôn mặt ở trong chăn không muốn để cho anh thấy đôi mắt đã khóc đến ướt nhẹp của Seok Kyung.

"Có phải bị sốt lên hay không, làm sao lại đột nhiên choáng vángđầu chứ, có muốn đến bệnh viện khám một chút hay không." Anh vẫn là lolắng kéo chăn đắp trên đầu Seok Kyung ra, muốn đỡ Seok Kyung dậy.

"Seok Kyung, em sao vậy, sao lại khóc chứ!" Anh xoay mặt của SeokKyung qua lộ ra hai mắt sưng đỏ và vệt nước mắt chưa khô trên gò má của SeokKyung.

"Không có gì, vừa rồi em mới xem một quyển tiểu thuyết, có chút cảm động." Seok Kyung chỉ chỉ quyển sách ném trên giường giải thích lý do vì sao Seok Kyung khóc.

"Seok Kyung, anh chưa từng thấy qua có người xem "Thần Thoại Hy Lạp" mà lại cảm động đến khóc cả, hơn nữa em cũng không phải là loại người đọc sách sẽ cảm thấy đau lòng, hôm nay rốt cuộc em bị làm sao vậy hả." Anh kéo Seok Kyung từ trên giường lên ôm vào trong ngực thật chặt.

"Anh à. . . . . ." Seok Kyung kề mặt ở trước ngực anh cảm thụ vòng ôm ấm áp thuộc về Seok Kyung này, đây là của Seok Kyung, là chỗ tựa duy nhất còn sót lại để Seok Kyung có thể dựa vào, dù là bất kì ai cũng không thể cướp anh đi, ngay cả khi Seok Kyung biết rõ đây là sai lầm không thể được tha thứ thì cũng không thể ngăn cản quyết định của Seok Kyung.

Seok Kyung đã cho các cô ấy cơ hội, cơ hội dài đến năm năm, nhưng sự chia lìa của chúng tôi lại không làm cho anh quên mất Seok Kyung mà yêu cô gái khác, nếu trách thì trách sự bất lực của các cô ấy, cũng là do các cô ấy không có nắm lấy cơ hội đó thật chặt.

Còn bây giờ Seok Kyung đã trở về Seok Kyung sẽ không cho họ thêm cơ hội nào nữa, vòng ôm này, phần ấm áp này từ lúc Seok Kyung trở về đến mãi mãi về sau sẽ chỉ có thể vĩnh vĩnh viễn viễn thuộc về Seok Kyung... Seok Kyung sẽ không cho phép họ tới cướp đi bất kỳ thứ gì thuộc về Seok Kyung.

"Seok Kyung, rốt cuộc là sao vậy, tại sao em lại khóc?" Anh vươn tay vuốt vệt nước mắt vừa lăn dài trên má của Seok Kyung, có chút đau lòng hỏi.

"Không có gì, em chỉ là cảm thấy chỉ cần có anh ở bên cạnh em thì em liền thật hạnh phúc thật thỏa mãn, cái gì cũng không cần nữa."

Mặc dù hôm nay lời Yoo Jessi nói và nét mặt của Jenny đã đả kích SeokKyung rất lớn, nhưng Seok Kyung cũng sẽ không buông tay, hạnh phúc của SeokKyung, Seok Kyung muốn tự mình nắm ở trong tay thật chặt, chắc chắn sẽ không đểcho ai tới cướp nó đi.

"Seok Kyung ngốc, anh sẽ luôn luôn ở bên em." Cánh tay anh vòng ởngang hông Seok Kyung thật chặt, trán anh kề sát trán Seok Kyung, anh thấpgiọng nói cho Seok Kyung nghe những lời ngon tiếng ngọt chỉ dành riêng cho SeokKyung.

Mặc dù tấm hình kia đưa tới sóng gió không nhỏ, nhưng Seok Kyung vẫn mang vềnhà sau đó lau sạch sẽ rồi đặt trên tủ đầu giường, trừ việc nhân vật chínhtrong tấm ảnh là anh em ruột ra thì đây không khác gì một tác phẩm đẹp.

.....

Hôn lễ của Yoo Jessi được diễn ra vào chủ nhật trong một ngày trời nắng ấm, bởi vì ngày thử áo cưới đã xảy ra chuyện đó nên Seok Kyung cảm thấy tốt nhất là Seok Kyung chỉ nên tham gia tiệc cưới buổi tối thôi, không quá thích hợp đi kích thích một cô dâu đang chuẩn bị kết hôn, dù sao đứng ở trong hôn lễ cũng quá khó coi mà đối với tất cả mọi người cũng không tốt lắm.

Nhưng trước ngày kết hôn một ngày Yoo Jessi lại gọi điện thoại tới hi vọng sáng sớm mai Seok Kyung có thể tới giúp cô ấy chuẩn bị.

Cô ấy cũng đã nói như vậy rồi nên mặc dù không muốn đi nhưng Seok Kyung lại cũng không tiện từ chối.

Seok Kyung sửa sang lại hoa cưới và đồ trang sức này nọ ở trong phòng nghỉ ngơi của cô dâu, bởi vì sau hôn lễ sẽ cần dùng đến, từ lúc mới bắt đầu Yoo Jessi liền lẳng lặng ngồi ở trên ghế sa lon trong phòng nghỉ, mặc dù mặc áo cưới thuần trắng, cũng trang điểm rực rỡ như bao cô dâu vui vẻ sắp kết hôn khác, nhưng trên mặt Yoo Jessi lại không có cái loại nụ cười vui vẻ đó, từ đầu tới cuối cô ấy đều nhìn Seok Kyung chằm chằm không biết là đang nghĩ cái gì.

"Seok Kyung, bây giờ mình đi xuống lầu giúp mẹ mình chào hỏi khách, khoảng nửa tiếng sau mình gọi điện thoại thì cậu dẫn chị mình xuống nha."

"Ừ, mình biết rồi, mình chờ điện thoại của cậu." Seok Kyung gật đầu một cái tiếp tục sửa hoa cưới trong tay.

Jenny rời khỏi phòng nghỉ ngơi, trong phòng nghỉ liền lập tức tràn ra một loại không khí không tả được.

"Cậu biết không? Từ thật lâu trước kia tôi đã sớm bắt đầu thích Joo Seok Hun rồi." Yoo Jessi đứng lên đi tới bên cửa sổ nhìn dòng người đi lại ngược xuôi phía dưới, khẽ nói.

Seok Kyung ngẩng đầu lên nhìn cô ấy một chút, lại tiếp tục cúi đầu không nói gì.

"Cậu ấy vẫn luôn không có bạn gái, mà tôi lại là nữ sinh duy nhất gần gũi với cậu ấy, tôi cảm nhận được ở trong mắt của cậu ấy tôi là đặc biệt."

"Năm năm trước hai người trở về ăn tết, sau khi chỉ có một mình cậu ấy trở lại thì cậu ấy liền thay đổi, không ngừng quen bạn gái cũng không dừng đổi người yêu, cậu biết không? Cậu ấy từng quen ít nhất là đồng thời bốn nữ sinh." Trong giọng của Yoo Jessi mang theo vài phần ác ý không tả được.

"Thật sao?" Những thứ này ít nhiều gì thì Seok Kyung cũng đã nghe qua một chút từ trong miệng những người khác, hơn nữa chuyện này cũng đã qua rồi, dù cho anh có từng quen ít nhất là đồng thời bốn nữ sinh thì sao chứ, đến bây giờ người mà anh ấy vẫn yêu là Seok Kyung.

Hình như Seok Kyung thờ ơ đã kích thích Yoo Jessi, cô ấy đi về phía trước mấy bước ngồi ở trên băng ghế cách Seok Kyung không xa, cúi người đưa mặt sát lại gần Seok Kyung.

"Cậu biết Han Kim Hae không? Một cô gái trẻ chỉ mới có hai mươi hai tuổi."

"Anh cậu, cậu ấy đã hẹn cô ta đi ăn cơm, mua quần áo cho cô ta, dẫn cô ta ra ngoại ô dạo chơi, tôi còn từng thấy bọn họ tay nắm tay đi ở trên đường, cậu có biết không? Tôi nhìn thấy anh cậu hôn cô ta, còn thấy bọn họ đi ra từ trong khách sạn."

Khuôn mặt đưa sát lại gần của Yoo Jessi nhìn Seok Kyung cười đến có chút dữ tợn, Seok Kyung chưa bao giờ biết thì ra là đố kỵ có thể làm cho một phụ nữ xinh đẹp trở nên khó coi như vậy.

"Thật sao?" Seok Kyung đứng lên muốn để hoa cưới và đồ trang sức lên bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro