Chương 68: Tổ ấm mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Seok Kyung, uống chút sữa tươi đi rồi nghỉ ngơi." Một ly sữa tươi ấm vẫn đang bốc mùi sữa nồng nặc được đưa tới bên môi Seok Kyung.

Seok Kyung nhận lấy ly uống sữa xong lại mềm nhũn nằm ngã ra trên giường lớn, nhưng ánh mắt thì vẫn chăm chú nhìn anh đang ngồi ở một bên sửa sang lại hành lý.

"Cô ấy là Han Hwa, chính là cô gái mà lần trước anh đã nói với em, thật không ngờ trùng hợp như thế lại gặp cô ấy ở đảo Jeju." Anh cúi đầu không biết là đang tìm cái gì trong hành lý.

"Em cảm thấy em và cô ấy không giống nhau." Seok Kyung nhắm mắt nhớ lại tướng mạo của cô gái kia.

"Đúng là không giống lắm, Seok Kyung mệt sao?" Anh ngồi ở bên cạnh Seok Kyung, đưa tay vỗ vỗ gương mặt của Seok Kyung.

"Ừm, em muốn ngủ." Seok Kyung xoay người vùi mặt ở trên gối nhắm mắt lại.

Một cơ thể ấm áp từ phía sau ôm Seok Kyung vào trong ngực thật chặt, hơi thở quen thuộc thổi lướt qua bên tai Seok Kyung.

"Seok Kyung, em không cần lo lắng, cô ấy chỉ là một đàn em, là một người quen biết, em yên tâm mà làm quen với hoàn cảnh đảo Jeju đi, được chứ!"

Đảo Jeju thật sự là một thành phố rất nhỏ, mặc dù khí hậu dễ chịu hơn Seoul nhưng chạy xe từ chỗ gần nhất ở phía nam đến phía bắc thành phố cũng chỉ cần nhiều nhất là hai tiếng, so với những nơi Seok Kyung từng đến lúc trước thì nơi đây thật là không cách nào tưởng tượng được.

"Seok Kyung, đi xem nhà mới của chúng ta một chút đi!" Xe taxi dừng ở một chỗ cổng vòm có cây leo che khuất, đi vào cửa chính anh móc một tấm card màu xám bạc từ trong túi tiền ra cho bảo vệ trực cửa kiểm tra một cái sau đó chúng tôi liền bước vào căn chung cư sắp trở thành nhà mới của chúng tôi.

Không ngờ bên trong căn chung cư có khung cảnh bên ngoài tầm thường này lại có sự khác nhau lớn như vậy, gần bên vòng ngoài tường rào có trồng mấy cậy thụ lớn cành lá rậm rạp, bóng cây in lên tầm mắt tò mò của những người đi đường, bên trong căn chung cư giống như đình đài lầu các này là những căn biệt thự hai tầng mang phong cách cổ điển với kiến trúc đan xen hợp lí tận dụng triệt để các không gian trong chung cư, mặc dù thoạt nhìn khoảng cách giữa các căn biệt thự không xa nhau lắm nhưng mỗi nhà lại đều có không gian riêng tư cần phải có của mình, không hề can thiệp lẫn nhau.

Anh nắm tay Seok Kyung đi tới một tòa nhà trong đó.

"Seok Kyung, đây chính là nhà sau này của chúng ta." Tấm thẻ màu bạc cắm vào lỗ cắm dưới tay cầm cửa, khóa 'cạch' một tiếng mở ra.

Cửa chính màu đen có thể soi được bóng người 'kẹt' một tiếng bị anh đẩy ra, xông vào mặt đầu tiên chính là mùi đặc trưng của thiết bị lắp đặt nhà cửa.

Phòng không lớn, lầu dưới là phòng khách và phòng ăn rộng lớn, phòng bếp và các loại phòng của người giúp việc, trên lầu là phòng ngủ, phòng sách và một gian phòng tắm bốn phía lắp thủy tinh đặc biệt.

"Thích không? Em có thích nhà mới của chúng ta không! Nhìn xem còn cần những thứ gì, chúng ta có thể lại từ từ mua thêm, nếu như không mua được ở đảo Jeju thì chúng ta có thể trở về Seoul sau đó lại đi mua."

Anh ôm Seok Kyung ngồi lên sofa trong phòng khách, sau đó vẻ mặt hưng phấn nói với Seok Kyung kế hoạch của anh đối với căn phòng này và nên trang trí gian phòng này như thế nào.

Seok Kyung vùi ở trong ngực anh không nói gì, từ khi bước vào gian phòng này Seok Kyung liền không biết nên nói gì, từ thiết bị lắp đặt trong phòng cho đến cách bài biện, cách phối màu sắc đều nhìn ra được anh đã tốn rất nhiều công sức, nhưng nhìn căn phòng được trang hoàng hết sức hoa lệ này lại làm cho Seok Kyung có một loại cảm giác không cách nào ưa thích từ tận đáy lòng.

Nhà ở Seoul không lớn, các thiết bị mà năm đó lắp đặt xem ra rất tốt thì bây giờ đã hơi lỗi thời, vốn là dân chung cư đơn thuần cũng bởi vì thời gian thay đổi mà trở nên phức tạp, khiến cho hoàn cảnh vốn là thanh bình dần trở nên huyên náo, nhưng mà Seok Kyung lại thích nơi đó hơn, tại sao vậy chứ, là bởi vì thời gian Seok Kyung ở nơi đó tương đối dài sao?

Ở bên ngoài năm năm, lúc nào Seok Kyung cũng muốn trở lại nơi đó, trở lại căn nhà chỉ thuộc về Seok Kyung và anh kia.

Trở lại nơi đó Seok Kyung liền dường như có thể được thật sự thả lỏng, có cảm giác được thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng nơi này lại không cho Seok Kyung loại cảm giác như vậy.

"Seok Kyung thích không? Thích không?" Anh hưng phấn đến có chút giống như đứa trẻ có được món đồ chơi mới, không ngừng hỏi Seok Kyung có thích hay không.

"Rất thích, rất đẹp!" Mặc dù nơi này không cho Seok Kyung cảm giác là nhà, nhưng cũng không thể phủ nhận nơi này được trang hoàng rất xinh đẹp rất hoa mỹ, nhà ở Seoul đúng là không thể sánh bằng.

"Seok Kyung sao vậy, không vui sao?" Mặc dù trên mặt Seok Kyung mang theo nụ cười thích thú, nhưng vì quá mức quen thuộc biến hóa tâm trạng của đối phương mà làm cho anh phát hiện Seok Kyung không có vui vẻ thật sự.

"Không có, em rất thích, nơi này rất đẹp, phòng khách thật là lớn, phòng ăn thật là to, phòng bếp thật là rộng", Seok Kyung từ trên ghế salon đứng lên kéo tay anh đi hết chỗ này đến chỗ khác, ra vẻ thích thú với nơi này.

"Thích là tốt rồi, chỉ cần Seok Kyung thích thì cái gì cũng không có vấn đề, Seok Kyung xem thử còn thiếu gì không." Seok Kyung cố tình tỏ ra thích thú để anh không lo lắng, anh chỉ vào căn phòng còn thiếu chút đồ trang trí hi vọng Seok Kyung có thể tự mình đi mua thêm những thứ đồ này.

"Ừm! Nghỉ ngơi một chút rồi chúng ta đi xem có cái gì để mua hay không." Seok Kyung ngồi trở lại ghế sa lon đánh giá phòng khách trừ đồ điện gia dụng ra thì không có đồ trang trí gì khác, cân nhắc xem nên mua thêm thứ gì về.

Mặc dù Seok Kyung không phải là rất thích nơi này, nhưng nếu như anh hi vọng chúng tôi có thể sống ở đây thì Seok Kyung liền muốn sống ở đây, cùng anh trải qua những tháng ngày sinh sống ở trong căn nhà này, mặc kệ những ngày tháng sau này sẽ là hạnh phúc hay là bất hạnh thì đây cũng chính là con đường mà Seok Kyung lựa chọn.

Mặc dù đảo Jeju không lớn nhưng những đồ mà Seoul có bán thì nơi này cũng không thiếu, mặc dù giá tiền có hơi cao chút.

Seok Kyung đang chẳng có mục đích lựa chọn các đồ trang trí mà Seok Kyung cho là thích hợp trong cửa hàng bày đầy các loại đồ trang trí nhà cửa.

Không biết chủ quán là lần đầu tiên gặp phải khách hàng mua nhiều đồ như vậy hay là thái độ phục vụ của cửa hàng này tốt hơn nơi khác mà chủ quán để cho nhân viên trong cửa hàng đẩy xe nhỏ đi theo sau giúp Seok Kyung đẩy các đồ trang trí mà Seok Kyung đã chọn xong, còn anh thì đứng ở một nơi không xa mỉm cười lẳng lặng nhìn Seok Kyung chọn lựa đồ trang trí, dường như không có ý định can thiệp quá nhiều vào sự chọn lựa của Seok Kyung.

Seok Kyung đứng ở trước một tấm thảm lông cừu thuần trắng do dự thật lâu, đây là tấm thảm mà cách đây thật lâu Seok Kyung đã muốn mua, nhưng vì giá tiền của nó lại làm cho Seok Kyung cảm thấy hơi đắt, với giá tiền này thì ở Seoul cũng có thể mua được một nửa rồi.

Thấy Seok Kyung cầm tấm thảm trải sàn này hồi lâu không lên tiếng, anh không biết từ khi nào đã đi đến sau người Seok Kyung nói "Seok Kyung, thích liền mua đi!"

"Nhưng. . . . . ." Giá tiền phía trên lại làm cho Seok Kyung có chút do dự.

Seok Kyung đang muốn hỏi chủ quán có thể giảm giá hay không thì mộtgiọng nói có chút quen tai từ phía sau cách đó không xa vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro