Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi dành 2 tiếng đồng hồ cho việc sửa soạn thì cuối cùng Jeongyeon cũng được cô chị gái của mình buông tha cho ngồi thở. Ngồi vắt vẻo trên chiếc salon trắng, cô nheo mắt vì cơn buồn ngủ kéo đến, khẽ khàn cằn nhằn.

" A..a..a em buồn ngủ quá àh!!!"

Chị cô, Yoo Seungyeon liếc cô một cái để kiểm tra một lượt xem có còn thiếu sót gì ở đứa em gái lạc giới của mình hay không? Sở dĩ cô kĩ lưỡng như thế là vì em cô, một cô gái tính tình hệt con trai, chẳng biết ăn diện, chẳng hề đụng tới son phấn hay nói đúng hơn là không biết cách trang điểm ra làm sao nên lúc nào đi xin việc cũng bị gửi trả về vì lí do " Nhan sắc và phong cách" không hợp gơ của mấy ông sếp già. Mặc kệ Jeongyeon đang càu nhàu, Seungyeon vẫn xốc em mình lên như một cái túi rồi quay vòng vòng thiếu điều chóng cả mặt mà vẫn chưa cho dừng lại.

" Ya... chóng mặt unnie... chết em"- Gào thét cách mấy cũng chẳng khiến bà chị khó tánh kia dừng tay... khổ thân thiệt chứ!!

" Xong"- Cuối cùng cũng dừng lại, Seungyeon mĩm cười vỗ mạnh vào ngực em gái mình như cách hành xử với con trai. Cô gật đầu ưng ý khi Jeongyeon ra dáng con gái hơn là nhờ một tay cô nhào luyện -" Cút khỏi đây mau. Lần này mà không xin được việc thì thu dọn đồ đạc và rời khỏi đây ngay. Chị mày không chứa nổi mày nữa đâu em gái à?"

" Unnie..."- Jeongyeon trợn mắt hét toán lên, đừng mà, ba mẹ mất hết chỉ còn biết sống dựa dẫm vào người chị ruột này, cả chị cũng bỏ rơi em thì em biết sống nơi đâu? Chưa kể nếu xui rủi không ai nhận vào làm thì chết mất....-" đừng mà... đừng tàn nhẫn với em như thế. Chị phải có trái tim chứ, em là em của chị mà. Đâu phải em bất tài, chỉ tại người ta không chịu nhận em thôi mà chị."

Jeongyeon khóc lóc nói không ngừng, tay ôm chân chị mình, thãm thiết van xin... Cô thậm chí còn dùng đôi mắt cún con nhìn chị nhưng nhận lại là một lời khiến trái tim cô đau nhói.

" Lần này chị mày không đùa. Nếu xin được việc làm thì chị sẽ cho cưng ở, còn không thì tự xử. Vì chúng ta là người thân với nhau nên..."- Seungyeon nhìn em gái mình rồi bất ngờ đá văng cô em đáng thương bay ra khỏi nhà kèm theo tập hồ sơ xin việc, phũi phũi tay sau đó phung ra một câu xác định -" Thân ai nấy lo nhé"

Rầm...

Tiếng cửa đóng một cái rầm, Jeongyeon đau đớn nhặt từng mảnh hồ sơ của mình rồi lặng lẽ bỏ đi. Thì ra đây là định nghĩa tình chị em trong truyền thuyết đó hả? Chị hai thật tàn nhẫn với cô quá mà. Hizzzz...

Lòng vòng cả tiếng cũng chưa xin được việc. Jeongyeon hít một hơi dài nhìn cái tòa nhà cao chót vót, sang trọng, lịch sự mà cầu nguyện.

" Chúa ơi, con xin người, dù có như thế nào người cũng phải che chở cho con, giúp con xin được việc làm ở đây nếu không... Hức... con sẽ bị chị đuổi đi đó... con xin người... xin người đó. Xin hãy ban phước lành cho con, che chở tấm thân ngọc ngà của con đi mà. Đứa trẻ này đáng thương lắm..."

Vẫn còn đang quỳ lạy chúa trời thì phía sau lưng Jeongyeon có một cô gái mặc váy đen, tóc xoăn dài màu hạt dẻ, làn da trắng mịn màng, phong thái tao nhã có chút lạnh lùng. Đi cạnh cô có hai người vệ sĩ đi cạnh. Thấy Jeongyeon đứng chấp tay nhìn trời trông ngáo dở, cô gái ném số tài liệu đang cầm trên tay vào mặt Jeongyeon rồi nói như ra lệnh.

" Người mới àh??? Ngáo thật. Theo tôi"

" Ểh... hả? Chuyện gì? Chúa ơi người quăng cái gì vô mặt con vậy? Ôi mũi của con..."- Jeongyeon còn không hay có người ném đồ vào mặt mình, cô còn tưởng chúa xuất hiện cho đến khi cô gái kia chau mày đứng khoanh tay trước mặt mình lên tiếng mới nhận ra không phải chúa.

" Còn đứng ngẩn ra đó? Cô là do Jihyo tuyển có phải không?"- cô gái quay lưng bỏ lơ cái mặt ngơ ngác của Jeongyeon rồi nói tiếp -" thật không hiểu sao cô ấy có thể tuyển được người này. Cô còn đứng đó? Đi theo tôi nếu không tôi đuổi việc."

" Ểh... tôi..."

" Wae...???"

" A... Nae...."

Cô gái chỉ liếc mắt thôi cũng khiến Jeongyeon xanh mặt, cô câm nín và đi theo sau lưng cô gái đó. Nói không phải mê gái chứ, nhìn cô gái đó Jeongyeon phát yêu ngay vì cô ta đúng chuẩn gái đẹp nha. Da trắng hồng này, môi đỏ mộng, mắt đen láy, chân dài, có chút lạnh lùng nhưng vô cùng gợi cảm... và còn cặp mông... ôi trời cặp mông nhìn là muốn... Ây da... Lắc đầu để xua tan ý nghĩ đen tối, Jeongyeon cần phải thật bình tĩnh, Ểh... mà cô đến đây để xin việc mà... sao tự nhiện được nhận luôn vậy? Ôi chúa ơi... Có phải người đã giúp con? Con biết mà... Cảm động quá.

" Cô tên gì?"

Mãi mê cảm ơn chúa mà không hay biết mình đã bước vào phòng tổng giám đốc lúc nào. Jeongyeon giật mình sao tiếng nói cất lên từ cô gái, cô bối rối trả lời.

" Yoo Jeongyeon"

" Nhiêu tuổi?"

" 23"

" Hm..."

" Cho hỏi.... cô là ai?"

Cô gái nhướng mày nhìn Jeongyeon sau khi nghe cô ấy hỏi mình. Cô ta là người mới vào có lẽ chưa biết cô là ai nên có thể chấp nhận bỏ qua. Chỉ tay vào tấm bản làm bằng thủy tinh, cô gái nói

" Tôi là..."- Cô nhìn vẻ mặt tái méc của Jeongyeon rồi nhếch môi -" Cô có thể đọc lớn dòng chữ này không? Jeongyeonssi?"

" Nae... Nae... Tổng giám đốc... Tôi xin lỗi vì sự thất lễ"- Thôi tiêu rồi.

" Không sao"- Cô gái ngã người ra sau ghế, nở một nụ cười " thân thiện" nói -" Jeongyeonssi đã xem qua bản hợp đồng chưa?"

" Nae??? Hợp đồng gì ạ?" - Ngáo thật... mình mới vô đây mà...

" Jihyo làm ăn sao thế nhỉ?"- cô gái khẽ chau đôi mày lại nhưng cũng không làm mất đi vẻ đẹp khiến Jeongyeon ngất ngây đến đỏ mặt. Sau đó cô nhìn Jeongyeon rồi mĩm cười, ngoắc tay nói -" Cô lại đây."

" Nae???"- Jeongyeon tiến lại gần thì ập vô mặt cô là một bản hợp đồng.

" Xem xong rồi kí tên vào đây."

" Ểh..."- Hình như có hiểu nhầm, mình còn chưa nộp hồ sơ nữa mà sao cô ấy lại kêu mình kí vào đây. -" Thưa tổng giám đốc, thật ra thì... tôi hôm nay đến để xin việc... cô còn chưa coi hồ sơ của tôi nữa sao lại cho tôi kí vào đây chứ ạ?"

" Huh?"- Cô gái nhíu mày lần nữa... Không lẽ nhầm người sao? Nhưng mà... đảo mắt nhìn Jeongyeon một lượt rồi khẽ mĩm cười... Không sao... cô ta trông cao ráo... tướng tá cũng được, nhận luôn -" Không sao. Tôi thích cô, cứ kí vào hợp đồng va cô chính thức trở thành trợ lí cho tôi"

" Thật sao ạ?"- Jeongyeon tròn mắt, mừng rỡ suýt hét lên.

Cô gái gật gật đầu thân thiện.

" Thật... Kí đi"

" Nae."- Kí ngay và luôn chứ. Chị hai ơi em xin được việc rồi. Chị sẽ không còn đuổi em nữa.

" Xong rồi ạ"- Jeongyeon dâng bản hợp đồng bằng hai tay cho cô gái xem mà không hề hay biết cuộc đời cô sẽ hoàn toàn thay đổi ngay sau đó.

Cầm bản hợp đồng trên tay, Nayeon mĩm cười hài lòng, cô nhìn Jeongyeon đầy ẩn ý nhưng Jeongyeon thì không hề để ý đến điều đó. Cô giờ đang rất hạnh phúc không còn lo sợ sẽ bị chị đưởi khỏi nhà nữa.

" À... Tổng giám đốc có thể cho tôi biết tên được không ạ?"

" Nayeon"

" Nayeon... Cái tên thật đẹp"

" Cám ơn cô"

" Tổng giám đốc vừa xinh đẹp, tên cũng xinh đẹp luôn."

Được Nayeon nhận là điều Jeongyeon có nằm mơ cũng không dám tin, nhưng cũng cần nịnh bợ, lấy lòng nàng một chút, kỹ năng này không thể thiếu. Nayeon bỗng nhiên đứng dậy, nàng vừa đi xuống bàn tiếp khách vừa chủ động nắm lấy tay Jeongyeon khiên cô thoáng giật mình, tim đập nhanh khi chạm vào làn da mịn màng của nàng.

" Tổng... Tổng giám đốc..."

" Jeongyeonssi đã có người yêu chưa?"- Nayeon sau khi ngồi xuống chiếc salon trắng thuận tay ghì Jeongyeon ngồi xuống cạnh mình. Nàng hơi nghiên người nhìn cô trợ lí xinh đẹp rồi dùng ánh mắt quyến rũ câu dẫn cô gái đối diện.

" Tôi chưa có..."- Tại sao lại hỏi câu này, cô ấy không biết đây là câu hỏi gây tổn thương cao với mình không hả?

" Oh good..."- Nàng tươi cười khi biết Jeongyeon vẫn độc thân, mà dù cho cô ấy có người yêu hay thậm chí kết hôn thì nàng cũng không bận tâm làm chi.

" Có vẻ cô rất vui thì phải"- Jeongyeon cảm thấy như Nayeon đang cười chế giễu cô.

" Tôi á? Ừm có thể nói là thế vì tôi không thích trợ lí của tôi mãi mê nghĩ đến chuyện tình cảm mà không chuyên tâm vào công việc. Điều đó thật khó chịu."

" Ra là vậy. Tôi còn tưởng Tổng giám đốc cười chê tôi ế chứ.... Ha ha..."

" Tôi không phải loại người cười trên nỗi đau của người khác."- Nàng cười nói... mà có chút sai rồi. Nàng là loại người đó đó.

" Thế cô đã có người yêu chưa?"- Jeongyeon nói với Nayeon rất tự nhiên nên cô quên mất mình là ai và không để ý đến ngôn từ của mình.

Nayeon vừa cầm tách trà lên rót cho Jeongyeon, nàng cười mĩm trả lời

" Tôi vẫn còn độc thân."

" Chà... Người xinh đẹp như cô mà không ai theo đuổi sao? Đừng đùa với tôi chứ?"

" Muốn biết lí do không?"- Nàng nhếch môi, đưa tách trà cho Jeongyeon uống.

Gật gật đầu và nhận lấy tách trà của Nayeon thì Jeongyeon mới sực tỉnh khi nhớ ra thân phận của mình...

" Uống đi"

" Nae."

Đợi Jeongyeon uống cạn tách trà, Nayeon mới tựa lưng vào ghế và nói ra đáp

" Vì tôi là một người kì dị"

" Kì dị?"- Jeongyeon nheo nheo mắt hỏi, nghe nàng nói mà cảm thấy choáng váng...

Cánh môi khẽ cong lên khi nhận ra thuốc thấm, Nayeon khẽ nhích lại gần trợ lí của mình mà thì thầm bên tai cô ấy trước khi thấy cô ấy gục ngã và bất tỉnh

" Từ từ cô sẽ hiểu".

Trong căn phong bí mật khá rộng lớn mà Nayeon đã cất công xây dựng, nàng hài lòng khi nhìn cô gái khỏa thân đang gục đầu và được nàng treo đứng trên chiếc trụ hình thánh giá. Đi lòng vòng xem xét các vật dụng mà nàng đã chuẩn bị từ rất rất lâu sau đó cầm một dây roi dùng để quất ngựa đi đến trước mặt Jeongyeon, nàng nhếch môi khi thấy người kia có dấu hiệu tỉnh lại

" Ưm..."- Jeongyeon cảm thấy hai tay hai chân đau nhức như có thứ gì đó trói chặt, thân thể cũng cảm thấy vô cùng mát mẻ, những cảm giác sau khi cô vừa tỉnh lại.

" E hèm..."- Nayeon kéo căng sợi dây roi ra bằng hai tay của mình rồi mạnh tay quất mạnh và mông Jeongyeon khiến cô nàng vừa tỉnh dậy đã đau điếng thét lên.

"A.....Tổng giám đốc...cô...ưm... cô... dang làm gì vậy..."- Jeongyeon chưa kịp nói đã cảm nhận bên dưới cơ thể cô có vật gì đó mềm mại ẩm ướt bao phủ lấy nơi quý giá nhất của người con gái.

Nayeon vừa quất roi thứ nhất đã đi tới, quỳ gối xuống sau đó dùng miệng của mình quấy nhiễu hang động của Jeongyeon khiên cô nàng hứng tình rên rỉ và nước tình tuông ra không ngừng

" Ưm.. ah....ah.... dừng lại...Tổng.... ưm....ah"- Cái quái gì vậy trời... Cô ta đang làm gì bên dưới của mình. Jeongyeon siết chặt hai tay vào đoạn dây thừng không ngừng thở dốc khi cảm nhận Nayeon đang đánh lưỡi của nàng vào sâu bên trong cơ thể cô.

Nayeon bên dưới đang ra vào một cách mãnh liệt với đầu lưỡi của mình, nàng sau khi đã chén xong thì đứng dậy giật ngược đầu Jeongyeon ngã ra sau rồi hôn cô tới tấp, vừa hôn vừa mút lưỡi vừa đẩy lần lượt các ngón tay vào cửa hang của người bị trói khiến cô nàng không thể thốt nổi tiếng rên của mình,

" Ưm... Cô thật tuyệt... Yoo Jeongyeonssi"- Nayeon vừa cắn môi dưới của Jeongyeon vừa khen ngợi cơ thể nóng bỏng của người kia.

" C...ô..."- Jeongyeon nhăn mặt bất lực nhìn Nayeon nhưng lửa giận trong lòng đang sôi sục lên.

Trước ánh mắt hình viên đạn của Jeongyeon, Nayeon chỉ khẽ nhếch môi của mình mà ung dung trả lời.

" Chẳng phải cô muốn biết tôi kì dị như thế nào sao? Tôi..."- Ngón tay nàng càng ngày càng sâu hơn khiến cô sung sướng đến phát điên nhưng cố giấu. Nàng mĩm cười, cắn lấy một bên ngực của cô mà nói tiếp -" Kì dị là như thế này đấy"

P/s: Mọi người Vote nhé... Gomawo...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro