Không Tên Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 01: Pk bắt đầu một câu chuyện.

Edit: Mui-Mui

Beta: Yoo

Lưu Nguyệt như thường lệ, vừa tắm táp xong liền mở máy tính, thuần thục đăng nhập vào trò chơi “Trường kiếm giang hồ”. Đây là Trò chơi do bà chị họ Thiển Thiển cố sức kéo nàng vào chơi, Trò chơi “Trường kiếm giang hồ” này trước khi Open Beta, đã được quảng cáo rất rầm rộ, khiến Lưu Nguyệt có phần xem thường, bởi vì trước đây đã có rất nhiều game online khi mới công bố Open Beta đều không ngừng khoa trương này nọ, chờ đến thời điểm mọi người biết bị lừa, thì mới thật sự tá hỏa.

Nhưng “Trường kiếm giang hồ” lại chỉ đơn giản đưa ra một câu quảng cáo chính là: ‘chân chính làm một người trong giang hồ’. Nhưng lại do đó bị các phương tiện truyền thông đồn thổi đến tận trời xanh. Open beta vừa bắt đầu được vài hôm, Lưu Nguyệt liền cùng Thiển Thiển lập tức download về máy, đăng kí xong xuôi, cứ thế chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn chờ nó chính thức mở cửa. Ngày trò chơi chính thức đưa vào thị trường chính là buổi tối hôm đó, Lưu Nguyệt bị Thiển Thiển gọi điện thoại đánh thức, tuy không cam lòng rời khỏi đống chăn gối ấm áp nhưng vẫn miễn cưỡng đứng lên đăng nhập vào Game. Vừa mới vào trò chơi, Lưu Nguyệt đã bị game này làm cho chấn động , hình ảnh cực kì tinh xảo, nhạc nền du dương ngọt ngào, tựa như ảo mộng tràn ngập những hình ảnh tuyệt mĩ. Trong nháy mắt nàng liền tự nhủ, vốn đã từng chơi qua rất nhiều Game Online. Nhưng nàng bắt đầu cảm thấy trò chơi này tuyệt đối có thể xưng bá thị trường Game Online hiện nay.

Tại game này Lưu Nguyện lấy danh là Lưu Nguyệt, âm đồng nhưng tự bất đồng, vừa đơn giản vừa dễ nhớ. Thời điểm nàng vừa tiến vào game, liền chọn phái Nga Mi vì chức nghiệp thầy thuốc, lúc ấy ý tưởng của nàng rất đơn giản, nàng chỉ cần ở trò chơi này làm thầy thuốc cứu thế tế nhân là tốt rồi, cũng không định tham dự vào mớ giang hồ phân tranh bát nháo ấy. Đáng tiếc nàng lại xem nhẹ cái tai ương xấu số nhất, chính là kẻ đã lôi nàng vào game – Thiển Thiển.

Danh của Thiển Thiển trong game, vừa nghe liền có cảm tình, mới nhìn tên liền cảm thấy đấy là một nữ nhân dịu dàng, Nàng ta lấy tên là Thiển Thiển u sầu.

Trên màn hình máy tính hiện lên “Đang tiến vào trò chơi”. Chỉ chốc lát sau, một nữ tử xinh đẹp mặc một bộ trang phục lụa màu hồng nhạt đứng ở cửa khách sạn thành Hàng Châu, tên gọi Lưu Nguyệt Nga Mi nữ tử, tay cầm một thanh trường kiếm phát hào quang tím nhàn nhạt, quần áo theo gió khẽ bay, tóc dài phất phơ, mặt như tranh mày như họa, cứ thế đứng đó giữa khung cảnh xinh đẹp.

Ngồi trước máy tính Lưu Nguyệt nhịn không được đối với chính nhân vật của mình bắt đầu YY đứng lên, trò chơi này thiết kế thật sự xinh đẹp động lòng người nha! A! Không đợi nàng cảm thán xong, bảng tin nhắn riêng bắt đầu nhấp nháy, nàng mở ra liền thấy.

[ Mật ngữ ][ Thiển Thiển ưu sầu ]: Tiểu Nguyệt, đến Thương Sơn đi, tỷ tỷ ta chịu không nổi rồi.

[ Mật ngữ ][ Lưu Nguyệt ]: Làm sao vậy?

[ Mật ngữ ][ Thiển Thiển ưu sầu ]: Đừng hỏi, mau tới giúp ta!

[ Mật ngữ ][ Lưu Nguyệt ]: Ta lập tức đến……

Lưu Nguyệt vẻ mặt bất đắc dĩ, nàng vừa vào game như thế nào lại cùng Thiển Thiển bán mạng a, nói đến vị Thiển Thiển này. Nàng ta chơi game hứng thú lớn nhất chính là PK, lúc trước nàng ta khăng khăng đòi chơi “Trường kiếm giang hồ”, chính là hướng đến các kỹ năng vô cùng cường đại và hiệu ứng tuyệt đẹp trong hệ thống PK này.

Lưu Nguyệt lập tức mở trong bao lấy ra một truyền tống phù, nháy mắt liền truyền tống đến Điểm Thương sơn, vừa đúng lúc Thiển Thiển gửi một lời mời gia nhập tổ đội, Lưu Nguyệt liền đồng ý. Sau đó nhìn trên bản đồ lập tức hiện ra vị trí của Thiển Thiển.

Nhân vật Nga Mi tiên tử lập tức cưỡi bạch mã, hướng tới vị trí của Thiển Thiển chạy đi. Được một lúc xa xa liền thấy bên kia một mảnh kỹ năng xanh xanh đỏ đỏ đến hoa lệ, Vị đường tỷ ThiểnThiển này của Lưu Nguyệt môn phái trong game này chính là Ngũ Độc giáo, rất am hiểu hạ độc cùng cổ thuật. Đương nhiên quan trọng nhất chính là với chức nghiệp PK càng đặc biệt thích hợp, nhưng đối với thao tác yêu cầu tương đối nghiêm khắc.

Thiển Thiển ưu sầu thân mặc thanh y, một bên bị sáu người thay nhau oanh tạc, một bên tinh tế lợi dụng cây cối cùng ghềnh đá vây quanh mà phân tán đối thủ. Cách này tựa hồ hiệu quả. Thiển Thiển vừa thấy Nga Mi tiên tử đứng ở thềm đá, nàng ta liền linh hoạt sử dụng khinh công phóng qua thềm đá đến trước mặt Lưu Nguyệt, Lưu Nguyệt ngay lập tức thêm các kỹ năng công thủ cho cả hai, còn không quên quăng thêm một cái tăng tốc cho Thiển Thiển, giúp nàng ta đi đứng càng thêm tự nhiên thoải mái.

Có thêm sức mạnh của Nga Mi gia nhập, Thiển Thiển không còn bị đối phương truy đuổi chật vật như trước. Nàng ta quyết định phản kích, thân ảnh Thanh y phiêu phiêu trong gió, nếu trừ bỏ bàn tay phải đang phát độc chưởng lục quang, kỳ thật cũng có thể xem là một loại mỹ cảm xuất trần thoát tục. Thiển Thiển ưu sầu xoay người liền tặng một khối độc về phía game thủ phái Thúy Yên. Một mớ độc chồng chất một chỗ, dẫn đến thương tổn không ngờ. Tên thúy yên kia vốn dĩ không nghĩ tới người đuổi giết là bọn họ giờ bất chợt lại bị phản kích ngược lại, liền sửng sốt một chút, cột máu đã muốn hạ mất một nửa. Tới khi bọn họ kịp thời lấy lại tinh thần thì đã không kịp, tốc độ uống dược không bằng tốc độ rớt máu, hét được một tiếng thê lương hắn liền cứ thế nằm xuống.

Nhưng, Thiển Thiển ưu sầu vừa dùng hết giới hạn thời gian của kỹ năng, vừa vặn lại bị một tên phái Thiên Vương chặn được, bốn đội hữu phía sau hắn cũng nhanh chóng theo tới. Lập tức bắt lấy cơ hội, bốn người dùng kỹ năng cùng nhau hướng tới Thiển Thiển, Cột máu của Thiển Thiển lập tức tụt không ngừng, lúc này chỉ cần tùy tiện mỗi người bổ nhẹ một nhát, Thiển Thiển cũng đủ chết chắc. Nhưng chỉ trong chớp mắt, thời điểm cột máu của Thiển Thiển sắp cạn, phái Nga Mi liền dùng kỹ năng thêm máu tạo một vầng hào quang từ trên đầu Thiển Thiển hạ xuống. Ngay lập tức cột máu sắp cạn liền được cấp đầy.

Nếu không phải chính mình xác định bản thân đã xuất kỹ năng, thì bọn họ đã nghĩ cột huyết của Thiển Thiển vốn dĩ là không hề tụt, bốn người liên thủ hợp lực công kích, trong nháy mắt liền xóa đi mấy vạn máu. Một Nga Mi nho nhỏ thế nào lại có thể trong nháy mắt cấp đầy được cơ chứ, game thủ phái Thiên vương dường như là đội trưởng, hắn nhanh chóng quyết định chuyển mục tiêu. Trước tiên phải đối phó với tên Nga Mi kia trước, nếu không dẹp cái loại kỹ năng thêm máu khủng bố đó, hôm nay ai cũng đừng nghĩ đến chuyện giết Thiển Thiển ưu sầu.

“Giết tên Nga Mi kia!” Hắn lập tức phát lệnh ở kênh đội ngũ. Bởi vì phát lệnh ở kênh phụ cận, nên Thiển Thiển cùng Lưu Nguyệt đều thấy. Lưu Nguyện liền lập tức xuống ngựa, thêm cho chính mình kỹ năng gia tốc, bắt đầu chạy qua lại giữa các lùm cây cối. Đối phương còn năm người, lại có một nữ game thủ Thúy Yên, người kia cũng lập tức tự cấp bản thân thêm gia tốc, rất nhanh liền đuổi theo Lưu Nguyệt. Trong ngáy mắt liền ném ra một đống sát chiêu, nhưng Lưu Nguyệt rớt không đến một phần tư máu, trái lại chính game thủ kia máu lại tuột quá nữa. Thiển Thiển cùng Lưu Nguyệt vốn là bạn nối khố chơi game nhiều năm, là người cuồng nhiệt PK. Kỹ năng PK của Thiển Thiển cũng có thể xem là đứng hàng nhất nhì. Hiện tại tuy mục tiêu của bọn họ đều hướng về Lưu Nguyệt, nhưng Thiển Thiển cũng không được nhàn rỗi mấy, đều hướng đến từng người mà hạ độc. Tại thời điểm game thủ phái Thúy Yên máu còn một nữa, liền một bên bị Thiển Thiển hạ một độc chưởng trong nháy mắt liền chết ngắc.

Game thủ đối phương lại thêm một người nữa ngã xuống, hơn nữa là chết một cách không cam lòng, nằm trên mặt đất mắng: “TMD, cô ta mặc trang bị phản thương vật lý.”

Lời phát ra nhằm nhắc nhở bốn người còn lại, bọn họ chỉ còn lại một thiên vương, một Ngũ Độc giáo, một Võ đang cùng một Đoàn Thị. Nếu Nga Mi đối phương mặc phản thương tổn vật lý, đối với phái Thiên Vương chức nghiệp cận chiến thật sự rất bất lợi . Nên tên Thiên Vương kia thực lý trí mà lùi ra sau, liền hướng tới chổ Thiển Thiển đang vừa trốn vừa quăng độc mà đánh. Lưu Nguyệt lại cùng ba kẻ kia chơi trò chạy vòng vòng. Thiển Thiển một bên trốn tránh kỹ năng công kích của Thiên Vương, một bên tiếp tục đầu độc. Bắt đầu chỉ là trên dưới 100 loại độc tuột máu nho nhỏ, tuy rằng đáng ghét nhưng không nguy hại gì nhiều, cũng sẽ không làm nhóm bọn họ để ý. Nào có biết trên người dẫn theo bao nhiêu là độc, vừa độc vừa thương. Mỗi 3,4 giây liền bị tuột máu, có muốn uống dược cũng không còn kịp. Nga Mi cứ như vậy đang trốn chạy phía trước liền đột nhiên xoay người đánh một kỹ năng quần công Băng thiên tuyết. Không chỉ bị đóng băng bất di bất dịch, mà lập tức máu của ba người họ liền tụt tới đáy, hơn nữa trên người toàn độc. Trong nháy mắt, ba đối phương lại cứ thế ngã xuống.

Cuối cùng cũng chỉ còn mỗi tên Thiên Vương đang đuổi đánh Thiển Thiển, hắn nhìn đám đồng đội ngã rạp bên cạnh. Chính mình cũng biết lấy một đánh hai là chuyện không tưởng, đành dừng tay đứng chờ chết.

Thiển Thiển ưu sầu mặc bộ váy thanh y, tí ta tí tởn đi về phía hắn, Thiên Vương phái vốn chức nghiệp thuần hệ vật lý, máu cao phòng thủ mạnh, ước chừng lúc này nam game thủ Thiên Vương kia cột máu hẳn vẫn còn tới vài vạn. Thiển Thiển mỉm cười quăng cho hắn một ít độc, mỗi 50 giây, liền thong thả giảm một điểm máu.

[ phụ cận ][ Thiển Thiển ưu sầu ]: Thiên vương ca ca, độc này có đủ cho ngươi không…

[ phụ cận ][ Lưu Nguyệt ]: Thiển Thiển, đừng quá phận nga.

[ phụ cận ][ Thiển Thiển ưu sầu ]: Ta quá phận? 6 cấp 100 đuổi giết ta mà không quá phận sao?

[ phụ cận ][ Lưu Nguyệt ]: …! Ta nghĩ chính ngươi mới là người chọc ghẹo họ a.

[ phụ cận ][ Thiển Thiển ưu sầu ]: Người ta một người cầm cự hơn hai mươi phút, người ta dễ dàng sao……

[ phụ cận ][ Vương giả vô địch ]: Kỹ không bằng nhân, cam bái hạ phong, cho ta một cái thống khoái đi!

[ phụ cận ][ Thiển Thiển ưu sầu ]: Thiên vương ca ca, người ta sẽ tra tấn ngươi từng chút một, cho ngươi đau đớn cùng khoái cảm chậm rãi mà chết nha……

Lưu Nguyệt thật sự nhìn không được , tính Thiển Thiển trước giờ vẫn rất ghét những kẻ ỷ đông hiếp yếu. Nhưng nếu là PK, giết người là xong rồi, nếu cứ như vậy mà đùa bỡn người ta, sao cảm giác giống ngược đãi tù binh quá. Nàng đành chạy đến trước mặt cái tên kêu vương giả vô địch phái Thiên Vương kia, ra vài chiêu đem hắn đánh ngã, Thiển Thiển ở bên tức khí kêu to. Cái tên Vương giả vô địch kia cũng không tệ, hướng Lưu Nguyệt chấp tay cảm tạ, liền cứ thế chuyển sinh. Những đội hữu cũng theo hắn chuyển sinh, chỉ còn mỗi game thủ Yên vũ mê tình phái Thúy Yên không phục, lưu lại một câu: “Món nợ này ta sẽ trở lại tính sổ với các ngươi.”

Chương 03: Họa là từ miệng mà ra

Lưu Nguyệt cứ vậy ngây ngốc nghĩ rằng mọi chuyện đều đã kết thúc, nhưng lại không biết tất cả những gì xảy ra ngày hôm đó chỉ mới là mồi lửa cho sự cố sau này mà thôi. Thị huyết đường quả thật nói được làm được, sau ngày Cô dạ hàn tinh nói ra lời ấy, khiến đám bang chúng Liên minh tự do không ngừng lo sợ trong suốt một khoảng thời gian dài. Đi làm nhiệm vụ thì không dám rời thành, muốn thăng cấp cũng không dám đến những nơi hoang vắng. Bởi vì chỉ cần vừa ra thành không cẩn thận một cái liền bị người của Thị huyết đường nhìn trúng, đá văng về nhà. Bọn họ có nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông, Thị huyết đường bất quá chỉ là một tiểu gia tộc với 20 nhân mạng, tuy rằng đã nổi tiếng xa gần, nhưng là tới thời điểm chân chính gặp gỡ mới biết được bọn họ như thế nào khủng bố.

Lúc đầu, nhóm bang chúng Liên minh tự do cũng không phải không nghĩ tới đối sách. Thị huyết đường cùng lắm cũng chỉ vài người, một đại bang phái như bọn họ, đánh quái cũng như làm nhiệm vụ, chỉ cần tổ đội đi ra ngoài sẽ không có chuyện gì. Vậy nên liền lập mấy tiểu đội nho nhỏ ra ngoài đánh quái. Đang cảm thấy vô cùng hài lòng với chiến lược này thì lại bị một kẻ đứng chắn trước mặt. Tên đó đích thị là người của Thị Huyết Đường, chỉ cần hiểu biết một chút liền nhận ra ngay, hắn chính là Thị huyết đường Phó đường chủ “Không nên”. Lúc ấy bọn họ một tổ sáu người, hắn chỉ có một người. Trong lòng đám Liên minh tự do tựa hồ rất chắc thắng. Kết quả Không nên cưỡi kỵ mã đi đến trước mặt bọn họ. Ngồi trên lưng ngựa thực hiện một kỹ năng quần thể, hạ gục bốn người ngay tại chổ. Còn lại hai người phái Thiên Vương cũng chỉ giữ được một tầng máu mỏng, một đao liền giải quyết xong.

Liên minh Tự do tựa hồ rất tức, nhưng lại không nghĩ ra biện pháp gì, liền quyết định lập một nhóm nhiều người hơn để đi đánh quái. Bọn họ chẳng phải hơn người ta ở chổ có nhiều nhân lực sao. Vì vậy thời điểm đi ra ngoài đánh quái liền mang theo hai tiểu đội cùng đi. Hai tiểu đội ở cách nhau không xa, sẽ dễ dàng ứng phó cho nhau. Mới bắt đầu đánh lập tức liền thấy người của Thị huyết đường cưỡi tiểu kỵ mã lắc lư đi tới. Lần này là hai người đến, một Ngũ độc giáo “Vô độc bất trượng phu” Còn có một “Tay phải thần thánh”, hai tiểu đội liền tập hợp lại một chổ, chuẩn bị khai chiến. Kết quả “Tay phải thần thánh” Cách một khoảng liền ngừng lại, “Vô độc bất trượng phu” chính mình cưỡi ngựa đi tới. Người của Liên minh Tự do trong lòng khẽ cười, xem nhẹ đối phương, xem bọn ta có hay không xử chết ngươi.

Tới một Khoảng cách không sai biệt lắm,“Vô độc bất trượng phu” Đột nhiên nói: “Lần trước sáu người các ngươi đánh một Độc nương tử, hôm nay biểu diễn tiếp màn mười hai người đánh một cho ta xem nào!”

Đám liên minh tự do này vốn thông minh, không đợi “Vô độc bất trượng phu” xuất thủ, liền giành thế công kích trước, nào có biết tên kia máu trâu. Đám người trong tổ đội nhịn không được nói “Mẹ nó! Thằng cha Ngũ độc này đem trang phục Thiên Vương phái tinh luyện lại a, máu như thế nào mà nhiều thế! Căn bản đánh không xong!”

“Vô độc bất trượng phu” gần như chọn loại đấu pháp tự sát, hắn một bên tập hợp các đối thủ lại cùng một chỗ rồi phóng thích phương thức cổ độc quần thể, một bên quăng trên mình mỗi người một ít độc. Sau đó dần dần tới gần bọn họ, đến thời điểm hắn chỉ còn một tầng máu mỏng, thân thể đột nhiên trào lên một tảng khói độc lớn, toàn thể bọn người kia trong nháy mắt liền ngã rạp xuống. Ngũ độc trước khi chết, thân thể sẽ phóng thích một tầng độc khí hộ thân, thương tổn gây ra chẳng những rất lớn, mà còn có thể đem giá trị thương tổn khôi phục trở lại. Cho nên cuối cùng vẫn là hình ảnh hắn cùng dây máu đầy đạp trên một đống thi thể, còn cười hì hì đánh ra một mớ chữ “Nhất định phải chụp hình lại đem cho Độc nương tử xem a!”

Toàn thể Liên minh Tự do đã hoàn toàn phẫn nộ rồi, có thể nhịn ai chứ đám Thị huyết đường thì tuyệt đối không thể nhịn. Bọn họ quyết định chủ động công kích, lập ngay năm tiểu đội làm một phân đội. Chủ động đi tìm đám thị huyết đường, bọn họ muốn tiên hạ thủ vi cường! Ba phân đội game thủ một lòng tự tin xuất phát, bọn họ muốn đem nổi khuất hận chịu đựng suốt mấy ngày nay ra phát tiết. Kết quả phân đội thứ nhất đi ra ngoài không đến năm phút, chúng nhân trong bang liền phát hiện toàn thể bọn họ đều bị hồi về thành.

Người phụ trách tiểu phân đội kia loay hoay nhăn nhó một hồi mới giải thích: “Bọn ta vừa ra khỏi thành liền gặp được Cô dạ hàn tinh mang theo hai trợ thủ đứng trước cửa chờ sẳng. Còn chưa kịp nhìn thấy hắn dùng kỹ năng gì, các anh em cứ thế mà ngã xuống. Lão đại, Cô dạ hàn tinh bảo ta truyền lời cho các anh em trong bang, không cần tiếp tục lo lắng đề phòng bị chết uổng mạng nữa, chỉ cần tự động rời khỏi Liên minh Tự do, Thị huyết đường sẽ không truy cứu nữa. Nếu không Liên minh tự do phải hoàn toàn chịu trách nhiệm vì những lời nói hôm đó!”

Những lời này càng nói ra, càng làm toàn thể Liên minh Tự do trầm mặc. Liên minh tự do trong Trường kiếm giang hồ cũng được xem là một đại bang phái, thậm chí còn có thể xem là một trong năm bang lớn nhất. những anh em gắn danh tự Liên minh Tự  do trên đầu, ít nhiều cũng cảm thấy tự hào. Thậm chí khi cùng đám người Thị huyết đường trong truyền thuyết kia tuyên chiến. Trong lòng mọi người đều rất tự tin. Một tiểu gia tộc với hai mươi người, như thế nào có thể tự mình chống lại mấy trăm anh em Liên minh Tự do. Nhưng liên tiếp nửa tháng trời, sự tự tin ấy đã không còn một chút.

Trầm mặc một lúc, người đội trưởng phụ trách tiểu phân đội vừa truyền lời kia yên lặng một lát rồi nói: “Lão đại cùng các anh em, ta thật sự không muốn vì một kẻ nhanh mồm nhanh miệng mà gánh vác trách nhiệm . Ta đã rớt liền hai cấp rồi…. Ta…… Thực xin lỗi!” Sau đó hắn là người đầu tiên rời khỏi Liên minh Tự do.

Sau đó những game thủ còn lại trong phân đội cũng yên lặng ly khai Liên minh Tự do. Nhìn bọn họ từng đám rời đi, các bang chúng thường bị Thị Huyết Đường ức hiếp cũng nhất nhất rời khỏi bang phái. Sau một giờ ngắn ngủn, Liên minh tự do từ một đại bang hội năm trăm người nhanh chóng giải thể. Cuối cùng chỉ còn lại bang chủ cùng nhóm nguyên lão.

[ Bang phái ][ Độc lai độc vãng ]: Lão đại, là bọn ta khiêu khích Thị huyết đường trước. Đáng ra người rời khỏi bang phải là ta, để anh em trong bang có thể trở về. Bọn ta tự mình làm thì tự mình chịu vậy!

[ Bang phái ][ Vương giả vô địch ]: Quên đi, ngày đó ta khuyên các người đừng nháo, cũng chẳng ai chịu nghe ta lấy một câu. Hôm nay ra cớ sự này, ta cũng có trách nhiệm, các ngươi là anh em của ta. Quản giáo không nghiêm chính ta cũng phải gánh vác hậu quả.

[ Bang phái ][ Yên Vũ mê tình ]: Vương giả ca ca, đều là lỗi của bọn cặn bả Thị huyết đường, vì cái gì toàn thể anh em trong Liên minh Tự do phải gánh vác.

[ Bang phái ][ Vương giả vô địch ]: Yên vũ, ta xem ngươi là muội muội nên ta không chấp nhất cái tính khí đó của ngươi, nhưng ngươi cũng nên sửa lại tính tình đi. Tại đây trò chơi này có thể kiếm thêm vài người bạn tốt, cùng họ hoạn nạn có nhau, ta thật sự rất vui. Nhưng nếu đùa giỡn thái quá, thì không gọi là chơi nữa. Ta nghĩ ta cần phải hảo hảo nghỉ ngơi một thời gian.

[ Bang phái ][ Đâu đâu cầu ]: Lão đại, tuy Liên minh Tự do không còn, nhưng chúng ta vẫn có thể kiến tạo một Liên minh Tự do thứ hai a. Ngươi sao có thể mất nhuệ khí như vậy!

[ Bang phái ][ Độc lai độc vãng ]: Lão đại, đều là ta sai, ta đứng ra giải thích là được mà. Nếu không ta đi tìm Cô dạ hàn tinh để hắn giết ta đến khi hả giận mới thôi. Lão đại ngươi không thể bỏ chúng ta lại a.

[ Bang phái ][ Vương giả vô địch ]: Mọi người đừng khuyên ta nữa, lòng ta đã quyết. Ta sẽ dành thời gian vào thăm mọi người mà.

……

Sau ngày hôm đó, Trường kiếm giang hồ thiếu đi một bang phái mang tên Liên minh Tự do. Đương nhiên chuyện này lại cấp thêm cho vị đại thần Cô dạ hàn tinh trong truyền thuyết của Thị huyết đường thêm một thiêng anh hùng sử.

Chương 04: Đại Thần trong truyền thuyết

Thị huyết đường cùng Cô dạ hàn tinh rốt cuộc là cái gì vậy? Kỳ thật nói đến cũng rất đơn giản, Thị huyết đường bất quá là do Cô dạ hàn tinh nhàm chán thành lập nên, với mục đích cùng vài người bạn thân có nơi vui đùa. Đương nhiên, cái gì cũng vậy chỉ cần có mác của đệ nhất game thủ Cô dạ hàn tinh dính vào. Thì ít nhiều gì cũng không bình thường, dù có quan hệ hay không , cấp bậc cao thấp , đều muốn gia nhập Thị huyết đường. Cô dạ hàn tinh đành phải tuyên bố điều kiện tuyển người của Thị huyết đường. Quả nhiên hà khắc đến mức người thường có nghĩ cũng nghĩ không ra, cho nên Thị huyết đường mới có thể từ đó đến nay chỉ hiện diện hai mươi bang nhân mà thôi.

Bởi vì điều kiện Cô dạ hàn tinh tuyên bố chính là, muốn gia nhập Thị huyết đường. Hoặc là phải có tên trong ba bảng xếp hạng, hoặc là phải đánh bại người của Thị huyết đường tiền nhiệm từng có tên trên bảng PK trước đây.

Cho nên lời nói của Thị huyết đường tại Trường kiếm giang hồ vô cùng có trọng lượng. Đương nhiên không phải toàn thể đại Danh trong bảng xếp hạng đều vào Thị huyết đường, nhưng chỉ cần là thành viên 100% của Thị huyết đường thì tuyệt đối đều là game thủ nằm trong bảng xếp hạng.

Lưu Nguyệt cứ ôm khư khư thái độ đà điểu mà chơi game, người không hại nàng, nàng sẽ không động vào người. Thậm chí cho dù người ta có phạm vào nàng, nàng cũng sẽ dùng quan điểm nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện mà xử thế. Nếu có thời điểm nàng cùng người khác xung đột, cũng đều không phải vì chính nàng, chỉ có thể đổ hết cho vị đường tỷ cứ mỗi ngày lại gây chuyện thị phi này nọ. Thậm chí thời điểm Thị huyết đường cùng Liên minh Tự do tuyên chiến, nàng cũng như bọn đà điểu cứ thế tránh sang một bên. Dù rằng sự tình trở nên như vậy cũng bởi vì các nàng mà ra cả.

Sau chuyện Liên minh Tự do giải tán, Lưu Nguyệt dường như khó thở hơn. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ như một hạt bụi nhỏ bay đi. Nhưng trăm triệu lần cũng không ngờ, một bang phái lớn như Liên minh Tự do, một khi giải tán, đám bang nhân kia sẽ thế nào đây. Kết quả rất nhiều người của Liên minh Tự do gia nhập Chiến minh, mà còn là những gương mặt mà Lưu Nguyệt vô cùng quen thuộc. Tỷ như hai người Yên Vũ mê tình cùng Độc lai độc vãng.

Bang chủ Chiến minh là “Thiên hạ vô tặc”, Trong mắt Lưu Nguyệt, vô tặc là là một bang chủ trách nhiệm và rất có năng lực, quan hệ giữa hắn và Lưu Nguyệt cũng không có mâu thuẫn gì. Nhưng từ khi bọn Yên Vũ mê tình gia nhập Chiến minh, Lưu Nguyệt cảm thấy dường như vô tặc bắt đầu có ý bất hòa với nàng. Giữ vững nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện mà xử thế. Nàng cũng đâu thể quản hết mấy chuyện vặt vãnh đó được.

Kết quả nàng nhận được tin tức nói, hôm nay 8 giờ tối, toàn thể nguyên lão Chiến minh tập hợp, tập trung ở đấu trường PK khiêu chiến Cô dạ hàn tinh. Bất hạnh thay vì Lưu Nguyệt chính là một trong số những nguyên lão đó, nhưng mà Lưu Nguyệt vẫn thật sự hưng phấn mong chờ a. Bởi vì nàng chơi game lâu như vậy, còn chưa từng trực tiếp gặp qua Cô dạ hàn tinh. Y giống như chỉ tồn tại trong truyền thuyết. duy nhất đúng một lần có thể xem là từng tiếp xúc, đó là sự việc ở kênh thế giới nói một câu mà thôi.

Là một trong những trưởng lão Chiến minh có mặt ở chiến trường PK, Lưu Nguyệt âm thầm đếm đếm. Bao gồm có 16 người, còn có vị trưởng lão mới được nâng cấp, trước kia chưa từng gặp qua. Nhiều người như vậy mà một tổ đội lại chỉ có ba người, Lưu Nguyệt cho tới bây giờ chưa từng lên đài PK, cũng không biết Trường kiếm giang hồ thiết kế đài PK như thế nào, trong lòng ẩn ẩn còn có chút mong chờ. Điểm đúng 8giờ, đám người Chiến minh liền bị truyền tống đến một căn phòng tối. Phòng không lớn lắm, bất quá dùng để chạy nhảy đánh đấm như vậy là đủ rồi. Trên bốn vách tường đều được gắn đuốt, những ánh lửa này chính là nguồn sáng duy nhất trong phòng.

Sau đó Lưu Nguyệt đánh bạo hướng tới gian phòng nghỉ mà đi, đám người Chiến người tụ lại ở góc phía tây nam, nghe vô tặc an bài chiến thuật. Lưu Nguyệt một mình thoát ly đại đội, hướng giữa căn phòng mà tiến. Lúc này phòng bên kia đột nhiên nháy lên, truyền tống một người bước vào. Thời điểm Lưu Nguyện xoay người lại nhìn, toàn thân liền ngây ra.

Một Võ Đang kiếm khách thân mặc bạch bào đứng ở trước mặt nàng, thân thể như cắt gọt phi thường lịch lãm tao nhã, đạo bào không gió mà phất phơ, tấm áo khoát trắng tựa hồ được thêu những họa tiết màu xanh nhạt tinh tế, một mái tóc đen được chải cẩn thận chỉ chừa hai dãi tóc mai đơn giản, còn lại đều được một cây bạch trâm cố định trên đỉnh đầu. Phía sau y là một thành trường kiếm tản ra hào quang bảy sắc, đẹp mắt đến không nói nên lời. Lưu Nguyệt trong lòng kích động đến rối tinh rối mù. Hào quang bảy sắc chính là thần khí a, toàn bộ trò chơi duy nhất chỉ có một. Hiện tại đệ nhất game thủ của trò chơi đang đứng trước mặt, Lưu Nguyệt phát hiện chính mình kích động đến gần như không thở nổi.

Hiển nhiên Cô dạ hàn tinh cũng phát hiện bộ dạng ngây ngốc của Lưu Nguyệt, y ngừng lại một chút, sau đó từng bước tiêu sái mà tới. Tim Lưu Nguyệt vốn vừa chậm lại một ít nay một lần nữa lại run rẩy, đập loạn cả lên. Đại thần từng bước tiêu sái tiến tới, tới gần, giao nhau, rồi đi qua, xa dần. Nguyên lai…… Đại thần hoàn toàn không nhìn nàng a, Lưu Nguyệt có chút thương cảm.

Ngay lúc Lưu Nguyệt còn đang ngây ngốc nghĩ ngợi, đại thần đã cùng đại đội Chiến minh giao chiến, các kỹ năng hoa lệ đẹp mắt không ngừng lóe ra. Trong căn phòng này, các kỹ năng mê người này thậm chí còn có chút chói mắt. Lúc này Lưu Nguyệt mới nhớ ra, chính mình tới nơi này là cùng các anh em Chiến minh khiêu chiến Đại thần . Kết quả không đợi nàng động chân, đại đội Chiến minh gần như bị giết hết, những game thủ tử trận trên đài PK đều bị trực tiếp truyền tống ra khỏi gian phòng. Khi tất cả hào quang mĩ lệ lắng xuống, Lưu Nguyệt mới hoảng sợ phát hiện, toàn bộ căn phòng chỉ còn lại nàng cùng đại thần. Nàng phát hoảng, liền chạy nhanh trốn vào một góc sáng sủa, nhưng mà đại thần sớm đã phát hiện ra nàng. Lưu Nguyệt hết sức khẩn trương nhìn đại thần hướng chổ nàng đứng mà đi tới, đi tới.

Lúc này ở trước máy tính, Lưu Nguyệt cũng nhịn không được nhắm mắt lại chờ chết. Nhưng là đợi lâu như vậy sao vẫn chưa nghe tiếng kêu thảm thiết báo tử của mình? Lưu Nguyệt lặng lẽ mở to mắt. Trên màn hình, một thân trường kiếm, một thân tiên tử Nga Mi hồng nhạt vẫn đứng tại chỗ cũ, trái lại đại thần…… hoàn toàn không nhìn tới nàng, đang ngồi chơi giữa căn phòng.

Lưu Nguyệt không biết phải cười hay khóc đây, đại thần liền như vậy mà khinh thường nàng sao. Cái mạng của nàng một chút cũng không có giá trị sao? Đấu PK một khi vào liền không có lối ra, trừ phi phải đem đối thủ giết sạch, khi đó hệ thống sẽ tự động truyền tống ra ngoài. Hoặc là chờ cho hết giờ, phòng tự động đóng cửa. Lưu Nguyệt có chút muốn làm rõ ý nghĩ của đại thần. Chẳng phải giết nàng sẽ được ra ngoài ngay sao, chẳng lẽ y định ngồi đây cho đến khi hết giờ? Có trời biết, đại thần đem toàn bộ Chiến minh chém sạch chỉ trong một phút.

Lưu Nguyệt đối diện đại thần, cũng bắt đầu ngồi chơi. Ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn về phía kiếm sĩ Võ Đang. Sau đó bắt đầu nhịn không được YY đứng lên, lần đầu tiên nàng phát hiện nguyên lai kiếm sĩ Võ Đang cùng Nga Mi tiên tử, ở cùng một chỗ hình ảnh này phối hợp cùng đẹp a. Đang tự cao hứng vì suy nghĩ đó, nàng đột nhiên phát hiện đại thần đang đánh chữ gì đó. Nơi này chỉ có hai người bọn họ, chẳng lẽ đại thần ở cùng nàng nói chuyện! Vội vàng nhổm người ngồi chồm hỗm gõ gõ đáp lại. Đáng tiếc đại thần cách nàng một cái máy tính nhìn không thấy bộ dạng chó con này a.

[ Phụ cận ][ Cô dạ hàn tinh ]: Uy

[ Phụ cận ][ Lưu Nguyệt ]: Có đây  ^_^

[ Phụ cận ][ Cô dạ hàn tinh ]: Lão công ngươi bị ta giết rồi

[ Phụ cận ][ Lưu Nguyệt ]:…… Ai là lão công ta?

Lưu Nguyệt khó hiểu nhìn trên màn hình, lão công? Từ khi nào nàng có lão công mà nàng không biết nhỉ?

[ Phụ cận ][ Cô dạ hàn tinh ]: Lưu tinh

Thấy cái tên kia, Lưu Nguyệt nhịn không được khóe miệng cơ hồ co rút, không biết tên chết tiệt nào, cố tình lấy tên trong game là lưu tinh, làm hại không biết bao nhiêu người đoán bọn họ là một cặp tình nhân. Trước kia bất đồng bang phái thì cũng không nói làm gì, nhưng là sau cái tên Lưu tinh kia theo Liên minh Tự do chuyển tới Chiến minh, làm người đem hai người bọn họ ra giỡn càng ngày càng nhiều. Mà cái tên Lưu tinh này đến không được một tuần liền như thế được thăng chức trưởng lão. Hiện tại ngay cả danh hiệu cũng giống nhau. Lưu Nguyệt lại càng thêm bực bội vạn phần.

[ phụ cận ][ Lưu Nguyệt ]: Cũng chỉ là tên giống tên thôi mà.

[ Phụ cận ][ Cô dạ hàn tinh ]: Ta không thể giết ngươi

[ phụ cận ][ Lưu Nguyệt ]: Cám ơn đại thần, bất quá vì lí do gì vậy?

[ Phụ cận ][ Cô dạ hàn tinh ]: Chờ đi

Lưu Nguyệt hỏi đại thần vì sao không giết nàng, đại thần không trả lời. Sau đó mặc kệ Lưu Nguyệt hỏi đi hỏi lại nhiều lần, đại thần cũng không quan tâm nàng nữa. Lúc đầu còn cảm thấy thời gian sao dài quá, nhưng cuối cùng 9giờ cũng tới, cả hai đều bị ánh sáng truyền tống đẩy ra khỏi phòng. Lưu Nguyệt lúc đi ra còn muốn nhìn mặt đại thần một lần nữa. kết quả phát hiện nơi truyền tống của nàng và y không cùng một chỗ.(yoo: anh Hàm ngộ sắc lên hok giết nàng Nguyệt ah ^^ !!! )

Đành phải thất vọng mà trở lại Hàng Châu, chuẩn bị logout đi ngủ.

Sau khi kết thúc trò chơi, Lưu Nguyệt mới bất tri bất giác nghĩ ra một việc, nàng nàng nàng, nàng như thế nào lại không cùng đại thần chụp hình. Trời ơi, khó mà có cơ hội cùng đại thần chụp hình một lần, nàng thế nào lại quên chụp cơ chứ, nàng rất hối hận a……

Cuối cùng chỉ đành nghiến răng nghiến lợi, vô cùng tức giận mà leo lên giường ngủ.

Chương 05: Thấp thoáng có mưu đồ.

Sáng sớm hôm sau, Lưu Nguyệt đã bị tiếng chuông cửa phiền nhiễu đánh thức Nàng phẫn nộ lê đôi dép lê ra mở cửa, nếu là ai đó gõ lộn nhà, nàng nhất định sẽ khiến cho hắn phải đẹp mặt. Kết quả cửa vừa mở ra, nàng liền thất thần, Lưu Thiển đứng đang đứng ở trước cửa nhìn nàng cười ngọt ngào. Lưu Nguyệt đột nhiên có cảm giác sóng lưng bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, bởi vì mỗi lần Thiển Thiển cười ôn nhu như vậy, nhất định là lại có việc gì đó muốn nàng làm vật tế thần thay cho nàng ta.

Quả nhiên trong nháy mắt nàng nhìn trúng đống hành lý to đùng phía sau Thiển Thiển. Thiển Thiển tỏ vẻ ôn nhu tiến lại phía nàng, bộ dạng lấy lòng: “Tiểu Nguyệt a, giao tình của chúng ta là gì nào, ngươi khẳng định sẽ không thấy chết mà không cứu đâu nhỉ, hiện tại cũng chỉ có ngươi mới giúp được người ta thôi.” Nghe xong những lời đó, Lưu Nguyệt không khỏi cảm thấy rùng mình, đành phải bất đắc dĩ thỏa hiệp.“Ngươi rốt cuộc là muốn làm gì? Còn nữa, nói chuyện như bình thường đi!”

Quả nhiên Thiển Thiển lập tức khôi phục bản tính ma nữ, xoa tay nghiến răng nghiến lợi. Nhân vật Thiển Thiển này tuy rằng tính cách có chút ác liệt, nhưng là tuyệt đối tìm khắp vạn dặm mới ra được một đại mĩ nhân như nàng ta, bộ dạng càng trưởng thành càng thêm yêu mị. Lưu Nguyệt lớn lên cũng không phải xấu, kỳ thật mà nói cũng có thể xem là một tiểu giai nhân thanh thuần như ngọc. Nhưng nếu ở cùng một chổ với Thiển Thiển, thì nàng chỉ có thể là đống cải xanh làm nền cho nàng ta mà thôi. Tướng mạo của Thiển Thiển quả thật là một vấn đề lớn, có thể nói là rất biết dày vò người khác, dù tra cứu bao nhiêu sử sách, ai ai nhìn đến nàng, đều cảm thấy nàng thuộc tuýp bình hoa rỗng não. Bọn nam nhân thì không nói làm gì. Thậm chí đến các nữ sinh, giáo viên nữ trong trường cũng không muốn ngó đến nàng ta, còn ở sau lưng còn vụng trộm mắng Thiển Thiển một câu “Hồ ly tinh”. Nhưng Thiển Thiển vốn cực kì bài xích những kẻ nông cạn, bản thân nàng ta cũng không ngừng nổ lực để lấy được bằng Thạc sĩ tài chính loại A. Chỉ số IQ của Thiển Thiển nhờ đó mà nhận được một chút công đạo.

Sau khi tốt nghiệp, Thiển Thiển tràn ngập nhuệ khí nhảy vào giới tài chính múa may quyền cước. Kết quả từng đợt từng đợt gặp phải trắc trở. Đều là vì mọi người thấy dung mạo của nàng ta xinh đẹp, đa phần đều nổi tà niệm, thậm chí còn có thời điểm Thiển Thiển nhận được mấy lời mời mọc, hay sự ám chỉ công khai này nọ của mấy ông sếp lớn. Rằng bộ dạng xinh đẹp ấy chính là vốn, thay vì phải nhận công tác cực nhọc sao chẳng bằng ngồi đó cho các đại gia bao dưỡng a. Lúc ấy Thiển Thiển chỉ còn biết điên tiết mà rời đi. Sau vất vả lắm Thiển Thiển mới xin được vào một công ty, Tổng tài tuy là nam nhân, nhưng đối dung mạo của Thiển Thiển tựa hồ không mấy hứng thú. Thiển Thiển kích động hô hoán rằng cuối cùng cũng có được một ông chủ biết phân biệt tốt xấu. Kết quả thì ra vị tổng tài đó tuyển dụng nàng ta, mục đích chủ yếu là để Thiển Thiển cùng hắn tham gia các buổi tiệc rượu, nhằm kéo những khoản đầu từ cùng tài trợ về cho công ty. Thiển Thiển một lần nữa tức khí nộp đơn từ chức rồi trốn đi. Nhưng mà, không biết làm gì hơn, đành phải vác mớ hành lý đến nhà đường muội nương tựa.

Lưu Nguyệt nghe Thiển Thiển kể xong, đối với đồng chí Thiển Thiển ít nhiều có cảm giác thân thiết đồng tình. Thiển Thiển khóe mắt phiến lệ kể: “Lưu Thiển ta nhìn thế nào cũng là một thanh niên có tiền đồ rộng mở, nhưng thế nào lại lưu lạc trở thành loại nữ nhân tam bồi trong mấy buổi giao tiếp đó cơ chứ, còn phải thường xuyên tránh bọn chuyên quấy rối tình dục nữa chứ. Ông trời thiệt đối đãi ta không tệ mà!” Lưu Nguyệt bất đắc dĩ thở dài, cảm thấy thì ra làm mĩ nữ lại phiền não như vậy.

Bởi vì, Lưu Thiển vừa bị mất việc lại không muốn về nhà, liền tìm tới Lưu Nguyệt xin ở nhờ. Cũng may cha mẹ Lưu Nguyệt phần lớn đều ở nước ngoài. Vừa vặn liền cấp cho Lưu Thiển một môi trường rất đỗi tiện nghi.

Mà Lưu Thiển là loại người nào? Dân cuồng PK! Việc đầu tiên nàng ta làm khi bước vào nhà Lưu Nguyệt, chính là lập tức nối ngay một đường dây mạng, sau đó tại bàn học của Lưu Nguyện độc chiếm một nữa giang sơn. Sau khi chuẩn bị xong mọi việc, Lưu Thiển đột nhiên nghĩ ngợi cái gì đó,  vỗ vỗ Lưu Nguyện đang ngồi bên cạnh nói: “Tiểu Nguyệt, có chuyện này ta quên nói với ngươi.”

Lưu Nguyệt không hiểu, nghiêng đầu nhìn về phía nàng ta. Lưu Thiển nghĩ ngợi rồi bắt đầu nói: “Ngươi còn nhớ cái tên Vương giả vô địch không, ngay buổi tối Liên minh Tự do giải tán đó, hắn đã phát Tư mật cho ta. Lúc ấy ta còn nghĩ hắn đến là để cãi nhau, kết quả hắn đã nói với ta một chút việc.”

“Chuyện gì a?” Nghe đến đây Lưu Nguyện cũng cảm thấy có chút hứng thú,“Hắn nói ngày đó đuổi giết ta, là vì muội muội Yên Vũ mê tình nói với hắn, ta thừa dịp cô ả đang làm nhiệm vụ mà vô cớ đánh giết mấy lượt, làm rớt ra một trang bị cực phẩm trong túi của cô ta, nhưng căn bản từ trước tới giờ ta chưa từng nghe qua nữ nhân mang tên Yên Vũ mê tình này a.”

Lưu Thiển uống miếng nước lại tiếp tục nói: “Vương giả vô địch nói hắn ngày đó dẫn người đi Điểm Thương sơn chặn đường ta, chính là muốn báo thù rửa hận cho Yên Vũ mê tình và tìm trang bị trở về. Kết quả không những bị thua mà trở về thành cãi nhau một trận. Sự tình phát triển càng lúc càng rối. Khi đó hắn mới bắt đầu cảm thấy tất cả có chút gì đó không đúng.”

“Bởi vì trong một lần vô tình hắn thấy được kiện trang bị mà Yên Vũ mê tình nói đến đang nằm trong tay một người trong bang.Sau đó hắn đi hỏi những người hiểu rõ sự tình. Mới biết ngày đó Yên Vũ mê tình thật sự có chết vài lần, nhưng không phải do ta giết, mà là chính cô ta tự tìm người giết mình, làm bộ dạng bị hại đi lừa Vương giả vô địch. Ta nghĩ cô ta chính là muốn cố ý khơi mào cho Thị huyết đường chiến tranh với Liên minh Tự do.” Lưu Thiển vừa nói xong, Lưu Nguyệt nhịn không được liền hỏi,“Cô ta làm như vậy có lợi gì chứ? Ai lại muốn bang phái của mình bị giải tán cơ chứ, nữ nhân này có bệnh à.”

“Lúc đầu Ta cũng không hiểu, nhưng giờ thì bắt đầu thông suốt rồi. Ngày đó sau khi 6 người bọn họ hồi thành, lúc phát lệnh truy nã còn cố ý mang cả danh hiệu Thị huyết đường ra, thời điểm cãi nhau cũng không ngừng mang tên Thị huyết đường ra nói, kỳ thật mục đích cô ta mắng không phải là ta, Cô ta chỉ muốn chọc giận toàn nhânThị huyết đường mà thôi.” Lưu Nguyệt càng nghe càng hồ đồ, ngây ngốc hỏi “Ý ngươi là cô ta cố ý tìm Thị huyết đường gây hấn?”

“Chẳng lẽ ngươi không biết bang chủ củaThị huyết đường là nhân vật truyền thuyết được vạn người chú ý sao?” Lưu Thiển đắc ý vuốt vuốt mày, Lưu Nguyệt đột nhiên hiểu ra,“Nguyên lai cô ta bới một mớ lông gà như vậy, là vì muốn hấp dẫn sự chú ý của đại thần a, nhưng cái giá phải trả như thế không phải quá lớn sao.”

“Xem bộ dạng ngươi đúng là cái gì cũng chẳng biết, chưa từng dạo qua diễn đàn hả. Ngươi không biết Yên Vũ mê tình từng nói nhất định phải truy đuổi Cô dạ hàn tinh sao? Còn post cả ảnh cô ta trên diễn đàn, nói thật thì cũng là một đại mĩ nhân đó, Còn được ban quản trị diễn đàn tuyển làm người phát ngôn của Trường kiếm giang hồ. Bất quá Cô dạ hàn tinh thấy, chỉ cấp cho cô ta đúng một câu, chính là: Ngươi thực nhàm chán. Ngươi không biết lúc ta xem bài post đó, ta thiếu điều muốn chết vì cười a.” Lưu Thiển vừa tươi cười vừa nói, Lưu Nguyệt ở bên cạnh nghiêm túc lắng nghe. Chỉ cần là chuyện gì có liên quan đến vị đại thần mà nàng thần tượng, nàng đều có tới 200% hứng thú. Nghe xong liền nhịn không được mà vào diễn đàn xem comment đó. Bởi vì là lần đầu tiên tiến vào diễn đàn, liền phải đăng kí một cái tài khoản.

Vất vả lắm mới vào được diễn đàn, Theo lời Thiển Thiển nói thì bài post đó đã được mọi người đính ở phía trên đầu. Lưu Nguyệt click chuột nhanh chóng đi vào. Người post bài chính là Yên Vũ mê tình, nội dung chỉ có một câu,“Cô dạ hàn tinh nghe đây, bổn tiểu thư coi trọng ngươi, ta nhất định sẽ truy đuổi ngươi tới cùng!” Sau đó phía dưới đính kèm hai tấm hình ngoài đời của cô ta, Lưu Nguyệt cẩn thận nhìn nhìn. Quả nhiên y như lời Thiển Thiển nói, một dung mạo xinh đẹp cùng dáng vẻ ngọt ngào, thật đúng là một đại mỹ nữ nha. Kế tiếp chính là một rừng comment, nào là khen cô ta xinh đẹp thuận tiện hỏi cách thức liên lạc, thật là nhiều không đếm xuể. Lưu Nguyệt cẩn thận xem từng cái từng cái một, bởi vì cái nàng muốn tìm chính là comment của đại thần a, Kết quả ngoài ý muốn lại phát hiện một comment của một người rất quen thuộc. Ở trang thứ 3, lại có comment của Thiên hạ vô tặc, trên đó cũng chỉ có một câu “Yên vũ, nếu ngươi nguyện ý vì ta mà nói những lời đó, ta nhất định sẽ đối tốt với ngươi.”

Lưu Nguyệt như thể vừa phát hiện ra một bí mật phi thường lớn, liền chạy lại kéo áo Thiển Thiển. Đang đánh quái thăng cấp mắt Thiển Thiển chỉ kịp liếc qua một cái. Bộ dạng không mấy ngạc nhiên nói “Bang chủ các ngươi cũng chỉ là một thằng đàn ông bình thường, nhìn thấy mĩ nữ đương nhiên là động tâm rồi, Cô ả Yên Vũ mê tình không phải đã gia nhập bang phái các ngươi rồi đó sao, Có khi hai người bọn họ có gian tình gì đó cũng nên!” Nói xong lại tiếp tục chuyên tâm đi đánh quái.

Rốt cục phải tới trang thứ 7 mới thấy comment của đại thần. Lưu Nguyệt lập tức tập trung toàn bộ tinh thần, xem từng chữ từng chữ một những gì đại thần viết, kỳ thật nhìn kiểu gì cũng chỉ ra có 4 chữ: “Ngươi thực nhàm chán”. Lưu Nguyệt đột nhiên có cảm giác thời điểm đại thần nói lời này, vẻ mặt dường như vừa ngạo mạn lạnh lùng vừa không kiên nhẫn. Nghĩ nghĩ một lúc nàng liền nhịn không được cười rộ lên. Sau đó lao vào công cuộc nghiên cứu hình ảnh chữ ký của đại thần trên diễn đàn. Một mảnh trời đêm màu lam u ám, cùng những điểm sao trải khắp bầu trời. Nhìn tấm ảnh đó, Lưu Nguyệt đột nhiên có cảm giác đại thần cũng thật tịch mịt a. Sau đó nhanh chóng đem suy nghĩ đó đè xuống, đại thần là ai chứ, chính là vì không giống với người bình thường, cho nên người như nàng làm sao có thể hiểu được sự độc đáo của hắn. vì thế, trong suốt ba giờ đồng hồ Lưu Nguyệt vẫn không ngừng niệm, Đại thần ngươi đừng trách ta……[ đứa nhỏ này quả thực là đã đem người ta ra làm thần mà cung phụng thật rồi]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro