3 câu chuyện nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm chương cho sự thay đổi

Tác giả: Khuyết danh

Chương 1.

Tôi thả bộ dọc con đường. Trên vỉa hè có cái hố sâu. Tôi ngã. Mãi không trèo lên được. Đó là lỗi của tôi.

Chương 2.

Tôi lại thả bộ trên con đường cũ. Tôi lại ngã xuống hố. Vẫn phải mất một lúc lâu mới lên được. Đó không phải lỗi của tôi.

Chương 3.

Tôi lại đi đường cũ và lại ngã xuống hố. Việc này bắt đầu thành thói quen. Đó là lỗi của tôi. Ngay lập tức, tôi trèo lên được.

Chương 4.

Tôi lại đi đường cũ và thấy cái hố sâu trên hè. Tôi vòng qua tránh.

Chương 5.

Tôi đi đường khác.

Đừng thay đổi thế giới

Tác giả: Khuyết danh

Ngày xửa ngày xưa, có một ông vua trị vì một vương quốc giàu có. Một hôm, ông đi kinh lý xa, tới những vùng hẻo lánh. Khi quay về cung điện, ông than đau chân, vì đấy là lần đầu tiên ông đi xa như vậy, và đường sá thì gồ ghế những đá là đá. Ông liền ra lệnh cho dân chúng đem da bò phủ lên mọi con đường trong vương quốc. Tất nhiên, việc này cần đến hàng nghìn bộ da bò và tiêu tốn một khoản bạc khổng lồ.

Sau đó, một người hầu của hoàng hậu đã liều mình tâu với nhà vua: "Sao hoàng thượng lại phải tiêu tiền vô ích như vậy? Tại sao Người không cắt một miếng da nhỏ để bọc vào chân thôi?"

Nhà vua ngạc nghiên nhưng rồi cũng đồng ý với sáng kiến nọ, tự thửa cho mình đôi giày.

Trong câu chuyện có một bài học quý báu cho cuộc sống: Để cải tạo thế giới, biến nó tốt đẹp hơn, bạn nên thay đổi chính bản thân và trái tim mình.

Nhiệm vụ đặc biệt

Tác giả: Khuyết danh

Nỗi sợ bóp chặt tim của người lính khi anh thấy người bạn thân ngã xuống trong trận đánh. Dưới giao thông hào với tiếng súng rít qua đầu, anh túm lấy viên sĩ quan xin chạy ra giữa hai làn đạn để đưa người bạn vừa ngã xuống trở về.

"Cậu có thể đi", viên sĩ quan nói, "nhưng tôi không nghĩ là việc này đáng làm. Bạn cậu coi như đi rồi, và cậu có thể đi đời luôn đấy". Lời viên sĩ quan không có tác dụng gì, người lính lao đi.

Kỳ lạ thay, anh đã đến được chỗ bạn mình, nhấc bổng bạn lên vai và đưa về phía đồng đội. Khi hai thân hình cùng đổ gục xuống đáy hào, nguwofi sĩ quan xem vết thương của người lính rồi nhìn kỹ bạn anh. "Tôi đã nói với cậu rồi", ông nói, "Bạn cậu đã chết còn cậu thì bị thương nặng".

"Nhưng đáng làm đấy, thưa trung uý", người lính nói.

"Ý anh là gì, đáng làm?" viên sĩ quan hỏi lại. "Bạn anh chết rồi!".

"Vâng, thưa trung uý", người binh nhì trả lời. "Nhưng việc này đáng làm vì lúc tôi đến bên, anh ấy vẫn sống, và tôi mãn nguyện khi nghe anh ấy nói: Jim, tớ biết cậu sẽ tới"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mini