🍇Chương 64: Cuộc sống hằng ngày (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi đồng hồ báo thức kêu lên, Ôn Miểu Miểu vẫn buồn ngủ đến mức không mở mắt được.

Cậu đưa tay chạm vào gối, lần mò mà kiếm điện thoại di động để tắt đồng hồ báo thức đi nhưng cảm giác chạm vào không lạnh và cứng mà lại có chút ấm áp....

Dù sao đi nữa thì nó có cảm giác hoàn toàn khác với điện thoại di động.

Ôn Miểu Miểu nhất thời không tỉnh táo, không biết đó là gì, cậu dùng đầu ngón tay mềm mại mà xoa xoa hai cái.

Sau đó không ngờ bên tai đột nhiên vang lên một giọng nam trầm quen thuộc, trong giọng điệu mang theo chút nguy hiểm: "Miểu Miểu, nếu em chạm vào nó một lần nữa thì không biết hôm nay em còn có thể đi phỏng vấn được không đấy?"@ThThanhHinVng

Ôn Miểu Miểu: "?"

Ôn Miểu Miểu: "!!!"

Cứu với!

Ôn Miểu Miểu đột nhiên mở mắt ra, cuối cùng cũng nhận ra thứ mà mình vừa chạm vào chính là yết hầu của Tịch Mộ Yên!

Không...cậu và Tịch Mộ Yên lại ngủ chung giường.

Không, không, không...bọn cậu đã ngủ chung giường từ khi ghi hình cho chương trình rồi...

Đúng vậy, Tịch Mộ Yên là bạn trai của cậu!

Ôn Miểu Miểu vừa tỉnh giấc, nhanh chóng trải qua quá trình lên tinh thần, sau lại choáng váng khi nghĩ đến tình cảnh hiện giờ của bản thân.

Thật xấu hổ quá mà...

Ôn Miểu Miểu do dự 0.01 giây, sau đó lập tức nhắm mắt lại, dựa chiếc đầu nhỏ vào trong ngực Tịch Mộ Yên...giả vờ ngủ.

Ôn Miểu Miểu như vậy quả thực rất giống một bé mèo đáng yêu, Tịch Mộ Yên nhịn không được, trái táo cổ của hắn hơi cuộn lên rồi cười nhẹ một tiếng.

Hắn mới tỉnh dậy cách đây không lâu, giọng nói khàn khàn đặc trưng khi thức dậy, giờ đây lại cười như vậy, thật sự là rất gợi cảm.

Hơn nữa, lúc này Ôn Miểu Miểu vẫn còn áp vào ngực của Tịch Mộ Yên, cậu có thể cảm nhận được lồng ngực của hắn rung lần khi cười.

Cứu với...gợi cảm quá mức rồi.

Đôi tai nhỏ của Ôn Miểu Miểu không khỏi giật giật.

Tịch Mộ Yên giơ tay chạm nhẹ lưng của cậu, đầu ngón tay ấm áp của hắn vuốt ve tấm lưng mịn màng của Ôn Miểu Miểu, rất nhanh đã trượt đến sau gáy của cậu.

Hắn vuốt nhẹ gáy cậu hai lần hệt như đang vuốt ve mèo con, nhìn thấy cả người Ôn Miểu Miểu dần cong và nép vào lồng ngực hắn như đang đáp lại: "Miểu Miểu, hay em hoãn cuộc phỏng vấn lại đi."

Ôn Miểu Miểu đêm qua không dán miếng dán tuyến thể nên hiện giờ sau gáy cậu vô cùng nhạy cảm, sau khi bị Tịch Mộ Yên vuốt ve như thế, tuyến thể của cậu đang có xu hướng nóng bừng trở lại.

Nhớ tối hôm qua Tịch Mộ Yên không những dùng tin tức tố của hắn để dụ dỗ Ôn Miểu Miểu, đánh dấu tạm thời cậu với lý do hắn không thoải mái trong kỳ phát tình mà còn trêu chọc cậu, bắt cậu nói những lời vô cùng xấu hổ và ép cậu gọi "ca ca" rất nhiều lần...

Nếu không phải hôm nay có buổi phỏng vấn thì Ôn Miểu Miểu sẽ chôn mình vào ổ chăn nhỏ mà không ra ngoài!@ThThanhHinVng

Bây giờ thủ phạm vẫn còn ở đây, ở đây công khai mà nói với cậu hoãn buổi phỏng vấn lại!

"Không, không, không được." Ôn Miểu Miểu ngồi dậy, mặt xị ra, không thèm nhìn Tịch Mộ Yên mà xoay người nhảy xuống giường rồi phóng thẳng vào nhà tắm.

Tuy nhiên khi cậu vừa bước xuống giường thì một cánh tay khoẻ mạnh khác đã lướt qua vòng eo gầy gò của cậu.

Tịch Mộ Yên vùi mặt vào tấm lưng trắng nõn của cậu rồi thổi nhẹ, cười nói: "Miểu Miểu, em có quên gì không?"

Ôn Miểu Miểu dừng lại. trong mắt hiện lên vẻ bối rối.

Quên...quên cái gì cơ?

Trong tiềm thức cậu muốn mở miệng hỏi nhưng khi câu hỏi vừa ra khỏi môi thì Ôn Miểu Miểu chợt nhớ mình đang đơn phương tức giận với Tịch Mộ Yên nên đành phải nuốt câu hỏi đó lại. Cậu hơi vùng vẫy, muốn thoát khỏi cái ôm của hắn.

Tịch Mộ Yên cũng không ngăn cản, thậm chí còn thả lỏng cánh tay để Ôn Miểu Miểu nhảy xuống giường.

Bất quá Ôn Miểu Miểu vừa mới đứng vững, chưa kịp chạy vào nhà tắm thì đã nghe thấy Tịch Mộ Yên ở phía sau nhẹ nhàng gọi: "Bé cưng."

Ôn Miểu Miểu: "!"

Bước chân của Ôn Miểu Miểu lập tức khựng lại, sau cổ vốn không có gì che lại nên dễ dàng nhìn thấy nó đang đỏ bừng lên, giống như một đoá hoa chớm nở.

Tối hôm qua....

Đêm qua Tịch Mộ Yên liên tục gọi cậu là "bé cưng", ức hiếp cậu suốt ba tiếng đồng hồ!

Nhưng dù vậy thì Ôn Miểu Miểu vẫn thích nghe Tịch Mộ Yên gọi cậu là "bé cưng".

Mặc..mặc dù cậu cảm thấy rất xấu hổ nhưng nó thực sự rất ngọt ngào.

Đó là một loại ngọt ngào khiến bạn có cảm giác như đang được nâng niu trong lòng bàn tay với biết bao điều quý giá, chỉ cần nghe và nghĩ đến thôi cũng khiến trái tim bạn như được ngâm trong dòng sữa ngọt ngào và mềm mại.

Trong lúc cậu đang ngơ ngác thì Tịch Mộ Yên cũng đã nhích lại và ngồi ở mép giường, vươn tay ôm bé mèo ngốc nghếch vào lòng mà gọi "bé cưng".@ThThanhHinVng

Ôn Miểu Miểu không nhịn được mà đưa tay ôm lấy khuôn mặt mình, dùng sức xoa xoa hai lần.

Tuy nhiên trước khi cậu kịp phản ứng lại, Tịch Mộ Yên lại dùng lực ở hai tay của mình và lợi dụng sự chênh lệch về hình thể rõ ràng giữa hai người mà dễ dàng bế cậu lên. 

Vì vậy khi Ôn Miểu Miểu tỉnh lại, cậu lập tức phát hiện bản thân mình đã ngã xuống giường rồi!

Mà Tịch Mộ Yên lại ở phía trên, hai tay chống ở hai bên đầu cậu, tựa như đang bao phủ toàn bộ cơ thể cậu.

Một lúc sau, hắn cuối đầu, đôi môi mỏng che phủ đôi môi mềm mại của Ôn Miểu Miểu nhưng lại chỉ lướt nhẹ qua như chuồn chuồn, hắn hạ thấp giọng nói: "Em quên mất nụ hôn chào buổi sáng với anh, bạn trai nhỏ à."

Dừng một chút, trong mắt Tịch Mộ Yên tràn đầy ý cười, tuy rằng môi hắn áp vào môi của Ôn Miểu Miểu nhưng hắn vẫn giả vờ làm quân tử mà mỉm cười xin phép Ôn Miểu Miểu: "Vậy anh có thể hôn em ngay lúc này được không? Hửm....Bạn trai nhỏ của anh?"

Ôn Miểu Miểu: "!"

A a a....Tịch Mộ Yên đây là muốn mạng nhỏ của cậu đây mà!!!!@ThThanhHinVng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro