Chương 26: Năng lực của Chelsea

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 1/11/2021

Bạn có từng nghĩ tới sẽ có một khả năng, lúc bạn bừng tỉnh từ trong giấc mộng mới phát hiện vốn dĩ những việc xảy ra trước đó, những người bạn gặp qua chẳng qua chỉ là một giấc mộng. Mặc kệ những việc đó có khó khăn như thế nào, khi tỉnh lại đều sẽ ổn.

Khi bạn tỉnh lại, về lại với quỹ đạo bình thường, mỗi ngày xếp hàng ba mươi phút để mua một ly cà phê Starbucks giá đặc biệt. Thư viện Florence ở phía bắc theo thường lệ mỗi sáng thứ tư sẽ gõ vang cửa nhà bạn, hỏi bạn có đồng ý quyên tặng sách cũ hay không.

Bạn sẽ cố ý cho họ một đĩa bánh quả mọng hoặc là bánh Lampredotto*, để đổi lấy thời gian lật tới lui đống sách coi có cuốn nào vừa ý bạn hay không, sau đó dùng tiền lẻ còn dư khi mua Starbucks lấy nó.

Lampredotto*: còn được gọi là "món ăn nhẹ của Florence". Lampredotto được làm từ dạ dày thứ tư của một con bò. Sau khi rửa sạch, miếng dạ dày này sẽ được luộc trong nước dùng, cắt thành các dải, bỏ vào bánh mì. Sau cùng, người ta sẽ rưới thêm nước sốt để bánh ăn ngon hơn.

Anh chàng chuyển phát nhanh vĩnh viễn không nhớ được phải đặt bao nhiêu bọc ở cửa, tiện tay nhét lộn xộn vào thùng thư. Trên bàn giải phẫu của nhân viên pháp y như cũ sẽ có các loại thi thể ở đó chờ bạn đến phục hồi chết của họ lại

Phòng làm việc luôn tràn ngập mùi cà phê đậm đà, cảnh sát đội hình sự Bruno đe dọa bạn sẽ mau già đi vì cà phê. Miranda bên Cục kiểm tra dấu vết luôn sùng bái người giám hộ Landen của bạn, lúc bạn so sánh vết tích trên cơ bắp thi thể sẽ làm bộ lơ đãng nhắc tới Landen, đổi lấy nụ cười bất lực nhưng quyến rũ của chú ấy, nhắc nhở bạn không nên phân tâm.

Đây mới là cuộc sống của bạn, bình thường vui vẻ, phong phú nhưng ngắn ngủi.

Chạng vạng tối vẫn theo thường lệ pha một ly cà phê sữa, khuấy đều chất lỏng màu nâu thuần hương trong ly, nhìn mặt trời ngã về phía tây, ngày mai sẽ lại là một ngày mới, sẽ tốt hơn thôi.

Đáng tiếc đây đều là lừa gạt.

Catherine sững sờ nhìn khuôn mặt được phóng to trước mặt, hoảng sợ không kịp phản ứng lại. Cảm giác hô hấp quấn quít lấy nhau này thực sự quá đáng sợ, cô muốn thét lên, lại bị đối phương thuận thế đưa lưỡi linh hoạt trượt vào thuận thế ngăn chặn.

Trong một chớp mắt, Catherine muốn cắn đứt đầu lưỡi đối phương, nhưng lại sợ một giây sau sẽ bị đối phương cắn đứt cổ, đành phải cứng ngắc đứng bất động không biết nên làm gì nhìn chằm chằm hắn. Màu đỏ trong mắt kích động Caius cùng hơi thở ngày càng nặng nề, đến mức khiến Catherine cảm thấy không ổn, cô không biết người này đang kích động vì điều gì, người bị dọa là cô không phải hắn.

Nhưng mà... Nhưng mà cảm giác vì khẩn trương mà không thể không khống chế nuốt xuống nọc độc của đối phương quả thật...

Thật quá kinh dị !

A a a! Anh đang làm cái gì vậy tên biến thái này!

Nhận ra được có người tới gần, Caius rốt cục buông lỏng Catherine ra, màu sắc bên trên môi mỏng càng thêm đỏ tươi diễm lệ, giống như vừa mới uống máu tươi.

Catherine chưa tỉnh hồn, bị Caius kéo lên một cái mới nhìn đến nhóm Aro không biết sao lại đến đây, cô quả thật xấu hổ muốn tự sát. Anh ta vừa rồi điên rồi sao?! Anh ta có biết mình đang làm gì hay không?! Chẳng lẽ trong luật pháp ma cà rồng không có tội danh quấy rối tình dục hả ?!

Mẹ nó đi mà hôn bà của anh đi! Vi phạm luật cái gì, điều này là sao hả ?!

"Nghe thấy Jane ta rất khiếp sợ, Kaissy, ta còn tưởng rằng cô đã quen với nơi này." Aro tiếc hận nhìn cô.

Catherine sợ nổi hết da gà lên, biểu cảm này nhìn sao cũng không thấy ông ta đang khiếp sợ, vừa rồi Caius đem cô nhìn kết cục của tân sinh kia, nhanh như vậy đã đến phiên mình sao?

Cô vô ý thức nhìn Caius, người này vừa rồi còn nói sẽ không đối xử với cô như thế, trở mặt cũng quá nhanh rồi!

Caius nhìn thoáng qua thấy sắc mặt Catherine nháy mắt càng thêm trắng bệch, nhíu mày lạnh băng trả lời: "Chuyện của Catherine ai cũng không có tư cách hỏi tới, ta sẽ tự quyết định."

"Chúng ta cũng không dùng phương thức thẩm vấn đối đãi với Kaissy, ta thề em trai thân mến, không cần khẩn trương như vậy." Aro ôn hòa nhìn hắn, hai tay nắm cùng một chỗ để trước ngực, như cha xứ đưa ra lời cam kết, hơi thở âm trầm, "Ta chỉ đang nghĩ, có lẽ em sẽ cần một chút giúp đỡ?"

Vừa nói, Chelsea và Colin song song từ sau lưng Aro ưu nhã cung kính đi ra, biểu tình mỉm cười trên mặt đầy công thức, làm cho người ta không rét mà run.

Catherine theo bản năng nắm chặt tay, trừng to mắt nhìn bọn họ: "Mấy người muốn làm gì?"

"Thân ái, đừng sợ hãi, năng lực của Chelsea và Colin không phải công kích, ta cam đoan với cô." Giọng Aro ôn nhu như rắn độc, "Cô sẽ chân chính thích nơi này, rất nhanh thôi."

Trong đầu Catherine đột nhiên nhảy ra một từ, tẩy não. Hai ma cà rồng này năng lực có thể tẩy não cô, có lẽ sẽ còn làm cô quên hết mọi chuyện khi còn là con người, sau đó cam tâm tình nguyện ở lại đây như con rối.


Nếu như vậy, mình và tân sinh trong phòng tối kia có chỗ nào khác nhau đâu ?!


Cô nhịn không được lui lại một bước, nhanh chóng nhớ lại quá khứ của mình, phát hiện tất cả vẫn còn tồn tại. Lại nhìn Chelsea và Colin, đang an tĩnh chờ đợi mệnh lệnh của Caius.

Sắc mặt Caius vẫn rất xấu, cau mày, cơ bắp trên mặt đều căng cứng. Mỗi một câu nói của Aro rơi vào trong không khí đều như một trái bom: "Caius, em cảm thấy thế nào? Chẳng lẽ đây không phải hy vọng trước giờ của em sao?"

Catherine hoảng hốt nhìn Caius, sự im lặng của đối phương khiến toàn thân cô bắt đầu lạnh đi rồi cứng lại, cô chỉ còn cách vực sau chỉ một bước, chỉ cần Caius gật đầu, Catherine Windsor sẽ lập tức biến mất vĩnh viễn, chỉ còn một thể xác ở trên thế giới, vĩnh viễn tồn tại trên thế giới.

"Không." Catherine bắt được tay hắn, giống đang cầm một khối băng, lạnh tận trong tâm, "Không, Caius... Đừng."


Thái độ của Aro đã rõ, nhưng quyền quyết định lại nằm trong tay Caius, những người khác không cách nào quyết định, bao gồm chính Catherine. Cô nắm lấy tay Caius, tựa như nắm lấy ngọn cỏ cứu mạng duy nhất, không ngừng run rẩy, đầy hèn mọn cầu khẩn.

Caius quay đầu nhìn Catherine, sự yếu ớt trong mắt cô không hề giống ma cà rồng, mà là một nhân loại bình thường, một con người bình thường bị ném vào trong hang ổ của ma cà rồng.


Bởi vì luôn uống máu động vật, màu đỏ trong mắt Catherine so với ma cà rồng bình thường nhạt đến mềm mại, nhất là khi cô chỉ nhìn một người, kinh hoảng thất thố đến mức tuyệt vọng, đang nắm thật chặt tia hy vọng cuối cùng.

Khắp nơi trong mắt cô là bụi gai hoang vu, hình ảnh phản chiếu của Caius như đang trông thấy ánh rạng đông duy nhất.


Nhưng Catherine đúng là đã trái với pháp luật, cô hẳn nên bị trừng phạt, bởi vì ai cũng không thể cam đoan loại sự tình này sẽ có lần tiếp theo hay không. Hắn quyết không cho phép loại sự tình này phát sinh lần thứ hai, có lẽ đề nghị từ Aro rất hữu dụng, đáng giá để thử một lần.


Caius cảm thấy hắn không nên nhìn cô, thế nhưng lại không cách nào thu tầm mắt lại, đến mức hắn không thể nói một lời. Ánh sáng yếu ớt đơn độc trong mắt Catherine, sợ rằng chỉ cần hắn mở miệng sẽ làm ánh sáng này lập tức dập tắt, không có cách nào cháy lên lại.

Suy nghĩ này làm Caius buồn bực, hắn lúc nào trở nên do dự như vậy. Hắn chăm chú nhìn đôi mắt Catherine, linh động đẹp đẽ như chú mèo con vậy làm con mèo con. Hắn nhớ thời điểm sáu năm trước lần đầu gặp cô, đôi mắt này làm hắn kinh diễm trong một chớp mắt.


Đó là một loại sức sống, sức sống trời sinh thuộc về Catherine.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Chelsea và Colin liếc mắt nhìn nhau, không rõ Caius đang do dự điều gì.

Catherine mặc dù giống như bọn họ không biết Caius đang suy nghĩ gì, nhưng sự do dự của hắn làm cô cảm thấy có hi vọng. Hai tay cô nắm lấy hắn, một tiếng một tiếng kêu tên của hắn, khẩn cầu hắn đừng đồng ý.


"Caius."


"Caius, xin anh, đừng."


"Caius..."

Catherine cảm giác đời này chưa từng gọi tên ai trong thời gian ngắn nhiều như vậy, cô nhìn mặt Caius, tuyệt vọng như muốn quỳ xuống cầu xin hắn.

Tia sáng trong mắt cô từng chút từng chút biến mất, mí mắt chậm rãi rủ xuống, che khuất đôi mắt xinh đẹp kia, đầu cúi xuống, toàn thân đều đang run rẩy.

Thật lâu sau, Caius đưa tay nâng đầu cô lên, trong giọng nói đè nén táo bạo: "Em có thể đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện như vậy không?"


Câu nói này vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều sợ ngây người, không nghĩ tới Caius lại nguyện ý cho Catherine cơ hội lựa chọn. Nụ cười ôn nhu trên mặt Aro biến mất, thay vào đó là loại nghiền ngẫm quỷ dị, cứ như phát hiện được một chuyện ghê gớm vô cùng thú vị.

Catherine nhìn hắn, một lúc sau mới phản ứng lại, vội vàng đồng ý: "Được, tôi cam đoan với anh."


Sắc mặt Chelsea và Colin càng cổ quái, trừng to mắt không thể tin được nhìn Caius, sau đó lại quay đầu nhìn Aro.


"Rất tốt." Caius xích lại gần cô, mắt tiếp cận chút ánh sáng trong mắt cô, mềm mại làm hắn muốn sụp đổ, bị ánh mắt thả lỏng của Catherine chọc cho thở dài, ngữ khí chậm chạp kiên định, "Nhớ kỹ lời em đã nói, Catherine, ta cho em cơ hội, sẽ không còn có lần thứ hai."


Catherine ngẩng đầu nhìn hắn, hít sâu một hơi nặng nề gật đầu, răng bén nhọn cắn môi dưới, như muốn dùng sức cắn xuyên qua làn da cứng rắn kia.

Nghe được Caius nói như vậy, Chelsea và Colin bụng đầy nghi hoặc đành phải lui về sau lưng Aro. Aro nhẹ nhàng bước lên trước, thanh âm vui vẻ mang theo ý cười không che giấu được: "Thật khiến người ta ngoài ý muốn, quá ngoài ý muốn. Caius à, em đã bao lâu không do dự như thế? Ba ngàn năm chăng?"

Nhận ra hơi thở Caius vèo cái mát lạnh, Catherine cảm thấy việc càng lớn hơn, Aro quả thật hết chuyện để nói à! Người này không châm ngòi ly gián sẽ chết à... Không không không, không thể mắng anh ta!


Catherine cẩn thận từng li từng tí lui ra sau lưng Caius, không tự giác xiết chặt tay hắn. Ý thức của Catherine khi gặp nguy hiểm sẽ dựa sát về phía hắn làm cảm xúc Caius hóa giải không ít, hắn không khách khí trả lời lại Aro: "Theo ta được biết, anh trên người Sulpicia cũng không có chút nguyên tắc nào, đúng không?"

Aro nháy mắt mấy cái, ánh mắt di chuyển một vòng trên người Catherine, cười không nói.


Catherine cảm thấy cột sống cũng phát run. Đúng đúng đúng, ông chủ Caius, anh nói cái gì cũng đúng, thế nhưng người anh chọn so sánh không thích hợp rồi, Sulpicia và Aro là vợ chồng, cô và Caius cái gì cũng không phải, sao có thể so sánh với nhau.

Tiếng giày cao gót thanh thúy từ xa truyền đến, lúc này Jaina ôm thùng giấy về tới bị dọa sợ hết hồn, không biết xảy ra chuyện gì.


Caius vừa thấy được cô, lửa giận lại đi lên, nếu như không phải cô ta tự ý rời khỏi vị trí, Catherine căn bản không có cơ hội đụng vào cái điện thoại đáng chết kia. Hắn nhìn Jaina bằng nửa con mắt, lãnh khốc hỏi: "Đây là thái độ làm việc của cô?"

Mặt Jaina lập tức trắng đi, thùng giấy trong ngực dường như muốn trượt xuống. Catherine há miệng, cuối cùng vẫn thấp giọng nói: "Là tôi nhờ cô ấy đi lấy đồ giúp tôi, cô ấy rất tốt, thật sự."


"Đem đồ vật để ở đó đi Jaina, không có chuyện gì." Aro thiện ý nhắc nhở, quay lại nói, "Ta còn có chuyện khác, đi trước."


Nói xong ông ta liền bay đi, nhóm Chelsea theo Aro rời đi vẫn như cũ cực kỳ cung kính hướng Caius gật đầu hành lễ, liên tiếp nhau, giống như huấn luyện quân sự.

Nhận ra được bọn họ đều đi hết Catherine thở dài một hơi, muốn rút tay mình về, lại phát hiện làm sao đều thu trở lại không được.


Ngửa đầu nhìn một cái, Caius đang chăm chú nhìn cô, giống đang chất vấn dám sử dụng hắn xong rồi lập tức ném đi vậy. Catherine không dám động nữa, trong lòng thầm nói, tâm trạng người này luôn thất thường quá.


Nhưng rốt cuộc hắn cũng không để Chelsea tẩy não cô, Catherine vẫn rất cảm kích hắn.


Hai người cứ như vậy đứng giằng co trong chốc lát, ánh mắt Catherine không biết nên để ở đâu, vô ý nhìn chăm chú vào ánh nắng mặt trời đang trở nên yếu ớt.


Thời tiết đang thay đổi, ánh nắng càng ngày càng yếu.


"Muốn đi ra ngoài không?" Caius không mặn không nhạt mở miệng, nhìn cô hỏi.


Tác giả có lời muốn nói:


A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a Caius anh thừa nhận đi! ! ! Anh chính là tên quái vật ngạo kiều bảo vệ vợ! ! !


Giải thích thích một chút về nhân vật.


Catherine là người rời khỏi quê nhà, một cô gái bình thường được Landen tự tay nuôi lớn. Đột nhiên bị chuyển biến thành ma cà rồng, ném đến một hoàn cảnh lạ lẫm, nhìn thấy một đám người xa lạ, cho nên tìm cách để tìm Landen là đúng.


Từ lúc cô nhìn thấy Caius có thể nói, cô đối với Caius -- người vừa thấy đã cắn cổ cô mang theo một loại thành kiến, cảm thấy hắn rất nguy hiểm. Hơn nữa bởi vì Caius không có cảm giác, lại rất thích lôi kéo Catherine. Cô lập tức cảm thấy người này có phải hay không có vấn đề biến thái gì đó.


Caius nha, rõ ràng là được thiết lập theo bá đạo tổng tài yandere cố chấp.


Đưa ra ý tưởng tẩy não chính là Aro, Catherine lúc đầu đối phòng bị với họ, cho nên không có khả năng hướng Aro cầu tình. Caius không có đồng ý đề nghị của Aro, làm Catherine cảm thấy, Caius vẫn hơi hướng về mình. Cho nên lúc đối mặt với nhóm Aro, hoặc nói nếu ở trong Volturi tìm một người để che chở, cô sẽ không tự chủ chọn Caius.


Nhưng khi chỉ có hai người bọn họ, Catherine vẫn không bỏ cái ấn tượng đầu tiên mang tới thành kiến【 cũng không thể nói là thành kiến, tính cách của Caius cũng không phải là ôn nhu quan tâm gì .】cho nên sẽ phòng bị.

Hết chương 26.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro