Chapter 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạp chí HIGH CUT "Tài phiệt Nguyễn Trần Khánh Vân và những trang phục đắt tiền thường ngày"

Tạp chí Cé Ci "Chủ tịch tập đoàn của BMC -Nguyễn Trần Khánh Vân dùng những loại đồng hồ đáng mơ ước nào?"

"Louis Vuitton - đôi giày đầu tiên có mặt tại Đông Nam Á thuộc sở hữu của Nguyễn Trần Khánh Vân" - Tạp chí THE STAR

Nguyễn Trần Khánh Vân - người trẻ tuổi nhất Việt Nam tiếp tục lọt vào danh sách tỷ phú giàu có năm thứ hai, xếp ở vị trí 1130 trong Forbes của Mỹ, sở hữu 423.233.803 cổ phiếu tập đoàn BCM, tổng giá trị lên tới 1,7 tỷ USD, với các dự án nổi tiếng Honishomes Riverside giữa Sài Gòn, Q&K city,...

"Nguyễn Trần Khánh Vân , em có tắt ngay cái TV được không?" Hoàng Yến bực bội lau tóc

"Ngay cả xem TV mà chị cũng cấm em sao?" Khánh Vân ngạo nghễ cười, mắt vẫn dán vào xấp tài liệu trên bàn ăn

"Đừng có vừa ăn vừa làm việc" Hoàng Yến lấy vá múc canh gõ vào bàn tay Khánh Vân

"Aish, em đang xem qua vài thứ thôi, dự định sẽ mở một nhà hàng ở Đà Nẵng"

"Khánh Vân , đừng quá mải mê kiếm tiền nữa, em nên yêu ai đó đi"

"Đà Nẵng nên mua ở chỗ nào đây nhỉ?" Khánh Vân lầm bầm, không có vẻ gì là nghe thấy lời càu nhàu của chị mình

"NGUYỄN TRẦN KHÁNH VÂN " Hoàng Yến la lớn

"Chị hai, em không tin vào tình yêu đâu, đặc biệt là "tình yêu sét đánh", chẳng ai yêu lần đầu với một kẻ ngoại hình trông thảm hại cả, cái người ta gọi là tình yêu ấy thực chất ra mà nói, là bị sắc đẹp cám dỗ ngay lần đầu gặp gỡ" Khánh Vân mỉa mai

"Khánh Vân , cứ cho là em đúng, nhưng em không thể phủ định sự tồn tại của tình yêu được"

"Nó có tồn tại thì cũng không xảy đến với em đâu"

"May mắn là em không yêu ai nhỉ, mẹ đang sắp xếp cho em vào một cuộc hôn nhân rồi đó" Hoàng Yến tiện tay gắp một miếng thịt bỏ vào chén cơm Khánh Vân, cô ung dung nói

"Cái gì?" Khánh Vân không tin được vào điều mình vừa nghe, cô rời mắt khỏi xấp tài liệu, nhìn chị của mình

Tiếng chuông điện thoại vang lên, là của Khánh Vân

"Chị nghĩ là mẹ gọi đó, mau nghe máy đi"

Khánh Vân nhận lấy điện thoại từ tay của người làm, sau đó xua tay ý bảo cô ấy có thể ra ngoài

"Cục cưng, không biết Hoàng Yến đã nói gì cho con nghe chưa?"

"Con đang định hỏi mẹ đây, hôn nhân là sao?"

"Một hôn nhân hoàn hảo dành cho con thôi, mẹ sẽ nói cho con nghe sau"

"Mẹ, con còn trẻ mà, hơn nữa công việc vẫn chưa đâu vào đâu"

"8 tiếng nữa ra sân bay đón mẹ, ăn mặc đơn giản và bày tỏ tình cảm tốt một chút, mẹ muốn một tờ báo ngợi ca lòng hiếu thảo của con"

"Mẹ.."

"Bây giờ mẹ lên máy bay, gặp con sau, nhân tiện, mẹ thích hoa Lily"

Tút tút

Khánh Vân xoa hai bên trán, thảm não nói

"Mai mẹ về rồi"

"Mẹ về làm gì?" Hoàng Yến ngừng dùng cơm, ngạc nhiên hỏi

"Chắc là lo việc hôn nhân, em tưởng chị biết"

"Không hề, mẹ chỉ hỏi chị em đã có bạn gái chưa" Hoàng Yến lẩm bẩm

Hôm sau, Khánh Vân đứng giữa hơn hai mươi vệ sĩ ở sân bay, liếc thấy một người phụ nữ cao quí với trang phục đẹp đẽ, Khánh Vân nhận lấy hoa từ tên vệ sĩ thân cận nhất rồi đi đến, cô đã nóng lòng muốn hỏi rõ mọi chuyện từ tối qua, nhưng vẫn cố gắng đợi đến khi mẹ trở về

"Mẹ, chuyện hôn nhân là như thế nào?"

"Không cần phải vội như vậy, về nhà đã" Mẹ cô nhận lấy hoa, sau đó thong thả bước đi, trông bà khoan thai như thể chuyện kết hôn là chuyện cỏn con trong nhà

Về đến nhà, Khánh Vân mất kiên nhẫn nhìn mẹ cô bình thản ngồi uống trà, chỉ còn một tiếng nữa là cuộc họp cổ đông bắt đầu mà mẹ cô vẫn hời hợt chưa muốn mở lời về chuyện kết hôn.
Mẹ cô nhận thấy sự vẻ mặt không vui của con gái, đặt tách trà xuống, bà hỏi

"Chắc con biết hoàng gia Scott?"

Khánh Vân gật đầu

"Công chúa thứ 5 đã đến lúc phải kết hôn, và họ chọn con"

"CÁI GÌ" Khánh Vân thật sự sốc, hoàng gia Scott là là một gia đình quyền quí đúng như cái tên của họ, sống ở đảo Xiria, và đó là tất cả những gì cô biết

"Công tước Alex đã gặp mẹ"

"Mẹ, đây không phải chuyện đùa được, công chúa gì gì đó và con là không thể, hơn nữa họ không phải người Việt, làm sao con có thể ở cùng một người mà con không hiểu ngôn ngữ của họ và ngược lại" Khánh Vân xoa hai bên thái dương "Và con không phải là hoàng tử, sao họ không chọn một chàng trai nào đó mà phải là con?"

"Đừng hỏi, họ đánh giá cao con trong việc từ hai bàn tay trắng mà trở thành một kẻ như ngày hôm nay, hơn nữa con trạc tuổi công chúa hay tỉ tỉ lí do nào đó mà công tước đã nói"

"Mẹ, con không thể, dù là một cô gái bình thường con cũng không lấy, đừng nói là công chúa"
Chuyện này quá hoang đường, đây là thời đại nào rồi mà vẫn còn hôn nhân được sắp xếp cơ chứ. Hơn nữa Khánh Vân chưa từng yêu ai, và việc gắn bó với một người cả đời là điều cô chưa từng nghĩ đến. Thật vô lý để chấp nhận sự thật là cô phải lấy một người xa lạ mà đến cả tên cô ấy cô còn không biết.

"Mẹ đã đồng ý rồi, và hơn nữa, là nguyện vọng từ ba của con"

"Ba?" Khánh Vân ngẩn người trước cái danh xưng được nhắc đến

"Ba của con từng cứu mạng hoàng tử Mike, khi đức hoàng muốn để con kết hôn cùng hoàng tử Mike, ba con đã xin cho con kết hôn cùng công chúa, và họ chọn công chúa May" Mẹ cô dừng một chút, rồi nói "Trước khi ba con mất, con còn nhớ ba con đã nói gì với con không?"

Khánh Vân nhăn trán, ba cô mất khi cô chỉ vừa tròn hai tuổi, làm sao cô có thể nhớ được, và tại sao ba cô lại muốn cô lấy một người phụ nữ kia chứ, Khánh Vân chưa từng yêu nên cô không biết mình sẽ bị thu hút bởi phái nào, trước giờ cô chỉ bị thu hút bởi ma lực của đồng tiền, nên thực chất cô cũng không biết xu hướng của mình nữa. Khánh Vân không quan tâm điều đó, cho đến khi mẹ thông báo mình phải kết hôn với một người phụ nữ xa lạ.

"Ba con nói khi đủ tuổi, hãy xứng đáng làm công chúa hạnh phúc"

Khánh Vân kìm nén sự xúc động khi nhớ về hình ảnh người cha lúc nhắm mắt xuôi tay, cô không thể nhớ được ba cô từng nói câu ấy, cô cũng không biết vì nguyên do gì ông lại chọn công chúa chứ không phải hoàng tử cho cô. Cô cũng không biết vì sao ông lại tin tưởng và muốn cô khiến người đó hạnh phúc, nhưng nếu đó thật sự là nguyện vọng của ông trước khi rời đi mãi mãi, chí ít với lòng hiếu thảo của mình, Khánh Vân sẽ đáp ứng. Dù sao đi nữa, cô cũng không yêu ai, vậy thì kết hôn chỉ như có thêm một người trong căn nhà mà thôi, Khánh Vân nghĩ vậy.

"Được, con sẽ lấy cô ấy"

Mẹ cô mỉm cười rất nhẹ, sau đó lại chậm rãi nói tiếp "Nhưng công chúa không hài lòng về sự hoang phí tiền bạc và vẻ ngoài hào nhoáng của con, công tước nói, trong vòng một tháng, con nên xây dựng hình ảnh tốt cho bản thân mình để khiến cuộc hôn nhân tốt đẹp hơn"

"Mẹ, mẹ đang làm con choáng váng đó"

"Cho nên mẹ về nước, là để thay con giữ ghế chủ tịch, còn con phải đi làm tình nguyện rồi"

Khánh Vân nhăn mày, hơn ai hết, cô là người cực kì yêu công việc của mình

"Mẹ, không thể được, con còn dang dở rất nhiều dự án, làm tình nguyện chỉ cần chuyển khoản một chút là xong"

"Khánh Vân , xây dựng hình ảnh tốt chứ không phải gửi một khoản tiền là xong tất cả, nghĩ đến ba con, được chứ?"

----------------
Để đây và hông nói gì :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro