Thượng Phi | 9k

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn án có censor từ ch*ch nma vào truyện thì để nguyên. Bộ này có 9k chữ thui nên ngắn lúm, lướt thấy trên ĐMMH mà đang ngáp cũng phải tỉnh ngủ lun ạ =)))))) Review thấy bảo ổn áp lắm nên mình edit lun hehe



*

Tên gốc: Thượng Khanh

Tác giả: desirebobo
Thể loại: Hiện đại, cao H, phúc hắc công, HE
Nguồn raw: Haitangkanshu - Editor: Lyndyn
Tình trạng: Hoàn (10 chương)

Thụ tên gốc là Từ Khanh nên mình đổi tên chap cho đúng ý chơi chữ giống bộ gốc he =)))))))


————-
Văn án

PP bị Billkin ch*ch từ thời thiếu niên đến khi trưởng thành, cuối cùng ch*ch tới lễ đường.


******************

"Này, hai đứa đã ngủ cả buổi chiều rồi, dậy đi cho tỉnh táo, ăn chút trái cây, một tiếng nữa đến giờ cơm tối, đừng ngủ nữa." Dì Sáu bưng dĩa trái cây đi vào phòng, nhìn hai thiếu niên nằm trên giường rồi nói.
Thiếu niên với làn da trắng trẻo nằm trên giường đáp "Dạ", nhưng vẫn không đứng dậy, dì Sáu thấy thế, tiếp tục lải nhải: "Dậy rồi thì đừng ngủ lại, con nhìn bàn học của mình đi, PP tới đây giúp con làm bài tập, vậy mà con cũng không biết dọn dẹp nhà cửa một chút."
Thấy mẹ đưa lưng về phía mình, Billkin lợi dụng chăn bông đang đắp trên người, giữ eo thiếu niên nằm kề trước, khẽ khàng đẩy hông nhấp vào lỗ nhỏ mềm mại vì bị chịch cả buổi.

PP cắn chặt góc chăn, cố gắng nuốt tiếng rên rỉ sắp bật ra khỏi miệng, bởi vì sợ bị phát hiện cho nên thít chặt lỗ hậu, nhưng lại càng làm thiếu niên phía sau thoải mái, càng đút sâu hơn.
Dì Sáu vẫn đang tiếp tục quở trách Billkin, PP đưa tay ra phía sau muốn đẩy Billkin ra, nào ngờ Billkin bắt lấy cổ tay cậu rồi kéo mạnh vào trong lồng ngực của mình, thúc hông càng hăng hái hơn.
Dì Sáu dọn dẹp một lúc rồi quay người nói với thiếu niên đang lười biếng nằm trên giường, "Đừng có ngủ lại, lát nữa xuống nhà ăn cơm." Sau đó đóng cửa rời đi.
Thấy mẹ đã đi ra ngoài, Billkin xốc chăn lên, đặt PP nằm trong tư thế vểnh mông lên cao, tiếp tục chịch từ phía sau, động tác không còn dè dặt nữa.
"Ưm...!a...!đừng chịch nữa...!làm ơn đi mà...!cậu đã chịch cả buổi chiều rồi...!hưm...!a...!đừng...!sắp...!sắp không chịu nổi nữa...!a ha..." Billkin nghe những lời van xin của người dưới thân mà chẳng hề dao động, tiếp tục thúc hông.

Gần nửa tiếng sau, với những tiếng rên rỉ đê mê của PP, hắn mới xuất tinh vô cùng thoả mãn, sau khi xuất tinh, hắn cũng không vội rút dương v*t ra, bóp nhẹ cặp mông đầy đặn, nhìn hai cánh mông dần dần sưng đỏ, nghe tiếng nức nở khe khẽ của người dưới thân, dương v*t vốn đã xìu xuống lại từ từ cương cứng.
Người dưới thân cũng nhận ra điều đó, có hơi hoảng sợ bò về phía trước, "Đừng...!đừng chịch nữa...!lát dì lên sẽ phát hiện mất..." Billkin nghe vậy cũng không làm bừa nữa, rút dương v*t ra khỏi lỗ nhỏ của đối phương.
Quay người ôm cậu vào trong lòng, cắn mút ngực của đối phương, rồi hài lòng nhìn những dấu răng mình để lại.
Hôn môi cậu, chơi đùa một lúc, sau đó dỗ dành hỏi: "Tuần sau nhà tôi không có ai ở nhà, tới nhà tôi ở được không?"
"Không được...!cậu...!tớ sắp bị cậu chơi nát rồi."
"Không sao đâu, tôi sẽ nhẹ thôi, nghe lời em hết, hửm? Tới chứ, được không?"
"Vậy...!dì đồng ý thì tớ tới."
"Bé ngoan."

Trong lúc ăn cơm tối, Billkin nói ý định muốn PP đến ở với mình vào tuần sau.

Dì Sáu nghe xong lập tức tỏ ý ủng hộ, "PP cứ ở đây thoải mái, có con ở cùng thì dì mới yên tâm được.

Nếu thằng nhóc Billkin này bắt nạt con, con cứ mách dì, dì sẽ dạy dỗ nó."
"Mẹ, sao con có thể bắt nạt PP được chứ, đúng không PP?" PP đỏ mặt gật gật đầu, dì Sáu cho rằng PP đang xấu hổ, nhưng bà không biết Billkin đang vuốt ve đùi PP dưới bàn.
PP kẹp chặt đùi không cho Billkin tiếp tục chạm vào mình, Billkin thấy vậy cũng không làm nữa, cười cười liếc nhìn PP một cái rồi nói chuyện phiếm với dì Sáu.
Dù sao thì tuần sau có nhiều thời gian, đến lúc đó, mình muốn chơi thế nào thì chơi, không vội.


"Đừng...!đừng mút nữa...!sắp tan học rồi." PP nhẹ nhàng đẩy người đang vùi đầu trước ngực mình ra.
Rõ ràng đang trong tiết thể dục, vậy mà người trước mắt này cũng phải kéo cậu vào phòng bảo vệ vắng vẻ trong toà nhà kế bên để làm chuyện này, đã thế người này còn không biết xấu hổ, vừa nhéo đầu v* cậu vừa nói: "Ngực của PP đầy đặn thế này, về sau sẽ có sữa không?"
"Cậu...!cậu nói linh tinh cái gì vậy."
Billkin nghe vậy mỉm cười, chồm đến hôn môi PP.

Hai tay vẫn không ngừng lại, xoa bóp cơ ngực no đủ, để lại những vết đỏ trên làn da lúa mạch, "A...!cậu nhẹ thôi."
"Ờ." Billkin trả lời có lệ, vẫn không giảm lực.

PP bị chơi đùa bắt đầu ứa nước mắt, Billkin mới dừng tay lại, "Chậc, sao nghịch ti thôi mà em lại khóc?"
"Tớ không khóc...!là tại cậu niết đau quá."
"Tôi sai, PP đừng khóc, nha? Lần sau tôi sẽ nhẹ tay."
"Tụi mình chạy nhanh ra ngoài đi..."
"PP muốn để tôi cứ thế này mà đi ra ngoài?" Billkin chỉ vào chỗ phồng lên dưới đũng quần của mình.
"Vậy cậu định làm gì?! Tớ đã bảo đừng làm loạn ở trường rồi, nhưng cậu không chịu nghe lời!"
Thấy PP có xu hướng nổi giận, Billkin vội vàng dỗ, "PP, tôi sai rồi, lần sau không dám nữa."
Nhìn thấy đối phương nài nỉ mình cũng rất đáng thương, PP dần mềm lòng, "Cậu mau tự giải quyết đi...!Còn 20 phút nữa là tan học rồi."
"PP giúp tôi đi mà~"
PP vuốt ve côn th*t của Billkin trong tay, cậu xấu hổ nghiêng đầu sang một bên không nhìn Billkin, cho dù như vậy, cậu vẫn cảm giác được tầm mắt của Billkin nhìn mình chằm chằm.
"Cậu đừng có nhìn chằm chằm tớ nữa." PP đỏ mặt nói.
"Ừm, không nhìn em nữa." Ngay sau câu nói của Billkin, bàn tay hắn đã duỗi tới mông cậu.
Bàn tay mạnh mẽ nhào nặn hai cánh mông cong mẩy mềm mại, hết nhéo lại bóp, hằn cả dấu tay, chơi được một lúc, bàn tay không thành thật kia lại thử vói vào cái miệng nhỏ nhắn giữa quả đào căng mọng.

"Cậu đừng...!hưm...!không kịp đâu...!tan học...!a...!tan học rồi làm...!ưm...!được, được không?" Bị người nọ đùa bỡn chỗ nhạy cảm, PP mềm nhũn cả người, tay cũng chậm lại.
Billkin lấy tay PP khỏi dương v*t của mình ra, lợi dụng đối phương nhũn người không phản kháng, cởi quần đồng phục của PP ra, đút đầu khấc vào lỗ nhỏ.
"Cậu đừng! Xin cậu đó, đừng chơi ở đây..." PP biết rõ một khi Billkin chịch mình sẽ mất vài tiếng mới xong xuôi.

PP sốt ruột vặn vẹo người, cố gắng thoát khỏi vòng tay của người sau lưng, nhưng vô tình lại làm thứ đó ra vào nhiều hơn.
Billkin cũng chẳng nói thêm gì nữa, giữ chặt eo đối phương rồi chịch lút cán, khiến người dưới thân rùng mình vì khoái cảm quá mãnh liệt.
"PP ngoan, tôi chơi thật nhanh, bảo đảm tan học sẽ bắn cho em." Nói xong, hắn bắt đầu giã nhanh hơn.
PP che miệng của mình không dám phát ra tiếng động, phía sau lại có cái máy đóng cọc hình người điên cuồng vận động, không bao lâu cậu đã chảy nước mắt sinh lý vì quá kích thích, cậu nhỏ phía trước cũng tiết dịch nhờn.

Trong phòng vệ sinh ngập tràn tiếng va chạm "bành bạch" giữa hai cơ thể, Billkin nghe tiếng rên rỉ không kìm được của PP, lại nhìn cặp mông rung rinh dưới những cú va chạm thô bạo, hắn không nhịn được mà bắn tinh.
Tich dịch nóng hổi khiến PP rùng mình vài cái như bị điện giật, cậu cũng đã bắn ra, thở hổn hển mềm nhũn cả người, mặc cho Billkin tự mình dọn dẹp.
...!ngôn tình hài
Trên đường về nhà, PP thở phì phò không nén nổi cơn giận giơ chân đá Billkin, nhưng mới vừa bị ai đó "chơi một nháy" nên không còn chút sức lực nào, đá cũng không đau.
Billkin bắt lấy chân đối phương chưa kịp thu về, cười nói: "Ui da, bà xã của tôi đã mệt muốn xỉu rồi."
PP đỏ mặt, bước nhanh về phía trước, Billkin đuổi theo phía sau, ánh mặt trời rọi xuống bóng hai người, vô cùng ấm áp..

"Đã nói không cần đưa tớ về nhà mà."
"Vậy sao được, PP tuyệt vời như thế, tôi sợ có người bắt cóc PP mất."
PP cười nhìn Billkin, vẫy vẫy tay rồi đi vào hành lang.

Đến khi cậu về đến nhà, nhìn xuống từ ban công vẫn thấy Billkin đang đứng đó.

Thấy PP lại vẫy tay với mình một lần nữa, Billkin mới quay người đi về nhà.
Nhìn bóng dáng Billkin dần dần rời đi, PP rụt đầu vào, xách cặp đi vào phòng, sau đó cởi đồng phục học sinh đi vào phòng tắm, nhìn bản thân trong gương, quả nhiên, trước ngực, eo, mông đều in hằn đầy dấu tay của Billkin.
"Thật là...!đã nói biết bao nhiêu lần phải nhẹ thôi..." PP vừa lẩm bẩm vừa tắm dưới vòi hoa sen.

Cậu lười nấu cơm, cho nên nấu ít mì rồi trộn thêm một ít dầu ớt, coi như là bữa tối.

Ăn được một nửa thì Billkin gọi video tới.
Sau khi kết nối, Billkin thấy PP lại ăn kiểu đối phó, sắc mặt tối sầm lại, "Em lại ăn cái này? Em không nhớ lần trước tại sao tôi lại phạt em à? Đã nói không muốn nấu cơm thì phải gọi thức ăn ngoài, hoặc là kêu tôi mang tới rồi mà? Sao lại đi ăn kiểu đối phó như thế?"
PP nghe xong cũng không phản ứng gì, tiếp tục "nhăm nhăm" hút mì sợi, dù sao thì cách màn hình, Billkin cũng không thể làm gì được mình.
Billkin thấy PP không thèm quan tâm, hắn cũng không càu nhàu nữa, hai người trò chuyện một lúc, chờ PP ăn xong rồi tắt cuộc gọi.
Sau khi tắt video, PP thu dọn chén đũa xong xuôi, sau đó bắt đầu đi làm bài tập, hoàn toàn không biết tuần sau mình sẽ chịu phạt thế nào vì không ăn uống đàng hoàng, còn không nghe lời Billkin.

Tuy nhiên, đó đều là câu chuyện phía sau.
Đến lúc đi ngủ, Billkin lại gọi video đến, sau khi kết nối, hai người tán gẫu câu được câu mất.
Chỉ trong chốc lát, PP đã nhận ra điều gì đó không được bình thường, cậu cẩn thận nhìn chăm chú một lúc, thấy Billkin hơi híp mắt lại, nghĩ ngợi rồi đột nhiên đỏ mặt.
"Có chuyện gì vậy PP?"
"Cậu...!đừng nói cậu đang thẩm du chứ."
Billkin cười nhẹ, điều chỉnh camera, quy đầu dính đầy dịch nhờn xuất hiện trên màn hình, một bàn tay thon dài đang sục thân gậy lên xuống.
Màn hình lắc lư vài cái, camera lại chỉnh lên mặt Billkin, PP đỏ mặt há miệng không biết nên nói gì, cuối cùng lẩm bẩm: "Cậu là Teddy hả, suốt ngày động dục."

"Đúng vậy, tôi là cún con của PP mà." PP nghe xong câu này, mặt càng đỏ hơn.

Cầm bừa một cuốn sách rồi tựa lưng vào thành giường để dời lực chú ý.
Trong màn đêm tĩnh mịch, tín hiệu mạng tốt đã phát huy vai trò của mình, âm thanh dính nhớp của Billkin bên kia được truyền đến rõ ràng, PP cầm cuốn sách trong tay mà chẳng đọc nổi một chữ.
"PP...!ha...!PP rên cho tôi nghe được không..." PP giả vờ không nghe thấy, mặc kệ đối phương nhìn mình như sắp hổng một lỗ trên mặt.
"PP...!PP..." Billkin khàn giọng kêu tên cậu, PP nghe thôi cũng làm cổ họng cậu khô khốc, thằng em phía trước dần dần dựng đứng, lỗ nhỏ phía sau cũng hơi ngưa ngứa.
Đồ ngủ mùa hè đều khá mỏng, Billkin tinh mắt nhận ra cơ thể PP thay đổi rõ rệt, hắn mỉm cười, tiếp tục dỗ dành: "PP cởi quần rồi xoay lưng về phía tôi được không? Chỉ vài giây thôi, năn nỉ PP đó."
Dưới sự nài nỉ liên tục của Billkin, cuối cùng PP cũng miễn cưỡng đồng ý, xấu hổ cởi quần ra, nằm trên giường đưa lưng về phía Billkin rồi chổng mông lên.
Nghe được tiếng thở dốc phía sau càng ngày càng nặng nề, PP vùi mặt vào trong chăn, ý muốn hạ nhiệt độ trên mặt xuống, thế nhưng Billkin được voi đòi tiên, tiếp tục yêu cầu: "PP tự lắc mông được không?"
PP chỉ cảm thấy mặt mình như sắp bốc hoả, vùi người trong chăn vài giây, nghĩ tới quần cũng đã cởi rồi, không còn gì nữa, thế là tự nhấp mông lên xuống.

Vốn dĩ Billkin cũng không mong đợi PP sẽ làm theo lời của mình, khi Billkin thấy cậu nhẹ nhàng lắc mông, tay hắn càng sục nhanh hơn.
"Cậu được chưa...!tớ mỏi rồi."
"PP ngoan, chờ một chút, sắp." PP cố gắng chịu đựng eo mỏi, tiếp tục chịu khó phe phẩy hai cánh mông căng tròn, đến khi thấy phía sau nói "ra rồi" bằng giọng khàn khàn, cậu mới ngừng lại rồi mặc quần vào, quay đầu nhìn màn hình.
Billkin đầu bên kia màn hình đã bắn tinh xong nhưng vẫn nhìn cậu không chớp mắt như con sói chưa được ăn no.
Hai người nỉ non với nhau một hồi mới tắt điện thoại.
PP nằm trong chăn cũng tự chơi mình một lúc, xuất tinh rồi mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
"Billkin...!hưm...!có lẽ kiếp trước cậu là Teddy..." Trước khi ngủ say, PP mơ màng thầm nghĩ..

Vừa vào cửa, PP liền cảm nhận được mông mình đang bị người đó xoa nắn, huých cùi chỏ vào người bên cạnh, "Đừng có sờ!"
Billkin cười, "Được, không sờ nữa, khi nào ngủ thì sờ tiếp, tôi cũng không vội~ dù sao PP cũng sẽ ở đây cả tuần."
PP đỏ mặt không thèm để ý đến đối phương, cầm cặp chạy lên lầu.
Billkin cười cười nhưng không đuổi theo, vào phòng bếp chuẩn bị cơm tối.
Cơm nước rồi dọn dẹp xong xuôi, hai người cùng nhau làm bài tập.
"Cậu đừng nhìn tớ mãi, mau làm bài của cậu đi!" PP đỏ mặt khẽ gằn giọng với Billkin cứ chống má nhìn chằm chằm mình.

Billkin cười cười nghiêng người qua hôn PP, PP ỡm ờ nửa đẩy nửa kéo hoà vào trong nụ hôn.
"Đừng viết nữa~ chúng ta lên giường đi được không~" Billkin dụ dỗ người trong mềm đã mềm nhũn cả người vì cái hôn đó.
Nghĩ đến ngày mai được nghỉ, PP do dự xong vẫn đồng ý, nhưng lên tới giường nhìn thấy Billkin nở nụ cười xấu xa, cậu bắt đầu hối hận, và cũng đã quá muộn rồi.

"A a a...!cậu...!cậu nhẹ thôi...!ưm...!a...!ô...!cậu..." Bị đưa vào tư thế ôm chân đợi chịch, PP run rẩy xin tha.
"Bé ngoan, sao bị đ.ụ biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn như chưa từng thế, hửm?" Billkin nhanh chóng thúc hông, thỉnh thoảng còn chen thêm ngón tay và khe lỗ vốn đã chật hẹp, kích thích đến mức làm người dưới thân khóc thút thít nức nở.
"Đừng khóc, chậc, PP càng khóc, tôi lại càng muốn chịch."
PP rơm rớm nước mắt nhìn nhân vật xấu xa trước mặt, hối hận vô số lần vì trước kia lại tự dưng trêu chọc đối phương.
Không sai, lúc đầu là PP gạ gẫm Billkin trước.
Lần đầu hai người yêu nhau, Billkin vẫn còn là một thiếu niên trong sáng, trong đầu hắn không có đen tối như vậy.
Bình thường hai người cũng chỉ là nắm tay nhau, thỉnh thoảng chạm môi như chuồn chuồn lướt nước.
Sau một khoảng thời gian cứ như vậy, PP không chịu được trước tiên, trong một lần vừa hôn môi xong, cậu giữ chặt Billkin đang lùi ra, trúc trắc học theo cách hôn lưỡi trên mạng.
Môi răng tách ra, mặt hai người đều đỏ bừng.

Kể từ lần đó, hôn môi không còn đơn thuần chỉ là chạm môi, mà là dần trở thành tình dục, Billkin cũng càng ngày càng chủ động đòi hôn.

Đến cuối cùng, hoàn toàn đều là Billkin quấn lấy PP để hôn.
Hôn môi không còn đủ để thoả mãn Billkin, sờ ngực cũng chẳng đã, đến khi lên giường, từng bước một, PP dại dột sập bẫy, bị ăn sạch sành sanh.
"A a a a...!đừng! Đừng! Nhẹ thôi...!chịu...!chịu không nổi..." Lỗ nhỏ đột nhiên bị đâm rút mạnh bạo hơn làm PP thoát ra khỏi ký ức.
"Thế nào, bây giờ kĩ thuật của tôi kém à, sao em dám phân tâm? Chúng ta phải chơi cả đêm rồi."
Đêm khuya, tiếng rên rỉ nức nở phát ra từ căn phòng nào đó, kèm theo tiếng nước ướt át và đan xen tiếng bàn tay tét vào mông.

PP quỳ trên giường, lỗ hậu mút chặt côn th*t, trên mông hằn đầy dấu bàn tay, còn trên lưng chi chít dấu hôn và vết cắn.
"Ư...!đừng...!đừng đánh mà..."
"Vậy PP có cho chịch không?".

||||| Truyện đề cử: Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh |||||
"Cho...!cho..."
"Vậy cho chơi thế nào?"
"Tất...!tất cả..."
"Vậy có cho chơi miệng không?"
"..."
Thấy PP không trả lời, Billkin bật cười, đột nhiên tăng tần suất đâm rút, làm người dưới thân lớn tiếng rên rỉ ê ê a a không ngừng, quanh miệng lỗ cũng sủi bọt trắng.
"Ư hư hư...!cho...!cho chịch...!nhẹ...!nhẹ chút..." PP chống người muốn bò về phía trước, Billkin cố ý dừng lại, buông tay ra rồi nhìn đối phương nhích người lên từng chút một.
Đến khi côn th*t sắp rút hết khỏi lỗ nhỏ thì giữ chặt eo đối phương, kéo ngược trở lại, quy đầu chạm tới sâu bên trong, PP không chịu nổi mà nức nở.

Billkin liên tục thúc hông, xấu xa lắng nghe tiếng nức nở mềm như bông của người dưới thân, lòng bạo ngược càng tăng lên, chịch càng mạnh hơn, ghé vào tai đối phương rồi nói những lời thô tục, buộc đối phương phải tự nói mình dâm đãng.
PP khóc lóc lắc đầu nguầy nguậy, làm sao đi nữa cũng không nói ra được, Billkin lại càng chịch dữ dội hơn.
"Đừng...!a a a...!xin cậu...!không chịu nổi nữa...!hưm..."
Billkin nheo mắt cảm nhận được lỗ nhỏ đang mút chặt lấy dương v*t của mình, hắn đều chỉnh tư thế thân dưới, ngừng vài giây để PP lấy lại bình tĩnh.
"PP, cưng chịu được mà." Nói xong, Billkin lại tiếp tục cuồng dã, mạnh bạo đến mức cho làm giường kêu cót két, PP khóc lóc nghênh đón máy đóng cọc giã vào lỗ nhỏ.
Đến khi Billkin bắn ra, giọng của PP cũng khàn đặc, mê man dại ra như búp bê vải rách nát, Billkin âu yếm hôn PP, dỗ dành cậu đi vào giấc ngủ.
Thấy PP ngủ say, Billkin nhìn trên người PP đầy dấu vết của mình làm ra, lại cương.
"Thôi, sáng mai lại chơi với PP tiếp." Ôm chặt đối phương, Billkin cũng chìm vào mộng đẹp..

Sáng sớm, ánh nắng trời xuyên qua màn cửa khép hờ, len lỏi lên trên giường.
PP vùi đầu trong chăn, nhắm chặt hai mắt, mơ mơ màng màng muốn đẩy Billkin đang dụi dụi phía sau mình ra.
Billkin nói nhỏ dỗ dành bên tai PP, nhẹ nhàng xoa bóp eo cho PP.
"Tôi sẽ đ.ụ cưng nhẹ thôi được không? Cưng cứ ngủ đi, tôi làm rất khẽ, được không PP?"

PP nửa tỉnh nửa mê thật sự không chịu nổi Billkin nài nỉ vô cùng thương bên tai mình, khẽ "hưm" một tiếng xem như đồng ý.
Trong phòng dần có tiếng nước nho nhỏ vang lên.
Billkin nghiêng người ôm PP vào trong lòng, chậm rãi chuyển động hông, cảm nhận côn th*t được lỗ nhỏ mềm mại mút vào, lâu lâu Billkin lại hôn lên bả vai PP.

Người trong lòng vẫn đang mơ mơ màng màng với những lần nhấp hông vô cùng dịu dàng, chỉ là thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ vụn vặt.
Trong lúc thứ đó nghiền ngẫm bên trong lỗ nhỏ đã chạm tới điểm G của PP, kích thích làm cho cơ thể PP thoáng run lên, tiếng rên rỉ khe khẽ ban đầu cũng chợt cao hơn một chút.
Billkin điều chỉnh lại tư thế, thúc vào chỗ đó một cách dịu dàng nhưng dứt khoát, đưa tay lên phía trước sục cậu nhỏ của PP.
PP dần dần tỉnh táo lại dưới sự kích thích của lỗ nhỏ phía sau, rên rỉ muốn gỡ bàn tay đang nghịch dương v*t của mình ra, nhưng Billkin lại không chịu buông tay, thấy PP tỉnh rồi nên càng tăng thêm sức.
Làm tình trong tư thế nằm nghiêng một lúc, cuối cùng Billkin cũng xé bỏ bộ mặt dịu dàng của mình, rút dương v*t cứng ngắc ra, đổi thành quỳ gối trên giường, xoay người cậu đối mặt với mình, rồi bóp đùi đối phương, lại đút vào một lần nữa.
Chỉ là lần này không còn nhẹ nhàng, từng chút một điên cuồng giã vào điểm mẫn cảm của PP.
PP bị từng cơn khoái cảm ập tới kích thích khiến cho cơ thể không ngừng run rẩy, hai tay nắm chặt gối trên đầu.
Cậu cong người muốn trốn khỏi thứ đó theo bản năng, nhưng mỗi lần sắp bỏ chạy thành công thì luôn có một đôi bàn tay ấn eo xuống, để côn th*t có thể tiếp tục đóng đinh trong lỗ nhỏ mềm mại.

Điểm G không ngừng bị ma sát, tiếng rên rỉ của PP dần dần trở thành tiếng nức nở.
"Có phải PP làm bằng nước không~ hửm? Chịch vài cái là lỗ nhỏ ra nước, chịch thêm vài cái nữa là khóc." Billkin dịu dàng trêu ghẹo PP, và đúng như dự đoán, mặt PP càng đỏ hơn.
PP nghiêng mặt sang một bên, kìm nén không phát ra tiếng, để những tiếng rên rỉ len lỏi trong cổ họng.

Billkin thấy thế thì cười nhẹ, giảm tốc độ lại, tay nắm lấy "bé chim" dựng đứng của PP, sau đó tuốt lên xuống, thỉnh thoảng dùng lòng bàn tay xoa nắn quy đầu, không bao lâu sau, tay Billkin đã dính đầy chất nhầy trong suốt từ quy đầu phun ra.
PP bị kích thích từ phía trước lẫn phía sau, cuối cùng không nhịn nổi, lại bị thúc vào điểm G, cậu nhếch miệng, tiếng rên rỉ lập tức vang lên liên tục.
Billkin cũng không trêu đùa, giữ chặt eo PP, nhanh chóng thúc hông, đối mặt với cơ thể run bần bật của PP cũng không mềm lòng, không chỉ vậy, vì tiếng khóc nức nở của PP mà dương v*t lại thô hơn.
Cuối cùng Billkin cũng xuất tinh với tiếng thở dốc xen lẫn tiếng khóc thút thít của PP, Billkin hơi híp mắt cảm nhận sự nóng ấm bên trong lỗ nhỏ một lúc rồi mới rút dương v*t ra, không để ý không ít tinh dịch chảy theo ra ngoài.
Ôm PP vẫn còn nức nở vào trong lòng, Billkin dịu dàng dỗ dành, "Sao PP vẫn khóc? Vừa rồi PP cũng đã bắn tinh rồi mà, hửm?"
"Cậu...!hức...!rõ ràng đã nói làm nhẹ thôi...!sau đó cậu lại...!cậu lại...!hức...!vẫn làm mạnh như vậy...!tớ đã chịu không nổi, cậu vẫn làm tiếp...!hưm..."
"PP ngoan, tôi sai rồi, được không~ lần sau, chắc chắn lần sau tôi sẽ chịch cưng nhẹ hơn, đừng khóc, nha?"
Dỗ dành một lúc, PP mới ngừng khóc, "Vậy...!vậy cậu hứa...!lần sau làm nhẹ thôi...!tớ nói thế nào thì làm thế đó."
"Vâng~ nghe lời PP hết." Billkin nhìn PP một lúc, thấy trên mặt cậu xuất hiện nụ cười trở lại mới đi xuống nhà chuẩn bị bữa sáng.

Lúc đi xuống lầu, Billkin nhớ lại hình ảnh PP bị chơi đến nỗi khóc nức nở, dưới háng lại hơi cộm lên, thế nhưng trước mắt lấp đầy bụng cho PP mới là quan trọng nhất.

Lần sau sẽ chịch nhẹ hơn?
Không thể nào.
Billkin cười xấu xa..

Billkin lạnh lùng từ chối lời tỏ tình của cô gái, vừa xoay người vô tình chạm mắt với PP đang nhìn về phía này, thấy đối phương quay mặt nhìn sang chỗ khác, giả vờ như không để ý, trên gương mặt lạnh tanh của Billkin lập tức trở nên tươi cười.
Chuông vào lớp vang lên, quay về chỗ ngồi, đợi một lúc vẫn không thấy PP dò hỏi gì mình, đành phải chủ động viết giấy nói cho đối phương biết chuyện vừa rồi.

Đưa tờ giấy qua, đợi cả buổi cũng chẳng thấy PP nói gì với mình.

Billkin cứ nghĩ chuyện này đã xong xuôi nên cũng không quá để ý.
Bài giảng lịch sử nhàm chán của giáo viên khiến Billkin càng không chú ý, thế là đặt bút xuống, đưa tay chống cằm, hơi nghiêng đầu nhìn PP nghiêm túc chép bài.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người bên cạnh, PP nghiêng đầu trừng mắt nhìn hắn ý bảo hắn ngoan ngoãn nghe giảng, Billkin cười cười quay đầu lại, nhìn thẳng lên bục giảng, nhưng trong lòng lại có ý đồ xấu.
Giáo viên đã giảng xong nội dung mới của tiết học này, đang bắt đầu giảng lại những nội dung chưa hoàn thành còn sót lại từ tiết trước, biết PP đã hiểu nội dung này rồi, Billkin chuẩn bị giở trò.
Không mất bao lâu để PP cảm nhận được trên đùi mình xuất hiện thêm một bàn tay, mà bàn tay này rất hư hỏng, vuốt tới vuốt lui, thậm chí còn sờ tới đũng quần của cậu mấy lần.
PP đỏ ửng mặt, tóm được bàn tay đang làm loạn, muốn đẩy ra khỏi đùi mình, không ngờ Billkin nhân cơ hội nắm chặt tay PP, để tay cậu lên đùi của hắn.
Bởi vì còn đang trong lớp, PP không dám giằng mạnh, cuối cùng chỉ có thể thuận theo Billkin kéo tay mình về phía hắn.
Billkin mân mê chơi đùa với tay PP một lúc, nhân lúc giáo viên không chú ý, lợi dụng ưu thế ngồi bàn cuối cùng, Billkin tựa lưng vào tường, cúi đầu khuất sau bàn rồi hôn tay PP.

PP đỏ mặt, vốn định rút tay ra nhưng lại do dự nghĩ ngợi, và Billkin cho rằng sự do dự đó là ngầm đồng ý, hành động càng lúc càng táo bạo.
PP thấy Billkin cởi áo khoác đồng phục, choàng qua chân và che đi hai tay đang đan ngón.

PP lấy làm lạ, nhưng rất nhanh sau đó, cậu kinh ngạc trợn to mắt, mặt càng đỏ hơn, nhưng làn da bánh mật vốn có, làm cho bạn bè và giáo viên ở cách xa họ không nhận ra.
PP không nhúc nhích nhìn chằm chằm giáo viên trên bục giảng, nếu bỏ qua đôi mắt dại ra của cậu, nhất định sẽ cho rằng cậu đang chăm chú nghe giảng, không hay biết đầu PP đã nổ tung.
Trong tay cậu có thứ gì đó vừa cứng vừa nóng, còn không biết xấu hổ mà tiết dịch nhờn.


Lúc này có một tay đang giữ tay cậu rồi vuốt ve thứ không biết xấu hổ kia.
Nhờ áo khoác đồng phục che lại, Billkin kéo tay PP thủ d.âm cho mình.

Hai người làm chuyện này ngay trong lớp học khiến cho Billkin vô cùng hưng phấn, côn th*t cũng càng cứng hơn.
Thủ d.âm cho hắn một lúc lâu một cách bị động, thấy Billkin vẫn cương cứng như vậy, PP thừa dịp giáo viên cho phép mọi người thảo luận tự do, cùng với tiếng nói chuyện ồn ào trong phòng học, cậu nói nhỏ, "Cậu...!cậu mau bắn đi...!tớ mỏi tay quá."
Thấy PP xấu hổ nhìn mình, ánh mắt Billkin càng sâu xa, di chuyển tay nhanh hơn, cuối cùng bắn ra sau một tiếng kêu rên khó có thể nghe thấy.
PP muốn rút tay về, nhưng Billkin vẫn giữ chặt, duỗi cả hai tay vào sau áo khoác đồng phục, một tay giữ tay PP, một tay cầm côn th*t, để quy đầu cọ tới cọ lui vào bàn tay PP đến khi tay PP nhớp nháp.

Thấy PP xấu hổ đến mức trán lấm tấm đổ mồ hôi, Billkin mới ngừng trêu đùa cậu, vừa buông tay ra, đối phương đã nhanh chóng rút tay về, lấy khăn giấy lau sạch.
Chuông tan học reo lên, hai người mới dọn dẹp xong.
Giờ ra chơi, PP bị Billkin dẫn đến một góc vắng vẻ trong khuôn viên trường, khi bị hắn đè vào tường để hôn, PP thầm nghĩ tại sao Billkin hay biết được những nơi vắng vẻ gần như không người trong trường.
Sau nụ hôn, PP đã thở không ra hơi, thế mà Billkin còn hơi chà đũng quần của mình vào người cậu, "Cậu...!cậu đừng nghịch nữa...!tối...!tối về nhà rồi làm."
"Vâng~ nghe lời PP hết~"
Lúc này Billkin vẫn chưa biết điều gì sẽ chào đón mình khi về nhà tối nay, nếu biết, hắn tuyệt đối sẽ không bình tĩnh được..

Đến muộn, đánh răng rửa mặt xong, Billkin không chờ nổi nữa mà kéo PP lên giường, vừa định đè người dưới thân để bắt nạt, thì thấy PP đỏ mặt tránh tầm mắt của hắn, nói: "Cậu đừng nhúc nhích...!đêm nay...!tớ làm chủ."
Nghĩ đến việc hiếm khi nào PP mới chủ động, Billkin ngoan ngoãn nghe lời để PP sắp xếp, ngồi dựa lưng vào thành giường, hai mắt bị PP che lại bằng bịt mắt, thị giác chìm trong bóng tối làm cho thính giác của hắn trở nên nhạy bén hơn.
PP di chuyển trên giường phát ra tiếng sột soạt, cùng với phần nệm lún xuống và bàn tay chạm vào chân mình, Billkin đoán PP đang ở giữa tách chân mình ra.
Đôi tay ấy sờ dọc theo đùi đến đũng quần của Billkin, nhẹ nhàng vuốt ve qua lại vài lần, lớp vải mềm mại đã bị phân thân cương cứng đẩy ra thành hình vòng cung.

Theo động tác cởi quần của PP, thân dưới của Billkin hoàn toàn lộ ra trước mắt cậu, đợi vài giây thấy PP vẫn không nhúc nhích, Billkin hơi khom người sờ soạng cơ ngực của PP, xoa vuốt thật mạnh tay, cảm nhận da thịt mềm mại giữa lòng bàn tay và các ngón tay, kiên nhẫn chờ đợi PP.
PP cứ để Billkin nghịch ngực mình một lúc, đỏ mặt nghĩ ngợi rồi âm thầm hạ quyết tâm, gỡ bàn tay đùa bỡn ngực mình ra, cúi người xuống.
Billkin vốn tưởng rằng cùng lắm thì PP chỉ chủ động tự nhún trên người mình, không ngờ bỗng nhiên quy đầu bị thứ gì đó nóng ẩm lướt qua, khi nhận ra đó là thứ gì, hô hấp của Billkin trở nên nặng nề, dương v*t vốn đã cương cứng lại bất giác càng nhổng lên, mắt ngựa còn ứa dịch nhờn.

PP liếm xong lại cảm thấy xấu hổ, vừa nhổm người dậy thì nhớ đến chuyện sáng nay Billkin được tỏ tình, trong lòng hơi chua xót, rồi lại làm liều cúi người xuống.
Cậu nhẹ nhàng ngậm đầu khấc vào trong miệng, nghĩ đến mấy bài hướng dẫn trên mạng, liên tục ấn đầu lưỡi vào mắt ngựa, đến khi bản thân đã quen với dịch nhờn mằn nặm, cậu há miệng ngậm được một nửa, tiếp tục cứ thế nhả ra ngậm vào.
Thứ đó trong miệng càng lúc càng lớn, cằm PP cũng càng ngày càng mỏi, muốn nghỉ một lát cho nên ngừng lại, liếm nước trên côn th*t giống như ăn kẹo mút, sau đó vẫn tiếp tục xoa vuốt bằng tay.
Billkin bắt đầu có hơi không nhịn được nữa, luồn tay qua sau gáy PP, nhẹ nhà vuốt ve xem như cổ vũ, từ từ đẩy hông lên, PP ngoan ngoãn quỳ giữa hai chân Billkin, cố gắng há miệng nương theo cú thúc của hắn.
Nghe tiếng nước phát ra mỗi lần côn th*t ra vào trong miệng cậu, và tiếng rên rỉ vụn vặt vô tình của PP khi bị thứ đó đẩy vào, cuối cùng Billkin không nhịn nổi mà tháo bịt mắt ra.
Nhìn dáng vẻ PP ngoan ngoãn ngậm mút dương v*t của mình, cảm nhận nó được khoang miệng ẩm ướt vây lấy, Billkin không kìm được, cố ý mặc kệ mình xuất tinh sớm hơn bình thường.
Cổ họng bị kích thích bởi vì tinh dịch tràn vào đột ngột, PP chảy nước mắt sống, ngồi thẳng người dậy, tinh dịch không nuốt vào tự chảy ra khoé miệng, cùng chảy dọc xuống cằm với dịch nhờn tiết ra từ quy đầu của Billkin trước đó.
Không đợi hô hấp của bản thân trở lại bình thường, tay PP lại nắm lấy dương v*t của Billkin, sau khi sục lên sục lên vài chục lần, thứ đó lại dựng đứng một lần nữa, PP không tuốt nữa, mà dùng đầu ngón tay nghịch mắt ngựa phía trên.
Đến khi cả hai tay dính đầy dịch nhờn, cậu lại tiếp tục vuốt ve côn th*t một lúc, còn cố tình ấn côn th*t đang nhổng xuống, buông tay ra, côn th*t hưng phấn lại bật lên.
Cứ chơi như thế vài lần, dương v*t cương cứng áp vào bụng dưới của Billkin, PP không khỏi bật cười, Billkin cũng không ngăn cản, sau đó giữ cằm đối phương rồi hôn lên.
PP dần đắm chìm trong nụ hôn với Billkin, tay cũng từ từ buông thằng em của Billkin ra, vòng tay qua vai người kia, mặc cho tay đối phương nhào nặn mông mình.
PP ngoan ngoãn làm theo tư thế nằm bò mà Billkin muốn, cậu chôn mặt trong khuỷu tay của mình, chờ Billkin chơi mình từ phía sau.
Xúc cảm mềm mại khiến cho PP bỗng ngẩng đầu mở to hai mắt, trườn người về phía trước cố gắng thoát ra, nhưng người phía sau đã chuẩn bị sẵn sàng tóm cổ chân PP lại, không cho cậu trốn.
"Không được...!a...!ưm...!không được...!bẩn...!đừng..." Đầu lưỡi mềm mại len vào lỗ nhỏ của PP, bắt chước theo động tác đâm rút, Billkin dùng đầu lưỡi vô tình tìm được điểm mẫn cảm khá nông của PP, hắn không ngừng ấn lưỡi vào chỗ đó.

Thấy PP vẫn vặn vẹo mông muốn chạy trốn, Billkin liền giơ tay vỗ vào cánh mông căng tròn trước mắt, dù vậy, PP vẫn không từ bỏ mà giãy giụa.
"Hưm...!a a a...!không được...!tớ không cần như vậy...!cậu...!ưm...!cậu buông tớ ra..." Dưới sự kích thích của từng cơn khoái cảm ập đến, PP dần trở nên yếu ớt, nghẹn ngào nức nở muốn Billkin ngưng liếm.
Bỏ qua tiếng nức nở của PP, Billkin tập trung dùng đầu lưỡi hầu hạ lỗ nhỏ non mềm, tay cũng không nhàn rỗi, khá khiêu khích vuốt ve dương v*t đang rỉ nước của PP.
Hai bên cùng tấn công, PP nhanh chóng lên đỉnh lần đầu tiên trong đêm nay, lỗ nhỏ co rút kẹp chặt đầu lưỡi của Billkin, chim nhỏ phía trước cũng bắn tinh vào tay Billkin.
Cơ thể mềm nhũn gục xuống giường, PP vẫn chưa lấy lại tinh thần sau khi lên đỉnh, đầu lưỡi trong lỗ nhỏ đã đổi thành gậy th*t, không cho cậu thời gian làm quen với nó, Billkin đã chịch cậu "sấp mặt".
"Đừng...!đừng...!ư hư...!nhanh quá...!đừng...!ưm...!a a a..."
"Sao đêm nay PP lại dâm thế này? Hửm? Về sau cứ dâm như thế này được không?"
Billkin vừa chịch vừa thỉnh thoảng xoa bóp hai phiến mông mềm mịn, trong chốc lát, PP cảm thấy mông mình nóng rát, lỗ hậu lại rất thoải mái.
Hai cảm giác nóng và lạnh trái ngược nhau làm PP đã bị chịch đến mức mê man không biết phải làm sao.


Chỉ biết khóc lóc rên rỉ, không ngờ điều đó càng làm cho Billkin chịch cậu mạnh bạo hơn.
Đến khi đôi mắt của PP gần như sưng lên vì khóc, cuối cùng Billkin cũng xuất tinh, nếu không phải ngày mai còn phải đi học, Billkin thật sự muốn cứ chịch như thế này cho đến rạng sáng.
Ôm PP ấm ức thút thít đi ngủ, Billkin cảm thấy vô cùng thoả mãn chìm vào giấc ngủ.
Nửa đêm, PP bị ác mộng đánh thức, nhìn khuôn mặt say giấc của Billkin trước mắt, sự hoảng loạn trong lòng từ từ bình tĩnh lại, nhất thời không còn cảm giác buồn ngủ, thế nên cậu nương theo ánh trăng ngắm nhìn Billkin một lúc.
Cảnh tượng Billkin bị những người khác cướp đi sẽ không xuất hiện thật chứ? Thế nhưng...!nếu điều đó thật sự xảy ra trong tương lai...!cũng không sao cả.
Có thể ở bên Billkin bấy lâu nay, bản thân cậu đã thoả mãn rồi..

Bầu trời bên ngoài u ám ngột ngạt đến nỗi làm người ta khó thở, những giọt mưa to bằng hạt đậu rơi xuống đất không ngớt, và đó là cảm nhận của mọi người đang vội vã qua lại trên đường.
Khác với bên ngoài, trong căn phòng chưa bật đèn, vừa mờ ảo và ấm áp, tiếng nước nhớp nháp xen lẫn tiếng rên rỉ ướt át không ngừng vang lên.
"Đừng...!sắp muộn rồi...!ưm...!cậu đừng...!đừng mà..." PP khóc không ra nước mắt, đẩy Billkin trên người mình ra.

Khi trời còn chưa sáng đã bị người này đè ra chịch, đến bây giờ đã gần hai tiếng đồng hồ, vậy mà người này còn chưa thoả mãn.
"Ngoan, hôm nay trời mưa mà, không sao đâu." Billkin vừa nói vừa nắc mạnh vào sâu bên trong từng chút một.
"Hư...!tớ không muốn nữa...!cậu đừng thúc..."

Billkin mắt điếc tai ngơ, liên tục thúc vào điểm mẫn cảm của PP, PP bị kích thích vội vã trườn người tới, Billkin vẫn theo sát phía sau, đến khi cậu bị ép vào góc tường, mặc cho PP mềm như bông đẩy mình ra, dưới háng vẫn thúc dương v*t một cách mạnh bạo.
Lúc Billkin xuất tinh, PP cũng đã cạn kiệt sức lực, rũ rượi để đối phương ôm mình vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ.
Sau khi ăn sáng xong, PP mới dần trở lại bình thường, giận dỗi trừng mắt nhìn Billkin, rồi ôm sách vở đi vào phòng đọc sách chuẩn bị bài trước.

Billkin nhận ra sáng nay mình chơi hơi quá, cho nên cả buổi sáng Billkin không quấy rầy PP học bài, thỉnh thoảng chỉ mang cho cậu một dĩa trái cây đã cắt sẵn.
Đến lúc ăn cơm trưa, PP tranh thủ khi Billkin đi vào bếp múc canh, nhanh chóng trả rau xanh mà Billkin vừa gắp cho mình về dĩa rau, sau đó liên tục gắp thịt ăn.
Billkin bưng canh ra, không khỏi dở khóc dở cười khi nhìn thấy dĩa rau trên bàn không vơi mà còn thêm, dĩa thịt thì sắp hết.
PP giỏi mọi thứ, chỉ là về chuyện ăn uống thì lại khiến Billkin rầu thúi ruột: Không ăn gừng hành tỏi, cà rốt cũng không ăn, thịt là chân ái, rau xanh thì hoàn toàn không ăn lấy một miếng, thích ăn đồ mặn và nhiều dầu, không ăn đồ ăn quá thanh đạm, chỉ ăn trứng gà chiên, luộc thì không đụng tới, chỉ ăn đồ nóng, hơi nguội là khỏi ăn luôn,...
Mà đã kén ăn chưa nói, đã vậy còn ăn kiểu đối phó, hai người ở cùng nhau thì may ra, mỗi khi ở một mình, PP chỉ ăn bừa cái gì đó, cũng chẳng quan tâm có tốt hay không.
Thấy đối phương vẫn trả rau vừa mới gắp vào chén về lại dĩa, Billkin hừ lạnh một tiếng, "Em ăn hết rau đi, nghe lời, hầu như mấy ngày nay em không ăn rau rồi."
PP giả vờ không nghe thấy, tiếp tục gắp rau khỏi chén, gắp thịt mà ăn.

Billkin vừa khuyên vừa dỗ mấy lần đều bị PP xem như gió thoảng qua tai, Billkin cũng không tức giận, nói vài câu rồi không khuyên nhủ gì nữa, chỉ là cười tủm tỉm liên tục rót thêm nước vào ly của PP, PP cũng đã quen với việc được Billkin phục vụ cho nên không quá để ý.
Cơm nước rồi dọn dẹp xong xuôi, hai người lên giường ôm nhau ngủ trưa.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, PP cảm giác được Billkin đã cởi quần ngủ của mình, mơ màng lẩm bẩm vài câu bất mãn, thế rồi vẫn để Billkin tiếp tục muốn làm gì thì làm.
côn th*t lại được lỗ nhỏ mút trọn, Billkin nhìn PP vẫn đang cố gắng ngủ lại, không nhịn được cười, cũng không vội giã vào lỗ nhỏ, chỉ chầm chậm thong thả đong đưa.
Từng đợt khoái cảm lan tràn đánh thức PP, vừa tỉnh giấc cho nên còn hơi ngây ngốc, nheo mắt nhìn Billkin.
Thấy đối phương đã dần tỉnh táo, Billkin tăng tần suất nhấp hông, tiếng rên rỉ trong phòng cũng trở nên rõ ràng hơn, tiếng nước lại càng ngày càng dính nhớp.
Không biết hôm nay xảy ra chuyện gì, Billkin không có mạnh bạo như mọi khi, mỗi lần thúc vào đều đè lên điểm mẫn cảm của PP, khoái cảm liên tục ập tới khiến cho PP có cảm giác muốn bắn tinh chỉ trong chốc lát.
Và từ từ, PP cảm thấy có gì đó không bình thường, cùng với cảm giác muốn xuất tinh, còn có ý muốn đi tiểu.
"Ưm...!a ha...!hưm...!đừng...!đừng nắc nữa...!tớ...!ha...!tớ muốn đi vệ sinh..." PP đẩy Billkin ra, giãy giụa muốn đứng dậy thì thấy Billkin nhìn mình với nụ cười xấu xa trên môi, sau đó lại đè cậu xuống, chỉnh lại tư thế rồi điên cuồng giã gậy th*t vào lỗ nhỏ của cậu.
"Đừng...!đừng...!tớ sắp không nín được nữa...!cậu đừng vậy mà...!mau thả tớ ra..." Billkin vẫn làm ngơ, tóm cổ chân PP, giạng ra thành hình chữ M rồi tiếp tục chịch.
Nhận ra được ý đồ của Billkin, PP hoảng sợ mở to hai mắt, vùng vẫy mạnh hơn, "Cậu...!a...!tớ không muốn...!cậu mau thả tớ ra...!cậu...!ha...!cậu có nghe không..."

Khoái cảm và cảm giác muốn đi tiểu cùng kích thích cơ thể, PP càng lúc càng hoảng loạn, nhưng dù cho có giãy giụa cỡ nào cũng không thể thoát được, không biết làm sao nên cậu cứ thế mà khóc oà lên, nức nở xin tha, mấy lời xấu hổ mà ngày thường không dám nói cũng nói ra hết, thế nhưng Billkin vẫn không tha cho cậu.
"Hu hu hu...!xin cậu đó...!đừng vậy nữa...!cậu...!sau này cậu muốn chịch thế nào cũng được...!hức hức...!đừng mà...!tớ không muốn..."
Billkin không quan tâm, vẫn nắc lỗ như trước, PP cảm thấy giãy giụa cũng vô vọng, khóc càng to hơn nữa.
"Bé ngoan, muốn bắn thì bắn đi, đừng nín lại." Billkin cười nói.
PP tức đến mức nghiến răng, nhưng không thể làm tới trong tình hình bây giờ, cố gắng kìm nén cảm giác muốn bắn tinh.
Billkin cũng không thuyết phục nữa, tập trung chịch cậu.

Cuối cùng, dưới từng bước ép sát của Billkin, PP khóc lóc bắn tinh, thậm chí trong đó còn có cả nước tiểu.
Bị chịch đến mức bắn nước tiểu làm PP vô cùng xấu hổ, nghiêng đầu dụi mắt vào cánh tay rồi khóc lóc ầm ĩ, vậy mà Billkin vẫn không mềm lòng, tiếp tục chịch cậu.
Đến khi Billkin bắn tinh, giọng PP cũng đã khàn đặc.
Rút côn th*t ướt đẫm do dịch tràng tiết ra, không mảy may đến côn th*t vẫn còn lưu luyến cọ vào miệng huyệt, Billkin ngồi quỳ ôm PP vào trong lòng, dịu dàng dỗ dành: "Không sao đâu, PP, chỉ là nước tiểu thôi, có gì đâu chứ."
PP im lặng không nói một lời, nghiêng đầu không thèm nhìn Billkin, Billkin đẩy mặt PP qua, ghé tới muốn hôn cũng bị PP né tránh.
Billkin không nói câu nào, cứ lẳng lặng nhìn PP cho đến khi PP không chịu được trước, quay đầu lại nhìn Billkin.


"Vừa nãy cậu thật quá đáng." PP hờn dỗi nói, giọng vẫn hơi ấm ức, "Cậu có chuyện gì sao?".

PP chậm chạp nhận ra Billkin làm vậy là có lý do.
"Sau này cưng có thể ăn uống đầy đủ được không, hửm? Đừng kén ăn nữa, cũng đừng ăn kiểu đối phó, biết chưa? Tôi đã nói với em biết bao nhiêu lần rồi mà em vẫn không chịu làm theo."
Thấy viền mắt PP đỏ hoe, biết mình nói có hơi nặng lời, Billkin bất đắc dĩ thở dài, không nói gì nữa, ôm PP dịu dàng dỗ dành một hồi lâu mới dỗ được.
"Nếu lần sau PP còn không chịu ăn uống đàng hoàng, tôi sẽ bắn nước tiểu vào trong PP, biết không, hửm? Trẻ con không nghe lời thì sẽ bị phạt." Vừa dỗ người ta nguôi giận chưa được bao lâu, Billkin đã thản nhiên nói một câu như vậy.
Thấy PP nhìn mình bằng ánh mắt hoảng sợ, Billkin cười khẽ, "Trêu cưng thôi, đừng sợ, tôi đâu thể làm gì như vậy, đúng không PP? Nói xong rồi cúi người hôn môi PP.
Trong lòng PP biết, cứ từ miệng Billkin nói ra thì 90% là hắn sẽ làm thật, nếu lần sau mình còn không ăn uống đàng hoàng, chắc chắn thật sự sẽ bị bắn nước tiểu.
PP lấy lòng đáp lại cái hôn của Billkin, PP âm thầm tự nhắc nhở bản thân trong lòng, về sau phải ăn uống đàng hoàng, cậu không muốn bị bắn nước tiểu..

Chuông tan học vang lên, ngoài hành lang, PP được một cô gái ngượng ngùng chặn đường, "Bạn...!bạn P, có thể bớt chút thời gian cho mình được không?"
Billkin ở bên cạnh cười như không cười, "Vậy tôi đi trước đây, bạn P."
PP chưa kịp nói gì, Billkin đã xoay người rời đi.

Cô gái ngập ngừng ấp ứng bày tỏ tình cảm của mình với PP, PP ngượng ngùng xua tay từ chối, vội vàng chạy lại lớp học, quay về chỗ ngồi, còn chưa kịp nói gì thì chuông vào lớp đã reo lên.
Tiết này là môn toán mà PP không giỏi cho lắm, thầm nghĩ chờ lát nữa giải thích với Billkin cũng không muộn, thế nên PP tập trung nghe giảng, hoàn toàn không để ý tới mặt Billkin càng ngày càng lạnh.
Đã đến giờ nghỉ trưa, PP vừa định giải thích với Billkin thì bị Billkin cắt ngang, "Đi thôi, ăn cơm trước đã, cũng không phải chuyện gì to tát, chẳng phải chỉ là được tỏ tình thôi sao."
PP im lặng không nói gì thêm.
Trong tiết thể dục buổi chiều, thấy sắc mặt của Billkin vẫn lạnh tanh, nghĩ ngợi rồi kéo Billkin đến một phòng học bỏ hoang.

"Cậu giận à?"
Billkin không trả lời.
"Rốt cuộc cậu làm sao vậy, cậu đừng như vậy mà."
Billkin cười một tiếng, "Tôi không sao."
"Vậy sao lúc nào cậu cũng lạnh lùng thế, còn không phải vì chuyện tớ được tỏ tình hả? Tớ cũng đâu có đồng ý."
Billkin vẫn thờ ơ.
"Rốt cuộc cậu muốn thế nào, hả? Cậu đừng lạnh lùng như vậy mà, Billkin, tớ khó chịu lắm."
"Tôi không thích nhìn em được người khác tỏ tình, tôi ghét những người thích em, em là của tôi, tôi không muốn để cho người khác nhìn ngắm em."
PP nghe vậy cũng không nói gì, im lặng nhìn Billkin, đôi tay buông thõng siết chặt nắm đấm, cuối cùng lại thả ra.

"Đó không phải là những điều mà tớ và cậu có thể quyết định, đúng chứ? Người thích cậu còn nhiều hơn thế nữa, hầu như ngày nào cũng có người đến tỏ tình với cậu, tớ có trách cậu vì lý do này không?"
Billkin không đáp, sự bực tức trên mặt hắn càng rõ rệt hơn, ngay khi PP không chịu nổi áp lực này và chuẩn bị bỏ đi, Billkin bước nhanh tới, đè PP vào tường rồi hôn một cách thô bạo.
PP cảm thấy buồn bực không muốn hôn nên đẩy ngực Billkin ra, lại bị Billkin giữ tay áp vào tường, nụ hôn càng trở nên mãnh liệt.
Yết ớt chịu đựng cái hôn gần như là cắn xé, một giọt nước mắt chảy ra từ khoé mắt của PP, lần nào cũng vậy, rõ ràng bản thân là người đau lòng hơn, và người sợ bị bỏ rơi nhất cũng chính là mình.
Billkin thấy PP ấm ức khóc không thành tiếng, sững sờ cả người, hoảng loạn buông tay giữ người đối phương ra.
"Cậu...!sau này cậu đừng làm như vậy...!được không...!cậu biết rõ trong lòng tớ chỉ có cậu thôi, vậy mà vẫn đối xử với tớ như vậy, tớ rất đau lòng." PP quệt nước mắt không ngừng lăn dài trên má vào mu bàn tay, gần như là đang cầu xin Billkin.
"Đừng khóc, PP, tôi sai rồi, em đừng khóc, sau này tôi sẽ không bao giờ như vậy nữa, xin lỗi em." Hiếm khi Billkin hoảng loạn, luống cuống dỗ dành PP.
Sau chuyện này, Billkin không còn đối xử lạnh nhạt với PP chỉ vì có người đến tỏ tình với cậu, tuy nhiên, những người từng đến tỏ tình với PP đều bị Billkin liệt vào danh sách đen.

Thỉnh thoảng có người muốn thử tỏ tình với PP, nhưng bị ánh mắt đằng đằng sát khí của Billkin làm cho sợ tới mức lùi bước.
Dần dà, bởi vì gương mặt lạnh lùng của Billkin, càng ngày càng ít người đủ can đảm đến tỏ tình với Billkin, Billkin cũng vui vẻ nhàn hạ, chạy quanh quấn lấy PP cả ngày..

Xuân đi thu tới, lá cây xanh rồi lại vàng, đơm hoa kết trái, trong vô thức, hai người đã trải qua kì thi đại học, trúng tuyển vào cùng một trường đại học và học khác chuyên ngành.
Cả hai chuyển ra khỏi kí túc xá vào học kì hai năm nhất, thuê một căn nhà gần trường để sống cùng nhau.
Đến năm thứ hai, Billkin come out với gia đình, sau một thời gian sóng gió, cuối cùng mẹ của Billkin cũng đồng ý cho hai người ở bên nhau.
Sau khi tốt nghiệp đại học, PP trở thành một luật sư, hàng ngày chạy tới chạy lui với biết bao vụ án khác nhau, dù mệt mỏi nhưng hoàn thành xuất sắc.

Còn Billkin thì gia nhập vào ngành tài chính, dựa vào phán đoán chuẩn xác và sự quyết đoán nhanh nhẹn, dần dần trở thành một trong số ít những người ưu tú nhất trong ngành tài chính.
Billkin khá tự do về thời gian trong công việc, đau lòng vì PP làm việc mệt nhọc.


Ngày thường, Billkin chăm lo mọi phương diện trong sinh hoạt của hai người.

PP cũng được Billkin bao bọc, ngoài miệng nói không sao, nhưng Billkin phải chịu đựng chuyện đó rất nhiều, và rồi những điều mà PP xấu hổ đã từng đồng ý khi còn là thiếu niên, dần dần cũng cho phép Billkin làm bất cứ việc gì mà hắn muốn.
"A...!ưm...!a...!anh đừng thúc vào nữa...!hưm...!sướng...!sướng quá..." côn th*t liên tục đẩy trứng rung vào sâu bên trong, PP sướng đến mức toàn thân run lên bần bật, cứ run rẩy nằm quỳ trên giường.
Billkin giữ eo PP, ngừng lại quan sát PP đã thích ứng được rồi mới tiếp tục thúc hông, tiếng "bành bạch" vang lên khi da thịt va chạm vào nhau, PP không nhịn được mà rên rỉ, càng làm cho Billkin chịch mạnh hơn.
Trong lúc đang mây mưa kịch liệt thì đột nhiên Billkin dừng lại, PP bất mãn lắc lắc mông, thấy không được đáp lại, cũng không đợi Billkin tiếp tục chơi mình, tự nhấp mông lên xuống mút côn th*t của hắn.
"Bép" một tiếng, một cái tát vào mông, sau đó cánh mông căng tròn bị người nọ nhào bóp thô bạo, hằn lại mấy vết đỏ, PP thấy Billkin chỉ lo nghịch mông mình, nũng nịu thúc giục: "Đừng...!đừng nghịch nữa...!mau chịch em đi...!chịch em đi mà..."
Billkin nghe vậy vẫn không có hành động gì, đầu ngón tay hờ hững lướt trên sống lưng PP, "Cưng biết anh thích nghe em nói gì mà, em nói đi, PP ngoan."
Người này thật sự...!quá xấu xa - PP âm thầm càu nhàu trong lòng.

Nhưng vẫn nghe lời, nũng nịu nói: "Muốn...!muốn ông xã chịch PP...!PP là bé đĩ của ông xã."
Vừa dứt lời, Billkin liền điên cuồng thúc hông, PP không ngừng bị đẩy về phía trước, lại bị người nọ kéo về, trứng rung sâu bên trong lỗ nhỏ vẫn cứ rung lên thật mạnh, điểm mẫn cảm lại bị côn th*t chèn vào hết lần này đến lần khác.
PP rên rỉ không ngớt miệng, dương v*t giữa hai chân rỉ đầy dịch nhờn, cọ vào ga giường theo từng nhịp đong đưa của cơ thể.
Sau vài tiếng rên rỉ ngân dài, PP bắn ra, quỳ gối trên giường thở hổn hển, Billkin ở phía sau rút dương v*t ra, lấy cả trứng rung ra ngoài.
Miệng lỗ bị chơi liên tục vẫn chưa thể khép lại được, Billkin cười cười đưa tay mơn trớn, "Sao PP bị chịch nhiều lần như thế mà cái lỗ này vẫn không bị chơi nát, hửm?"

PP xoay đầu nhìn Billkin, lười biếng cười nói: "Vậy thì anh chơi nát nó đi, được không?" Nụ cười của PP như yêu tinh đang quyến rũ người khác.
Tim Billkin hẫng một nhịp, sau khi lấy lại tinh thần, lật người cậu lại, trước ánh mắt tươi cười của PP, lại đút vào.
Tiếng nước vang vọng trong căn phòng đến tận khuya mới dừng lại.
PP hơi nheo mắt nhìn chằm chằm Billkin, mềm như bông tựa lưng vào bồn tắm, ngoan ngoãn để Billkin tắm rửa cho mình.
Dưới ánh đèn vàng dịu, khuôn mặt Billkin vẫn đẹp trai như thời thiếu niên, sự ngây ngô của thiếu niên và liều lĩnh khi mới trưởng thành đã phai nhạt, Billkin của hiện tại, giống như bình rượu ngâm lâu năm, làm người ta càng uống càng say.
"Em yêu anh." PP đột nhiên nói.
Billkin nghe vậy thì cười tít mắt, "Anh cũng yêu em." Vừa nói vừa cúi người hôn PP.
Ngày qua ngày, cả hai đều đã trở thành người thành công trong sự nghiệp của bản thân, dường như cuộc sống cứ trôi chảy như vậy, PP cảm thấy cứ như hiện tại đã quá hạnh phúc, cậu không muốn đòi hỏi thêm nữa.
Một buổi sáng nọ, PP duỗi người thức dậy, thì đã thấy Billkin ăn mặc chỉn chu nghiêm túc đứng trước giường, "Sao vậy anh?"
Billkin mỉm cười nhìn PP, từ từ quỳ một chân xuống sàn.
"PP, em có bằng lòng kết hôn với anh không? Tất cả những gì anh có, bao gồm cả anh đều thuộc về em."

Hốc mắt dần ươn ướt, PP mỉm cười, trả lời một cách rất chắc chắn: "Em đồng ý."
Thuở niên thiếu anh đã từng rất nổi bật, tình cờ em được đến bên anh, em yêu anh thật cẩn thận, sợ bị anh bỏ rơi, cảm ơn anh đã từng bước dắt ra em khỏi bóng tối mặc cảm.

Nói với em rằng em đáng được yêu, nói với em luôn có người ở bên cạnh mình và nói "anh là của em".
Cảm ơn anh đã cho em biết tình yêu là gì.
Quãng đời còn lại, chúng ta sẽ sánh bước bên nhau.
HOÀN..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro