18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

# [Hiện đại] 365 Ngày Hôn Nhân (Khóa trụ tim em) - Guai Wu Nội quy chuyên mục List truyện ngôn tình sưu tầm hoàn. List truyện Việt Nam hoàn. Click vào. Đồng phục cùng áo cưới - Lục Dược Cần phụ làm mục lục truyện! Tuyển editor! Beta-er! Designer! Chuyển đến trang 1 ... 81, 82, 83, 84, 85, 86, 87 ... 100 Gởi bài trả lời Yến My Re: [Hiện Đại] 365 Ngày Hôn Nhân (Khóa trụ tim em) - Guai Wu 05.12.2013, 20:02 Chương 334: Chuyện bên trong bên ngoài Dịch: Benbobinhyen     Hai người triền miên xong mới phát hiện trong bụng trống trơn.     Lôi Tuấn Vũ lười biếng như một vương tử, hưởng thụ Lãnh Tử Tình mặc quần áo cho hắn.     Lãnh Tử Tình nhìn nhìn đồng hồ, bất tri bất giác đã hơn một tiếng trôi qua. Ngoài cửa lại chẳng hề có động tĩnh gì.     Lãnh Tử Tình có chút chột dạ nói: "Có phải đã sớm qua giờ ăn rồi không?".     "Đi, đi ăn cơm thôi! Chẳng phải em đã đói bụng từ lâu rồi sao?". Lôi Tuấn Vũ cười dắt tay cô, chờ cô dẫn đường.     Lãnh Tử Tình thật muốn trèo cửa sổ trốn đi, bất đắc dĩ phải dắt tay Lôi Tuấn Vũ đi ra ngoài.     "Ồ, Tuấn Vũ à, muốn ăn cơm không? Mẹ đi hâm nóng cho con một chút". Tiêu Duệ vừa nhìn thấy Lôi Tuấn Vũ và Lãnh Tử Tình cùng nhau ra khỏi phòng ngủ, vội vàng cười nghênh đón.     "Để tôi đi cho". Lôi Đình sớm đã nhanh như chớp chạy vào phòng bếp.     "Ba mẹ ăn rồi sao?". Lôi Tuấn Vũ cười hỏi.     "Phải, ba mẹ vợ con đã về lâu rồi, mẹ và ba con cũng không đợi các con. Vậy đi, lát nữa đồ ăn hâm nóng xong, các con cứ ăn đi, mẹ và ba con ra ngoài đi dạo một chút". Tiêu Duệ cười hớn hở, liên tục nhìn Lãnh Tử Tình, đến mức cô đỏ bừng cả mặt.     "Mẹ, không cần phiền ba đâu, chúng con ăn luôn cũng được".     "Như vậy sao được!". Tiêu Duệ kéo tay Lãnh Tử Tình, ba người cùng ngồi xuống.     "Tử... Hàn tiểu thư này, cám ơn con đã chăm sóc Tuấn Vũ, có gì cần cứ nói nha". Tiêu Duệ vỗ vỗ vai Lãnh Tử Tình, cảm kích nói.     "Con biết rồi". Lãnh Tử Tình nắm lấy tay Tiêu Duệ, xoa lên mặt.     "Mẹ, mẹ cảm thấy Hàn tiểu thư làm con dâu mẹ thế nào?". Lôi Tuấn Vũ bất ngờ nói.     Lãnh Tử Tình cả kinh, nhéo mạnh vào tay hắn, để hắn lý trí một chút.     "Á? Hàn tiểu thư... cái này... sao đột nhiên lại hỏi như vậy?". Tiêu Duệ nhìn Lãnh Tử Tình liên tục nháy mắt, cũng không biết phải trả lời như thế nào.     "Con và Hàn tiểu thư gặp tiếng sét ái tình. Con muốn lấy cô ấy". Lôi Tuấn Vũ nắm chặt tay Lãnh Tử Tình, không cho cô rời đi.     "Anh! Bác đừng nghe anh ấy nói bậy! Anh điên rồi! Anh thậm chí còn chưa nhìn thấy tôi!". Lãnh Tử Tình ghé sát vào Lôi Tuấn Vũ, thấp giọng nói.     "Mẹ, nếu có thể con muốn mau chóng lấy cô ấy. Chồng cô ấy đã qua đời, con cô ấy con có thể nuôi. Mẹ thấy thế nào?". Lôi Tuấn Vũ ăn nói đâu ra đấy, hoàn toàn không cho Lãnh Tử Tình cơ hội cãi lại.     "Việc này...". Không để ý đến Lãnh Tử Tình đang nháy mắt ra hiệu, Tiêu Duệ nói, "Mẹ thấy được!".     "Bác... bác gái, bác...".     "Hàn tiểu thư, con không cần lo lắng. Mắt của Tuấn Vũ, chúng ta sẽ tìm cách chữa khỏi cho nó. Hai con đã...".     "Bác gái!". Lãnh Tử Tình không khỏi nhíu mày. Cô không thể ngờ Lôi Tuấn Vũ sẽ nói như vậy, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý.     "Được được được, mẹ không nói nữa! Chuyện của bọn trẻ các con, các con tự quyết định! Ha ha". Tiêu Duệ cười đến không khép được miệng, mặc kệ là Lãnh Tử Tình hay là Hàn tiểu thư, dù sao đều là con dâu của bà!     Tiêu Duệ chạy vào phòng bếp, phỏng chừng là muốn nói tin tốt này cho Lôi Đình.     Lãnh Tử Tình liền nhéo mạnh vào cánh tay Lôi Tuấn Vũ: "Anh nói linh tinh cái gì đó?! Kết hôn cái gì?! Ai muốn gả cho anh?".     "Chúng ta đã có quan hệ này rồi, không kết hôn có thích hợp không? Anh thực ra là người rất bảo thủ!". Lôi Tuấn Vũ nghiêm túc nói.     Lãnh Tử Tình thiếu chút ói ra. Mệt hắn nói ra được!     "Anh! Lôi Tuấn Vũ, anh đừng có khinh người quá đáng!". Lãnh Tử Tình ra sức giãy khỏi tay hắn, lại bị hắn giữ chặt lại.     "Sao vậy? Em cảm thấy anh không xứng với em?". Lôi Tuấn Vũ lưu manh hết mức.     "Việc này không phải là vấn đề xứng hay không xứng!". Lãnh Tử Tình thẳng thắn nói, "Tôi bây giờ còn chưa có dự định tái hôn!".     "Em lo sau khi mắt anh hồi phục, sẽ vứt bỏ em?".     "Được rồi được rồi, chúng ta đừng nhắc đến vấn đề này nữa, có được không?! Nếu anh còn nhắc đến chuyện này, bây giờ tôi sẽ rời đi!". Lãnh Tử Tình thật sự là không biết phải làm thế nào. Bọn họ vốn dĩ chính là vợ chồng, lại còn muốn tái hôn, như vậy là thế nào với thế nào đây!     Cho đến khi hai người về đến nhà Lôi Tuấn Vũ, mặt Lãnh Tử Tình vẫn lạnh lùng như cũ.     Máy móc nắm tay hắn, dẫn hắn đi nơi hắn cần đi, lời nói dặn dò đều không một chút độ ấm.     Lôi Tuấn Vũ biết cô đang giận.     Tắm rửa xong, Lãnh Tử Tình đưa hắn vào phòng ngủ, sau đó liền đi.     "Hàn tiểu thư, em cảm thấy với quan hệ của chúng ta, cần phải xa cách như vậy sao?". Lôi Tuấn Vũ giữ cô lại.     Lãnh Tử Tình không khỏi đảo trắng mắt, dù sao hắn cũng không nhìn thấy. "Lôi tiên sinh...".     "Gọi anh là Tuấn Vũ!".     "Tuấn Vũ, anh có thể để tôi yên tĩnh một chút không. Sự nhiệt tình của anh, tôi thật sự không nhận nổi. Tôi chỉ là một hộ lý chăm sóc đặc biệt, anh cần, tôi sẽ xuất hiện. Nhưng xin anh đừng có những hành động không thức thời đó nữa! Tôi chỉ muốn làm tròn bổn phận của tôi!". Lãnh Tử Tình quả thực là kiệt sức. Cô cần yên tĩnh một mình suy nghĩ thật kỹ.     Lôi Tuấn Vũ nhíu mày, hắn biết mâu thuẫn nội tâm của Lãnh Tử Tình lúc này, nhưng hắn không muốn để cô một mình suy nghĩ linh tinh. Vì thế nói: "Tối nay em chỉ có thể ngủ ở đây! Anh đã quen có em rồi, không có em anh không ngủ được!".     Buồn nôn! Lãnh Tử Tình kinh ngạc trừng mắt nhìn người đàn ông nói lời đường mật này, hận không thể dùng băng dính dán miệng hắn lại! Hắn đều quyến rũ phụ nữ như vậy sao? Thật là đủ ác liệt!     "Lôi Tuấn Vũ! Thiên hạ không có bữa cơm trưa nào miễn phí! Tôi không phải là ai đó của anh, không có nghĩa vụ làm những chuyện đó! Anh mau ngủ đi! Thứ lỗi không thể ở lại!". Lãnh Tử Tình gạt tay hắn ra, nổi giận đùng đùng đi ra khỏi phòng, đóng sầm cửa lại!     Đứng trước cửa phòng Lôi Tuấn Vũ, Lãnh Tử Tình vẫn còn hận không thể đạp vào cửa một cái. Thật đúng là con sói háo sắc!     Lôi Tuấn Vũ một mình ngồi dựa trên giường, khóe miệng khẽ cong lên. Bà xã yêu quý, đang nghĩ gì vậy? Thấy thái độ vui sướng của mẹ, hắn càng thấy vui vẻ trong lòng!     Đêm dài lắm mộng, hắn phải hành động ngay. Lôi Tuấn Vũ lấy di động ra, ấn ngay số một.     Lãnh Tử Tình vừa định nằm xuống, di động liền vang lên, cô vừa nhìn hóa ra là Lôi Tuấn Vũ. Làm cái trò gì đây! Ở gần như vậy còn gọi điện thoại?! Hắn thật là không ít chiêu trò!     "Alo? Chuyện gì?". Lãnh Tử Tình nói lạnh như băng.     "Anh muốn uống nước!". Lôi Tuấn Vũ yêu cầu rất chính đáng.     "Nhịn đi!". Lãnh Tử Tình tức giận nói.     "... Vậy anh tự đi rót!". Lôi Tuấn Vũ lập tức liền tắt di động.     Nụ cười xấu xa nở trên khóe miệng. Đếm thầm trong lòng một hai ba. Thế là, liền nghe thấy tiếng bước chân của Lãnh Tử Tình.     Mở cửa lạnh lùng nói: "Tôi đi rót nước cho anh!".     Lãnh Tử Tình mang ly nước trở lại. Kéo tay hắn đưa ly nước cho hắn, sau đó hai tay cho vào trong áo ngủ, chờ hắn uống xong.     Lôi Tuấn Vũ chậm rãi uống một ngụm, sau đó đặt ở tủ đầu giường.     Trời ạ! Lãnh Tử Tình quả thực hết cách! Hắn lại chỉ uống có một ngụm!     "Không có việc gì, tôi sang bên kia ngủ đây!".     "Ừm". Phá lệ, Lôi Tuấn Vũ lại không có ý định ngăn cản.     Lãnh Tử Tình hồ nghi quay đầu nhìn nhìn hắn, vội vàng mở cửa đi ra.     "Đàn ông thối!".     Trở lại phòng, vừa định nằm xuống, di động lại vang lên! Vừa nhìn, vẫn là Lôi Tuấn Vũ! Gửi thanks Yến My Re: [Hiện Đại] 365 Ngày Hôn Nhân (Khóa trụ tim em) - Guai Wu 05.12.2013, 20:03 Chương 335: Buổi tối Dịch: Benbobinhyen     Lãnh Tử Tình hồ nghi quay đầu nhìn nhìn hắn, vội vàng mở cửa đi ra.     "Đàn ông thối!".     Trở lại phòng, vừa định nằm xuống, di động lại vang lên! Vừa nhìn, vẫn là Lôi Tuấn Vũ!     Rốt cuộc hắn muốn làm gì?! Lãnh Tử Tình không khỏi đảo tròn mắt, cô đợi hết hồi chuông thứ tám, mới nghe máy: "Làm gì?!".     "Thay ga giường!". Ngữ khí đối phương thật vô tội.     "Hôm qua tôi mới thay rồi!". Tiếng nghiến răng hẳn là có thể nghe thấy.     "Anh có bệnh ưa sạch sẽ!".     "Anh... Lôi Tuấn Vũ, có phải anh cố ý không hả?!". Lãnh Tử Tình nghiến răng nghiến lợi nói. Cô đương nhiên biết hắn có bệnh ưa sạch sẽ! Nhưng mà... Được rồi, kỳ thật khi sống chung cô phát hiện, hắn dường như mỗi ngày đều phải thay ga giường! Đây là cái bệnh ưa sạch sẽ gì chứ?! Cô thấy đúng là bệnh hoạn!     "Hàn tiểu thư, anh chẳng qua chỉ yêu cầu em làm những việc trong bổn phận của em. Em đang giận sao?". Khẩu khí Lôi Tuấn Vũ vô tội đến mức khiến người ta chào thua.     "..."..     ¥%%@#@#@! Lãnh tử tình thật muốn mắng chửi người!     Có nên mặc kệ hắn không?! Lãnh Tử Tình trừng mắt nhìn di dộng suy nghĩ hồi lâu, vẫn tức giận đi ra ngoài. Dù sao hắn cũng không nhìn thấy, mình sao có thể hành động theo cảm tính chứ?!     Tâm tình Lôi Tuấn Vũ lúc này thật tốt, hắn chắc chắn Lãnh Tử Tình sẽ xuất hiện, bởi vì sự thiện lương của cô hắn hiểu rất rõ.     Lãnh Tử Tình gõ cửa, sau đó đi vào, lạnh lùng nhìn người đàn ông đang ngồi dựa trên giường, nghiến răng nghiến lợi nói: "Muốn màu gì?!".     Lời vừa ra khỏi miệng, cô lập tức im bặt. Sao có thể hỏi một câu ngu ngốc như vậy, sau khi nhìn thấy bộ mặt cứng ngắc của hắn, cô vội cúi đầu tiến vào tủ quần áo, tìm kiếm ga giường.     "Em thích màu gì?". Lôi Tuấn Vũ đột nhiên hỏi.     Lãnh Tử Tình nghiến răng, cô thích màu gì liên quan gì đến hắn?! "Màu hồng cánh sen".     "Vậy thì lấy màu hồng cánh sen!". Lôi Tuấn Vũ thản nhiên nói.     "Màu hồng cánh sen ở cách vách, anh cũng muốn?". Lãnh Tử Tình tức giận nói.     "Ha ha, dù sao anh cũng không nhìn thấy, sao em không tùy tiện thay một cái?". Lôi Tuấn Vũ hỏi.     "Lôi tiên sinh, đã muộn thế này, tôi không nhàn rỗi chơi đùa với anh. Màu hoa hồng thế nào?". Lãnh Tử Tình lạnh mặt, nhìn Lôi Tuấn Vũ đã đứng dậy, dáng vẻ thật sự muốn thay ga giường. Trong lòng không khỏi mắng thầm, màu hoa hồng được rồi, vừa hợp với tính tình của anh!     "OK! Anh chỉ là không quen ngủ trên một cái ga giường quá lâu!".     Hừ! Quá lâu sao? Mới chỉ có một ngày! Thật đúng là kiếm cớ cho mình!     Nhanh nhẹn thay ga giường. Lãnh Tử Tình lẳng lặng nhìn hắn, hắn lại không hề có hành động gì quá đáng. Chuyện lạ! Hắn gọi cô qua đây như vậy, chẳng lẽ chỉ vì muốn thay ga giường?!     "Được rồi, nghỉ ngơi đi!". Hồ nghi nhìn hắn, chậm rãi đi ra ngoài. Hắn lại không hề giữ mình lại! Lãnh Tử Tình không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cũng không biết thanh âm trong đáy lòng kia là mất mát hay là cái gì! Mặc kệ đi! Quay về ngủ! Thần thần bí bí, không biết muốn giở trò gì!     Lần này nằm xuống, Lãnh Tử Tình vậy mà lại không ngủ được. Nhìn điện thoại im lìm, đã mười phút không có động tĩnh gì.     Hắn đã ngủ chưa? Trừng mắt nhìn cánh cửa đi thông sang phòng hắn, Lãnh Tử Tình rất tò mò. Thật muốn chạy qua nhìn xem, lại cảm thấy ý nghĩ của mình quá vớ vẩn. Hắn không tìm cô, cô không phải là nên lấy làm mừng sao?!     Cầm lấy di động, không khỏi nhàm chán nghịch ngợm.     Mắt hắn có hy vọng không? Lãnh Tử Tình nghĩ đến hình ảnh lúc ban ngày hai người ở bờ biển. Hắn đối với mình lúc này rất đặc biệt, chẳng lẽ hắn đã yêu thân phận này của cô rồi sao? Không khỏi có chút không được tự nhiên! Trong lòng hình như là ghen tuông!     Hắn đối với "Lãnh Tử Tình đang ở nước Mỹ" xa xôi còn nói như vậy, lại làm những chuyện kia với mình bây giờ, hắn rốt cuộc đang nghĩ gì? Chẳng lẽ bởi vì mắt không nhìn thấy nên muốn tìm kiếm một chút an ủi sao?! Thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.     Ngày mai nhất định phải gọi điện thoại cho chuyên gia, hỏi thăm tình hình chữa trị mắt của hắn một chút. Không thể cứ để yên như thế này được!     Lật xem danh bạ điện thoại, Lãnh Tử Tình bất giác nhìn đến số máy của Hoa Bá, khóe miệng không khỏi cong lên.     Anh ấy đang làm gì? Đã quay về hay chưa? Anh ấy và Ada, bây giờ có ổn không?     Ngón tay không khỏi run lên, lại bấm gọi!     Lãnh Tử Tình ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã hơn mười giờ rồi! Chết thật! Sao mình lại vô ý như vậy, vội vàng nhân lúc không có tiếng chuông liền dập máy! Trong lòng lại bắt đầu căng thẳng! Cô thật đúng là không khác gì một kẻ ngốc! Sao lại bất lịch sự như vậy!     Quả nhiên, đúng như cô lo lắng. Hoa Bá gọi điện thoại tới. Di động trong tay không ngừng rung lên, Lãnh Tử Tình khẽ than, chính là như vậy, khiến người ta cảm động muốn khóc!     "Alo?".     "Có việc?". Giọng của Hoa Bá, rất dịu dàng.     "Ồ, xin lỗi, không có việc gì... Muộn như thế này, em vừa bấm nhầm số...". Lãnh Tử Tình hận không thể cắn đứt lưỡi mình! Thật là... Bảo cô phải giải thích thật là quá phức tạp.     "...".     Đối phương không nói gì, Lãnh Tử Tình có chút xấu hổ nói: "Ừm, dạo này khỏe không?".     "... Còn em? Mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ?". Hoa Bá không trả lời thẳng, mà có vẻ quan tâm đến tình hình của cô hơn.     "Vâng, vẫn khỏe. Anh đã phải quay về chưa?". Lãnh Tử Tình có chút chột dạ hỏi. Cô không muốn để Hoa Bá cho rằng cô quan tâm, hơn nữa quan hệ hiện giờ của cô và Lôi Tuấn Vũ, vẫn còn đang dây dưa không rõ ràng!     "Tạm thời còn phải ở lại một thời gian nữa. Đúng rồi, anh đã đến tòa soạn rồi!". Hoa Bá cố ý chuyển đề tài.     "Ồ? Mọi người vẫn khỏe cả chứ?". Lãnh Tử Tình đột nhiên trở nên phấn chấn.     Hoa Bá ở đầu dây bên kia cười nhạo một hồi: "Em cũng rất tò mò nhỉ? Hôm nào chúng ta cùng nhau tụ tập, mọi người đều rất nhớ em!".     "Thật hay giả vậy? Nhớ anh thì có, em mới đến có mấy ngày?!". Lãnh Tử Tình ngồi dậy, vẻ mặt tươi cười, "Chu Đồng khỏe chứ, còn Khương Dịch San nữa? Đúng rồi, Kiều Tử Minh vẫn kém như vậy sao? Lí Bân thế nào rồi? Vẫn phụ trách ngôn tình chứ?"     Hoa Bá không khỏi cười ha hả: "Em hỏi một hơi nhiều như vậy, muốn anh trả lời thế nào đây?!".     "Em nhất thời kích động thôi! Đã ba năm không có tin tức của bọn họ rồi! Nói về Chu Đồng trước đi! Thế nào rồi? Cô ấy vẫn tốt cả chứ?".     "Ừ, rất tốt! So với anh còn giỏi hơn nhiều!". Hoa Bá tán thưởng tự đáy lòng, người phụ nữ này trời sinh đã biết làm ăn! Vô cùng giỏi giang!     "Có phải cô ấy đối với anh vẫn...". Tiếng cười mờ ám khiến người ta nghe xong có chút không chống đỡ được.     "Đừng nói lung tung! Tổng biên tập Chu Đồng là người đã kết hôn rồi, em đừng có bày đặt chuyện linh tinh nha! Hiện giờ người ta là đại gia rồi đó! Ha ha, có điều có một tin thật sự khiến người ta kinh hỉ!". Hoa Bá chợt tỏ ra thần bí.     "Cái gì? Anh mau nói đi!". Lãnh Tử Tình không khỏi giận dỗi, anh ấy khi nào thì học được cách thả mồi như vậy chứ?     Đang nói chuyện say sưa! Đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy trước mặt lù lù xuất hiện một người đàn ông, dọa Lãnh Tử Tình sợ tới mức "Á" một tiếng thét lên kinh hãi, di động rơi xuống giường... Gửi thanks Yến My Re: [Hiện Đại] 365 Ngày Hôn Nhân (Khóa trụ tim em) - Guai Wu 05.12.2013, 20:05
Xem thêm: https://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=314355

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#365