𝟝𝟙

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thở ra một hơi dài, Renjun lẩm bẩm: “Cũng phải thôi, dù cậu có đi đến đó ngay bây giờ thì Hye Won người ta cũng chưa chắc ở nhà đâu! Nếu tôi là Park Jisung thì nhất định phải mời Hye Won ăn cơm tối mới được. Bây giờ bọn họ nói không chừng đã đi ăn lẩu, đi ăn thịt nướng rồi ý chứ.”

“Renjun này, tôi phát hiện cậu dạo này càng ngày càng giống bà tám đấy nhé!” Jaemin đi đến trước mặt Renjun, tỉ mỉ ngắm nghía mặt hắn, lắc lắc đầu nói: “Có phải mấy hôm nay không có đàn bà, bí đến mức phát khùng rồi không?”

“Cuốn xéo đi!” Huang Renjun bị mỉa mai tức đến nỗi phùng mang trợn má.

Jaemin rốt cuộc đã lật ngược được tình thế, lần này đã làm Renjun bị đả kích rồi.

Ra đến cửa, Na Jaemin đi thẳng đến nhà mới của Hye Won. Quỷ mới biết tại sao anh tới đây. Nếu như Renjun nói, đích thực là anh muốn tới xem cô nàng đó có phải là đã nghe theo lời anh, từ chối không cho bất cứ người ngoài nào bước chân vào cái nhà này không.

Mở cửa, Na Jaemin đứng ngoài giỏng tai nghe ngóng, bên trong không có động tĩnh gì. Anh ngó qua một lượt phòng bếp, phòng ngủ, không có bóng dáng người nào. Sự phẫn nộ lập tức bốc thẳng lên đầu! Người phụ nữ này!!! Quả nhiên là đã đi ăn tối với Jisung rồi! Bộ dáng đau đớn không chịu đựng nổi của cô ta đêm qua lẽ nào là giả vờ?!

Bên ngoài rõ ràng là tuyết đang rơi nhẹ, trời lạnh đến đóng băng rồi, mà cô ta sức khoẻ kém vậy, còn có lòng dạ đi chơi nữa kia à? Thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!

Jaemin cáu kỉnh đóng sầm cửa lại bỏ đi. Thà thương xót một con mèo còn hơn thương xót cô ta!

Hye Won đang ở trong phòng tắm đột nhiên nghe thấy tiếng động vang lên, giật mình sợ run. Có chuyện gì vậy? Tiếng động gì vậy? Cô vội quấn khăn tắm chạy ra ngoài. Vòng một vòng quanh phòng khách không thấy có người nào, vội chạy ra ban công, vừa vặn nhìn thấy xe của Jaemin lăn bánh, để lại hai vệt bánh xe rất nhanh bị tuyết bao phủ.

Ủa? Na Jaemin đến đây à? Sao lại không nói một câu nào đã đi rồi? Thật là khó hiểu mà!

Tim đang đập thình thịch rốt cuộc cũng thở phào ra được, Hye Won nhún nhún vai, thật sự là không hiểu nổi hắn.

Na Jaemin mặt mũi cau có xám xịt về nhà, định kéo Renjun đi ăn lẩu, vừa bước vào nhà liền ngửi thấy mùi của đàn bà, mà không chỉ một người.

Tên gia hoả này cừ thật, động tác thật mau lẹ! Vừa nói hắn thiếu đàn bà, hắn lập tức gọi tới rồi!

Đi đến phòng Renjun, liền nghe thấy giọng nói gợi cảm của hắn, giống tiếng má mì đang tuyển gái đẹp vậy: “Mấy em đây đều là đầu bảng à?”

“Đương nhiên rồi!” Một trong số các cô gái đó nũng nịu đáp. Những cô khác cười lẳng lơ.

Na Jaemin nghe thấy có ít nhất giọng của 4 cô gái trong phòng.

Anh đẩy mạnh cửa ra, không khỏi nhướn mắt lên. Khốn kiếp! Hắn biến nhà anh thành kĩ viện rồi chắc?

Rốt cuộc có đến 6 cô, cao ráo, mĩ miều, gợi cảm, ăn mặc mát mẻ, có một cô còn không mặc áo, không biết tên gia hoả này định làm thí nghiệm gì đây?

Vào đúng giây phút anh đẩy cửa bước vào, dường như anh nhìn thấy vài cặp mắt ngạc nhiên. Mấy cô gái loã lồ kia cũng không tỏ vẻ xấu hổ gì khi thấy anh bước vào.

Huang Renjun cởi trần nằm trên giường, cười vô tội nhìn anh: “Ô, kim chủ của chúng ta đã trở lại! Các em gái, hôm nay nếu các em hầu hạ anh trai này thật vui vẻ, thì từ rày các em hưởng không hết vinh hoa phú quý đâu!”

“A!” Mấy cô gái cười càng thêm mị hoặc, nhìn dính lấy Jaemin.

Hai cô ở gần anh nhất thì áp sát anh, dựa vào người anh, tựa hồ muốn trực tiếp trèo lên người anh...

“Injunie, cậu đùa đủ chưa?” Jaemin nghiến răng nói. Anh đang tức đầy một bụng không có chỗ nào để trút giận đây!

Renjun vừa nhìn đã thấy sắc mặt hắn không ổn rồi, chắc lại xảy ra chuyện gì đây! Hắn liền xuống giường, ngoắc Jaemin ra cửa, nhỏ giọng thì thầm: “Tôi làm thế này không phải là vì tốt cho cậu hay sao? Cậu chẳng phải nhắc tôi tìm gái còn gì? Tôi tìm gái còn nhớ đến cậu đây này! 6 em, chọn ra 1 em. Xem sắc mặt của cậu kìa, cứ kêu là tôi nhịn bí quá đi, tôi thấy cậu mới là người phải phát tiết thì có!”

“Sạch sẽ không?” Jaemin châm một điếu thuốc, nói giống như đang bàn luận về một món ăn vậy. Anh rất ít khi tìm nữ nhân kiểu này, trước giờ đều là phụ nữ tới tìm anh. Giống như lần trước cô gái kia vừa đi khỏi, thì chẳng bao lâu lại có cô khác chen vào.

Về phần tại sao nhiều ngày nay không có ai tới tìm anh, có lẽ là vì mọi người đều chưa tiêu hoá nổi sự thực là anh đã kết hôn!

Bây giờ lại muốn anh đi tìm gái giống như tuyển kĩ nữ vậy, anh thật không quen!

“Yên tâm đi! Đều là người mẫu cả đấy!” Renjun cười ái muội. Jaemin nên hiểu hắn chút, hắn bình thường vô vị, đều tìm người mẫu giải khuây. Mà trong số đàn bà của hắn, có vài người mẫu chỉ thuộc về một mình hắn mà thôi!

Không phải do hắn bá đạo, mà vì những nữ nhân kia tự nguyện.

Lần này Renjun không tiết lộ chuyện mình về nước ra bên ngoài, nếu lộ ra, thì mấy vị hồng nhan kia của Renjun sẽ không bỏ qua cho hắn.

Nhả ra một ngụm khói thuốc, Jaemin đi lên gác, quẳng lại một câu: “Đưa một em lên, những em cậu không dùng đến thì cho về đi! Đừng biến nhà tôi thành ổ gà nữa!”

“Ok!” Renjun bật ngón cái, trở vào trong phòng, chọn một cô ngực to nhất lên trên gác, còn mình lại giữ lại một cô ngực nhỏ nhất. Hắn không muốn giống với Na Jaemin. Đồng thời với việc khinh miệt khiếu thẩm mỹ của Jaemin, phải thể hiện mình thanh cao đến mức nào!

Jaemin tắm xong bước ra thì thấy một cô gái đang nằm trên giường mình. Cô ta lấy chăn che người lại, cố ý lộ ra bả vai, tóc dài phủ bờ vai, tạo ra sự gợi cảm như trong tranh vẽ.

Cô gái này tuổi tác không lớn, nhưng xem ra rất thành thục loại chuyện này.

Nhìn thấy Na Jaemin bước vào phòng, cô gái cười cười, nhẹ nhàng giở chăn ra, một cơ thể loã lồ hiển hiện.

Cô ta ưỡn bộ ngực cỡ D của mình, hài lòng nhìn yết hầu nhô lên nhô xuống của người đàn ông trước mặt.

Cô gái chủ động cởi chiếc khăn tắm đang cuốn quanh người Jaemin ánh mắt mị hoặc gắn chặt vào mắt hắn, nỉ non: “Soái ca thích kiểu nhiệt tình không?”

Jaemin nhìn vào mắt cô ta, phát hiện ra tầm vóc của cô xấp xỉ Yoo Hye Won, ngắng đầu lên có thể đứng đến bả vai hắn.

“Em nói xem?” Na Jaemin cố ý không nói rõ, hắn muốn xem nữ nhân này sẽ làm cái gì tiếp theo.

Cô gái liền ngẩn ra một chút, rồi sau đó liền lấy tay bao phủ lên bộ phận đang ngỏng cao trên bụng hắn, nhẹ nhàng cảm giác sự biến đổi của nó, sau đó nhìn hắn nói: “Soái ca, như vậy có được coi là nhiệt tình chưa?”

Khoé miệng khẽ nhếch lên, Jaemin hít sâu một hơi, đưa một tay sờ nắn ngực cô ta, cảm giác rất no đủ, đúng là loại mà hắn thích đây. Hắn không khỏi giật mình một cái, đem cơ thể của cô gái dựa sát vào đùi mình.

“Làm nghề này lâu chưa?” Jaemin thổi khẽ vào bên tại của cô ta, phát hiện cô ta khẽ giật mình một cái.

Cô gái cười duyên nũng nịu: “Đáng ghét! Người ta mới là lần đầu tiên mà!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro